Xuyên Qua Niên Đại Cô Vợ Bưu Hãn


Nhìn đôi bàn tay ố vàng, lớp đất đen dưới móng tay.Noãn Noãn cảm thấy muốn nôn."Không cần, buổi sáng ta ăn rồi."Bà ta vừa thấy cô không cần, nhiệt tình đem bánh bao đưa qua."Đừng khách sáo với ta, ra cửa có thể gặp nhau đều là có duyên phận.


Nhanh ăn đi."Noãn Noãn chế nhạo.Mời mình ăn bánh nhiệt tình quá, e sợ có thứ khác lẫn vào bánh.Cô vừa định mở miệng cự tuyệt thì một nam thanh niên bên cạnh đã hào hứng tiếp nhận."Cô gái à, cô đừng có lãng phí lòng tốt của người khác, đại nương, cô ta không ăn ta ăn."Vừa nói, hắn vừa ăn hai ngụm bánh bao.Đại nương vừa thấy tình hình này thầm kêu một tiếng hỏng rồi, chạy nhanh tới lấy tay nải liền chạy tiến đám đông biến mất.Đến giờ soát vé lên xe, thanh niên vừa ăn bánh vừa nằm lăn ra ghế ngủ ngon lành, chẳng ai thèm quản hắn.Noãn Noãn lạnh lùng nhìn một cái rồi bỏ đi.Sau khi lên tàu, cô cảm thấy mình rất may mắn vì đã mua được một vé giường tầng.Các khoang của toa tàu cổ này rất rộng, cho phép mọi người nằm ngủ thoải mái, nhưng không gian phía trên phía dưới lại quá hẹp.Cô thậm chí không thể ngồi ở giường tầng giữa, eo phải hạ xuống mới ngồi được.Xe lửa bây giờ giống với đời sau trong một khoang có 6 cái giường.thời buổi này mua giường nằm không nhiều người lắm, đều là có thể ngồi liền ngồi.thừa dịp không ai, Noãn Noãn nhanh chóng thay thế các vật dụng trên giường bằng những vật dụng trong không gian của mình.Cho dù cô không chú ý, nhưng cũng không thích dùng loại chăn bông đã được nhiều người dùng qua này.thay đồ xong liền nằm xuống.Không lâu sau, một người phụ nữ đi qua giường tầng dưới, ăn mặc một thân màu xám kiểu áo Tôn Trung Sơn.Noãn Noãn liếc nhìn rồi bỏ qua.Khi thời gian khởi hành đến gần, có ba người đến đây.Ngoài Noãn Noãn người đàn ông đối diện ở kia, lúc sau một người phụ nữ khác cùng một đứa trẻ đi tới.Cả ba người đều nằm trên giường không nói tiếng nào.Người phụ nữ nhẹ nhàng kể cho con trai nghe một câu chuyện xưa.Nghe giống như một người mẹ tốt.Trong cơn mê man, Noãn Noãn đã ngủ thiếp đi.Khi cô thức dậy, mặt trời đã lặn bên ngoài.Rồi cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc.Hình như là cái người cho cô bánh bao trong phòng chờ trước đó.Lúc này, đại nương kia đang nhiệt tình đem bánh bao đưa cho người phụ nữ đi cùng đứa trẻ."Mọi người đều ra khỏi nhà rồi, đừng có khách khí.

Đứa nhỏ muốn ăn thì đút cho nó, đang tuổi ăn tuổi lớn, đừng bỏ đói nó.

Bánh bao thịt của ta ngon lắm, con ăn một chút đi."Vừa ra tay là hai cái bánh bao bự, nữ nhân có chút ngượng ngùng.“Đại nương, này như thế nào lại không biết xấu hổ đâu?”Miệng từ chối, nhưng mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm vào bánh bao.Lại là một công thức quen thuộc, một hương vị quen thuộc.Người phụ nữ kia nhìn cũng không giống như là trong nhà không có tiền, sao lại vì hai cái bánh bao lại thèm thành cái dạng này?Noãn Noãn thò đầu ra khỏi giường.Ngay khi người phụ nữ chuẩn bị tiếp nhận bánh bao.từ trên trời giáng xuống một chiếc giày vải, vừa vặn nện ở trên hai cái bánh bao thịt kia.Hai cái bánh bị đập rơi xuống đất, người phụ nữ vẻ mặt đau lòng.nổi giận đùng đùng đứng lên.trách móc Noãn Noãn, nói, "Tiểu cô nương này bị sao vậy? Không thấy phía dưới có người sao? Đem giày ném lung tung, một chút lễ phép đều không có, bánh bao ngon đều bị ngươi lãng phí."đối mặt với lời chỉ trích của người phụ nữ.Noãn Noãn cười khinh thường, sau đó nhìn về phía đại nương kia.Cười thật nhẹ."Aiii, đại thẩm là ngươi nha, thật tình cờ a.


Ngươi thật đúng là tình thương bao la nha, trong túi sao lại có nhiều bánh bao vậy? Chuẩn bị chia cho bao nhiêu người đây? Lúc trước ở phòng đợi, tiểu tử kia ngồi bên cạnh ta ăn bánh bao của ngươi, lúc này chỉ sợ xe cũng chưa đuổi kịp đâu, bánh bao của ngươi bên trong thả gì vậy? Thật lợi hại a, có thể cho ta biết công thức không? Lần sau nếu ta ngủ không được liền làm theo công thức của ngươi làm mấy cái bánh bao để ăn.


"cái đại nương kia vừa nghe đến lời này chột dạ, gì cũng không dám nói liền chạy nhanh biến mất.Người phụ nữ lúc này mới phản ứng lại.Nhìn hai cái bánh trên mặt đất với vẻ hoài nghi."Bà ta bỏ thuốc vào cái bánh bao này !!!"(Hết chương này).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận