Vô Tận Thần Công

- Thượng cổ Vĩnh Hằng Võ Thánh Dung.

Khi nhìn thấy lão giả râu tóc bạc trắng này, Dương Thạc không khỏi ngây người.

Dung, cái tên này Dương Thạc đã từng nghe nói qua, khi thi thể Linh xuất thế, hắn đã nói khi trước hắn đã bị Dung chém giết. Hiển nhiên Dung là một vị Thượng cổ Vĩnh Hằng Võ Thánh không kém Linh, chính là một vị cường giả siêu cấp Tiên Thiên sinh linh.

Hiện giờ người dẫn mình tiến tới không gian vũ trụ Vĩnh Hằng Võ Thánh chính là Dung sao?

- Dương Thạc, lại nói tiếp, chúng ta vẫn có chung nguồn gốc đấy!

Vừa dẫn Dương Thạc rời khỏi Thiên Thánh Giới, Dung vừa mở miệng nói chuyện.

- Ta vốn là Thượng cổ Tiên Thiên sinh linh, đáng tiếc thiên phú quá kém!

- Cũng may ta có thần thông mạnh mẽ, có thể thôn phệ huyết mạch khác, tăng lên thiên phú của bản thân, trải qua vô số năm tháng thôn phệ, thiên phú của ta ngày càng mạnh, cuối cùng mới có cơ hội tiến vào cảnh giới Vĩnh Hằng Võ Thánh. Dương Thạc, Cửu Âm Cửu Dương huyền công của ngươi cũng thuộc về công pháp thôn phệ, chúng ta coi như có duyên, bởi vậy ta mới tự mình tiếp dẫn ngươi!

- Chỉ có điều, Cửu Âm Cửu Dương của ngươi có chỗ khác với Huyết mạch thôn phệ của ta.

- Huyết mạch thôn phệ của ta thuộc vể cải biến, Cửu Âm Cửu Dương của ngươi chỉ biến pháp tắc thành của mình mà thôi. Chỉ có điều ngươi có thể tiến vào cấp độ Vĩnh Hằng Võ Thánh vậy cũng chứng tỏ sức mạnh của Cửu Âm Cửu Dương này rồi.

Dung nói.

- Xem ra cường giả Vĩnh Hằng Võ Thành của Thiên Thánh giới lại thêm một vị…

Ầm ầm ầm!

Đang nói, Dung mang theo Dương Thạc đột phá tầng mây, ra khỏi Thiên Thánh giới.

Rời khỏi Thiên Thánh giới, bay trọn vẹn thời gian một tháng, khoảng cách giữa hai người đã cách Thiên Thánh giới mấy ngàn vạn ức dặm.

Dương Thạc nhìn về phía Thiên Thánh giới.

- Thiên Thánh giới là một… hình cầu cực lớn?

Dương Thạc cả kinh.

- Ha ha ha, ngươi tiến vào cảnh giới Vĩnh Hằng Võ Thánh, có thể tiến vào không gian vũ trụ, cần phải có hiểu biết với Thiên Thánh giới một chút mới được.

Dung cười lớn nói.

- Không chỉ là Thiên Thánh giới, các đại thế giới, hang ngàn tiểu thế giới đều là tinh cầu. Ngươi ở trên Thiên Thánh giới thấy bầu trời đầy sao, đó chính là những thế giới, chỉ có điều cách Thiên Thánh giới quá mức xa xôi, cho dù đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Võ Thánh cũng khó mà tiến về những tinh cầu kia. Về phần cảnh giới dưới Vĩnh Hằng Võ Thánh, căn bản không có tư cách phi hành trong không gian vũ trụ, ngay cả tinh cầu gần nhất cũng không đi được.


- Ở tinh cầu cấp thấp, tu luyện tới trình độ nhất định là có thể tiến về tinh cầu cấp cao. Đây chính là quy tắc do Thượng cổ Vĩnh Hằng Võ Thánh định ra. Thượng cổ Vĩnh Hằng Võ Thánh đã đả thông một con đường, có thể để cường giả Hư Không Võ Thánh ở thế giới cấp thấp tiến vào thế giới cao cấp. Rèn luyện trong không gian lớn hơn, thực lực có thể tăng lên, có thể đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Võ Thánh chí cao.

Dung nói.

- Mà đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Võ Thánh, một tinh cầu cấp cao đã không cách nào trói buộc ngươi, không gian của ngươi sẽ trải rộng khắp vũ trụ mênh mông.

- Phía trước chính là thông đạo hư không, tiến vào thông đạo này là chúng ta có thể tiến vào không gian vũ trụ của Vĩnh Hằng Võ Thánh.

Dung nói xong, mang theo Dương Thạc đi tới, chui vào một thông đạo hư không.

Ngay sau đó.

Hào quang trước mặt lập lòe, hắn và Dung đã xuất hiện trong tinh không.

Phiến hư không này ở trong không gian vũ trụ mênh mông.

Chỉ có điều xung quanh là năng lượng bảy màu, tạo thành tường ngăn, tạo thành một chỗ ở cực lớn.

- Đây là năng lượng vũ trụ, chiến lực Vĩnh Hằng Võ Thánh cao đẳng có thể lợi dụng tạo thành gian phòng cực lớn.

Dung giải thích với Dương Thạc.

Dương Thạc khẽ gật đầu.

Nhìn bốn phía xung quanh, đã thấy trong không gian này có hơn mười vị cường giả siêu cấp.

- Dương Thạc, ngươi mạnh khỏe, tên ta là Bàn, là người sáng thế ra Thiên Thánh giới, phạm vi ức ức vạn dăm xung quanh Thiên Thánh giới đều do ta sáng tạo ra.

Một cự nhân thân thể cực lớn, cao trăm ngàn dặm nói với Dương Thạc.

Cường giả sáng thế Bàn!

- Dương Thạc, ta tên là Đạo, sau khi Bàn sáng thế, ta sáng tạo ra quy tắc Thiên Địa!

Một lão giả râu tóc bạc trắng mỉm cười nói với Dương Thạc.

- Ta là Oa, là Sinh Mệnh chi thần!

Một nữ tử dịu dàng nói.

- Ha ha ha, Thiên Đạo bất nhân, đã có sinh mệnh liền có Nhân Đạo, ta chính là Nhân!


Một trung niên bộ dạng đại nho cười lớn nói.

- Ta tên là Phật, Phật đạo trong thiên hạ chính là do ta sáng tạo.

Một lão giả trọc đầu hiền lành nói.

- Ta tên là Vu!

- Ta chính là Nhân Hoàng Hiên Viên, chắc hẳn ngươi đã nghe qua ta!

Tất cả đám siêu cấp cường giả này đều là cấp độ Vĩnh Hằng võ thánh, tự giới thiệu bản thân.

- Bàn? Oa? Đạo? Nhân? Hiên Viên?

Nhìn mấy vị Thượng cổ Vĩnh Hằng Võ Thánh, trong lòng Dương Thạc kinh ngạc vô cùng.

- Trở thành cường giả Vĩnh Hằng Võ Thánh đều tới không gian này, không khỏi quá không thú vị đi?

Dương Thạc nhìn mọi người, lại nhìn không gian đơn điệu, thầm nghĩ trong lòng.

- Dương Thạc, dường như ngươi đang nghi hoặc tại sao chúng ta lại ở trong không gian này đi nha?

Dường như nhìn thấu nghi hoặc trong lòng Dương Thạc, Bàn mở miệng.

Dương Thạc trực tiếp khẽ gật đầu.

- Trên thực tế, tiến vào cấp độ Vĩnh Hằng Võ Thánh có thể ngao du vũ trụ, bình thường chúng ta đều ngao du khắp nơi, kiến thức ảo diệu trong vũ trụ. Mỗi vị Vĩnh Hằng Võ Thánh đều vô cùng tự do. Vĩnh Hằng Võ Thánh cũng giống như người thường, có tranh đấu, chém giết, cũng có người sẽ ngã xuống, mà không phải chỉ có hòa bình. Nếu thực sự đều an ổn vậy trở thành Vĩnh Hằng Võ Thánh cũng không có ý nghĩa gì!

Bàn nói.

Dương Thạc gật đầu, đồng ý với thuyết pháp của Bàn.

- Thực tế chúng ta cũng chỉ tạm thời tụ tập tới đây!

Bàn trầm giọng nói.

- Nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì không gian vũ trụ này là quê hương của chúng ta, sắp gặp một nguy cơ rất lớn, nếu như không thể vượt qua nguy cơ này, rất có thể Thiên Thánh giới cùng vô số tinh cầu chung quanh, vô số tiểu thế giới cũng sẽ bị tiêu diệt! Lúc đó, chúng ta cũng sẽ như cây không gốc, không cách nào hấp thu năng lượng trong vũ trụ, cuối cùng chỉ có thể yếu dần, cho đến khi tan thành mây khói…

Bàn nói.


- Nguy cơ cực lớn?

Dương Thạc sững sờ.

- Đúng vậy, là nguy cơ cực lớn!

- Nói chính xác thì Vũ trụ Yên Diệt đại quân đã sắp tới!

Bàn trầm giọng nói.

- Yên Diệt đại quân?

Dương Thạc vẫn có chút không rõ.

- Yên Diệt đại quân hình thành một lỗ đen cực lớn trong vũ trụ, cuối cùng nghiền nát, thôn phệ hư không. Chúng ta là Vĩnh Hằng Võ Thánh của Thiên Thánh giới, nhất định phải ngăn cản Yên Diệt đại quân, thủ hộ Thiên Thánh giới, thủ hộ quê hương của chúng ta!

- Mảnh không gian vũ trụ này kỳ thực chỉ là một không gian tạm thời để chúng ta đối phó với Yên Diệt đại quân mà thôi. Vốn cho rằng lần này chỉ có chúng ta đối phó Yên Diệt đại quân, không ngờ Dương Thạc ngươi trước khi Yên Diệt đại quân tới cũng đã trở thành cường giả Vĩnh Hằng Võ Thánh, tăng thêm thực lực phe chúng ta! Thực lực của ngươi mặc dù là yếu nhất trong Vĩnh Hằng Võ Thánh. Nhưng là dường như ngươi chưa tu thành Cửu Trọng Lôi Âm Võ Thánh, tiềm lực của ngươi lớn nhất trong số chúng ta, có thể trở thành lực lượng mấu chốt ngăn cản Yên Diệt đại quân!

Bàn nói.

- Thì ra là vậy, vừa mới trở thành Vĩnh Hằng Võ Thánh, đã gặp phải vũ trụ đại kiếp nạn, phải đối mặt Yên Diệt đại quân sao?

Thần sắc Dương Thạc ngưng trọng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Bất kể thế nào, Yên Diệt đại quân muốn hủy diệt Thiên Thánh giới, Dương Thạc tuyệt đối nghĩa bất dung từ, tất sẽ ra tay…

- Không biết Yên Diệt đại quân khi nào sẽ tới?

Dương Thạc hỏi.

- Rất nhanh thôi!

Bàn ung dung nói.

Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!

Đột nhiên, phía xa không gian vũ trụ đột nhiên sụp đổ, hình thành ba lỗ đen lớn, trong đó xuất hiện ba khuôn mặt.

- Bàn, Yên Diệt đại quân chúng ta đã tới rất gần, tối đa năm ngàn vạn năm sẽ tới!

- Các ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, gia nhập Yên Diệt đại quân, chúng ta có thể bảo vệ các ngươi linh thức bất diệt, vạn cổ vĩnh sinh, nếu không khi Thiên Thánh giới bị diệt, chính là khi các ngươi tan thành mây khói…

- Gia nhập Yên Diệt đại quân, Bàn, Yên Diệt lão tổ có thể cho ngươi lực lượng vô tận…

Ba khuôn mặt kia lớn tiếng nói.

- Năm ngàn vạn năm?


Đám người Bàn sắc mặt biến đổi kịch liệt.

- Còn nhanh hơn dự đoán của chúng ta!

- Băng Tháp Vương, Hắc Động Vương, Hủy Diệt Vương, các ngươi chỉ là mấy tên tiểu lâu la của Yên Diệt lão tổ cũng dám tới đây kêu gào sao? Cút về đi!

Bàn khẽ quát một tiếng, đánh ra một quyền.

Ầm ầm ầm!

Ba lỗ đen lập tức bị đánh nát, biến mất.

- Bàn, ngươi chờ đấy, năm ngàn vạn năm sau, ngươi tất phải chết!

Băng Tháp Vương gào rú.

- Không ngờ được chúng lại nhanh như vậy, năm ngàn vạn năm đã tới, chúng ta phải sớm chuẩn bị!

Bàn nhíu mày, năm ngàn vạn năm đối với Vĩnh Hằng Võ Thánh chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

- Tất cả mọi người chuẩn bị đi. Dương Thạc, ngươi vừa thành Vĩnh Hằng Võ Thánh, cũng cần một phong hào, sau Hiên Viên Nhân Hoàng thì đều là phong hào hai chữ, ngươi tập hợp các loại áo nghĩa, dung hợp nguyên tố, vậy phong hào là Hỗn Độn đi!

- Hy vọng lần Yên Diệt đại quân này tới, năm ngàn vạn năm sau ngươi có thể thi triển tài năng!

Bàn nói.

- Hỗn Độn sao?

Dương Thạc nhìn qua phong hào của mình.

Hai mắt lại nhìn về phía hư không xa xa.

- Năm ngàn vạn năm sau…

- Yên Diệt đại quân tới hay sao…

- Dương Thạc ta lúc trước hấp thu Vĩnh Hằng áo nghĩa, tu thành Cửu Dương đệ cửu trọng, nhưng Cửu Âm đệ cửu trọng vẫn chưa tu thành, chưa chính thức tiến vào Cửu trọng Lôi Âm vũ thánh. Hiện tại thiếu chính là Yên Diệt áo nghĩa, hấp thu Yên Diệt áo nghĩa ta sẽ tu thành Cửu Âm đệ cửu trọng. Cửu Âm Cửu Dương đều tới đệ cửu trọng, chiến lực của ta mới tới cảnh giới đỉnh phong…

- Yên Diệt đại quân…

- Tiêu Diệt lão tổ…

- Yên Diệt áo nghĩa của ta hấp thu từ trên người ngươi đi!

Với việc năm ngàn vạn năm sau phải đối với với Yên Diệt đại quân, Dương Thạc không có chút sợ hãi, ngược lại có cảm giác chờ mong khó hiểu.

HẾT


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận