Vương Vấn

Nguyệt Hương  nhàu nhàu nặn anh trong lòng, cục bông bị thao tới ngắt ngư như con cá mắc cạn. Haiz nhìn anh khóc lại cảm thấy rất kích thích, chả biết trong đầu cô muốn gì nữa.
-Da...ha...ưm, em...anh mệt quá, xót nữa...hư -Tuấn Minh làm nũng trong lòng cô, mồ hôi mồ kê chảy ra nhiều vô kể, một đêm hao sức rồi.
Nguyệt Hương sờ sờ chiếc áo sơ mi anh đang mặc trên người, cảm nhận từng tấc thịt da của anh, chỉ muốn cắp anh đem giấu ở nơi nào đó.

-Hương...anh mệt, em dừng đi...hu- Tuấn Minh bị cô sờ tới đau, anh lười nhác kêu lên. Cặc bự của cô rất muốn tiến vào trong mông mềm anh thao tiếp, nếu đã có sức để nói, vậy thì...
_____
-A...hư...o...ức, tha anh hi..i - Anh liên tục cong người run rẩy, lỗ nhỏ bị đụ càng lúc càng chảy nhiều dâm dịch, bé cu yếu mềm không xuất nỗi nữa, ọc ra một xíu nước vàng. Còn cô thì vẫn hừng hực khí thế, giã môth phát cực mạnh muốn thấu đến khoang sinh sản của anh.

-Hi...ư, em...hư ư, đừng nữa...huhu.
-Ức, anh xót hư...ư -Cô nghe anh nỉ non đến mệt người, không dám nhấp mạnh nữa, cặc bự cứ vài phút mới dám thúc nhẹ một lần.
Tiếng chuông inh ỏi của điện thoại lại vang lên phá đám!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận