Tin Tức Tố Của Ta Có Độc


Động tác của Vạn Dương Trạch hơi dừng lại, không dám tin hỏi, "Thật vậy chăng......"
Du Việt cảm thấy thái độ của Vạn Dương Trạch thật không thể hiểu được, "Thật vậy chăng? Có thể là giả sao? Ta cũng không phải loại người vì nhiệm vụ, vì bệnh của ngươi tốt lên mà tạm chấp nhận."
"Cũng phải." Vạn Dương Trạch nghĩ nghĩ, dán mặt lên trước ngực Du Việt, nói, "Ta chỉ không ngờ rằng......!ngươi lại nguyện ý ở bên ta."
Một lát sau, Vạn Dương Trạch nhỏ giọng: "Ta có hơi hối hận."
Trái tim của Du Việt giống như là đang ngồi tàu lượn siêu tốc, hết lên rồi xuống, "Ta đã đáp ứng ngươi, nguyện ý ở bên ngươi, ngươi lại nói hối hận?"
Vạn Dương Trạch: "Ta hối hận hiện tại mới nói cho ngươi, cảm giác đã mất đi rất nhiều cơ hội tâm ý tương thông."
Du Việt lại lần nữa thống khổ nhắm mắt lại.
Vì sao Vạn Dương Trạch lại biến thành vương tử nói lời âu yếm, mỗi câu nói đều khiến y mặt đỏ tai hồng.
Du Việt thử hỏi: "Ngươi có phải thật sự khôi phục ký ức không? Không phải là vì thấy ta đẹp, muốn trêu ta cho nên làm bộ quen biết ta đi?"
(dreamhouse2255)
"Chiếu gương đi, ngươi bọc giống như cái bánh trưng vậy." Vạn Dương Trạch hàm súc nói.
Du Việt vẫn không yên tâm hỏi: "Khi huấn luyện dã ngoại vì sao ngươi thứ nhất đếm ngược?"
Vạn Dương Trạch chớp chớp mắt, "Ngươi xác định muốn ta nói sao?"
Du Việt: "Ngươi hỏi như vậy, rất có khả năng là không biết."
Vạn Dương Trạch ghé sát vào tai y, nói, "Bởi vì ngươi tháo xuống thuốc cách trở khí vị, sau khi động dục dụ dỗ ta tiến vào kỳ phát tình."
Mặt Du Việt đỏ bừng lên, "Ngươi, ngươi đánh rắm, ngươi vốn đã ở trong kỳ mẫn cảm!"
Vạn Dương Trạch hỏi y: "Vì sao ta lại ở trong kỳ mẫn cảm ngươi không biết sao......!Cho nên ta mới nói ngươi cách Ngụy Phàm Lĩnh xa một chút, bởi vì hắn cũng tiến vào kỳ mẫn cảm, tác dụng của thuốc cách trở khí đối với Alpha đỉnh cấp hình như hơi khác biệt một chút."
Du Việt thật sự không biết tới chuyện này, lúc ấy Vạn Dương Trạch dùng thuốc ức chế nhiều như vậy là vì y, chỉ có mình cái tên Ngụy Phàm Lĩnh kia cả ngày gào thét oán trách y......
Tâm tư của Vạn Dương Trạch thật sự quá thâm trầm, cái gì cũng nhìn thấu, nhưng lại đều chôn ở trong lòng.
Du Việt tiêu sạch cảnh giác, "Hiện tại ta có hơi tin tưởng ngươi đã thích ta rất nhiều năm."
"Vì sao?"
(dreamhouse2255)
Việt Việt thở dài, "Ngươi ấy, chuyện gì cũng có thể giấu rất lâu, lại không nói gì hết, chuyện như là bởi vì thích ta làm ngươi cảm thấy mất mặt cho nên che giấu mấy chục năm, ngươi cũng làm được đi."
Vạn Dương Trạch lại cười, "Ta không có cảm thấy vì thích ngươi mà mất mặt, ngoại trừ sợ ngươi tức giận, ta không có cố kỵ gì."
Du Việt cảm thấy chính mình không có thẳng thắn thành khẩn như Vạn Dương Trạch, giống như thừa nhận mình thích Vạn Dương Trạch là một chuyện rất mất mặt vậy.
Chẳng lẽ là Vạn Dương Trạch không đủ đẹp trai sao?
Vậy khẳng định không phải.
Du Việt đảo đảo mắt, "Nhưng ngươi nghĩ kỹ, ta mới chỉ đáp ứng thử với ngươi mà thôi, nguyên nhân mà trường học đình chỉ chúng ta chính là chúng ta yêu đương, cho nên nếu thật sự muốn ở bên nhau, sau này trở về quan hệ có thể sẽ không được như trước, ngươi có thể tiếp thu không?"
Vạn Dương Trạch cũng nghĩ tới vấn đề này, ôm chặt lấy Du Việt, "Ngươi là của ta, ta liền thỏa mãn."
Du Việt vừa lòng nghĩ, vậy được rồi.

Hai người ôm nhau một lát, sau khi Tiểu Tô trở về chỉ nhìn thấy một mình A Chí.
(dreamhouse2255)
"Y đâu rồi?" Tiểu Tô hồ nghi hỏi.
Tiểu tử Diêu Nhạc Tâm kia quá thông minh, giương nanh múa vuốt lại xinh đẹp, hắn chỉ lo y sẽ bị người nào đó coi trọng, chạy mất.
A Chí cẩn thận nói, "Y......!Ta không biết."
"Không phải các ngươi đi cùng nhau sao?"
A Chí: "Có người......"
"Ta biết rồi, y nhất định lại đi tìm Đào tiên sinh, đúng là chết cũng không biết hối cải mà!" Tiểu Tô tức giận đi về phía phòng nghỉ của Đào tiên sinh.
Kết quả Đào tiên sinh không có trong phòng nghỉ của hắn, ngó ra ngoài, Đào tiên sinh mới vừa ra khỏi một ghế lô, khi ra sửa lại thắt lưng quần.
Kế đó, Diêu Nhạc Tâm cũng đi ra.
Từ trong ánh mắt liền lộ ra dáng vẻ mới vừa được đút no.
Tiểu Tô sợ Đào tiên sinh sẽ cho tiền Diêu Nhạc Tâm, nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, nếu Diêu Nhạc Tâm thua tiền cho sòng bạc càng nhiều, Đào tiên sinh có thể nào sẽ luôn nguyện ý thay y trả hay không?
(dreamhouse2255)
Để như thế cũng được, Đào tiên sinh của cải phong phú, sâu không thấy đáy.
Hiện nay kiếm tiền bằng sòng bạc không còn được như trước, cần thêm càng nhiều người nguyện ý đầu nhập vào.
Tiểu Tô đi tới trước mặt Diêu Nhạc Tâm, hỏi, "Đào tiên sinh còn nhớ rõ ngươi?"
Diêu Nhạc Tâm thoải mái đáp, "Có nhớ hay không không sao cả, hắn thích con người của ta là được không phải sao?"
Tiểu Tô hồ nghi nhìn chằm chằm băng gạc trên mặt y, Diêu Nhạc Tâm tức giận nói, "Ta sắp có thể tháo băng được rồi, mỹ mạo của ta không phải là thứ này có thể che lấp được, Đào tiên sinh là người tinh mắt."
Không ngờ rằng Đào tiên sinh xoay người liền cho Diêu Nhạc Tâm một số tiền, "Nhưng ta vẫn không quen biết ngươi."
Sau đó thẳng thắn rời đi.
Diêu Nhạc Tâm tham lam đếm xem rốt cuộc được bao nhiêu tiền, mỹ mãn nói, "Đi thôi Tiểu Tô, không phải ngươi nói có cái đánh cuộc lấy tiền của ta không chơi nổi sao? Thế này có được không?"
Tiểu Tô nhìn danh tác của Đào tiên sinh, cao hứng gật đầu, "Đi, ta dẫn ngươi đi xem."
Vốn dĩ cũng đang muốn bẫy y chơi cục lớn hơn nữa.
(dreamhouse2255)
Trận đầu tiên, Diêu Nhạc Tâm thắng gấp đôi, vui vẻ muốn đi, kết quả bị bảo vệ của sòng bạc chặn ở cửa lầu một, không cho y rời khỏi, cũng không nói là xảy ra chuyện gì.
Diêu Nhạc Tâm thầm nghĩ, xong con bê, đây là thắng quá nhiều tiền người ta không cho chạy lấy người, Tiểu Tô cũng giả bộ ngớ ngẩn lừa đảo nói, "Vậy ngươi chơi thêm chút đi, thắng xong liền đi không thú vị."
A Chí bên kia đã thua rối tinh rối mù, hắn vẫn đang muốn thắng lại.
Diêu Nhạc Tâm nói, "Được thôi, dù sao vận khí của ta vẫn luôn rất tốt, chơi thì chơi."
Quay lại lần nữa, Diêu Nhạc Tâm thua hết tiền vốn, sòng bạc ngỏ ý cho y mượn, Diêu Nhạc Tâm chơi đến đỏ mắt, đánh cuộc cả đêm.
Thua táng gia bại sản.
A Chí cũng tám lạng nửa cân.

Diêu Nhạc Tâm bị Tiểu Tô mang theo một đám người chặn ở cửa ngõ nhỏ.
Tiểu Tô hỏi, "Thế nào Diêu Nhạc Tâm, thua tiền không muốn trả nợ sao?"
Diêu Nhạc Tâm quật cường nói, "Ta nợ cái gì, ban đầu ta đã nói là không muốn đánh cược, ngươi luôn nói chỉ thắng thôi không thú vị, ta mới quay lại chơi, cho nên mới thua."
(dreamhouse2255)
"Hoá ra ngươi thua còn là vì ta!" Tiểu Tô cảm thấy khó có thể tin.
Diêu Nhạc Tâm chết không chịu thừa nhận, "Ta không có tiền, thua nhiều như vậy ai trả được!"
Tiểu Tô đi tới gần một bước, "Không trả nổi thì bán cái mông của ngươi đi, dù sao Đào tiên sinh cũng không phải là chưa cho ngươi tiền."
Diêu Nhạc Tâm: "Đ* ** ngươi, cả nhà ngươi mới bán mông! Lão tử cùng Đào tiên sinh là thật tình yêu nhau!"
Diêu Nhạc Tâm vẫn cảm thấy giữa y cùng Đào tiên sinh có tình cảm chân thành, Tiểu Tô cùng mấy bảo vệ nghe thế liền bật cười.
Tiểu Tô: "Vậy ngươi nghĩ xem nên làm sao trả lại số nợ này đi, không trả được thì mang nhà của ngươi đi thế chấp!"
Diêu Nhạc Tâm kinh hãi cực kỳ, "Con m* ** ngươi vẫn luôn chờ ngày hôm nay đi! Nhà của lão tử cả đời này cũng sẽ không bán!"
Tiểu Tô nhàm chán móc móc tai, "Lời này ngươi cứ giữ lại đi nói với Diêm Vương đi, soát người, tịch thu toàn bộ công cụ liên lạc của y lại!"
Du Việt được như ý nguyện bị ném vào phòng tối.
A Chí đã bị bắt vào đây.
(dreamhouse2255)
Nhìn thấy Du Việt bị ném vào, hắn hoảng loạn kéo lấy tay áo y, "Chơi đến đoạn sau ta vẫn luôn thua cược, khẳng định là bọn họ động tay động chân, ta đã nói không muốn chơi bọn họ cũng không chịu để ta đi, ta liền mãi luôn thua......"
Du Việt an ủi hắn, "Ta cũng như vậy."
Bọn họ lại nhìn mấy người khác trong phòng tối, bộ dáng đều rất mê mang bất lực.
Du Việt hỏi, "Các ngươi đều vì đánh bạc thua cho nên bị bắt vào đây sao?"
Có một nam sinh hình như đã bị đói bụng rất lâu nói, "Ta căn bản không muốn đánh bạc, là có người nói hỗ trợ giới thiệu công tác, mời ta tới......!Kết quả đưa ta tới đây nói muốn mang ta chơi, ta cảm giác giống như là mình bị đẩy đi vậy, luôn có người nói cho ta có thể thắng lại có thể thắng lại, thắng lại liền không nợ tiền, ta liền luôn muốn thắng lại......!Không ngờ rằng lại biến thành thế này, ba mẹ ta căn bản không thể lấy ra được nhiều tiền như vậy chuộc ta......"
Nam sinh kia nói xong liền khóc lên.
Mặt vừa đen vừa bẩn.
Du Việt đếm, đại khái có mười mấy người, đều chen trên đất ngủ, đệm chăn rách tung tóe, một ngụm nước cũng không có.
Phần lớn đều có vết thương ở trên người,.
(dreamhouse2255)
Sòng bạc ẩu đả bọn họ rồi quay video gửi về cho người nhà, bức bách người nhà mau chóng lấy ra tiền chuộc.
Có nhà táng gia bại sản kiếm tiền chuộc người về, có nhà lại không kiếm ra được nhiều tiền như vậy, bọn họ liền bị nhốt tới tận bây giờ.
Người bị nhốt ở đây cơ bản đều không có khả năng bị chuộc về, cha mẹ chỉ có thể trông chờ vào công an.
Nhưng tình huống ở ngoài nước không tiện tra, quyền hạn của cảnh sát Nam Phong có hạn, lúc trước cũng từng có người ngầm trà trộn vào đây, nhưng bởi vì quá mức xảo quyệt cùng thuần thục, bị nhận ra là nằm vùng, ngay cả cửa sòng bạc cũng không mò tới được.

Cái mà sòng bạc muốn là tiền, không phải mạng người, cho nên địa điểm nhốt người thỉnh thoảng sẽ bị đổi đi, bọn họ uy hiếp người nhà nạn nhân, một khi báo cảnh sẽ giết con tin.
Du Việt phải biết được địa điểm cụ thể nơi nhốt người, cảnh sát mới có thể một lần hành động thành công cứu ra bọn họ, bằng không bắt nhầm sẽ trở thành nhược điểm bị người ta công kích.
Nhưng trên đường bọn họ tới đây vẫn luôn bị bịt mắt, không biết đã đi qua bao nhiêu con đường, toàn bộ thiết bị truyền tin cũng bị lấy đi.
Hiện tại người duy nhất có thể trông cậy vào chính là Vạn Dương Trạch.
Du Việt bảo A Chí đừng có đi tới đi lui, an tâm ngồi chờ.
(dreamhouse2255)
A Chí nói, "Hiện tại còn làm sao an tâm được, bọn họ muốn gọi điện cho cha ta đòi 50 vạn, nhà ta có tiền cũng sẽ không chuộc ta, cha ta sẽ chỉ cảm thấy ta không có tương lai cho nên mới bị người khác lừa tới nơi này, cho dù hắn muốn chuộc ta cũng không muốn cho đám thổ phỉ ấy, dựa vào cái gì tiền mồ hôi nước mắt của cha ta phải cho bọn họ!"
"Được được được, ta biết rồi, khẳng định sẽ không cho bọn họ, ngươi đừng ồn nữa, cảm xúc của bọn họ mới vừa bình ổn lại." Du Việt nhìn những người khác, tình huống của bọn họ đều không tốt lắm, có người miệng vết thương đã chảy mủ.
A Chí: "Sao có thể không lo lắng, chúng ta cũng sẽ bị đánh, ngươi nhìn cánh tay của hắn xem, đã......"
Bọn họ bị nhốt ở trong một cái sân mọc đầy cỏ dại, Du Việt nhìn ra ngoài, cảm thấy có một loại cỏ là dược liệu, nói với A Chí, "Nhổ hết mấy cây cỏ này đi."
A Chí tỏ vẻ không hiểu, "Ngươi còn có tâm tình trêu hoa ghẹo cỏ?"
"Trêu hoa ghẹo cỏ không phải dùng như vậy, tin tưởng ta." Du Việt đi qua, bắt đầu nhổ cỏ.
Nhổ xong, đắp lên miệng vết thương của những người kia, có người kinh hỉ nói, "Là thật, là thật, thật sự không quá đau nữa rồi!"
Du Việt dặn bọn họ an tâm tĩnh dưỡng, sau đó quay qua A Chí, "Cỏ này khắp nơi đều có, khi ta bị bọn họ mang ra ngoài thẩm vấn, ngươi nhớ rõ đổi cho mọi người."
A Chí chốc chốc cảm thấy Diêu Nhạc Tâm là một người nhu nhược thích nam nhân, chốc chốc lại cảm thấy y là một quân nhân đa mưu túc trí, ngây ngốc làm theo lời Du Việt dặn.
Chờ đến khi Diêu Nhạc Tâm bị thẩm vấn, hết thảy đều giống như Du Việt suy nghĩ, bọn họ bắt y lấy ra tiền đánh cược, 50 vạn.
(dreamhouse2255)
Diêu Nhạc Tâm bị mang tới một căn phòng nhỏ cách đó không xa, diện tích phòng rất chật hẹp.
Y nhàm chán nói, "50 vạn, các ngươi đánh chết ta, ta cũng không có."
"Thanh âm của cái tên này thật dễ nghe, cũng không biết bộ dáng thế nào?" Có người hỏi.
Thương thế của Du Việt sớm đã khỏi hẳn, nhưng vì che giấu dung mạo, cho nên vẫn luôn đeo băng.
Lại có người nói, "Không phải trước kia là tình nhân của chia bài Đào tiên sinh sao."
Diêu Nhạc Tâm giống như là nghĩ tới cái gì, "A đúng! Đào tiên sinh! Các ngươi đi tìm Đào tiên sinh đòi tiền đi, hắn khẳng định nguyện ý trả thay ta."
Bọn họ đều biết Diêu Nhạc Tâm có một căn nhà, nhưng nếu có thể khiến Đào tiên sinh móc ra 50 vạn trước cũng không phải là không thể.
Có người đi liên hệ Đào tiên sinh.
Kết quả Đào tiên sinh không nhận, nói mình mất trí nhớ, lúc trước phát sinh quan hệ với Diêu Nhạc Tâm ở sòng bạc cũng là vì không cầm giữ được.
Hơn nữa Diêu Nhạc Tâm rốt cuộc trông thế nào lúc ấy Đào tiên sinh cũng không chú ý tới, băng gạc bọc kín mít như vậy.
(dreamhouse2255)
Đào tiên sinh lại nói cũng không phải là không thể trả tiền thay, hắn muốn xem xem Diêu Nhạc Tâm bộ dáng thế nào, nếu được có thể suy xét bao dưỡng trường kỳ, lần trước cảm giác cũng không tệ lắm.
Mấy người kia suy nghĩ một chút, Đào tiên sinh là người mình, lúc cần còn phải để hắn ngầm giở trò sau lưng khiến khách cược thua, không sợ hắn gạt người.
Nếu như Đào tiên sinh thật sự thích Diêu Nhạc Tâm, vậy bán cho hắn một cái ân tình cũng được, nhưng nếu Đào tiên sinh muốn chuộc người, hắn phải lấy ra tiền.
Vì thế Đào tiên sinh được đưa tới nơi này, gặp gỡ Diêu Nhạc Tâm đã tháo băng gạc, hắn may mắn nói với người bên ngoài, "Bộ dáng của y rất không tệ."
Mấy người khác cũng là lần đầu tiên chứng kiến diện mạo của Diêu Nhạc Tâm, thầm nghĩ, khó trách Đào tiên sinh lại nguyện ý ra giá cao làm Diêu Nhạc Tâm một lần.
Để không trở ngại tới Đào tiên sinh làm việc, mọi người rời khỏi phòng thẩm vấn.
Du Việt bị Vạn Dương Trạch đè trên giường nhỏ rách mướp, Du Việt nhỏ giọng hỏi hắn, "Nhớ kỹ đường đi chưa?"
Vạn Dương Trạch: "Bọn họ rất tin tưởng ta, đặc biệt là ta còn mất đi ký ức trước đó, hoàn toàn coi ta thành người một nhà, trên đường tới ta đã thả tín hiệu ra ngoài."

"Vậy thì quá tốt."
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch: "Tổng cộng bao nhiêu người?"
"Một phòng mười mấy, nhưng phụ cận thường xuyên truyền tới tiếng kêu khóc, phỏng chừng là rải rác cả con phố này đi, đến lúc đó chỉ cần cứu một phòng, những người còn lại không kịp chạy thoát, vậy là có thể bắt trọn một ổ."
Vạn Dương Trạch: "Tốt."
Vạn Dương Trạch cúi đầu hôn lên mắt Du Việt, "Ngươi vất vả rồi."
Ngón tay Du Việt cuộn tròn lại, "Ta vất vả cái gì......"
Một lòng làm nhiệm vụ, hoàn toàn quên mất mình cùng người này quen hệ gì, Vạn Dương Trạch đột nhiên ôn nhu làm cho Du Việt khẩn trương đến không được.
Vạn Dương Trạch đột nhiên hơi đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, "Người của chúng ta vẫn luôn đi theo, cách nơi này không xa lắm, phỏng chừng rất nhanh là có thể tới đây."
Du Việt lo lắng nhìn hắn, "Ta có thể kiên trì được, nhưng ngươi không sao chứ?"
Vạn Dương Trạch lắc đầu, "Không sao, bị va có hơi mạnh, ta sợ bọn họ kiểm tra ra thân phận Alpha, vẫn luôn không có đi bệnh viện kiểm tra cẩn thận."
"Vậy chờ trở về rồi cẩn thận kiểm tra."
(dreamhouse2255)
Người bên ngoài hi hi ha ha nghĩ Đào tiên sinh nói không chừng chỉ đang lừa Diêu Nhạc Tâm mà thôi, xách quần lên liền sẽ chạy lấy người, đến lúc đó Diêu Nhạc Tâm liền mặc cho bọn họ bài bố, kết quả Đào tiên sinh đi vào không tới mười phút, cảnh sát liền tới rồi.
Cảnh sát Nam Phong hợp tác với cảnh sát Mã Tát đột kích, bắt trọn một ổ, tất cả mọi người bị vây ở trong sân.
Rốt cuộc có người phản ứng lại Đào tiên sinh là nội gian, khi cảnh sát bao vây có người muốn xông vào cùng Đào tiên sinh đồng quy vu tận.
Du Việt từ trên giường nhỏ nhảy dựng lên, "Lão tử đã sớm muốn đánh đám táng tận thiên lương các ngươi một trận, lần này có cơ hội rồi."
Không cần tin tức tố mùi mê điệt hương, Du Việt nhanh chóng đánh đổ một người lại một người.
Vạn Dương Trạch phụ trách giải quyết tốt hậu quả.
Sòng bạc bên kia như cũ ca vũ thái bình, nhưng con tin mà đám Du Việt cần cứu lần này đã cứu viện thành công.
Khi A Chí nhìn thấy Vạn Dương Trạch cùng Du Việt đứng chung một chỗ được cảnh sát cúi chào, sửng sốt thật lâu.
Thì ra thật sự có loại người này, nhiệm vụ cần y bộ dáng gì, y liền chính là bộ dáng ấy, khi không có nhiệm vụ trói buộc, Du Việt lại là một người hoàn toàn khác.
(dreamhouse2255)
Là người mà hắn muốn trở thành lại không có cách nào với tới.
Vạn Dương Trạch dùng thân phận của Đào tiên sinh lấy được chứng cứ làm ăn phi pháp của sòng bạc, hỗ trợ cảnh sát địa phương nghiêm khắc chỉnh đốn lại một phen.
Du Việt cùng Vạn Dương Trạch thành công về nước.
Nhiệm vụ hoàn thành nhanh hơn dự kiến rất nhiều.
Sau khi trở về, Du Việt cùng Vạn Dương Trạch ai về nhà nấy, dù sao trường học vẫn còn đang thông báo đình chỉ bọn họ vì yêu đương đây.
Cho dù hiện tại đã không phải là lời đồn.
Du Việt buồn bực nghĩ, lần này y trở lại trường phải biểu hiện càng thêm cẩn thận, ít nhất không thể kề vai sát cánh với Vạn Dương Trạch như trước kia.
Như vậy quá nghẹn khuất.
Lão tử không muốn như vậy!
Du Liên vẫn luôn chờ ở Du gia, vừa thấy Du Việt trở về liền cho y một cái ôm, "Thúc rất tự hào về ngươi, mỗi một lần các ngươi hợp tác làm nhiệm vụ đều phối hợp rất ăn ý, hoàn thành lại nhanh, hiệu suất quả thực rất cao."
Du Việt ngoài cười nhưng trong không cười, không nhìn ra được là đang nghiêm túc hay nói giỡn, "Haiz, tiểu thúc nói đùa, chúng ta AO phối hợp, làm việc không mệt, mỗi lần đôi ta làm nhiệm vụ không phải diễn tình nhân thì chính là diễn nhân tình, đương nhiên càng dễ che giấu tai mắt.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận