Vợ Tổng Tài Em Ngoan Cho Anh!


Cùng lúc đó, anh Lý và chị dâu Lý mang theo một đống sản phẩm dinh dưỡng đi đến gõ cửa nhà Triệu Nam Thiên.
Mẹ Triệu vẫn còn đang kinh ngạc, vẫn chưa đến giờ tan làm, ai có thể tới giờ này chứ?
Sau khi mở cửa, bà không khỏi sửng sốt một lúc.
“Dì Triệu, ngày hôm qua hai người chúng cháu không hiểu chuyện, chưa có đi đến bệnh viện thăm dì được, bây giờ dì cảm thấy thế nào rồi, dì không sao chứ?”
Mẹ Triệu khách khí mời hai người bọn họ vào trong: “Không sao cả vào nhà ngồi đi.”
Sau vài câu chào hỏi, chị dâu Lý liên đi thẳng vào vấn đề: “Dì Triệu à, chuyện phát sinh ngày hôm qua phải trách chúng cháu.

Dì xem thử, đừng đuổi chúng cháu đi được không?”
“Chúng cháu ở đây mấy năm, cũng có cảm tình.

Nếu thật sự dì muốn đuổi đi, chúng cháu nhất thời không tìm được chỗ ở thích hợp…”
Mẹ Triệu kinh ngạc: “Đuổi hai người rời đi? Là có ý tứ gì?”

Chị dâu Lý cười khổ giải thích chuyện đã xảy ra.
Mẹ Triệu đột nhiên nói: ‘Hóa ra là như vậy.”
Anh Lý cũng đi theo xin lõi: “Dì à, tất cả lỗi đều là của một mình cháu, dì đại nhân đại lượng bỏ qua cho, xin đừng so đo với cháu được không ạI”
Mẹ Triệu ngữ khí thu lại không ít: “Đều là hàng xóm mấy năm qua.

Không cần nói những thứ này, chẳng qua lần này hai người cũng rất quá đáng!”
Chị dâu Lý xin lỗi: “Vâng ạ, lời dì nói rất đúng, cháu thật sự không ngờ Miêu Quốc Khánh lại to gan đến mức dám làm ra chuyện đó với dì…”
Mẹ Triệu cắt ngang: “Tôi không nói về chuyện này, tôi đang nói về Khả Hân.”
“Là một cô gái lớn rồi.

Một mình đến thành phố nương tựa hai người, các người giúp được thì giúp, không giúp được thì cũng không nên đẩy con bé vào hố lửa chứ.


Hơn nữa nó còn là em gái ruột của hai người!”
Anh Lý nghe đến đây lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt, cũng không dám giải thích.
Mẹ Triệu lịch sự từ chối nói: “Vì Nam Thiên đã nói vấn đề này rồi, hay là hai người đi tìm nơi khác chuyển đi đi.

Tôi thật sự không thể giúp gì được cho hai người.”
Chị dâu Lý vẫn muốn giải thích: ‘Dì Triệu…”
Anh Lý đã vội vàng kéo chị ta lại: “Được rồi, dì Triệu vậy chúng cháu không quấy rây dì nữa!”
Trở lại cửa hàng, Chị dâu Lý than thở: “Vừa rồi sao lại ngăn cản tôi?”
“Cô còn chưa nghe rõ đi? Dì Triệu không muốn vì chuyện của gia đình chúng ta mà cùng người nhà bất hòa, cho nên chuyện này phải do Triệu Nam Thiên đồng ý mới được.” Anh Lý giải thích nói.
Chị dâu Lý tức giận: ‘Dì Triệu này cũng quá cưng chiều cậu ta như thế?
Chuyện lớn như vậy, nếu Triệu Nam Thiên nói một tiếng chẳng phải gia đình chúng ta phải dọn ra ngoài ở sao?”
“Xem như mình tự làm thì tự chịu đi!”
“Nhà họ Triệu đã ăn tiền thuê nhà của chúng ta mấy năm rồi, dựa vào cái gì nói muốn đuổi chúng ta đi, chúng ta liền phải dọn đi? Không được!”
“Cô muốn làm gì? Đừng có hồ đồ lại phạm thêm sai lầm nữa!”
“Anh cứ ở đó chờ đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận