Yêu Đương Ở Thập Niên 70


Đường núi gập ghềnh không dễ đi, Tô Đường bị xe bò xốc nảy đánh thức, cô xoa xoa thái dương, cố hết sức làm cho bản thân tỉnh táo.

Cô gái mặt tròn ở bên thấy cô đã tỉnh, lập tức nở nụ cười, "Cô tỉnh rồi, như thế này mà cũng có thể ngủ được, cô đã ngủ một giấc suốt đường này đấy!"Tô Đường không rõ ràng được tình hình hiện tại lắm, chỉ cười đáp lại.

Cô ngồi dậy, tiếp thu tin tức từ 3742.

Để giúp Trần Ứng Chu hoàn thành tâm nguyện của mình, lần này cô đã tới năm 1975, trở thành thanh niên trí thức được điều xuống nông thôn, sẽ sớm đi về thôn Vọng Thủy.

Nguyên chủ thân thể quá yếu, cộng với việc không thể tiếp nhận chuyện về quê, cả người suy sụp, Tô Đường mới bị 3742 sắp xếp tới đây.

Lúc này Trần Ứng Chu vừa tròn 18 tuổi, nhiệm vụ của Tô Đường là tìm được hắn, theo tâm nguyện của Trần Ứng Chu năm xưa giúp hắn có một cuộc sống tươi đẹp.


Có nhiều bằng hữu tốt, thi đại học, yêu đương với ai đó, so với nhiệm vụ trước đây của cô quả thực quá đơn giản, Tô Đường liền không quá bận tâm việc này.

Thấy Tô Đường thất thần, cô gái mặt tròn nghĩ rằng cô không thể chấp nhận được chuyện mình về nông thôn nên nhanh chóng an ủi: “Cậu đừng quá khổ sở, tuy rằng điều kiện nông thôn nghèo khó, nhưng vẫn có thể ăn đủ no nha! Chỉ cần chăm chỉ làm việc, biết đâu sẽ có cơ hội trở về thành phố.

"Tâm thái của cô gái này rất tốt, ăn nói lanh lợi, khuôn mặt tròn tròn mang theo nét trẻ con, ấn tượng đầu tiên của Tô Đường đối với cô gái trước mặt rất tốt, cô gái cười cười, cũng không nói quá nhiều, chỉ hỏi cô tên là gì.

"Tôi tên Trương Thu Sinh, còn cậu thì sao?""Tô Đường, Tô trong Tô Châu, Đường trong kẹo đường.

"Trương Thu Sinh bật cười, "Tên của cậu thật hay, nghe thật ngọt ngào!"Tô Đường cũng bị cô chọc cười, "Vậy cậu sinh vào mùa thu nên đặt tên là Thu Sinh sao?"Trương Thu Sinh chớp mắt ngạc nhiên nói: "Làm sao cậu biết, mình đúng là sinh vào mùa thu, tớ còn có hai anh trai tên là Trương Xuân Sinh và Trương Hạ Sinh, một em gái tên là Trương Đông Sinh.


" Cô gái này thật thành thật, một câu liền đem tên anh em trong nhà kể ra.

Chú đánh xe bò cũng cười cười khi nghe cuộc trò chuyện sôi nổi giữa hai cô gái nhỏ, người trẻ tuổi thật có năng lượng.

Trò chuyện hồi lâu, Tô Đường mới phát hiện phía sau bọn họ cách nhau không xa còn có một chiếc xe bò, trên xe có ba người con trai đang ngồi.

Trương Thu Sinh lần lượt giới thiệu với cô, "Người có đôi mắt to ngồi bên trái tên là Từ Hạo, người có đôi mắt nhỏ ở giữa kia tên là Trịnh Hướng Minh, người đeo kính ngồi bên phải tên là Ngụy Hoài Húc, bốn người chúng tớ đều đến từ thành phố An Dương.

"Tô Đường đã hiểu, tiếp tục trò chuyện với Thu Sinh, tràn ngập tò mò đối với nơi sắp đến.

Xe bò tiếp tục đi lắc lư, khiến Tô Đường hoa mắt chóng mặt, thời điểm cô cho rằng mình sắp thăng thiên, rốt cuộc cũng tới nơi.

(hết chương 4 ).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận