Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi


Từng tiếng roi "chát chát "vang lên quất vào dạ thịt người đang nằm trên giường.

Cùng với những cú thúc dưới thân.

Cô cắn chặt môi, câm phẫn nhìn hắn
Hắn ta rời khỏi phòng, quản gia bước vào phòng, ga giường toàn là máu.

Bà vội gọi bác sĩ
" bác sĩ,phu nhân sao rồi " bà thấy bác sĩ thất thần
" cô ấy bị tổn thương nặng nề " bác sĩ lắc đầu.

Mới 23 tuổi thôi mà, sao đứa trẻ này lại thân tàn ma dại thế này.
Tiễn bác sĩ, quản gia đau lòng.

Bà rời đi.

Cô tỉnh dậy, bà vội hỏi thăm, thấy cô không trả lời
" ăn cháo không, bác lấy " bà đút từng muỗng cháo cho cô, cô vẫn như cái xác không hồn
Khoảng 3 tuần sau, hắn ta đang giao dịch ma túy, Lam Văn nhìn hắn cười đắc ý
Mei theo dõi hắn, cô thấy vậy vội chụp hình rồi gửi cho Ari.


Thấy hắn rời đi, cô cũng vội theo.

Cô nhanh chóng đổi trang phục rồi đi theo hắn.

Hắn ta trở về biệt thự
"Lưu Nhiên, cô ta đâu rồi" Trương Thiên lạnh giọng
" cô ấy đang ở trên phòng " quản gia khép nép trả lời
Nhìn theo bước chân của hắn, quản gia bất lực, cầu cho cô bình an.

Cô đi theo hắn, đứng ngoài cửa
"Lưu Nhiên, cô ngoan nhỉ " hắn nhìn cô rồi cởi sạch quần áo của mình và cô, không có màn dạo đầu vội đâm vào
Hắn ta nói rồi cười.

Mei nghe rõ từng lời, từng lời một.

Hắn ta nói đến mẹ của cô-Henry Uyển Nhi.

Ở bên trong Lưu Nhiên nhìn hắn đầy căm phẫn
" Uyển Nhi ấy, cô ta ngon hơn cô nhiều.

Ngày xưa, Nam Cung chống đối ta rồi đổi lại thứ gì " hắn ta cười một cách tự hào
" cuối cùng đổi lại chỉ là cái chết của gia tộc " hắn bật cười chế nhạo
Mei ở bên ngoài đã nghe hết, cô căm phẫn, chính hắn là người đã cướp lấy tất cả của cô.

Thấy hắn xong rồi, cô vội đi làm việc của mình.

Sợ hắn ra phát hiện.

Nhìn lại đồng hồ, đã là 2 tiếng rồi sao.

Cô không ngờ Lưu Nhiên lại chịu đựng được hắn .
Cô quan sát, nếu theo như sơ đồ cô thì thư phòng của hắn nằm ở tầng hai.

Hắn đã đi đến bên tình nhân bé nhỏ .
Mei cầm theo sơ đồ đi men xuống tầng 2 , thấy một căn phòng tách biệt, cô bước vào.

Thư phòng được thiết kế khác thường.


Cô đang đề phòng thì bị một tiếng động làm giật mình
" cô làm gì thế " Lưu Nhiên thấy cô thần thần bí bí
" tôi...!Tôi chỉ đi tham quan " cô run sợ nhìn người ở phía trước
" hay là đi tìm đoạn ghi âm năm xưa " cô bất ngờ, sao người này có thể biết
" tôi...!Tôi " cô giữ mình bình tĩnh hết sức
Lưu Nhiên mỉm cười, bước lại gần cô giữ tay Mei lại
" cầm lấy đi " cô đưa trước mắt Mei một USB
" cái này là gì " Mei run rẩy
" rời khỏi đây đi.

" Lưu Nhiên biết cô ở lại đây sẽ gây phiền phức
" ở đây nguy hiểm lắm " cô bước lại dúi vào tay Mei thêm cái USB nữa
Cô mở cánh cửa bí mật, Mei quay lại hỏi cô.

Cô chỉ dịu dàng đáp lại
" rồi cô sẽ biết thôi " cô bé đã rời đi, cánh cửa đã đóng lại.
Cửa thư phòng mở ra, một giọng nói sắc lạnh.
" quả nhiên, ta đoán đúng " hắn ta cầm lấy cô tay cô xách cô về phòng.

Đánh cô bằng roi.

Hắn ta đánh đến khi cô ngất , Hắn ta vẫn đánh tiếp.
Hằng ngày hắn đều đánh và hành hạ thể xác của cô.

Hôm nay đã là 4 tháng rồi.
Cô không biết là cuộc chiến đã bắt đầu, cô như cái xác không hồn , nước mắt chẳng còn rơi nữa.

Người đầy vết thương.

Tại Jaci, Lint Trương Thiên đang giao dịch thì bị bao vây.

Hắn ta vội bỏ trốn về dinh thự.

Hắn gắp gáp lên phòng
Khoảng 20p sau, trong phòng vang lên tiếng " chát chát chát ".

Hắn ta lại đánh Lưu Nhiên, hắn ta cay nghiệt mắng
" nếu không phải tại cô thì kế hoạch của ta thành công rồi " hắn tiếp tục đánh.

Lưu Nhiên giờ đã không còn cảm giác gì nữa.
Các đại gia tộc đã cho người bao vây hắn, dù thế nào Trương Thiên cũng chẳng thoát khỏi được.

Sự oán hận, hôm nay hắn phải trả giá.
Lưu Nhiên mỉm cười thầm, cuối cùng hôm nay đã tới rồi.

Thời khắc mà
...Thế là cuộc chiến đã bắt đầu.

Mọi người cùng đoán xem nhé...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận