Võ Đạo Đan Tôn

Chương 136: Xếp hạng thứ tám. (1)

Sau nửa nén hương.

- Ba!
Đệ tử này cũng là không thể đánh trúng Lâm Tiêu, cuối cùng bị một chưởng của Lâm Tiêu quét trúng vào phía sau lưng ngã bay ra ngoài, tổn thất 50 điểm cống hiến.

- Tới ta rồi, hiện tại nên đến phiên ta!

- Tất cả mọi người không nên tranh giành, người tiếp theo là ta!

Không đợi tên đệ tử này hoàn toàn xuống tràng, lập tức liền có người khiêu chiến, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đánh tới, bất tri bất giác Lâm Tiêu thế nhưng liên tiếp nhận hơn mười tên đệ tử khiêu chiến, mà chút ít đệ tử kia đều không ngoại lệ, tất cả đều ở dưới thân pháp của Lâm Tiêu mà bất đắc dĩ than khóc, từng người bại trận đi xuống, bỏ lại 50 điểm cống hiến.


- Mẹ kiếp, Lâm Tiêu này rốt cuộc tu luyện loại thân pháp gì, làm sao lại đáng sợ như vậy?

Dần dần, rất nhiều đệ tử tại tràng đều đã nhìn ra môn đạo, đối với thân pháp của Lâm Tiêu không nhịn được mà tràn ngập tò mò, bọn họ đã nhìn ra, bàn về khí lực, nguyên lực, tốc độ, Lâm Tiêu đều không bằng những đệ tử đã khiêu chiến hắn, nhưng Lâm Tiêu thủy chung có thể vững vàng bất bại, hoàn toàn là bằng vào cái thân pháp tinh diệu đến đỉnh điểm kia, ở thời điểm lần lượt mắt thấy liền sắp thất bại, ngoại dự tính của mọi người lại chuyển bại thành thắng.

- Thân pháp này thật là đáng sợ, không riêng gì thân pháp, càng trọng yếu hơn chính là năng lực dự đoán cùng độ nhạy cảm chiến đấu của Lâm Tiêu này, mỗi một lần đều là biết trước công kích của người khác, cho nên mới có thể lấy lực lượng, tốc độ cùng nguyên lực yếu hơn người khác, đem đối phương đánh bại.

- Bản năng chiến đấu như vậy ngay cả ta cũng không có, Lâm Tiêu này đến tột cùng là tu luyện như thế nào?

- Thực lực của Lâm Tiêu này bây giờ còn yếu, nếu như trưởng thành, chỉ cần bộ thân pháp này liền nhất định có thể đứng vào vị trí cường giả của Võ điện chúng ta.

Một ít đệ tử Chân võ giả nhị chuyển có thực lực mạnh đều là ánh mắt tỏa sáng, trong lòng mọi người khiếp sợ, vốn chỉ là bọn họ ôm tâm thái tò mò xem tràng khiêu chiến này, có lẽ trên người Lâm Tiêu lại là thấy được thứ mà bọn họ cũng cảm thấy khiếp sợ.

Bất tri bất giác hơn một canh giờ trôi qua, Lâm Tiêu liên tiếp khiêu chiến xong hơn hai mươi tên đệ tử, đem đệ tử bình thường trên quảng trường phù hợp điều kiện có thể khiêu chiến hắn tất cả đều đánh bại.

Ngay cả Tề Lộ lúc bắt đầu chuẩn bị khiêu chiến Vương Vũ cũng là không chịu nổi tịch mịch xông lên khiêu chiến Lâm Tiêu một chút, kết quả hiển nhiên là Tề Lộ liền bại.

Trong lúc nhất thời rất nhiều đệ tử tại tràng hai mặt nhìn nhau, căn cứ vào quy định của Võ điện, có thể khiêu chiến thiên tài đệ tử tân tấn chỉ có những đệ tử bình thường mới vừa gia nhập Võ điện chưa tứi nửa năm mới có tư cách, còn lại đệ tử tu luyện thời gian vượt quá nửa năm trở lên là không có tư cách khiêu chiến, hôm nay sau khi 26 người khiêu chiến tất cả đều thất bại, mấy trăm đệ tử tại tràng cũng không có tư cách khiêu chiến đó.

Thiên tài đệ tử tân tấn trước kia khiêu chiến tái, thường thường là rất nhanh có thể đem thiên tài đệ tử tân tấn đánh bại, coi như là ngày đầu tiên không thành công, thiên tài đệ tử tiếp nhận ba lần khiêu chiến đều sẽ cự tuyệt khiêu chiến, nhưng Lâm Tiêu lại không giống, ai đến cũng không cự tuyệt, hơn một canh giờ đã đem hai hai mươi tên đệ tử bình thường mới tấn cấp trong nửa năm tất cả đều đánh bại, ở trong lịch sử của Võ điện còn chưa từng xuất hiện qua.

- Để cho ta tới!


Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm hét to, chợt một đạo thân ảnh xoát một cái liền bay vút lên trên tràng. Đây là một thanh niên có tóc ngắn màu nâu, thần sắc tỉnh táo, ánh mắt sắc bén như chiến đao, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lâm Tiêu.

- Là Phí Thần Trữ, hắn không phải là đệ tử thiên tài sao? Làm sao cũng lên tràng khiêu chiến rồi?

- Phí Thần Trữ này gia nhập Võ điện chúng ta cũng mới chỉ có một năm đi? Nghe nói ban đầu hắn liên tiếp đánh bại mười ba đệ tử bình thường khiêu chiến hắn, cuối cùng ở thời điểm ngày thứ năm mới bị Lý Tuyên khiêu chiến khiến cho thất bại, sau khi trở thành đệ tử bình thường hắn liền chăm chỉ khổ luyện, một lòng đặt trên việc tu luyện, kết quả tháng thứ hai đã đánh bại Lý Tuyên, cầm lại danh hiệu thiên tài đệ tử đã từng là của chính hắn.

- Phí Thần Trữ mặc dù hiện tại chỉ là Chân Vũ giả nhất chuyển, bất quá nghe nói hắn đã đạt đến cực hạn của Nhất chuyển, khoảng cách đến nhị chuyển cũng chỉ có một bước ngắn.

Phí Thần Trữ vừa mới xuất tràng liền dẫn tới rất nhiều đệ tử phía dưới rối rít nghị luận.

Với tư cách là một thành viên của đệ tử thiên tài lâu năm, Phí Thần Trữ bằng vào thực lực của mình ở trong hàng đệ tử Nhất chuyển của Võ điện đạt được danh tiếng hiển hách.

Giữa quảng trường, Phí Thần Trữ hướng vè phía Lâm Tiêu chắp tay một cái:


- Lâm Tiêu, không nghĩ tới Võ điện thiên tài doanh chúng ta lại xuất ra một cao thủ như ngươi, tại hạ Phí Thần Trữ, đệ tử thiên tài nhất chuyển xếp hạng thứ tám của Võ điện, mới vừa rồi nhìn thấy thân pháp của ngươi có chút ngứa tay, cho nên muốn hướng ngươi lãnh giáo mấy chiêu, ngươi yên tâm, ta không cần danh hiệu đệ tử thiên tài của ngươi, cũng không cần 50 điểm cống hiến của ngươi, chỉ muốn cùng ngươi tranh tài một trận, không biết các hạ nghĩ như thế nào?
Phí Thần Trữ đạm mạc nhìn Lâm Tiêu, nhưng từ trong con mắt đạm mạc kia của hắn lộ ra lại là hưng phấn vô cùng.

Thân pháp cùng thiên phú mà lúc trước Lâm Tiêu biểu hiện ra để cho trong lòng hắn tràn ngập hưng phấn cùng kích động, đây là một loại hưng phấn giữa cao thủ nhìn thấy cao thủ, tràn ngập trong ngực của hắn, để cho hắn nhiệt huyết sôi trào, muốn thi triển thủ cước.

- Nếu như các hạ đã nói như vậy, tại hạ lại há có đạo lý cự tuyệt sao, cũng được, liền để cho ta nhìn xem, đệ tử thiên tài nhất chuyển xếp hạng thứ tám của Võ điện ta đến tột cùng có thực lực như thế nào.

Vừa đấu xong hơn hai mươi trận, trong lòng Lâm Tiêu không có chút mệt mỏi nào, ngược lại là càng đánh càng hưng phấn, càng đánh càng kích động.

Hơn hai mươi tràng chiến đấu lúc trước, Lâm Tiêu một mực đem khí lực, tốc độ, nguyên lực toàn bộ bảo trì ở trình độ vừa mới lên cấp nhất chuyển, giao thủ với những đệ tử võ điện kia đã tiến vào nhất chuyển hơn nửa năm, tu luyện thời gian tương đối dài, hơn nữa đã làm không ít nhiệm vụ, trải qua cuộc chiến sinh tử, ở trong lúc không ngừng giao thủ, thân pháp của Lâm Tiêu cũng là đang nhanh chóng tăng lên, càng ngày càng linh hoạt, càng ngày càng tự nhiên.

Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết thân là Nhân cấp cao giai thân pháp, cộng phân hồng ảnh bồng bềnh, phong ảnh mất tích, xuất quỷ nhập thần, thiên lý phiêu hồng tứ thức, lúc bắt đầu Lâm Tiêu chỉ là nắm giữ tinh túy của thức thứ nhất Hồng Ảnh Phiêu Phiêu, nhưng lúc trước ở trong chiến đấu liên tục, Lâm Tiêu đối với lĩnh ngộ Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết càng ngày càng sâu, đối với thức thứ hai Phong Ảnh Vô Tung cũng đã nắm giữ tương đối tinh diệu, Lâm Tiêu có thể cảm giác được hôm nay chính mình chỉ thiếu chút nữa là có thể đem thức thứ hai Phong Ảnh Vô Tung hoàn toàn nắm giữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận