Tinh Tế Chi Quốc Dân Nam Thần


Lạc Băng Hàn hiện tại là thiếu tướng quân bộ, cùng Hàn Quân Trạm xem là chiến hữu, bát quá hắn dành phần lớn thời gian đóng quân ở Lạc Vân Tinh, hiếm khi đến Đế Tinh.
  "Đây là lệnh thông hành chính giới.

Nếu sau này gặp phải người không có mắt cản trở ngươi, ngươi có thể trực tiếp lấy ra.

Bọn họ bán cho ngươi một chút thể diện." Lạc Băng Thạc đem một con chip nhỏ vào thiết bị đầu cuối cá nhân của Lạc Lăng Tinh ưu việt hơn.
 Lạc Băng Thạc hiện tại là nhân viên tân tinh chính giới, tuy địa vị không cao nhưng bởi năng lực bản thân cùng Lạc gia thân phận, việc thăng chức chỉ là vấn đề thời gian.
 "Đây là thẻ tử kim.

Không có giới hạn số tiền trong đó.


Ngươi có thể tiêu bất cứ thứ gì ngươi muốn.

Đừng tiết kiệm tiền cho ta.

Tiền tiêu của nhà chúng ta mấy đời cũng xài không hết.

"Lạc Băng Trạch trực tiếp đưa một tấm thẻ lóe màu tím cao quý cho Lạc Lăng Tinh.
 Lão tứ Lạc Băng Húc, nhìn tiểu đệ mình bằng ánh mắt nóng rực nhìn những tấm thẻ căn cước đủ để đi ngang trong quân bộ cùng chính giới cùng thương giới,âm thầm nuốt nuốt nước miếng, hắn cũng muốn một cái a,bất quá tưởng tượng đến tiểu đệ trước kia chịu khổ, hơn nữa sự tình sắp phải đối mặt, hắn liền cảm thấy một trận đau lòng.
  "Tứ ca của ngươi, vẫn còn là sinh viên, ta không giàu bằng ba ca.

Tuy nhiên, đây là loại cơ giáp mới nhất mà ta làm gần đây.

Ngươi có thể mang nó theo trên người vui đùa chơi." Lạc Băng Húc đem một không gian có kích thước bằng nút bấm trao cho Lạc Lăng Tinh, bên trong đúng là nghiên cứu phát minh loại cơ giáp mới nhất.
 Lạc Lăng Tinh cầm nút không gian nghe tứ ca nói xong, khóe miệng không khỏi giật giật, một năm qua tới đây hắn cũng bổ sung không ít thường thức, biết tứ ca tuy rằng còn chưa tốt nghiệp.

nhưng là hắn ở giới cơ giáp cũng có tiếng tăm lừng lẫy, nổi tiếng, ngay cả quân đội cũng phải kinh ngạc trước hắn chế tạo ra cơ giáp, chưa kể đây là loại mới nhất nên nếu lấy ra chắc chắn sẽ khiến ai cũng phải ghen tị.
 Mặc dù hắn không phải thực coi trọng những danh lợi này, những gì hắn nhận được ở kiếp trước còn nhiều hơn thế này, nhưng đây đều là tâm ý của các ca ca, hắn rất cảm động, cũng cảm thấy rất ấm áp.

  "Cảm ơn các ca ca." Lạc Lăng Tinh hiếm khi nói những lời xúc động.
  "Đi đến Đế Tinh, nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt.

Nếu Quân Trạm khi dễ ngươi, liền nói cho ta, ta sẽ giúp ngươi dạy cho hắn một bài học." Lạc Băng Hàn không yên tâm dặn dò.
 "Bạn phải quay lại gặp chúng tôi thường xuyên.

Chúng tôi chắc chắn sẽ xem những bộ phim bạn làm." Luo Bingxu nói.
 Thật vất vả có thêm một tiểu đệ, thật sự không nỡ.
  "Ta sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, còn có ta hy vọng rằng ở làng giải trí ta có thể dựa vào bản thân.

Các ngươi có thể đừng can thiệp vào được không?", Lạc Lăng Tinh nói.
  Hắn thật cũng không phải cốt khí quá cứng rắn không muốn đi cửa sau, nhưng hắn phát hiện nếu dựa vào nỗ lực của bản thân để giành được tình yêu của người hâm mộ, thì sức mạnh của niềm tin thu được sẽ thuần khiết hơn nhiều.


Hơnnữa đối với thực lực của chính mình, hắn vẫn rất tự tin.
  "Đã biết, đừng quên tới tìm chúng ta nếu có bất kỳ vấn đề gì." Các ca ca trấn an hắn.
  Sau đó, ba người cữu cữu cũng lại phân biệt dặn dò một phen, cuối cùng, cơ hồ cả nhà đã hộ tống hắn lên phi thuyền đến Đế Tinh.
  Cho dù Lạc Lăng Tinh kiếp trước ngự kiếm phi hành, nhìn quen các loại cảnh vật, nhưng hắn không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy vũ trụ bao la.
  Trong vũ trụ tối tăm và vô biên như vậy, loài người quả thực nhỏ bé như con kiến, trong vũ trụ, con người dù có cường đại đến đâu cũng dường như không thể chạy thoát khỏi sự giam cầm của vũ trụ.
  Quả nhiên, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, Lạc Lăng Tinh đột nhiên tràn đầy kỳ vọng vào cuộc sống mới sắp đến.

Đã rất lâu rồi hắn mới cảm giác mong đợi như vậy, xem ra cùng Ma Hãn Hải đồng quy vu tận cũng không phải là một chuyện xấu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận