Vợ Nhỏ Về Với Anh !


" Chuyện gì ?"Cô trả lời, giọng đầy sự nghiêm nghị.

Bên kia nhanh chóng báo cáo "" Chủ tịch Ngô muốn hẹn gặp tiểu thư.

Có lẽ muốn nói đến chuyện gì rất gấp."" Hẹn khi nào ?"" Chiều nay lúc 5h.

Tiểu thư gặp không ?"Cô im lặng một lúc.

Chủ tịch Ngô, Ngô Vương.

Hắn hẹn gặp cô làm gì ? Chẳng lẽ là muốn tính sổ chuyện hôm bữa sao ?Nhưng không đúng, nếu hắn muốn tính sổ sẽ tìm đến tận trường chứ không phải hẹn gặp.

Hắn điều tra thân phận của cô và giờ đã biết.Chuyện gì đến sẽ đến không tránh được.

Cô gật đầu :" Được, cứ theo lịch mà gặp.


Chiều 3h cậu đến sau trường đón tôi."" Vâng, thưa tiểu thư."Cô vừa ngắt điện thoại cũng là lúc mấy đứa bạn cùng phòng cô quay về.Cô nhanh chóng cười tươi, hỏi :" Sao rồi ? Mua được nước không ?"" Tụi này đi tất nhiên sẽ được.

Cậu ngon lắm nha.

Dám trốn về phòng trước."Thẩm Thanh đưa cô chai nước vừa " trách cứ".

Cô nghiên đầu, nhướn nhẹ chân mày tỏ vẻ " không phải mình à nha."" Cậu nhìn Bạch Nguyệt chưa đủ mỏng manh hay sao mà còn đòi cậu ấy chạy cùng tụi mình." - Tư Vân nói." Chỉ có Tư Vân thương tui."Bạch Nguyệt gữi ngàn nụ hôn gió đến Tư Vân.

Cô nàng cũng nhanh chóng chụp lấy rồi nhét vào tim mình.Thẩm Thanh nhìn hai đứa bạn một cách ngán ngẩm.

Thật không chịu nỗi mà." Hai người trao yêu thương đến sáng luôn đi.

Tui đi ngủ.

Mai còn có tiết bà cô khó tính đó."Nói rồi Thẩm Thanh trèo lên phần giường của mình.

Ai về giường người nấy, mọi thư trở lại sự tĩnh lặng của nó.

Cô nhìn ra cửa sổ, trong đầu cô bây giờ rất nhiều suy nghĩ.

Nó cứ đan lại với nhau tạo thành một mớ rối bời.Không biết cô có đủ kiên nhẫn để tháo từng mắc rối hay không ?Cô cũng từng nghĩ, tại sao cô lại phải gánh trên vai những diêud đáng ra người gánh không phải là cô.

Đôi lúc thật sự muốn buông bỏ, vứt hết tất cả ra phía sau không quan tâm nữa.Nhưng mọi thứ cũng chỉ là trong suy nghĩ....Ngày hôm sau, hắn vừa vào phòng được 2' thì cả Hạ Lỗi và Sở Trương không hẹn mà cũng vào.Sở Trương báo cáo trước :" Người bên Bạch gia chuyển lời : tiểu thư đồng ý gặp mặt.

Địa chỉ gặp đến 4h bên tiểu thư sẽ nói sau."" Được rồi.

Còn cậu điều tra đến đâu rồi ?"Ngô Vương nhìn Hạ Lỗi." Đây là tất cả những gì Bạch tiểu thư đã trải qua.

Có lẽ hơi sốc."Hạ Lỗi đặt một sấp tài liệu lên bàn.


Ngón tay hắn lật từng trang một, hắn đọc không sót một chữ nào.Mặt hắn cũng dần biến sắc theo.

Sở Trương nhìn mặt hắn biến sắc thì đoán được phần nào câu chuyện.Đọc hết Ngô Vương đặt lại sấp tài liệu lên bàn.

Hắn cả tin nhìn về phía cửa sổ.Hắn không tin được, một cô bé 15 tuổi lại dám ra tay giết hết 120 mạng người mà không chút sợ hãi.Hắn cũng không thể tin chắc được cô bé từng theo đuổi hắn lại có một quá khứ kinh hoàng đến vậy.

Không rõ đã nghĩ đến điều gì, hắn bỗng nhiên nhếch miệng cười.Hạ Lỗi và Sở Trương đều kinh ngạc, nụ cười này....." Chuẩn bị cho tôi một bó tường vi." - hắn nhìn Sở Trương nói."Vâng."- Dù không hiểu đột nhiên tại sao hắn lại muốn chuẩn bị hoa nhưng đó là lệnh.

Buộc phải làm theo.Cả hai cùng đi ra ngoài.

Hạ Lỗi vươn vai :" Vì điều tra tiểu thư Bạch gia mà tôi đã phải làm việc liên tục 48h.

Thật không dễ dàng gì."" Thân phận càng đặc biệt càng khó tìm.

Không biết ông chủ lại dính vào đúng người hay sai người.

/ haizzz/Sở Trương thở dài.

Hạ Lỗi nhanh chóng bật max nhiều chuyện :" Nhắc mới nhớ.


Anh họ quả là được cô bé này theo đuổi năm cuối đại học nha.

Theo một cách dã man lắm."" Ừ.

Thôi về ngủ thì ngủ đi.

Tôi đi chuẩn đồ."" Ok.

Bye bye."Hạ Lỗi đá chân sáo đi về nhà.

Sở Trương gọi điện thoại đến hiệu hoa đặt một bó tường vi.

Còn dặn dò rất kĩ về cách bó hoa cũng như gói hoa như nào.Người bên Bạch gia đã gữi địa chỉ, thời gian hẹn cũng đến.Sở Trương chuẩn bị sẵn xe chờ hắn ngay cổng công ty.Nhìn đồng hồ trên tay, hắn chỉnh trang lại đồ rồi lên xe đi thẳng đến điểm hẹn.Tại nhà hàng Bạch HổBạch Nguyệt ngồi đan chéo chân, ngồi đợi người.

Cô gõ gõ mặt đồng hồ, miệng thầm đếm :" 3, 2, 1....."" Tiểu thư Bạch Nguyệt, lâu quá không gặp."Hắn đến rất chuẩn xác giờ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận