Đột nhiên thanh âm của Công Tôn Long vang lên:
- Mộ Hàn, Cửu Long Lôi Vương đao đã bị thu phục rồi, hẳn là ngươi rất nhanh sẽ rời khỏi Thiên Lôi tuyệt vực nhỉ?
Trong lúc nói chuyện, trên mặt Công Tông Long cũng hiện ra một tia tâm thần bất định.
Hắn bị lôi điện tỏa liên bao phủ bên trong phiến không gian này, khó có thể hoạt động được, cho dù Mộ Hàn có tu luyện tới Thần Hải cảnh rồi quay lại thì hắn cũng không có cách nào.
Hai đạo mục quang rơi lên người Công Tôn Long, Mộ Hàn gật đầu cười:
- Công Tôn tiền bối, ngươi có chai sự lựa chọn, một là chờ ta đột phá Thần Hải cảnh, sau đó quay về Đại Hạc thiên vực phá đứt lôi điện liên tỏa, để cho ngươi đi ra. Thứ hai, đó chính là mang theo lôi điện liên tỏa cùng ta rời đi.
- Ta có thể cùng rời đi với ngươi sao?
Công Tôn Long cả kinh nói.
- Không sai.
Mộ Hàn gật đầu nói:
- Thu phục được Cửu Long Lôi vương đao về sau, ta biết được một điều, Thiên Lôi tuyệt vực này vốn là do Thiên Địa tạo ra, chẳng qua khi ngươi và nó cùng cô đọng lại thành một kiện khí cụ, tên là Cửu Long lôi hỏa tráo, ta lấy Cửu Long lôi hỏa tráo đi, thì Thiên Lôi tuyệt vực này không còn tồn tại. Ngươi tất nhiên có thể cùng ta rời đi.
Đây là sau khi Mộ Hàn hấp thụ được ký ức mới biết được.
Năm đó Thái Thanh Quyết định đem Cửu Long lôi vương đao đưa vào trong Thiên Lôi tuyệt vực rèn luyện, liền thi triển đại thần thông, triệt để luyện hóa Lôi vực cùng cô đọng thành hình. Chỉ là Cửu Long lôi hỏa tráo do Thiên Lôi tuyệt vực kia biến thành không phải đạo khí, nếu như lấy đi rồi thì về sau toàn bộ lôi điện đều bị ngưng tụ lại, không hề có lực công kích gì. Chỉ có thể dùng để rèn luyện Cửu Lôi Long vương đao, để cho toàn bộ Lôi điện chi lực tiêu hao hết.
Đến lúc đó, cho dù Mộ Hàn không chặt đứt Lôi điện liên toả thì hắn vẫn có thể có được tự do của mình. Hiện giờ tuy Lôi vực có chút khủng bố, nhưng sau khi rèn luyện Cửu Long lôi vương đao t ới hai mươi năm thì lôi điện chi lực còn thửa chì còn năm thành.
Theo cách giải thích như thế, hiện tại không cần phải đạt tới Thần Hải cảnh tu sĩ, chỉ một Dương Hồ cảnh tu sĩ cũng có thể chặt đứt.
- Nếu như thế chẳng lẽ ta phải tiến vào trong tâm cung của ngươii?
Công Tôn Long ngạc nhiên hỏi, chỉ là đối với Mộ Hàn, với việc có thể vượt qua được thủ đoạn thông thiên triệt địa của tên Thái Thanh kia, lại có thể ngưng luyện ra Cửu Long Lôi Hỏa tráo cũng không phải là chuyện gì không thể xảy ra.
- Cửu Long lôi hỏa tráo kia không phải ta có thể mang trên người được, tiền bối có thể theo ra rời đi, thì có thể tiến vào trong tâm cung của ta, chỉ là nếu tiền bối thích ở đây thì có thể ở lại được
Mộ Hàn cười nhạt.
- Được rồi, ta đi cùng với ngươi.
Công Tôn Long bất đắc dĩ nói.
Hắn hiểu một điều, Mộ Hàn mặc dù cho mình hai lực chọn, nhưng lựa chọn chỉ có thể là thứ hai. Thiên Lôi tyệt vực này đã bị Thái Thanh luyện hóa qua, Mộ Hàn là con của hắn, có thể lấy đi dễ dàng, như vậy thì làm sao có thể lưu nó lại ở Đại Hạc thiên vực đây?
Đối với quyết định của Công Tôn Long thì Mộ Hàn cũng không hề ngoài ý muốn chút nào:
- Công Tôn tiền bối, rồi sẽ có một ngày tiền bối cảm thấy quyết định này là sáng suốt.
Vừa nói chuyện, Mộ Hàn liền bắt đầu ngồi xuống.
Đối với tu sĩ Vạn Lưu cảnh thì thu Cửu Long Lôi Hỏa tráo thì là chuyện không thể nào, nhưng đối với Mộ Hàn lại là chuyện vô cùng đơn giản.
Cửu Long Lôi Hỏa tráo này vốn là vì rèn luyện cho Cửu Long Lôi vương đao mà xuất hiện, chỉ là năm đó khi Thái Thanh cô đọng Cửu Long Lôi hỏa tráo là vì lưu lại cho con mình. Chỉ cần tìm được cánh cửa đó thì Mộ Hàn có thể dung nhập tâm thần mình vào trong đó, có thể thu được Cửu Long Lôi Hỏa tráo vào tay
Nơi này, Mộ Hàn không hề bị bất kì một sự áp chế nào.
Nghĩ xong, Tử hư thần cung lại rung động kịch liệt, tinh thần lực khổng lò của Mộ Hàn liền tuôn ra tâm cung, tựa như là thủy triều cuồn cuộn, tràn ngập không gian lực lượng. Lực lượng tinh thần tựa như một luồng sóng phóng qua hư không, khiến cho Mộ Hàn cảm thấy một mảnh không gian mênh mông kia tựa như càng thêm mỏng manh hơn.
Ngắn ngủi mười mấy giây thời gian qua đi, không gian xung quanh tựa như biến mất hoàn toàn, hiện ra bên trong đàu Mộ Hàn là một đạo lôi điện quấn quýt không ngừng, vố là lôi điện thô to hiện giờ đã co rút lại, sau khi giao hòa vào nhau thì lại phân tán, sau đó khóa lên thân thể của Công Tôn Long.
Mộ Hàn tinh tế cảm nhận một hồi, cuối cùng khi chín đạo lôi điện hội tụ lại một phần ấn ký nhỏ bé. Ấn ký nhỏ bé kia cùng dạng với Cửu Long Lôi Vương đao đồng dạng, cũng dung hợp với tinh huyết của Thái Thanh. Cho nên nhờ đó điều khiển Cửu Long Lôi Hỏa tráo là chuyện bình thường với hắn.
- Hô!
Lập tức lực lượng tinh thần của Mộ Hàn liền mãnh liệt lao đi, bao trùm lấy toàn bộ ấn ký, cơ hồ chạm vào ấn ký thì tâm thần của Mộ Hàn liền điên cuồng mà dung nhập vào, không hề có gì ngăn trở được, tâm thần với ấn ký dung hợp với nhau mang cho hắn cảm giác thủy nhũ hòa nhau.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, với tinh thần của m tựa như là nước chảy, càng ngày càng thêm nhiều ấn ký dung nhập vào bên trong tia chớp.
….
- Ồ!
Thiên Lôi tuyệt vực, cách qua đầm lầy tầm khoảng ngàn mét trên hư không, một tiếng lôi minh ầm ầm chấn động hư không đột nhiên vang lên. Lôi Động mở to mắt, gãi đầu hồ nghi nói:
- Chuyện gì xảy ra đây? Tại sao lại có Lôi Điện chi lực ở đây nhỉ.
Đột nhiên sinh ra dị trạng như này khiến cho Lôi Động thực sự không tài hiểu được.
Vắt cạn não ra mà suy nghxi mà không thể nào tìm hiểu được rõ nguyên do bên trong đó, Lôi Động dứt khoát không để ý tới nữa, lôi điện chi lực ở đây rất nhiều, rất nhiều, dù cho một trăm năm qua hấp thu không ít, từng chút một nhưng khiến cho Lôi Động phải kinh ngạc không thôi.
- Chẳng lẽ những lôi điện chi lực này biến mất thì lôi điện cũng ít đi sao.
Lôi Động thực sự cảm thấy như là đã gặp phải quỷ, một đôi tròng mắt to lớn trừng hẳn ra, nhìn chằm chằm về phía trước, đám lôi điện dày đặc kia lại có thể bằng vào tốc độ mắt thường mà giảm thấy, chỉ có điều trong chớp mắt liền từ trên cao rơi xuống không sai biệt lắm ít đi hẳn một thành.
- Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Lôi Động hiềm nghi vô cùng, đột nhiên thân hình khẽ động, lại bay nhanh lên không trung, thế nhưng cho dù hắn lên cao tới đâu thì lôi điện chi lực càng ít đi tới đấy, ban đầu phương viên trăm mét có ngàn đạo thì lên càng cao thì số lượng lại càng giảm đi, chỉ còn không có mấy trăm, vài chục.
Cuối cùng khi hắn lên tới phương viên trăm dặm thì lôi điện đã không còn, thậm chí mấy ngàn thước xung quanh hắn chỉ có một hai đạo lôi điện đánh xuống mà thôi.
- Mẹ ta a, thật sự là gặp quỷ rồi.
Lôi Động ẩn ẩn có một loại ảo giác là phiến Thiên Lôi tuyệt vực này tựa hồ đang co rút lại rất nhanh, diều này thực sự là khó có thể tưởng tượng được, khiến cho lòng hắn khó chịu tựa như bị mèo cào không thôi, tốc độ không những không chậm lại, mà còn tăng lên không ngừng, cố gắng hút theo đám lôi điện đang co lại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...