Trọng Sinh Chi Chí Tôn Tiên Lữ


Hàn Yên Nhiên phẫn nộ dậm chân, mắng: “Tiện nhân không biết xấu hổ, cũng không biết chính mình là cái đức hạnh gì mà khẳng định muốn cưới ta, nằm mơ đi!”
“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga a.

” Hàn Ngọc Nhiên cười lạnh, thong thả ung dung mà nói: “Yên tâm đi tiểu muội, tương lai ngươi giống đại ca, gả cho bá chủ một phương làm đương chính phu nhân, đại ca tuyệt đối sẽ không để cho ngươi vì tên này mà chậm trễ.


Hàn Yên Nhiên cũng vỗ vỗ ngực, vẻ mặt kinh hồn chưa định mà nói: “Đại ca nói như vậy, ta liền an tâm rồi, tiên sinh đoán mệnh nói, ta chính là trời sinh phượng mệnh, tương lai tất nhiên là phải gả cho đại nhân vật.


Hàn Ngọc Nhiên gật gật đầu, xem như cam chịu.


Chẳng được bao lâu, Hàn Ngọc Nhiên liền nhìn thấy hai tên người hầu hoang mang rối loạn mà chạy trở về.

“Thiếu gia!” Một tên người hầu khẩn trương mà nói: “Tiểu nhân vừa rồi đi hỏi qua, tên hôm qua mua yêu thú hổ con kia, đã dùng xuyên vân thoa rời đi.


“Xuyên vân thoa?” Hàn Ngọc Nhiên nghe thấy tên pháp khí tức khắc trong lòng có dự cảm không tốt.

Tu sĩ có thể dùng đến xuyên vân thoa, chắc chắn tuyệt đối không thiếu tiền, chỉ sợ hắn chuẩn bị một ngàn tám trăm kim thì cho dù đuổi theo tên tu sĩ kia, cũng tuyệt đối không thể đổi về hai chỉ linh thú.

Hàn Yên Nhiên gấp đến độ dậm chân, đầu óc lại không nghĩ nhiều giống Hàn Ngọc Nhiên, hỏi: “Người chạy, vậy hai chỉ hổ con kia đâu?”
Một tên người hầu khác nói: “Hai chỉ hổ con nghe nói là bị Lận gia thiếu gia tới chuộc đi rồi!”
Hàn Ngọc Nhiên bỗng nhiên nheo lại đôi mắt, nói: “Lận Huyền Chi đã chuộc đi?”
“Đúng vậy.

” Người hầu gật gật đầu nói.

Hàn Yên Nhiên nhẹ nhàng thở ra, hướng Hàn Ngọc Nhiên nói: “Đại ca, nếu hổ con còn ở trong tay phế vật Lận Huyền Chi thì còn xem như may mắn, chúng ta hiện tại liền tìm hắn, hắn vì muốn làm đại ca vui, tuyệt đối sẽ không nói hai lời liền đem hổ con cho ngươi, nói không chừng chúng ta hiện tại về nhà, Lận Huyền Chi liền chủ động mang theo hai chỉ hổ con đưa tới cửa —— hắn mới sáng sớm như vậy liền tới chuộc lại hổ con, khẳng định là bởi vì nhớ thương đại ca.


Hàn Ngọc Nhiên bị Hàn Yên Nhiên phủng đến trong lòng cực kỳ thoải mái, tuy rằng hắn cảm thấy Lận Huyền Chi trừ bỏ một khuôn mặt, mặt khác không được tí nào, căn bản không xứng với hắn, nhưng ai mà không thích bên người có một tên không đầu óc lại hào phóng như vậy vây quanh.


Hàn Ngọc Nhiên gật đầu nhẹ, nói: “Không sai, hắn trước kia đã hứa qua, sẽ đem hổ con tặng cho ta làm lễ vật sinh nhật, mắt thấy sinh nhật ta cũng sắp tới rồi, Lận Huyền Chi đại khái không thể đưa đồ vật khác ngoài hai chỉ hổ con kia.


Hàn Ngọc Nhiên trong lòng đã đem lời Hàn Yên Nhiên nói tin tám chín phần, thầm nghĩ: Lận Huyền Chi là tên thích phùng má giả làm người mập, từ nhỏ đến lớn đều là bị chúng tinh củng nguyệt mà nâng lên tới thiếu gia của thế gia, ra cửa phi hành yêu thú không cần, ăn cơm uống nước nhất định phải sang quý tinh xảo, cho dù hiện tại nghèo túng bất kham, cũng tuyệt đối sẽ không để mất mặt trong bữa tiệc sinh nhật vị hôn phu của mình.

Hàn Ngọc Nhiên nghĩ như vậy, tức khắc thoải mái cực kỳ.

“Kia đại ca, chúng ta hay là hiện tại liền tới cửa đòi hắn?” Hàn Yên Nhiên hỏi.

Hàn Ngọc Nhiên lắc đầu, nói: “Tới cửa đòi có vẻ không ổn lắm, kia hai chỉ hổ con nếu đã bị chuộc lại, liền chạy không ra khỏi Thanh Thành, chúng ta chỉ cần chờ nửa tháng sau sinh nhật ta, Lận Huyền Chi sẽ chủ động lấy ra tới tặng cho ta làm lễ vật đi.


Hàn Yên Nhiên cũng gật gật đầu, cười nói: “Vẫn là đại ca thông minh.



Hàn Ngọc Nhiên nói: “Là Lận Huyền Chi quá dễ bị xem thấu.


Không có tiền, lại sĩ diện, khẳng định muốn đưa chút lễ vật không giống người thường.

Kia một đôi lễ vật Tử Tinh Bạch Hổ hiếm thấy, chính là đồ vật hắn hiện tại có thể lấy ra nhất.

Đương nhiên, Hàn Ngọc Nhiên còn nhớ thương cây Huyền Băng Bích Ngọc trâm kia, bất quá, cây trâm này hắn cần phải hảo hảo lên kế hoạch một chút, không thể nhất thời nóng lòng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận