Vợ của ông chủ Khưu, Dư Nhã Kỳ năm nay mới ba mươi mốt, bằng tuổi với Lạc Diễn Hàn.
Thấy cô giống như con bướm bay lượn qua lại trong đám người, nghe mọi người khen ngợi vẻ trẻ trung xinh đẹp của cô, đây là nguyên nhân cô thích các buổi tụ họp, mà buổi tiệc hôm nay đặc biệt được tổ chức tại vườn hoa nhà cô, đây là việc ngoài mong đợi của Dư Nhã Kỳ.
Bình thường tất cả các bữa tiệc của công ty Sang Minh được tổ chức ở những địa điểm lớn, đây là lần đầu tiên làm trong nhà ông chủ, tiệc gia đình cái gì, cái này không phù hợp với phong cách làm việc của cô, nhiều lần phản đối với chồng nhưng không có hiệu quả, nên cũng đành miễn cưỡng chấp nhận.
Nghe nói dạo gần đây công ty của chồng có kế hoạch giảm biên chế, tuy Dư Nhã Kỳ không hiểu hoạt động của công ty, nhưng việc cắt giảm biên chế có thể vì công ty làm ăn không tốt, việc này làm cho cô ta không vui vẻ, hơn nữa mấy năm nay chồng cô ta bắt đầu nghĩ tới việc có con và về hưu, điều đó càng khiến cô ta cảm thấy buồn bực.
Sau này về hưu rồi dựa vào cái gì mà sống? Cô mới ba mươi mốt tuổi thôi! Ông Khưu đã sáu mươi rồi, có lẽ vài năm nữa ông ta sẽ chết, nhưng sau khi ông ta về hưu không có thu nhập, cô cũng không thể chỉ dựa vào tài sản của ông Khưu mà sống qua ngày, hơn nữa tài sản này có thể còn ít hơn trước khi cô gả cho ông ta, nếu như không đủ thì những năm tháng sau này cô ta phải làm thế nào đây?
Nhưng hôm nay đang có tiệc, cô ta sẽ không buồn bực về những chuyện kia nữa, cuộc sống bình thường đã không thú vị rồi, dù sao cũng phải tham gia nhiều hoạt động một chút để bản thân thoải mái hơn.. Hơn nữa nghe nói Lạc Diễn Hàn cũng sẽ đến, điều này khiến cô cực kỳ hưng phấn, đứng lên ra ngoài tìm thức ăn, cần phải làm cho ở đây thật náo nhiệt, để Lạc Diễn Hàn có ấn tượng sâu sắc với cô ta.
Lần trước khi đến công ty nhìn thấy Lạc Diễn Hàn, quả thật cô ta bị đánh gục bởi vẻ đẹp trai này, nhưng cũng chỉ có một lần đó thôi, sau này mỗi lần cô ta ăn mặc thật xinh đẹp đi xã giao với ông Khưu, cũng không hề thấy Lạc Diễn Hàn xuất hiện đến nửa lần.
Thông thường mà nói, đàn ông có sự nghiệp thành công như vậy ít nhiều gì cũng sẽ đi bàn chuyện làm ăn hay chuyện gì đó, giống như ông Khưu tuổi cũng không còn trẻ, lúc kết hôn cũng đã hơn năm mươi rồi, vẫn phải thường xuyên ra vào các quán rượu nói chuyện làm ăn sao.. Đàn ông mà! Ai chẳng như vậy?
Nhưng Lạc Diễn Hàn hết lần này tới lần khác đều không giống với người ta, hắn không ra ngoài xã giao! Một vài tờ báo tạp chí thường xuyên đăng tin tức của hắn, nhất là chuyện hắn không ra ngoài xã giao, mọi người ai cũng biết, mà công ty chi nhánh ở Đài Loan do Lạc Diễn Hàn lãnh đạo trên dưới công ty cũng theo đó mà làm.
Chỉ tính riêng chi tiêu dành cho việc xã giao hàng năm đã tiết kiệm được đáng kể, cộng thêm hiệu suất làm việc của nhân viên cao, chỉ trong vài năm ngắn ngủi công ty đã nắm hết các hợp đồng ở Đài Loan, ngay cả quản lí của các bộ phận trong công ty bọn họ cũng muốn học tập theo, có lẽ nhìn ra công ty cứ như trước kia sẽ không tồn tại được lâu, quyết định học theo cách tiết kiệm này.
Cũng bởi vì Lạc Diễn Hàn không thích ra ngoài xã giao, cho nên ông chủ Khưu mới mở tiệc gia đình để mời hắn và một số khách hàng đến đây dùng bữa và trò chuyện, mắt thấy hợp đồng sắp đàm phán thành công, Lạc Diễn Hàn cũng phóng khoáng đồng ý, dẫn theo bà Lạc như thần long thấy đầu không thấy đuôi đến đây.
Điều này khiến Dư Nhã Kỳ bị cướp mất ánh đèn sân khấu, dường như ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía bà Lạc, từ đầu tới giờ, không có mấy người nhớ tới Dư Nhã Kỳ còn đang ở đây, nhìn cô ta cũng chỉ khen ngợi mấy câu cho có lệ mà thôi, thời gian còn lại mọi người hầu như đều đang thảo luận vợ Lạc Diễn Hàn thật xinh đẹp.
Đặc biệt Lạc Diễn Hàn cũng không cho ai cơ hội để tiếp cận, từ đầu tới cuối luôn đi theo ở bên cạnh chăm sóc bà Lạc, căn bản không giống như người đã yêu nhau bốn năm và kết hôn ba năm, hai người ở chung một chỗ đã bảy năm, bảy năm vốn là khoảng thời gian then chốt, nhưng nếu bất cứ ai nhìn thấy hình ảnh hai người bọn họ ở bên nhau, chắc sẽ không có ai nghi ngờ tình cảm hai người có vấn đề, ngược lại chỉ biết nghi ngờ, Lạc Diễn Hàn là người như vậy sao?
Ở bên ngoài Lạc Diễn Hàn luôn chỉ nói chuyện công việc không nói chuyện tình cảm nam nữ, là một mẫu đàn ông khiến phụ nữ phải chảy nước miếng khi nhìn vào, nhưng khi làm việc hắn rất nghiêm túc và đứng đắn, không đến quán rượu không đi xã giao càng làm cho người ta nghi ngờ bản lĩnh đàn ông mạnh mẽ của hắn, nhưng khi vừa nhìn thấy vợ của hắn, tất cả các lời đồn đều bị dập tắt.
Thậm chí hắn còn không e dè từ đầu tới cuối đều nắm tay vợ, hình ảnh tình cảm khiến cho người nhìn vào cũng muốn mê muội, Lạc Diễn Hàn không giống kiểu đàn ông của gia đình, nhưng lúc hắn và vợ xuất hiện, hắn hoàn toàn trở thành người đàn ông thương yêu vợ, hơn nữa dáng vẻ thương yêu kia làm cho không ai có thể so sánh Lạc Diễn Hàn trước mắt với Lạc Diễn Hàn lúc bình thường, thậm chí khiến cho Dư Nhã Kỳ ngưỡng mộ hắn từ lâu càng thêm say mê với hắn.
Rốt cuộc người đàn ông này là người như thế nào? Dư Nhã Kỳ thấy hắn dẫn vợ rời đi, trong lòng vẫn không quên được vẻ mặt nhìn vợ say đắm của hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...