Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu


Thẩm Kỳ đi về phòng thấy Thẩm Mặc đang dọn dẹp đống sách vở thì lại gần hỏi " Em đang làm gì vậy?".

Thẩm Mặc giơ một quyển sách lên cho anh xem " Em đang chuẩn bị sách vở để chuẩn bị đi học nha!".
Thẩm Kỳ xoa đầu cậu khen ngợi " Vợ anh chăm quá đi".

Thẩm Mặc được khen thì cười híp cả mắt rất vui vẻ, Thẩm Kỳ lại tiếp lời " Những thứ lần trước anh dạy cho em đã nắm chắc hết chưa?".
Thẩm Mặc ngẩn người, Thẩm Kỳ đâu có dạy cậu học cái gì đâu ta.

Nhưng chỉ sau đó năm giây, trong đầu liền hiện lại những cảnh ám muội không dành cho trẻ em, thứ Thẩm Kỳ dạy cậu chẳng phải là mấy cái đó hay sao? Thẩm Mặc lại đỏ mặt, cậu phồng má lên cúi xuống nhìn chân " Em...em không quên đâu ạ! em vẫn nhớ ...những cái mà anh dạy".
Thẩm Kỳ đũa giỡn đủ rồi thì liền đi tắm, Thẩm Mặc nghĩ rằng chốc nữa anh lại muốn cùng cậu làm mấy chuyện kia nên trực tiếp nằm lên giường chờ đợi.

Buồn chán liền mở điện thoại ra xem, vừa mở ra đã hiện lên trang tìm kiếm với dòng chữ " Đàn ông uống nước dứa sẽ như thế nào?".
Đây là lúc nãy Thẩm Mặc ấn tìm nhưng chưa kịp đọc, tiện đây liền mở đường link vào trang thảo luận để xem kết quả.

Câu hỏi này trước kia có người từng hỏi rồi nên cậu chỉ cần đọc câu trả lời ở phần bình luận là được.
" Ăn hoặc uống nước dứa có khả năng giúp đàn ông tăng số lượng tinh binh và giảm bớt vị tanh đắng của ...".
Thẩm Mặc đọc tới đây liền ném điện thoại sang một bên rồi ôm mặt nóng bừng mà lăn qua lộn lại.

Aaaaaa!
Thẩm Kỳ tắm xong chỉ quấn một cái khăn tắm đi ra nhìn thấy cảnh này liền cảm thấy vợ nhỏ của mình quá đáng yêu.

Anh lại gần cầm điền thoại của cậu lên xem, đọc được dòng chữ kia thì nở một nụ cười mờ ám " Mặc Mặc?".


Thẩm Mặc lấy gối úp lên mặt ưm lên một tiếng đáp lại.
Thẩm Kỳ nằm úp lên phía trên Thẩm Mặc, nhẹ nhàng giúp cậu cởi từng cái cúc áo ngủ ra, chuyện này đối với hai người đã là việc quen tay hay làm nên rất nhanh trên người Thẩm Mặc đã không còn một mảnh vài che thân.

Thẩm Kỳ tắt đèn phòng, bật đèn ngủ màu vàng ấm áp, anh khẽ khàng liếm môi rồi lấy đi chiếc gối Thẩm Mặc đang giữ trên mặt.
Thẩm Kỳ nhẹ nhàng hôn lên trán rồi lên mắt cậu, cả khuôn mặt của vợ nhỏ anh không bỏ qua một chút nào, cuối dùng anh dừng trên đôi môi đỏ hồng của Thẩm Mặc.

Thẩm Mặc mắt đối mắt nhìn chồng mình, hơi thở của anh phả lên má cậu, vừa buồn buồn vừa thích thích.
Thẩm Kỳ khàn giọng nói " Bài học đầu tiên, để anh kiểm tra xem em học hành tới đâu rồi?".

Thẩm Mặc nghe anh nói vậy thì má hơi phồng lên biểu tình nhưng đương nhiên là không thể thoát được.
Thẩm Kỳ lật ngược thế cờ lại, bản thân anh nằm lên giường, để Thẩm Mặc ngồi lên trên.

Thẩm Mặc ngồi chưa vững còn phải dùng hai tay bám lên cơ bụng rắn chắc của anh để ổn định lại thân hình.
Thẩm Mặc nhớ lại lời dạy của Thẩm Kỳ, cậu từ từ dịch mông xuống chạm tới vật cứng rắn giữa hai chân Thẩm Kỳ, làn da mềm mại sượt qua khiến xúc cảm trở nên rất kích thích.

Cậu cúi xuống chấm môi mình lên môi anh, nhẹ lướt rồi há miệng dùng lưỡi quấn vào, Thẩm Kỳ cũng hưởng ứng lại cùng cậu hôn môi, một tay không an phận mà đặt lên mông tròn của Thẩm Mặc mà nắn bóp đủ loại hình thù.
Qua ba phút, khi hai người đã bắt đầu thở dốc thì Thẩm Kỳ tiếp tục dẫn dắt " Bài học thứ nhất làm rất tốt, tiếp tục tới bài học thứ hai nào".
Thẩm Mặc ngoan ngoãn làm theo những gì anh dạy, đầu tiên là lùi xuống hôn lên ngực anh, vuốt ve khối cơ bụng rồi chạm vào cậu nhóc đang ngẩng đầu chờ mong kia.

Thẩm Mặc giúp anh xoa rồi vuốt tới khi thứ kia to ra hẳn một vòng so với lúc trước, sau đó cậu từ từ cúi xuống dùng lưỡi liếm phần đầu khiến Thẩm Kỳ khẽ gầm gừ trong cổ họng.

Một tay anh để lên trước trán Thẩm Mặc muốn đẩy cậu ngậm vào, Thẩm Mặc biết anh muốn gì nên cũng ngoan ngoãn làm theo.

Cái của Thẩm Kỳ rất lớn cho nên cậu chỉ ngậm được tới một nửa đã tới cổ họng rồi, nếu vào thêm nữa sẽ rất khó chịu cho nên chỉ có thể tiếp tục như vậy mà nhả ra nuốt vào, phần bên dưới cậu liền dùng một tay mà xoa xoa, một tay khác thì nắn hai viên tròn tròn đáng yêu phía dưới.

Lần trước khi làm chuyện này với Thẩm Kỳ, Thầm Mặc phát hiện ra khi cậu liếm vào điểm ở giữa kia thì Thẩm Kỳ sẽ ra nhanh hơn cho nên cậu cho rằng nếu làm như vậy thì anh sẽ khen cậu thật giỏi, cho nên Thẩm Mặc cứ nhắm vào điểm đó mà tấn công.

Thẩm Kỳ đột nhiên rùng mình, anh ấn đâu Thẩm Mặc rồi đưa đẩy hông khiến vật kia đâm vào miệng của cậu nhanh hơn, qua vài chục lần thì liền bắn ra tinh hoa vào thẳng cuống họng của Thẩm Mặc.

Thẩm Mặc thử nuốt vào, hình như có vị hơi ngọt chứ không tanh như những lần khác, cậu còn bất giác lại liếm lên phần đầu của thứ kia để dọn dẹp hết những thứ vừa chảy ra sau cùng.
Thẩm Kỳ tối mặt, anh không nghĩ tới bản thân lại bị kĩ thuật của bé con làm cho ra ngay trong năm phút, niềm kiêu hãnh của đàn ông không cho phép anh có thể nhịn được chuyện này.

Anh đột ngột lật người đặt Thẩm Mặc ở dưới thân khiến cậu choáng váng.
Thẩm Kỳ lập tức tấn công Thẩm Mặc không chừa một chỗ nào.

Một tay anh đùa nghịch cây nấm hồng xinh nhỏ nhắn của cậu, một tay xâm nhập vào cúc hoa nhỏ bé phía sau, miệng thì nhậm lấy viên đậu đỏ mà cắn mút.

Thẩm Mặc bị tổng tấn công thì không chịu nổi mà run rẩy chân tay " Anh...sao vậy...a, sao đột nhiên lại...a~ ưm...", gần như chưa tới hai phút cậu đã ưỡn người lên mà bắn ra trong tay Thẩm Kỳ.

*** ***** phía sau cũng vì đó mà co bóp mạnh hơn, còn tiết dịch nhầy giúp Thẩm Kỳ càng dễ dàng xâm nhập vào.
" Ai bảo em học tốt như vậy! học rất tốt, thực hành cũng rất tốt, nên chồng lớn phải thưởng cho chồng nhỏ chứ!".

Thẩm Kỳ nhấc hai chân Thẩm Mặc lên để cái mông cậu nâng lên cao hơn, một tay vẫn liên tục xâm nhập vào nhụy hoa, anh cúi xuống ngậm lấy nấm nhỏ của Thẩm Mặc mút nhẹ khiến nấm nhỏ lại có thêm sinh lực mà sống dậy, sau đó anh cúi xuống sâu hơn.
Thẩm Mặc cảm nhận được hơi thở của anh ở bộ phận nào đó của mình, cậu muốn với tay kéo anh ra nhưng chỉ nắm được một chỏm tóc của anh, còn Thẩm Kỳ thì đã bắt đầu liếm láp " Đừng mà, bẩn lắm...".
Thẩm Kỳ trả lời cậu " Không hề, rất đáng yêu" nói xong anh liền dùng lưỡi mà xâm nhập vào nơi đó, cảm xúc ấm nóng khiến cho Thẩm Mặc co quắp cả ngón chân lại, cậu ôm lấy đầu Thẩm Kỳ, muốn anh càng đưa vào sâu hơn, một tay khác của anh thì lại bắt đầu xoa nắn đầu nấm của cậu.
Đến khi Thẩm Mặc sắp lại ra lần nữa thì Thẩm Kỳ đột nhiên dừng lại khiến cậu rất khó chịu, cảm giác như muốn có thứ gì đó lấp đầy.
Thẩm Kỳ nằm úp xuống ôm lấy vợ nhỏ đáng yêu, Thẩm Mặc cảm nhận được anh đang cạ thứ kia vào nơi đó của cậu, có chút sợ hãi.


Thẩm Kỳ trầm thấp nói sát bên tai Thẩm Mặc " Vợ à, cảm ơn em đã đến với cuộc đời của anh, anh yêu em rất nhiều!".

Thẩm Mặc ôm lấy thân hình cao lớn của anh đáp lại " Em cũng cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời của em, nếu không có anh thì em sẽ không bao giờ biết, được yêu thương là hạnh phúc như vậy".
Hai người nhìn vào mắt nhau như cả linh hồn cũng đang rung động, rồi môi chạm môi.

" Vợ à! anh sẽ dạy cho em bài học tiếp theo khi hai người yêu nhau sẽ làm, phải thật tập trung nhé!".

Thẩm Mặc hồi hộp tới lúng túng, cậu gật gật đầu, Thẩm Kỳ khẽ hôn lên trán cậu.
Ở phía bên dưới, Thẩm Kỳ từ từ cắm vào bên trong Thẩm Mặc, đây là chuyện mà anh đã mơ ước từ lâu, đến nằm mơ cũng sẽ tưởng tượng ra cảnh hương diễm nồng nàn này, điều này cũng đánh dấu rằng cậu đã hoàn toàn thuộc về anh, chỉ của một mình anh mà thôi.
Thẩm Mặc bị cắm vào có chút đau, khi vào tới một đoạn thì cậu đau tới cắn chặt môi.

Thẩm Kỳ khẽ an ủi " Thả lỏng một chút, anh mới vào được một nửa".

Thẩm Mặc nghe vậy thì sửng sốt, vậy mà mới được một nửa, cậu đã đau lắm rồi, cảm giác như bị xé toạc ra vậy, Thẩm Mặc nức nở " Tại sao...!anh lại to như vậy, đau lắm...".
Thẩm Kỳ nghe cậu nói vậy thậm cái cái vật kia còn to ra thêm một vòng nữa.

Thẩm Mặc bị đau thì giận dỗi " Anh...!tại sao lại to ra nữa rồi, đáng ghét...!mau bỏ ra...!em đau~".

Thẩm Kỳ bất đắc dĩ, anh xoa nắn viên đậu đỏ của cậu, lại hôn Thẩm Mặc để cho cậu phân tâm " Đều tại ai? ai bảo em đáng yêu như vậy".

Thẩm Mặc bị nói vậy thì liền phồng má lên kháng nghị.
Qua một lúc thì Thẩm Mặc không còn cảm giác quá đau như khi nãy nữa nên Thẩm Kỳ lại từ từ đâm vào thêm tới tận gốc.

Thẩm Mặc ưỡn căng người ra khóc lóc " Chướng quá, anh đi ra đi, chướng quá...".
Thẩm Kỳ nhịn tới mức dây thần kinh như muốn nổ ra, anh đưa tay xuống chỗ gắn kết của hai người khẽ xoa xoa xung quanh giúp Thầm Mặc giảm bớt sự khó chịu " Ngoan, thả lỏng ra một chút, em sắp cắn đứt anh rồi này".
Hai người ôm chặt lấy nhau không cử động suốt mười phút, lúc này Thẩm Mặc đã cảm thấy khá hơn rất nhiều, bên dưới của cậu cũng đã tiếp nhận được vật kia của Thẩm Kỳ nên anh bắt đầu động nhè nhẹ " Như vậy còn đau không?".

Thẩm Mặc trả lời " Còn hơi chướng nhưng không đau nữa rồi".

Thầm Kỳ vẫn duy trì động tác vừa chậm vừa nhẹ nhàng như vậy tới khi Thẩm Mặc bắt đầu cảm giác được xúc cảm là lạ, cậu muốn anh động nhanh hơn nữa, suy đoán như vậy thì sẽ thoải mái hơn.

" Anh...em cảm thấy lạ lắm, muốn nhanh hơn".
Thẩm Kỳ thở phào, anh đã sắp không nhịn nổi nữa rồi, chỉ chờ câu này của cậu " Được, như ý em muốn".
Thẩm Kỳ bắt đầu động nhanh hơn và mạnh hơn, tiếng nước và tiếng da va chạm vào nhau khiến cho không khí trở nên ám muội hơn bao giờ hết.

Rất nhanh anh đã tìm ra điểm mẫn cảm của vợ nhỏ mà liên tục đâm vào khiến Thẩm Mặc mất kiểm soát run lẩy bẩy liên tục bắn ra.
Thẩm Kỳ chỉ hận không thể càng đâm vào sâu hơn như muốn đưa cả hai quả tròn cùng vào bên trong cơ thể Thẩm Mặc vậy.

Hai người vận động mãi từ lúc tối tới khi trời bắt đầu hửng sáng mà trong phòng vẫn không ngừng vang lên tiếng nước nhóp nhép, toàn thân hai người đều chảy mồ hôi tới ướt nhẹp dù cho điều hòa không khí vẫn đang chạy.
" A...a...ưm...tha cho em..., anh...sao lâu như vậy...vẫn còn chưa....ra...a...a~".
Thẩm Kỳ vẫn ghim việc cậu làm cho anh ra trong 5 phút lúc trước nên muốn xây dựng lại bản lĩnh đàn ông của mình.

Anh đột nhiên thúc mạnh hơn, hơi thở cũng hỗn loạn " Gọi anh là gì? hửm?".
Thẩm Mặc toàn thân đã không còn sức lực nào nữa, hai mắt cũng buồn ngủ tới tê dại " Chồng....! chồng....tha cho...vợ đi mà, em...a...ưm...!chịu không nổi...nữa!".
Thẩm Kỳ sắp đạt tới cao trào, anh điên cuồng thúc vào mông Thẩm Mặc, âm thanh trầm khàn như gầm gừ mà vang lên " Vợ à! sinh cho anh một đứa nha, toàn bộ con cháu nhà họ Thẩm đều cho em tất, em muốn chọn đứa nào chúng ta liền sinh đứa đó có được không?"
Thẩm Mặc là con trai, cậu đương nhiên không thể sinh con nhưng bị Thẩm Kỳ kích thích cũng thuận theo anh mà nói " Được, em...sẽ sinh cho anh...ưm ...ưm...!chồng mau bắn cho em đi!".

Thẩm Mặc dùng chân ôm chặt Thẩm Kỳ, để anh có thể tốc chiến nhanh hơn.
Qua hơn một trăm cú nhấp thì cả hai cùng thỏa mãn mà rên lên.

Thẩm Mặc ngay sau đó liền ngất đi mà ngủ, Thẩm Kỳ thở dốc, anh thỏa mãn hạnh phúc tới không muốn tách rời vợ nhỏ của mình.

Mùi hương ám muội vẫn bám quanh chóp mũi và toàn căn phòng, Thẩm Kỳ bế ngang Thẩm Mặc vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ cho cả hai rồi mới quay về giường ôm lấy người mình yêu mà ngủ một giấc thật ngon.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận