Vans Force Phế Tích Thế Giới Các Thần


Nhà Altoris có liên lạc với Kull trong lúc cậu ta đang dò la tin tức về nhà Feinter.

Họ có vẻ đã đoán trước được, và chuẩn bị sẵn ngay từ khi hai người tiến vào thành Tailor.
Nội dung cuộc trò chuyện với người nhà Altoris khá ngắn gọn: họ sẽ không tham dự vào vụ này bất kể ý muốn của Darmil.

Nói cách khác, nếu Darmil muốn thì tự đi mà làm.

Kì diệu thay, quy mô vụ việc của nhà Feinter lại hoàn toàn nằm trong khả năng của tổ đội Turan.
Nên nếu mở rộng, đây giống như một thử thách để xem liệu tổ đội Turan có thể giúp Darmil giải quyết vấn đề nó đang mắc phải.

Nói không chừng, chuyện nhà Feinter thất bại trước nhà Hointarous một cách đột ngột cũng chỉ là một sự sắp xếp.
– Thành ra đây là lỗi của tôi?
Darmil nhếch mép bảo, vẻ khó chịu.
– Không thể nói vậy.
Kull vội đáp, lại hơi suy nghĩ, tiếp tục:
– Pongru có sự lựa chọn của chính mình.

Đây là sự thật không thể thay đổi.

Còn về phần Natyr… chỉ cần có bên đứng ra chứa chấp, tin rằng nhà Altoris cũng sẽ không làm khó.
Nhưng thực tế đâu ai có lý do gì để chấp nhận Natyr, trừ việc để cô ta lần nữa làm nô lệ.
Lúc này, Darmil thật sự không muốn nhờ cậy vào đội trưởng, càng không muốn nghĩ tới gia đình mình.

Cả hai việc đấy chỉ càng chứng minh sự bất lực của nó.
– Kì thực, có biện pháp giải quyết cực kì đơn giản, lại vừa sức với chúng ta.
Kull vẻ e ngại nói, chừng như không muốn nhắc đến.

Darmil thốt ngay:
– Như thế nào?
– Chúng ta đứng ra nhận cô ta.
– Phải rồi!
Darmil phấn khởi hô lên, lại rất nhanh xụ mặt, bảo:
– Chỉ là đánh tráo vấn đề mà thôi.


Làm vậy, Natyr vẫn là bị Pongru bỏ rơi.

Thậm chí càng tệ hơn là sau việc này, hai người sẽ không bao giờ có thể trở lại như xưa được nữa.
Có điều, nếu là nói về quan hệ khi xưa, giờ Pongru có thật cần quan tâm đâu, lại chăng có xứng đáng hay không.

Natyr có lẽ cũng nên tìm cuộc sống mới, hoàn toàn thoát khỏi sự phụ thuộc vốn có.
Là một sự xoay chuyển trong cuộc đời cả hai người.
Darmil trầm ngâm hồi lâu, bỏ mặc người đồng đội của mình đứng tựa lưng vào tường làm vẻ áy náy vì đã đưa ra một biện pháp tồi.
Những sự lựa chọn, và thay đổi bởi chúng hiện hữu ở trong cuộc sống của bất kì ai.

Darmil bất giác nghĩ về bản thân.

Nó không biết gì nhiều, chỉ có thể nghĩ, một cách ngu muội.

Ngay trước mắt đây, nó cũng cần phải lựa chọn, không phải vì ai khác.
Làng Naveur.

Nơi này được Kull nói ra khi Darmil hỏi thêm về việc thu nhận Natyr.

Turan chỉ từng nhắc qua cái tên này một lần, nhưng theo lời Kull thì đó là chỗ ở của không ít nô lệ người thú, và dường như đều thuộc sở hữu của đội trưởng.
– Chúng ta làm vậy có ổn không?
Darmil lo lắng hỏi.

Dính dáng tới Turan, nó không dám quyết định thay.

Tiếm quyền là chuyện nhỏ, nghịch ý cậu ta mới là chuyện lớn.

Có thần Istrant mới biết đội trưởng có suy tính gì cho ngôi làng ấy, cũng như cậu rằng cậu ta sẽ làm ra chuyện như thế nào nếu tính toán của mình bị làm hỏng bởi vài người đồng đội tự tiện quyết định.
– Lo làm gì! – Kull thốt – Chúng ta làm như vậy là đang giúp đội trưởng.

Cậu ta cảm ơn chúng ta còn không kịp.
Lời nói bậy bạ, Darmil dám chắc như thế.

Tuy nhiên, nó chẳng vạch trần Kull làm chi.


Trên thực tế, rất nhiều việc không thể cứ chờ Turan làm ra quyết định, rất phiền phức cho cả tổ đội.

Chỉ cần việc này không trái với bất kì lời dặn nào của đội trưởng là tốt rồi.

Sau đó nếu có bị trách mắng thì rút kinh nghiệm.
Turan đã nói qua, mọi người là một đội, không phải quan hệ cấp trên cấp dưới.
– Ừm… Cô ta định trốn đi thì phải.
Kull chợt bảo.
– Sao?!
Darmil nhíu mày thốt, xong liền vội vàng chạy tới cửa, vừa định mở ra thì đã bị cánh tay của Kull ngăn lại.

Nếu không phải tâm tình đã tạm thời ổn định nhờ tìm ra được cách giải quyết thì nó đã hất tay cậu ta ra một cách mạnh bạo, có khi còn đánh lên một trận luôn rồi.
– Nếu cô ta đã không muốn, cần gì phải ép.

– Kull nói – Cậu làm vậy là rất ích kỷ.
– Tôi biết.
Darmil gằn giọng.

Nó không chịu phép.

Ích kỷ hay không, nó vẫn muốn làm.
Biết nói thêm cũng chẳng ích gì, Kull đành tránh sang một bên.

Darmil lập tức mở toang cửa, và chỉ bằng mấy bước đã đuổi kịp cô nàng người mèo đang lén lút trốn đi, tóm chặt lấy cổ tay cô ta.
Natyr hoảng hốt, vừa định phản kích thì nhận ra đối phương là ai, đổi thành co người lại, giọng lí nhí e dè như đứa trẻ nít làm sai đang bị mắng:
– Tôi… tôi… tôi xin lỗi.
Cũng chẳng phải là Darmil khẳng định cô nàng định trốn đi.
– Hắn ta đáng để cô chịu khổ như thế này ư?!
Darmil hỏi một câu từ trong tâm can của mình.

Natyr càng vì Pongru mà chịu khổ, Darmil càng thấy bản thân đang làm sai.

Như một kẻ thua cuộc tệ hại.

– Tôi chỉ… không muốn liên lụy cậu.

Mọi thứ… vốn là nên như vậy.
Darmil hơi ngẩn người ra, bàn tay theo đó cũng buông lỏng cổ tay của đối phương.

Thế nhưng Natyr không hề chạy đi, càng cố tình giữ yên ở đó.

Đối với cô ta, bị giữ lại kì thực cũng là một sự ham muốn.

Đứng trước sự lựa chọn quan trọng, đâu có mấy ai đủ dũng cảm để quyết định.
Ít nhất, Natyr không mù quáng.

Cô ta đơn thuần bất lực, giống như Darmil đối với những vấn đề của mình hiện giờ vậy.
– Đi cùng tôi.

– Darmil nói – Tôi không chắc bây giờ cái gì mới là tốt cho cô, nhưng có chỗ này cô có thể thử đến.

Nếu như sau đó cô vẫn muốn bỏ đi, tôi sẽ không ngăn cản.
Natyr nhìn chằm chằm Darmil, không đáp.

Ý muốn của cô nàng không gì hơn là đừng khiến mọi chuyện càng thêm tồi tệ, chính mình đã nhận đủ rồi, cũng không thể làm phật lòng người ta được.

Nếu vậy thì lời đề nghị của đối phương xem chừng rất đáng để thử.
– Được.

Tôi nghe cậu.
Darmil mừng rỡ, cảm giác như một gánh nặng hàng tấn trên người vừa được gỡ xuống.

Vấn đề không hẳn là đã được giải quyết, nhưng chí ít, cảm giác bất lực đã vơi đi.

Nó có thể làm được.
Làng Naveur nằm ở thành Kyrult, cách xa trung tâm và tương đối vắng bóng người qua lại.

Darmil tới đây với Natyr, không có Kull bởi cậu ta còn bận chuyện, nhưng lại có cả Shelah đi cùng.

Cô ta có mặt là bởi Kull bảo nó tìm, vì chỉ có cô ta thì làng Naveur mới sẽ chấp nhận gặp mặt Darmil và Natyr.
Shelah nghe chuyện xong thì phản ứng đầu tiên là không vui, nhưng cũng chẳng có vì thế mà từ chối yêu cầu của Darmil.

Nói tới, so với yêu cầu để cô ta làm tài xế lái xe vì cả Darmil và Natyr đều mù tịt thì vẫn còn dễ chấp nhận hơn.
Đến làng Naveur, Darmil không khỏi bất ngờ vì người dân nơi đây toàn bộ đều là nô lệ người thú.


Nó dù đã nghe được từ Kull rời nhưng thấy tận mắt vẫn là một chuyện khác.

Nếu chẳng phải tình huống của Natyr vẫn còn nguyên đây, nó e sẽ cần phải nhìn nhận lại rằng nô lệ người thú có thật sự khó sống ở vương quốc Enria hay không.
Dĩ nhiên, làng Naveur là có người chống đỡ, và dường như đó không chỉ đơn giản là thuộc sở hữu của Turan.

Darmil không tiện nghĩ nhiều, cũng chẳng muốn nghĩ.

Nếu có đội trưởng ra mặt, chuyện chẳng cần nó phải lo lắng.
Vấn đề giờ chỉ ở giúp Natyr vào sống một khoảng thời gian cho tới khi cô ta quyết định bước tiếp theo cho chính cuộc đời mình.

Người dân làng Naveur mặc dù đều là nô lệ người thú, nhưng họ lại không xem cô nàng người mèo là cùng một bọn.

Darmil và Shelah phải cùng nhau nói chuyện một lúc lâu với ông chú người gấu thì mới thuyết phục được ông ta cho phép Natyr ở lại, với điều kiện phải làm việc giống như những người khác; đồng thời, phía làng Naveur bất kì lúc nào cũng có thể đuổi cô ta đi.
– Cảm ơn anh.
Nói lời cảm ơn xong, Natyr liền vội vàng tránh đi, không chừa cho Darmil cơ hội đáp lời.

Nó cũng chẳng có đuổi theo cô ta, đành để mọi chuyện tiến triển như thế.

Đã là tốt lắm rồi.
– Thì ra anh có sở thích với nô lệ người thú nhỉ?
Shelah cất giọng trêu chọc với Darmil.

Hai người lúc này đã đi khỏi làng Naveur, tìm tới một quán nước có trang trí tương đối tốt mà ngồi nói chuyện một hồi.
– Cũng có.
Darmil nói đùa theo.

Tâm trạng của nó hiện tại đã khá hơn trước nhiều.
Mặt khác, qua biểu hiện của người dân làng Naveur đối với cả hai người thì quá đủ để biết rằng họ chỉ xem trọng mỗi Turan mà thôi.

Nói về sở thích ấy, sẽ càng gần với đội trưởng hơn cả.

Đến chính Darmil cũng không khỏi nổi lên nghi hoặc.
“Bên cạnh Turan chẳng phải còn có một người hầu là người thú ư?”
Có lẽ vì cả Darmil và Shelah đều cùng hướng về một nơi mà nghĩ nên hai người dần trở nên lúng túng.

Mặc dù chỉ là suy đoán lung tung, nhưng để Turan biết được thì có thần Istrant mới biết cậu ta sẽ làm ra chuyện gì.

Lại nói, chính là suy đoán lung tung nên mới càng đáng bị trách phạt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận