Đặng Cảnh Trạch ôm lấy Trần Chỉ Chỉ người toàn mùi rượu về nhà mình, sớm biết cô nhóc này tửu lượng thấp như vậy thì dù thế nào cũng phải chặn bằng được không để cô uống số rượu đấy.
Đèn vẫn còn chưa kịp bật lên, Đặng Cảnh Trạch đã vội bế Trần Chỉ Chỉ vào nhà tắm, cô không chỉ tửu lượng kém mà tửu phẩm cũng kém đến kinh ngạc, trên đường về cô đã nôn đến mấy lần rồi, trên người cả hai đều dính đầy bãi nôn của cô.
Vừa đặt Trần Chỉ Chỉ xuống để mở nước thì nghe thấy giọng nói làm nũng của Trần Chỉ Chỉ: “Chú ôm ôm ~”
Trần Chỉ Chỉ sau khi uống rượu càng dính người hơn bình thường, không muốn rời khỏi Đặng Cảnh Trạch một khắc, Đặng Cảnh Trạch làm việc nhanh hơn, gấp gáp cởi đồ của Trần Chỉ Chỉ ra.
Không phải là lần đầu Đặng Cảnh Trạch nhìn ngắm thân thể của Trần Chỉ Chỉ, nhưng lúc này dưới hoàn cảnh mờ mờ ảo ảo trong nhà tắm, cô trông càng quyến rũ hơn, Đặng Cảnh Trạch nhanh chóng cởi đồ bước vào bồn tắm cùng với Trần Chỉ Chỉ.
Vốn chỉ định chuẩn bị cho một mình Trần Chỉ Chỉ tắm thôi, lúc này đột nhiên có thêm người nữa, nước trong bồn đầy ắp, còn tràn ra ngoài không ít, nước tràn xuống sàn tạo nên hình ảnh phản chiếu cho thấy bóng hình hai người chồng lên nhau.
Đặng Cảnh Trạch để Trần Chỉ Chỉ ngồi vào trong lòng anh, nhưng Trần Chỉ Chỉ say rượu cảm thấy không vừa ý, cô thấy chật chội, cựa quậy khắp nơi muốn đẩy Đặng Cảnh Trạch ra.
Đặng Cảnh Trạch bị Trần Chỉ Chỉ ép đến cả người phát nhiệt, mông của cô gái lúc này đang ngồi lên dương vật của anh, còn không cảm nhận được gì cứ lắc qua lắc lại, anh ngay lập tức căng cứng, bên dưới cặp mông mềm mại của Trần Chỉ Chỉ là một con quái vật khổng lồ như vậy càng khiến cô cảm thấy khó chịu, thế là cựa quậy càng mạnh hơn.
“Chỉ Chỉ, không động đậy nữa.
” Đặng Cảnh Trạch nói xong mới nhận thấy giọng của mình đè thấp quá mức.
Trần Chỉ Chỉ không được như mong muốn, bắt đầu thút thít khóc, khiến cho Đặng Cảnh Trạch nhìn mà trái tim kích động không diễn tả được bằng lời.
“Chỉ Chỉ, em khóc cái gì? Anh còn chưa có làm em đâu.
” Đặng Cảnh Trạch lau nước mắt cho Trần Chỉ Chỉ.
Cô gái trong lòng cảm thấy được sự dung túng của Đặng Cảnh Trạch, lúc này cũng không quan tâm mặt mũi nói lớn: “Dưới mông của Chỉ Chỉ có gì í – Anh lấy thứ dưới mông Chỉ Chỉ ra đi, mông của Chỉ Chỉ bị chọc đau quá – “
Đặng Cảnh Trạch nhịn không nổi cười, sao Trần Chỉ Chỉ uống say lại như biến thành trẻ em ba tuổi rồi? Như này khiến bản thân anh cảm giác như đang cưỡng dâm trẻ em vậy…
Đặng Cảnh Trạch dán sát vào Trần Chỉ Chỉ, hơi thở nóng hổi phả vào tai của Trần Chỉ Chỉ: “Anh không chỉ muốn chọc mông em, tí nữa anh còn muốn chọc vào bướm nhỏ của em nữa cơ…”
Trần Chỉ Chỉ bị hơi thở của Đặng Cảnh Trạch làm nóng lên, cả kinh, sau đó tức giận hét lên: “Không được! Bướm nhỏ của Chỉ Chỉ chỉ cho chú Đặng chọc! Tuy rằng chú ý là một tên đáng ghét…”
Nghe thấy câu này, Đặng Cảnh Trạch thật sự là nhịn không nổi cười nữa rồi: “Đứa bé ngốc, vì sao anh ta lại là tên đáng ghét thế.
”
Trần Chỉ Chỉ hậm hực nói: “Anh ta không nghe lời! Lần nào cũng quẳng gánh giữa đường! Chỉ Chỉ muốn để anh ta làm, Chỉ Chỉ chỉ là sợ đau nhưng mà lần nào anh ta cũng không đụ Chỉ Chỉ, huhuhu…”
Nói rồi Trần Chỉ Chỉ lại bắt đầu khóc, Đặng Cảnh Trạch vỗ vỗ lưng cô, muốn tắm rửa sạch sẽ bụi bẩn trên hai người họ, nghe Trần Chỉ Chỉ nói vậy, anh bất đắc dĩ cười cười, cô nhóc này là không biết đêm nay sẽ phát sinh chuyện gì sao? Vẫn còn đang trách móc anh hả, để xem tí nữa cô nói được không.
Đến lúc tắm xong cho Trần Chỉ Chỉ, cô đã ngủ quên rồi, Đặng Cảnh Trạch cũng nhanh chóng tắm rửa, sau đó ném Trần Chỉ Chỉ lên giường lớn trong phòng ngủ.
Bởi vì đệm giường quá mềm, lúc Trần Chỉ Chỉ rơi lên giường còn nảy lên vài lần, bộ ngực nhảy nhót khiến ánh mắt của Đặng Cảnh Trạch tối sầm.
Trần Chỉ Chỉ bị ném đến đơ người, ngơ ngác rồi định quay người ngủ tiếp, còn chưa kịp quay cả người sang đã bị cánh tay dài của Đặng Cảnh Trạch kéo ngồi dậy.
Đặng Cảnh Trạch lấy một cái gối đệm dưới mông của Trần Chỉ Chỉ, vốn Trần Chỉ Chỉ đã không mặc quần áo, mông bị đệm cao lên khiến cho Đặng Cảnh Trạch nhìn thấy toàn bộ tiểu hoa huyệt ngay lập tức.
Mắt Đặng Cảnh Trạch đỏ lên, nhưng lại biết lần đầu không thể vội vàng, chỉ đành nhẫn nại xoa nắn âm hộ cho Trần Chỉ Chỉ.
Trần Chỉ Chỉ như đang ngủ cũng không giống như đang ngủ, tuy bị Đặng Cảnh Trạch mở rộng hai chân ra, nhưng vẫn còn vùng vẫy đạp chân lên mặt Đặng Cảnh Trạch, Đặng Cảnh Trạch nắm lấy bàn chân nhỏ không ngoan của cô, miết mạnh hạt đậu của cô như là trừng phạt.
“Uhmm–” Trần Chỉ Chỉ phát ra tiếng kêu thoải mái từ trong giấc mộng.
Đặng Cảnh Trạch cúi người hôn lên Trần Chỉ Chỉ, chớp thời cơ đưa lưỡi vào trong khoang miệng của cô, liếm mút nhẹ nhàng.
Anh không kiên nhẫn nhắm mắt lại, ngay cả nước miếng trong miệng cô cũng ngọt ngào, khiến anh không muốn rời đi.
Có lẽ là vì động tác chống người xuống của anh cọ vào đầu vú của Trần Chỉ Chỉ, cô có chút mất kiên nhẫn ngó ngoáy, Đặng Cảnh Trạch ngay lập tức hiểu ý cô, tay lớn đè lên tay nhỏ xoa bóp bầu ngực, xoa bóp một lúc thì mang miệng ra mút lấy, đây cũng không phải lần đầu Đặng Cảnh Trạch liếm mút bầu vú của Trần Chỉ Chỉ, nhưng mỗi lần cặp ngực khủng này đều khiến anh nán lại, hương thơm trên người thiếu nữ khiến anh không ngừng mút, dùng lực hút như muốn huýt ra cả sữa.
Đầu vú ngứa ngáy bất ngờ được ngậm trong khoang miệng ấm nóng, Trần Chỉ Chỉ thoải mái rùng mình vài cái, từ trong âm hộ chảy ra một dòng mật dịch.
Hai cơ thể nóng bỏng áp sát vào nhau, đến cả rèm cửa bị gió thổi bay cũng không để ý đến.
Cho đến khi đầu vú của Trần Chỉ Chỉ căng đến bóng loang ra thì Đặng Cảnh Trạch mới buông ra đi tấn công đến âm hộ của cô.
Cái lỗ nhỏ này vừa nhào nặn đã hơi ướt át, Đặng Cảnh Trạch không tốn nhiều công sức để đút một ngón tay vào, ngón tay giữa thon dài của anh ở bên trong âm đạo mò mẫm ấn ấn, cho đến khi phát hiện một nếp gấp, chạm nhẹ một cái, Trần Chỉ Chỉ liền dâm đãng kêu lên.
“Con điếm nhỏ, chọc vào điểm G của em rồi hả?” Đặng Cảnh Trạch như được bật lên công tắc, bắt đầu không ngừng ấn vào vị trí đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...