Xuyên Qua Niên Đại Cô Vợ Bưu Hãn


Thấy cô chạy càng xa, một trong những người của Lão Lâm tiến lại gần." Đại ca, hắn có muốn phái người theo dõi cô ta?"Lão Lâm nghe được lời này, lập tức quay đầu lại.Ánh mắt lạnh lùng, nói: "Cái chúng ta làm trong kinh doanh này là đạo nghĩa.

Cái nha đầu kia có thể lấy ra một nhiều đồ như vậy, thế lực đằng sau nó chắc chắn không nhỏ, vẫn là đừng hành động thiếu suy nghĩ, không nên tự tìm phiền phức.

Chạy nhanh cùng ta trở về chuẩn bị đồ."Về tương lai lâu dài, Lão Lâm không cho phép cấp dưới của mình đi thám thính.Sau nửa giờ, hắn hắn mang theo mấy tiểu đệ đi qua.Tiểu đệ ở phía sau trên tay nâng không ít đồ vật.Noãn Noãn bên kia đã sớm chuẩn bị tốt.Lão Lâm bước vào phân phó thuộc hạ đặt mọi thứ xuống, sau đó đặt bao lớn lớn đang mang theo trên người xuống."Mọi thứ đều ở đây, tiền cùng đồ vật đã được mang đến, cô nương có muốn kiểm tra hàng hóa không?"thứ này đương nhiên đến kiểm tra.Thấy Noãn Noãn gật đầu, Lão Lâm yêu cầu thuộc hạ đem đồ vật đều lấy ra tới.Ngoài những tiền ở ngoài, còn có một số đồ trang sức bằng vàng những thứ tương tự.Trong thời đại này, những thứ kia cũng không bán được.Vòng tay vàng rồng phượng không thể đổi một bao gạo đâu.Noãn Noãn nhìn tất cả những thứ đó một lần (tiền).không nghĩ tới cô kiếm được nhiều tiền ở chợ đen như vậy, của cải rất nhiều a.Sau khi kiểm tra hàng hóa, cô chỉ cho Lão Lâm."Ta đã kiểm tra xong, đồ vật không tồi, các ngươi cũng đi vào xem hàng đi."Lão Lâm chỉ vào một trong những thuộc hạ của mình, bảo hắn đi vào, sau đó tiến lại gần Noãn Noãn.Thấy hắn đến gần, Noãn Noãn cảnh giác nhìn hắn.quát lớn, nói: "Ngươi muốn làm gì?"Tìm một chút, cô rút ra một con đao từ trong giỏ của mình.Lão Lâm nhanh chóng đưa tay lên ngăn cô lại."Đừng hiểu lầm, Tiểu Tiêu, ta không có ý gì khác.


Ta chỉ muốn tới chỗ cô, đây là địa chỉ của ta, có số điện thoại tên họ của ta.

Về sau ngươi có yêu cầu gì, tùy thời tìm ta."Hắn sợ hãi rụt rè đưa qua một tờ giấy gấp.Vốn dĩ nghĩ rằng sau khi trao đổi vui vẻ thì có thể để lại một một phương thức lên lạc, nhưng thấy cô nương bộ dáng này, hắn cũng cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ hy vọng cô nương này về sau có chuyện tốt, nghĩ tới hắn là được.Noãn Noãn đem đao chìa qua, hắn đặt tờ giấy lên mặt con dao.Rồi cười với cô.Noãn Noãn chỉ là tiếp nhận tờ giấy, chưa nói cái gì.Người kiểm tra rất mau liền đi ra.Cố gắng kiềm chế vẻ mặt mừng như điên của mình.Khi nói chuyện với Lão Lâm, giọng hắn đầy phấn khích."Lão đại, có rất nhiều thứ trong đó.

Gạo ngô chất thành núi, có dầu, ít đường, còn có một cái rương bánh quai chèo."Lão Lâm nghe thấy vậy, tròn mắt vì kích động.“Thật sự!!!”Thuộc hạ của hắn gật đầu lia lịa.Nghe những gì họ nói, Noãn Noãn nói: "Vì người của ngươi cũng đã kiểm tra hàng hóa, chúng ta liền thanh toán thoả thuận xong."nói xong liền nhanh chóng bỏ hết những thứ đồ kia vào giỏ của mình.Trước khi bọn họ kịp phản ứng, cô đã nhanh chóng đi ra ngoài rẽ vào một vài góc, liền không thấy bóng dáng.Người đàn ông đi ra ngoài kiểm tra, trở lại nhanh chóng." Lão đại người đi rồi.

Cô nương này lai lịch khả nghi.


Muốn hay không……"Lão Lâm lắc đầu.“Ngàn vạn không được hành động thiếu suy nghĩ.

Đừng đến lúc đó chỗ tốt không vớt được, ngược lại gây hoạ thượng thân.

Vẫn là nên an phận.

Đi, chúng ta đi xem hàng hóa.”Nói xong hắn bước vội vào xem hàng.Khi nhìn đến một cái rương gỗ, cả người đều kích động muốn điên rồi.(Hết chương này).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận