Hô!
Giờ phút này, quanh người Tư Không Như Ý huyết vụ quay cuồng, tiếng rít gào trận trận, bộ vị bị thương rất nhanh khôi phục. Chỉ sau một lúc lâu, thân thể to lớn của "Huyết Hồn Tổ Trùng" đã hồi phục lại như ban đầu.
Nhưng Tư Không Như Ý lại không cao hứng chút nào cả.
Sau khi "Huyết Hồn Tổ Trùng" phụ thể, thân thể của nàng tuy rằng đã có được năng lực tái sinh phi thường khủng bố, nhưng sau khi bị Mộ Hàn kích thương, nàng lại phát hiện dung hợp giữa mình và "Huyết Hồn Tổ Trùng" lại xuất hiện một tia khe hở. Khe hở kia vô hình vô chất, nhưng nàng lại có thể cảm ứng được rõ ràng.
Mặc dù thân thể đã phục hồi như cũ nhưng khe hở vẫn không nhạt nhòa.
Hơn nữa, vì có tia khe hở kia tồn tại nên Tư Không Như Ý bị "Phượng Hoàng Tinh Hồn" quấy nhiễu càng thêm nghiêm trọng, khiến linh hồn nàng chấn động càng thêm kịch liệt.
- Đáng hận!
Tư Không Như Ý nghiến răng nghiến lợi, thấy "Vu minh phù ba đao" vốn thuộc về Cơ Vân Thiện lần nữa phá không đánh úp lại, cơ hồ không không chút chần chờ, đầu lưỡi đã màu đỏ tươi như trường tiên quất ra ngoài.
Phanh!
Trong tiếng va đập mãnh liệt, "Vu minh phù ba đao" nhất thời bay xéo ra.
Bỗng dưng, thân ảnh Mộ Hàn bán nhanh tới, tay nắm chặt lấy đao. Nhìn thấy tình huống thân thể của Tư Không Như Ý, trong lòng Mộ Hàn cũng không khỏi lắp bắp kinh hãi, nữ nhân này năng lực khôi phục thật mạnh, chỉ trong chớp mắt vết thương trên người nàng đã hoàn toàn không tồn tại nữa.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn đã là chém ngang ra một đạo.
Hắc mang nồng đậm ngưng tụ thành đao khí cực lớn, bao phủ thân thể cực đại của Tư Không Như Ý vào trong, sức lực cực lớn khai mở hư không, trong khoảnh khắc liền đã tới gần nàng 20m.
- Ti!
Tư Không Như Ý kêu to một tiếng, mấy trăm đầu "Huyết Hồn Trùng" trong phạm vi mấy ngàn thước đột nhiên đồng thời bang bang muốn nổ tung lên, hóa thành huyết vụ nồng đậm. Những huyết vụ này đột phá cách trở không gian, lập tức tương dung với "Huyết Hồn Tổ Trùng", thân thể vốn to lớn của nàng liền bành trướng đến trăm thước.
- Mộ Hàn, đi chết đi!
Tư Không Như Ý phẫn nộ gầm thét, trước ngực đột nhiên duỗi ra sáu cái chân dài như lưỡi đao, lại cứ thế xuyên thấu đao mang chém đến. Trực tiếp đập vào chỗ lưỡi "vu minh phù ba đao" .
Trong tiếng kim thiết sắc bén, cự đao liên tiếp rút lui, mà sáu cái chân dài của "Huyết Hồn Tổ Trùng" lại tiến quân thần tốc, như thiểm điện rơi vào trên "Lôi Thần Hộ Thuẫn" của Mộ Hàn.
Bang bang. . .
Trong chớp mắt, liền đã dồn dập va chạm sáu lần.
Mỗi lần va chạm, đều là thế như vạn quân, lực đạo bàng bạc phảng phất như ngay cả cự sơn cũng có thể xuyên thủng. Tư Không Như Ý cũng như ảnh tùy hình, không ngừng tới gần Mộ Hàn. Mà Mộ Hàn gặp phải va chạm liên tục cũng lui về sau, nhưng "Lôi Thần Hộ Thuẫn" bên ngoài cơ thể Mộ Hàn lại thủy chung lù lù bất động.
- Sao có thể như vậy?
Tư Không Như Ý thấy thế, đồng tử sung huyết, nổi giận nói:
- Ta đã đột phá đến Linh Trì nhất trọng thiên, ngươi chỉ là Vạn Lưu tam trọng thiên. Ta không tin cái mai rùa này của ngươi có thể chống được công kích của ta. . .
Lúc gầm lên, thế công của Tư Không Như Ý lại không đình chỉ chút nào. Mộ Hàn hăng hái huy động cự đao trong tay. Nhưng sáu cái chân dài của "Huyết Hồn Tổ Trùng" lại bỗng nhiên mềm mại như dây thừng, bỗng nhiên cứng rắn như sắt. Không ngừng né khỏi lưỡi đao vu minh phù ba đao, như thiểm điện quất vào trên "Lôi Thần Hộ Thuẫn" của Mộ Hàn.
Tiếng nổ đùng kịch liệt liên tục không dứt, dưới va chạm như gió bão mưa rào kia, thân hình Mộ Hàn lùi lại liền mấy ngàn thước, thậm chí ngay cả "Lôi Thần Hộ Thuẫn" cũng không ngừng rung động. Tư Không Như Ý đầu rắn dữ tợn, điên cuồng cười to:
- Mộ Hàn, ngăn không được sao, ta muốn bầm thây ngươi vạn đoạn!
- Rốt cuộc tìm được rồi.
Đúng vào lúc này, Mộ Hàn đột nhiên ánh mắt lóe lên, "Vu minh phù ba đao" trong tay đột nhiên trở nên linh động cực kỳ, lại quỷ dị xuyên qua khe hở do sáu cái chân của "Huyết Hồn Tổ Trùng" đan thành, nhanh như chớp hướng tới cổ Tư Không Như Ý.
Giữa hai mảnh lân phiến mà mũi đao hướng dến lại có một đạo ấn ký màu đó hình loan nguyệt.
Lúc thân thể Tư Không Như Ý phục hồi như cũ, lần nữa ra tay, Mộ Hàn đã ẩn ẩn phát giác linh hồn chấn động của nàng trở nên cực kỳ quái dị, tựa hồ giữa linh hồn và thân thể xuất hiện một tia khe hở, lộ ra có chút không hợp nhau. Chỉ nghĩ một chút, Mộ Hàn đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Vì vậy, Mộ Hàn dứt khoát bày ra tư thái khó có thể ứng phó để dụ dỗ Tư Không Như Ý không ngừng công kích. Hắn rất rõ ràng, nếu không phải tìm được chỗ hiểm của Tư Không Như Ý, mình coi chém thân thể "Huyết Hồn Tổ Trùng" của nàng thành hai đoạn, nàng cũng sẽ nhanh chóng phục hồi lại.
Sau khi "Lôi Thần Hộ Thuẫn" tiêu hao đại lượng lực lượng, Mộ Hàn cuối cùng có thu hoạch.
Cảm giác không hợp nhau cảm ứng được từ trên người Tư Không Như Ý chính là đến từ ấn kỳ hình loan nguyệt màu đỏ kia.
Hô!
Nháy mắt qua đi, một vòng tử sắc thiểm điện mỹ lệ lại từ mũi đao bắn ra.
Vào thời khắc khẩn yếu này, Mộ Hàn lần nữa thi triển ra "Tử Lôi Đao Quyết" đệ nhất trọng "Ám Lôi Phá". Dùng "Lôi Ngục Kình" thôi phát loại công pháp này, uy lực so với lúc trước khô lâu đạo khí thi triển ra có cách biệt một trời, kình đạo khủng bố cuồng bạo giống như có thể xé rách bất cứ chướng ngại nào trong thiên địa thành mảnh vụn vậy.
- Mộ Hàn, ngươi. . .
Tiếng cuồng tiếu của Tư Không Như Ý dừng lại, tuy rằng thân thể có được năng lực phục sinh cường hãn, nhưng lực phá hoại của loại tử sắc thiểm điện kia lại khiến nàng lòng còn sợ hãi, hôm nay lần nữa nhìn thấy, không khỏi hoảng sợ lên tiếng kinh hô, sáu cái chân dài quỷ dị co rút lại, điên cuồng vung về phía tia chớp kia.
BENG!
Tia chớp gào thét, sáu cái chân dài sắc bén như đao của "Huyết Hồn Tổ Trùng" lại đồng thời bị sụp đổ, tử mang thế như chẻ tre, không thể ngăn cản. Tư Không Như Ý đồng tử đại trương, kinh hãi muốn hô, nhưng tiếng kêu còn chưa ra khỏi yết hầu, tử sắc thiểm điện đã rơi vào ấn ký màu đỏ nơi cổ nàng.
Phịch một tiếng nổ mạnh, tử sắc thiểm điện hóa thành lực đạo dị thường đáng sợ, cuồng loạn tàn sát bừa bãi
Đột nhiên, thân thể "Huyết Hồn Tổ Trùng" mãnh liệt rung rung..., ngay lập tức sau đó, liền như có một cổ lực đạo vô hình hung hăn bắn "Huyết Hồn Tổ Trùng" ra từ trong cơ thể Tư Không Như Ý, như đạn pháp bay ra khỏi nòng súng rơi ở bên ngoài vài trăm mét, tạo nên một tiếng nổ vang trong cung điện .
Thân ảnh yểu điệu của Tư Không Như Ý lần nữa hiển lộ ra, khuôn mặt thương trắng như tờ giấy, không có chút máu, trong đôi mắt tràn ngập khiếp sợ và bối rối, mà không có "Huyết Hồn Tổ Trùng" phụ thể, tu vị cảnh giới của Tư Không Như Ý cũng lập tức từ Linh Trì nhất trọng thiên ngã xuống Vạn Lưu tam trọng thiên.
- Tư Không Như Ý, cảm giác làm người so với làm quái vật thế nào hả?
Mộ Hàn trong miệng cười to, ý niệm khẽ động, "Vu minh phù ba đao" lập tức liền đã xuyên qua mấy mét không gian ngắn ngủi, chém thẳng tới đầu nàng. Tư Không Như Ý đột nhiên bừng tỉnh, trường kiếm tuyết trắng đột nhiên thoáng hiện, kiếm khí như băng tuyết huy sái mà ra, ngưng tụ thành một đạo bình chướng dày đặc ngăn cản trên đỉnh đầu.
Keng keng keng keng. . .
Tiếng va đập dày đặc liên tiếp vang lên. Thời gian qua một lát, "Vu minh phù ba đao" đã bổ liền hơn mười lần, Tư Không Như Ý sau khi lùi lại liền mấy bước cũng nhịn không được nữa, trong miệng phun ra máu tươi, bình chướng do kiếm khí ngưng tụ thành ầm ầm nghiền nát, đao ảnh vốn nên tiếp tục đánh xuống cũng theo đó biến mất.
Nhưng không đợi Tư Không Như Ý lấy hơi, một cổ hấp kình bàng bạc liền cuốn tới.
Tư Không Như Ý thậm chí ngay cả kinh hô cũng không kịp, thân thể mềm mại liền không tự chủ được bắn mạnh tới trước, bị Mộ Hàn bắt lấy cái cổ ngọc như thiên nga.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...