Yêu Đương Ở Thập Niên 70


————Tại thôn Vọng Thủy, đại đội trưởng Lưu Hải Khuê đang sắp xếp chỗ ở cho mấy thanh niên trí thức này.

Trước khi Lưu Hải Khuê trở thành đại đội trưởng, thôn Vọng Thủy luôn là đại đội nghèo khó nhất cả huyện, bên trên cũng vì vậy mà không phân công thanh niên trí thức tới đây,từ khi Lưu Hải Khuê lên làm đội trưởng, hắn đã dẫn dắt cả thôn thu hoạch được mùa, rất nhiều gia đình trong thôn khấm khá lên.

Đây là lần đầu tiên thanh niên trí thức được phân tới đội của mình, so với dự tính bọn họ tới sớm hơn một tháng, hiện tại đang là mùa vụ canh tác , căn bản không có thời gian xây dựng ký túc xá cho thanh niên trí thức, đại đội trưởng tính toán một lúc, định đưa năm thanh niên trí thức ba nam hai nữ này ở nhờ vài hộ trong thôn, chờ thu hoạch vụ mùa xong liền xây cho họ khu kí túc xá.

Thanh niên trí thức xuống thôn không được ăn ở miễn phí, trong năm đầu tiên, họ được nhận trợ cấp lương thực và tiền ở mức quy định.

Những thanh niên trí thức này có thể nhận trợ cấp tới 5 đồng mỗi tháng, chẳng qua là cuối năm mới tính.


Năm đồng không phải là số tiền nhỏ, một thanh niên trai tráng làm quần quật cả ngày cũng mới được tám mao, vì 5 đồng này, dân làng tranh nhau muốn đưa các thanh niên trí thức về nhà, còn chửi bới đánh nhau.

Từ Hạo thì thầm với đám Ngụy Hoài Húc, "Không ngờ chúng ta lại được hoan nghênh như vậy a.

"Trịnh Hướng Minh khóe miệng cong cong, "Không phải hoan nghênh chúng ta, là vì 5 đồng kia mới đúng.

"Lưu Hải Khuê tính khí nóng nảy, nhìn đám người ầm ĩ, nổi lên cơn tức giận, mặt đen lại quát: "Cãi nhau cái gì! Lớn rồi mà không biết xấu hổ! Im hết cho tôi! Các thanh niên trí thức này sẽ rút thăm, trúng nhà ai thì nhà đấy tính! "Kế toán Dương cùng chủ nhiệm hội phụ nữ Triệu Hồng Phương rất nhanh chuẩn bị xong một hộp giấy lớn, viết tên người đại diện từng nhà vào một tờ giấy, rồi nhét vào hộp.

Vừa rồi Tô Đường xác nhận với 3742, biết được nhà Trần Ứng Chu đang ở thôn Vọng Thủy, sợ nhà hắn bị người khác rút mất, trong lòng cô không ngừng gọi 3742, cho đến khi 3742 không kiên nhẫn nói "ừ", cô mới yên tâm bước lên bốc thăm.


Với hệ thống có sẵn trong tay, nghiễm nhiên kết quả cuối cùng là cô được phân đến nhà của Trần Ứng Chu.

Vài người khác đọc tên trên tờ giấy, Lưu Hải Khuê cảm thấy không có vấn đề gì, ngoại trừ Tô Đường.

Lưu Hải Khuê có ý tốt nhắc nhở cô , "Đồng chí Tô Đường đúng không, cô có thể rút một cái khác.

"Tô Đường vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Tại sao lại phải rút lại?” Cô mới không cần rút lại nữa.

Lưu Hải Khuê không biết phải giải thích thế nào với cô, nhưng chủ nhiệm phụ nữ Triệu Hồng Phương ở bên, cô ấy kéo Tô Đường, hạ giọng nói: "Em gái à, nghe lời chị, đừng đến nhà hắn ta, em tùy tiện rút một nhà khác còn tốt hơn nhà hắn.

"Nhìn thấy tiểu cô nương vẻ mặt ngơ ngác nhìn mình, Triệu Hồng Phương không khỏi nói thêm vài câu: "Nhà bọn họ chỉ có hai người, Trần Ứng Chu và bà nội của hắn, bà của hắn đã lớn tuổi, Trần Ứng Chu không thích tiếp xúc với người khác, tính tình nóng nảy, không thích hợp để ở lại.

’’(hết chương 5: ).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận