Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi




**********
Không ít người thuộc giới kinh doanh trong vùng đều đang tìm hiểu tin tức, muốn biết Mã Toàn Quân rốt cuộc là bị làm sao, nhưng cho dù có nhúng tay vào thì cũng không có nắm được tin tức, ai nấy đều đang lo sợ tai họa sẽ giáng xuống trên đầu của mình.

Suy cho cùng thì cái đuôi của ai cũng không sạch sẽ.

Trong lúc nhất thời mọi người đều hết sức lo sợ, Mã Toàn Quân đã từng quát mắng Lục Tam Phong ở trong tiệc rượu ngày đó lại sợ tới mức ngủ không yên, sợ kế tiếp chính là bản thân ông ta.

Không ít người gọi điện thoại cho Kha Bình Vân, muốn tìm hiểu một chút tin tức phát ra, thậm chí một số người hồ đồ đi theo Mã Toàn Quân cũng bắt đầu biểu lộ lòng trung thành với Kha Bình Vân.

Bạch Mai Hà không có trở về khách sạn mà là đi tới một cái khách sạn bốn sao khác, quản lý Bạch đã đặt phòng ở đây cho cô ta, đặc biệt phân phó cấp dưới nhất định phải phục vụ chu đáo.

Thời gian cả ngày hôm nay đối với Bạch Mai Hà mà nói hoàn toàn giống như ảo mộng, cả người như đi trên mây, nhẹ nhàng bay bổng, cho dù là ăn, nhìn, chơi đều đánh sâu vào trong dây thần kinh não của cô ta.

Cô ta nằm trên giường nệm mềm mại, hơi không ngủ được, chẳng qua trong lòng đang suy nghĩ, cuộc sống như vậy thật sự rất tốt.

Quản lý Bạch trở lại khách sạn Tân Quý, Kha Bình Vân vẫn còn chưa ngủ, trước tiên gọi quản lý Bạch vào văn phòng.

"Hỏi ra sao rồi?” Kha Bình Vân vội vàng nói.


“Đừng nhìn bên ngoài cô em họ này của tôi có vẻ thành thật, trong bụng cũng không ít tâm địa gian xảo đâu, cứ ấp ủng không chịu nói, có thể khẳng định được cô ta đúng là đã nghe thấy một ít chuyện!” Quản lý Bạch trả lời.

“Vậy cô đã hỏi cô ta hay chưa, muốn bao nhiêu tiền cứ nói thẳng” Kha Bình Vân sốt ruột đứng lên.

“Tổng giám đốc Kha, chuyện này nôn nóng không được đâu, Lục Tam Phong đã giúp đỡ cho cô ta không ít, bây giờ cô ta vẫn còn đang do dự.

Tôi hiểu tương đối rõ về Mai Hà, người này lòng dạ rất cao, ngày mai tôi nhất định sẽ hỏi ra được.

Quản lý Bạch cam đoan nói.

Kha Bình Vân ngồi xuống, ông ta cũng không dám đặt tất cả tiền cược vào trên người của quản Lý Bạch.

Nếu như Lục Tam Phong đã chủ động tới hỏi, ông ta cảm thấy vẫn nên chuẩn bị một chút sổ sách, đề phòng bất trắc.

Hai người hàn huyên không ít, quản lý Bạch lại lấy được sáu triệu, làm chi phí bồi thường cho Bạch Mai Hà ngày mai.

Hôm sau trời vừa sáng, Bạch Mai Hà vừa thức dậy, Quản lý Bạch đã đứng ở bên giường của cô ta, mở miệng nói:
“Mai Hà, dậy rồi à?”
“Chị, chị đến lúc nào vậy?” Bạch Mai Hà xoa con mắt còn buồn ngủ hỏi.


“Vừa mới tới, em nghỉ ngơi thế nào rồi? Hôm nay chị dẫn em đi mua quần áo, thuận tiện nhìn xem cuộc sống của người có tiền, đánh bowling, để anh đẹp trai khiêu vũ với em ngày hôm qua chơi tiếp với em.” Quản lý Bạch nói.

“Chẳng lẽ anh ta không đi làm hay sao? Làm sao mà đi cùng em được!”
“Em ngốc à, người ta hiển nhiên là coi trọng em, chị nói cho em biết, ở trong thành phố này người trẻ tuổi muốn theo đuổi con gái thì càng không tiếc tiêu tiền.

Em xinh đẹp như vậy, còn ở chỗ này lâu thêm vài ngày, người tới theo đuổi em có thể xếp hàng dài đến tận nước ngoài luôn đấy.”
Đây là lần đầu tiên Bạch Mai Hà biết được bản thân cô ta xinh đẹp như vậy, rửa mặt trang điểm xong, cô ta thay bộ quần áo mới mua ngày hôm qua, nhìn bóng dáng cao gầy của bản thân trong gương, cảm thấy như mở cờ trong bụng!
“Tổng giám đốc Kha biết chuyện của ba em rồi, ông ấy cũng đồng ý giúp em, cho em ba triệu, em cầm đi!” Quản lý Bạch đặt một xấp tiền lên cái bệ trên bàn trang điểm, nói tiếp: “Tổng giám đốc Kha còn nói, có thể tìm cho em một chức vụ ở trong khách sạn, một tháng một triệu rưỡi đến một triệu tám, chị nói em đã có công việc rồi, là giáo viên!”
Một triệu rưỡi đến một triệu tám sao?
Đây chính là một năm thu nhập của gia đình nông thôn bình thường đó!
Bạch Mai Hà sửng sốt một chút, nói: “Chị, em không làm cái loại nghề nghiệp kia đâu.”
“Em đoán mò cái gì đó? Sao chị có thể đẩy em vào trong hố lửa được chứ? Khách sạn Tân Quý đúng là một nơi ngày thu đấu vàng, nhưng mà cũng không phải tất cả đều hầu hạ khách nhân, bộ phận nhân sự, bộ phận tài vụ, sàn diễn đều là những công việc đứng đắn” Quản lý Bạch ngồi xuống, thở dài nói: “Quên đi, nói với em mấy thứ này cũng vô nghĩa!”
“Em có thể đi làm!” Bạch Mai Hà có chút nóng nảy, tiền lương cao như vậy, làm một tháng có thể còn nhiều hơn một năm đi làm giáo viên, hơn nữa bản thân cô ta còn có chị đang làm quản lý ở chỗ này.

“Chị nói với tổng giám đốc Kha một tiếng, em có thể đi thử một lần, tiền lương của giáo viên thật tình là không cao!”
“Vậy thì để chị trở về nói với tổng giám đốc Kha một chút, chị xuống lầu trước, người ta vẫn còn đang đợi ở dưới lầu đấy!”
Đi xuống dưới lầu, chàng trai trẻ ở phòng khiêu vũ tối hôm qua đang chờ ở dưới, trong tay anh ta đang cầm một bó hoa, cách ăn mặc lại càng tinh tế, giống như nhân vật nam chính từ trong phim thần tượng bước ra.

Anh ta đi lên phía trước dừng lại khen Bạch Mai Hà, khen đến mức cô ta đỏ mặt, so với Lục Tam Phong xa xôi không thể với tới, người đàn ông đẹp trai anh tuấn trước mặt này càng giống như có thể dễ dàng chạm tới hơn.


Quan trọng nhất là, anh ta còn thể hiện ra dáng vẻ ngưỡng mộ đối với cô ta, tùy ý để cho cô ta thao túng.

Cửa hàng đắt tiền, sân bowling, khách sạn xa hoa, trai đẹp xum xoe nịnh bợ, ra vào đều là những chiếc xe đắt tiền có rèm che, chuyện này nếu như đặt ở trên người một cô nàng bình thường chắc chắn sẽ khiến cho cô ta mê đắm đến nổi không tìm thấy phương hướng.

Buổi sáng, Lục Tam Phong tiếp tục liên lạc với Hà Gia Nhạc lần nữa, nhân viên công tác bên người của đối phương ngỏ ý, buổi chiều có thời gian sẽ gọi điện lại, mở một cuộc họp đơn giản qua điện thoại xong đã là buổi chiều.

“A lô, tổng giám đốc Lục, có phải có tin tức gì tốt muốn nói cho tôi biết hay không?” Giọng nói của Hà Thanh Nhạc ở đầu bên kia điện thoại truyền tới.

“Ở phía Kha Bình Vân bên kia cũng có sổ sách, cái này là một cú lừa, nhất định có thể lừa được không ít người, sổ sách hai ngày nay hẳn là có thể tới tay, đến lúc ấy có thể dựa theo đó mà nhẹ nhàng xử phạt Kha Bình Vân được rồi.” Lục Tam Phong hỏi ý.

“Một tên Kha Bình Vân mà thôi, có cũng được, không có cũng không sao, mau chóng nắm được sổ sách, ngày mai tôi sẽ trở về”
“Kha Bình Vân cũng không phải thực sự tin tưởng tôi, ông ta muốn một cái bảo đảm, muốn gặp ông, sau đó mới đồng ý giao ra sổ sách!”
“Gặp tôi sao?” Hà Gia Nhạc thở dài, nói: “Được rồi, vậy thì thu xếp vào buổi tối ngày mai đi, giải quyết cho xong chuyện này thì cậu lập tức giải quyết chuyện kia, đến lúc đó trực tiếp đi văn phòng đại diện của thương nhân Trung Quốc ký hợp đồng, yên tâm đi!”
Lục Tam Phong hy vọng hôm nay ông ta trở về, nhưng mà nghĩ lại một chút, chuyện này không mấy khả quan, nói lầm bầm hai tiếng, hàn huyện những thứ khác một chút, cúp điện thoại.

Lúc chạng vạng tối, Bạch Mai Hà toàn thân lộng lẫy, đã hơi say rượu, vẫy vẫy tay với người đàn ông bên cạnh, nói: “Gặp lại sau, anh yêu!”
Người đàn ông đáp trả lại bằng một nụ hôn gió.

Quản lý Bạch lên xe, nói với Bạch Mai Hà: “Thế nào? Rất đáng yêu đúng không?”
“Đối xử với em rất tốt, nhưng mà cảm giác có chút không thật!”
Quản lý Bạch nhìn cô em họ nhỏ, mỉm cười nói:
“Đàn ông không xấu phụ nữ không yêu.

Tổng giám đốc Kha bên kia chị đã hỏi xong, chỉ cần em đồng ý đi làm, tiền lương một tháng một triệu rưỡi đến một triệu tám không thành vấn đề!”

“Thật sao?”
Bạch Mai Hà mừng rỡ khôn xiết, kích động nói: “Cám ơn chị!”
“Đừng vội cám ơn chị, người ta cũng có yêu cầu, em nói thật với chị, hai ngày nay em có nghe được cái gì bên phía Lục Tam Phong hay không? Có liên quan tới sổ sách chẳng hạn?” Quản lý Bạch hỏi thẳng.

“Em...!em thật sự không có nghe được cái gì.” Bạch Mai Hà cúi đầu, dáng vẻ kia của cô ta rõ ràng là muốn nói cho đối phương biết bản thân cô ta nghe được rất nhiều tin tức!
Quản lý Bạch thở dài, giọng điệu thành khẩn nói: “Mai Hà, em cứ nói ra đi, thực ra cái này cũng không có ảnh hưởng gì tới Lục Tam Phong cả.

Nhân vật cấp độ như tổng giám Lục và tổng giám đốc Kha này, ngay cả chị cũng không thể đoán ra được, cũng không phải bảo em đi phản bội anh ta, chưa nói tới việc em chỉ cần nói ra thôi, mỗi tháng tiền lương một triệu rưỡi đến một triệu tám chính là của em.”
“Anh ta đối xử với em rất tốt, em làm như vậy không tốt lắm đâu..."
“Cái gì mà không tốt lắm kia chứ? Anh ta đối xử với em đáng giá mấy đồng tiền, một tổng giám đốc lớn như anh ta, mỗi tháng chỉ cho em tiền lương công tác mấy trăm đồng đã gọi là đối xử tốt với em rồi sao? Cô nương ngốc của tôi ơi, đừng ngốc nữa, mai này người ta xong việc gấp rồi, phủi mông một cái rời đi, hai người đời này cũng không bao giờ có cơ hội gặp lại nhau nữa đâu.”
“Có hiểu không?”
“Nhưng mà..."
“Nhưng mà cái gì nữa? Người ta cơ bản là không nhớ rõ em, bây giờ cơ hội của em tốt như vậy, nên đổi thành tiền.

Mặc kệ em có làm cái gì cho anh ta thì cũng không tác động được người ta, vị thế của em rất nhỏ bé, em cho là bản thân lấy được bao nhiêu tiền, có thể gây ra được chuyện hung ác gì cho anh ta đây, e là người ta cơ bản cũng không có cảm thấy như vậy.” Quản lý Bạch nhìn cô ta nói:
“Đừng nghĩ bản thân mình quan trọng như thế, có được không?”
“Nhưng mà...!em...” Bạch Mai Hà cúi đầu, giống như đứa nhỏ làm sai chuyện nói:
“Anh ta nói sẽ tìm công việc cho em, yên ổn cố định, chớ có hồ đồ mù quảng chung với chị mà hãy làm một giáo viên thật tốt, còn nói em thật sự đơn thuần...!
“Cái gì gọi là chở có mù quáng chung với chị? Chị thì thế nào? Chị tay trắng đi tới nơi này, tạo ra của cải thuộc về mình, chị không cướp không đoạt, sao vậy? Mai Hà à, chị biết em là từ trong thôn đi ra, em không biết gì về thế giới này, người ở thế giới này cũng không phải là mấy trăm hộ gia đình trong thôn!”
“Em nhân lúc tuổi còn trẻ muốn làm cái gì? Kiếm tiền đúng không, tình yêu chó má gì đó, cơ bản không quan trọng, chỉ cần nắm chắc kiếm được tiền, có
ke-an-choi-bien-tong-tai-410-0
ke-an-choi-bien-tong-tai-410-1
ke-an-choi-bien-tong-tai-410-2 .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận