Đặng Cảnh Trạch đầu tiên là vươn đầu lưỡi vào trong tiểu huyệt của Trần Chỉ Chỉ, liếm láp một chút, sau đó ngậm lấy toàn bộ tiểu huyệt của cô.
Trần Chỉ Chỉ thoải mái khép chặt hai chân lại, đáng tiếc là giữa hai chân cô còn có đầu của Đặng Cảnh Trạch, thế nên cô chỉ có thể kẹp chặt đầu anh.
Đặng Cảnh Trạch trực tiếp đưa tay tách hai chân cô ra, không cho cô kẹp chân lại, để thuận tiện cho anh liếm huyệt.
Anh mút môi âm hộ của Trần Chỉ Chỉ, chỉ một lúc mà viên thịt nhỏ ở nơi đó đã cứng rắn lên.
Anh tập trung liếm miếng thịt nhỏ, như đang ăn thứ gì đó vô cùng ngon lành.
Trần Chỉ Chỉ cong người vì sung sướng, dâm dịch cũng không ngừng chảy ra.
Mấy tờ đề bài trên bàn Đặng Cảnh Trạch đều bị dâm thủy của cô làm cho ướt đẫm, không biết ngày mai anh nộp lên kiểu gì đây.
Đặng Cảnh Trạch giống như phát hiện ra cô không tập trung, anh há miệng cắn nhẹ lên âm đế của cô như để trừng phạt.
“A...!Ưm...” Ánh mắt của Trần Chỉ Chỉ trở nên mê ly, ngửa đầu lên rên rỉ không ngớt.
Đặng Cảnh Trạch nghe được tiếng rên rỉ của cô thì càng thêm mút mát mãnh liệt, Trần Chỉ Chỉ đã luôn mấp mé ở ranh giới cao trào, bị anh liếm như thế thì không tài nào chịu nổi, phun hết dâm thủy lên mặt anh.
Gương mặt đẹp trai của Đặng Cảnh Trạch ướt át giống như vừa mới rửa mặt vậy.
Trần Chỉ Chỉ xấu hổ, muốn lấy giấy ăn lau mặt cho anh, nhưng anh lại giữ chặt lấy tay cô, sau đó dựng thẳng lưng, nhét dương vật đã cương cứng vào trong tiểu huyệt của Trần Chỉ Chỉ.
“Ưm...”
Cuối cùng cũng được như ước nguyện, Đặng Cảnh Trạch sảng khoái rên lên một tiếng.
Anh đâm dương vật vào trong cô, nhưng hai bàn tay cũng không hề nhàn rỗi, liên tục ma sát bầu ngực của Trần Chỉ Chỉ, khiến dục vọng của cô càng mãnh liệt hơn.
Bởi vì trong huyệt có chất bôi trơn nên lúc này anh ra vào hoàn toàn không bị cản trở gì, trong phòng nhất thời chỉ có thể nghe được tiếng da thịt va chạm và tiếng nước tí tách.
Đặng Cảnh Trạch đâm rất lâu mà không có dấu hiệu xuất tinh.
Trần Chỉ Chỉ đã bắt đầu cảm thấy nóng nảy rồi, ban đầu cô định tan học thì đi vệ sinh rồi về nhà, nhưng là lại bị Đặng Cảnh Trạch kéo đi làm tình thế này, chưa kịp đi vệ sinh, bây giờ cô rất mắc tiểu.
Trong lúc Đặng Cảnh Trạch đang đưa đẩy, Trần Chỉ Chỉ cố gắng lên tiếng, hơi thở hổn hển: “Thầy...!Thầy Đặng, em muốn đi vệ sinh...”
"Không cho phép."
Đặng Cảnh Trạch gần như trả lời ngay lập tức, tốc độ cũng không hề giảm đi.
Trần Chỉ Chỉ cố gắng kiềm chế cơn mắc tiểu, tiểu huyệt thít lại chặt hơn, Đặng Cảnh Trạch bị hút đến da đầu tê dại.
“Em...!Em không nhịn được nữa, em...!thực sự rất muốn đi tiểu...”
Giọng nói của Trần Chỉ Chỉ hơi nghẹn ngào, cô không hề biết giọng nói này của mình sẽ chỉ càng làm cho Đặng Cảnh Trạch muốn bắt nạt cô hơn.
“Không nhịn được cũng phải nhịn, nếu không thì em cứ đi tiểu luôn tại chỗ cũng được, như thế thì ngày mai mọi người đều có thể ngửi được mùi khai của em.”
Đặng Cảnh Trạch vừa điên cuồng thúc vào bên trong, vừa xấu xa ấn lên bụng dưới của Trần Chỉ Chỉ.
Trần Chỉ Chỉ suýt chút nữa đã không nhịn được mà tè luôn ra, chỉ có thể cố gắng kẹp càng chặt hơn.
Đặng Cảnh Trạch cảm giác như dương vật của mình sắp bị cô kẹp đứt rồi, anh hung hăng bóp mạnh bầu ngực cô, đồng thời tiếp tục khuấy đảo trong tiểu huyệt của cô.
Trần Chỉ Chỉ cảm thấy bụng mình căng cứng lên, Đặng Cảnh Trạch thỉnh thoảng còn ấn lên bụng cô nữa, khiến cô cảm thấy mình sắp ngất đến nơi rồi.
Đặng Cảnh Trạch ôm lấy cô, dương vật vẫn còn cắm trong tiểu huyệt của cô.
Anh bế cô lên trước bục giảng, rút côn thịt ra khỏi người cô, sau đó xoay người cô lại, dạng chân cô ra, tách miệng hoa huyệt ra, dán lên tấm bảng đen lạnh lẽo.
Trần Chỉ Chỉ đang mơ màng lập tức choáng váng, cảm giác mát lạnh dưới thân nhanh chóng kích thích cô.
Cô khóc lóc cầu xin Đặng Cảnh Trạch tha cho mình, cô thực sự cảm thấy mình sắp không nhịn được mà sẽ đi tiểu luôn ở đây mất.
Đúng thời khắc mấu chốt, Đặng Cảnh Trạch lại xoay tiểu huyệt của cô về phía cửa sổ.
Trần Chỉ Chỉ cúi đầu xem xét, thấy bên ngoài cửa sổ có mấy nhóm học sinh vẫn túm năm tụm ba chơi ở sân trường, lúc này bọn họ chỉ cần ngẩng đầu lên một cái là có thể nhìn thấy dáng vẻ Trần Chỉ Chỉ đang dang rộng hai chân, tiểu huyệt lộ rõ ra ngoài.
“Đi tiểu đi, tiểu ở chỗ này.”Đặng Cảnh Trạch khẽ thì thầm vào tai cô.
Toàn bộ thân thể Trần Chỉ Chỉ đều đang run rẩy, nếu như cô đi tiểu ở chỗ này thì sẽ bắn xuống bên dưới, mà nhóm học sinh đang ở ngay dưới đó, cô cảm giác như bị người khác nhìn thấy mình đang đi tiểu vậy.
“Sao em không đi tiểu? Không tiểu được à? Chẳng phải vừa rồi em nói muốn đi tiểu sao? Mau tiểu đi, thầy Đặng muốn được nghe thấy tiếng đi tiểu của em.”
Đặng Cảnh Trạch vừa nói vừa vươn tay vuốt ve âm đế để kích thích Trần Chỉ Chỉ, một tay ấn lên bụng dưới của cô.
Cuối cùng, Trần Chỉ Chỉ cũng không nhịn được nữa, cứ thế đi tiểu ra.
Nước tiểu màu vàng phun thành đường vòng cung rơi trên cửa sổ, nhìn như dòng thác, chảy xuống sàn nhà tạo thành một vũng nước đọng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...