Vương Vấn

-A...không mà...ức...u...á..- Tuấn Minh như con cá chết mà vùng vẫy trước uy lực của người con gái đứng cạnh bên, dù đã quen nhau hơn một năm trời, thân thiết nhất cũng chỉ là cái ôm thường tình, dữ lắm thì cũng chỉ hôn môi. Hôm nay lại muốn, lại muốn làm mấy thứ kì lạ này...
Nguyệt Hương không ngừng áp sát anh, phả ra chút hương tình ấm áp. Bên dưới của cô cũng đã cứng ngắc, giờ chỉ muốn lột sạch anh rồi banh chân anh ra chịch vài phát thôi.
-Em nói là...để anh từ từ chuẩn bị mà...-Anh đẩy đẩy cô ra, lại không ngừng bị cô ngoan cố tiến gần hơn.

-Chịch hay hiếp?
-Hửm!? -Nguyệt Hương ôm eo anh ngắt một cái, chỉ cần tiếng a đau của anh thôi cũng đã khiến cô nứng sảng. Bên dưới không ngừng động viên, hôm nay phải chịch anh một bữa ra trò.

-Một năm rồi, bảo bú cu cho tôi cũng không làm. Anh xem, có O nào như anh không?
Tuấn Minh uất ức muốn khóc, anh quả thật rất muốn phản ứng lại, nhưng đối với cô lại ngàn lần không nỡ, không dám thì đúng hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận