Thôn Thiên

Nhất phẩm linh đài Tiên Tôn, lực lượng trên dưới chín ức đấu. Giống như Công Dương Ma, Minh Công Lượng, linh đài lực chỉ có ba, bốn ức đấu. Mà Thái Huyền lão tổ, linh đài lực có thể đạt tới mười ức đấu. Đương nhiên, Vạn Kiếm Tiên Tôn, Phương Bạch Y loại này, lực lượng tất nhiên đã đạt vài tỷ (vài thập ức), trên trăm vạn đấu, đây là lực lượng Tiên Tôn.

Hiện nay Dương Lăng lực lượng tuy rằng chỉ có mấy trăm vạn đấu, nhưng tiềm lực không thể phỏng đoán, thời gian tới tiền đồ bất khả hạn lượng, khiến cho người ta suy nghĩ một chút, đều thấy da đầu tê dại, không dám suy nghĩ tiếp.

Lúc này, Trầm Khắc truyền âm nói: "Dương huynh, làm phiền rồi "

Dương Lăng minh bạch Trầm Khắc đây là muốn mình biểu diễn một chút Thái Cổ chân nhân thân, trong thời khắc này, cũng không muốn cự tuyệt, liền đem thân thể nhoáng lên, thân thể trong nháy mắt cao to đứng lên. Một trăm trượng, hai trăm trượng, ba trăm trượng

Cự nhân ba trăm trượng, nhìn mọi người trong điện, người người nội tâm đều chấn động thật sâu. . .

"Đây là Thái Cổ chân thân? Lợi hại, trách không được ngày trước Thái Cổ chân nhân hoành hành Cửu Châu, các ngươi nhìn thể chất hắn, cấp phổ thông Tuyệt Phẩm Đạo Khí phi kiếm cũng đả thương hắn không được."

Dương Lăng phóng ra chân thân xong, liền lập tức khôi phục lại như cũ, hướng mọi người chắp tay: "Chê cười rồi."

Không ai dám chê cười, trái lại đều dùng một loại nhãn thần kiêng kỵ mà nhìn qua. Có mấy người thượng trưởng lão mới vừa rồi trong lời nói đắc tội với Dương Lăng hối hận không kịp, nghĩ thầm: "Cái người này ngày sau tất nhiên sẽ càng lợi hại, sau này nhất định phải hảo hảo tu bổ quan hệ với hắn, không thể đắc tội với hắn."

Tứ đại hộ pháp vốn cũng chỉ là muốn mượn Chúng Sinh Luân của Dương Lăng trợ giúp, nhưng lúc này thấy lực lượng Dương Lăng biểu diễn ra, bốn lão cổ này cũng khiếp sợ nỗi lên, thầm nghĩ đến: "Ngày sau có người này phụ trợ Trầm Khắc, không ai có thể lay động địa vị hắn được "

Một lúc lâu trầm mặc, một vị đại hộ pháp trầm giọng nói: "Trầm Khắc nói đúng Vạn Pháp Môn không thể một ngày vô chủ, Chưởng Giáo Chí Tôn bế quan lâu rồi, cũng không biết lúc nào có thể xuất quan. . . Cho nên, bốn người ta quyết định, tạm thời tuyển ra một người nắm Quyền chưởng giáo, có ai không đồng ý, có thể đưa ra kiến nghị."


Đã đến lúc này, ai dám không đồng ý chứ? Ai không đồng ý, là đắc tội với tứ đại hộ pháp, đắc tội với Trầm Khắc, đương nhiên cũng phải đắc tội với Dương Lăng cái quái vật này tiềm lực thật lớn a.

Thấy không có người phản đối, đại hộ pháp cười nói: "Như vậy, bản hộ pháp đề cử Trầm Khắc đảm nhiệm Quyền Chưởng Giáo, các ngươi có gì dị nghị không?"

"Đồng ý."

"Đồng ý."

Đám thanh âm ủng hộ vang lên, Trầm Phóng sắc mặt xanh lại, trong mắt lóe ra quang mang hung ác. . . Nhưng hắn cũng nghĩ không ra biện pháp ngăn lại, hung hăng giậm chân, đi nhanh ra cửa điện.

"Hảo nếu tất cả mọi người đồng ý, vậy Trầm Khắc ngày sau sẽ là Vạn Pháp Môn Quyền Chưởng Giáo, hành sử quyền lực chưởng giáo "

"Tham kiến Quyền Chưởng Giáo" chư vị thượng trưởng lão, kể cả tứ đại hộ pháp, đều hướng Trầm Khắc chào.

Trầm Khắc trong lòng thở phào nhẹ nhõm, trên thực tế, chuyện tình hôm nay hắn chỉ có sáu thành nắm chắt. Cũng may, biểu hiện Dương Lăng xuất hồ ý liêu thật là tốt, hai trăm bảy mươi bảy vạn đấu lực lượng, ngay cả hắn cũng bị chấn động thật sâu.

Trầm ngâm một hồi, Trầm Khắc thở dài một tiếng: "Trong lúc sinh tử tồn vong này, Trầm Khắc nghĩa bất dung từ, nguyện ý đảm nhiệm chức Quyền Chưởng Giáo hi vọng chư vị cùng bản Quyền Chưởng Giáo đồng tâm đồng đức, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn, khiến Vạn Pháp Môn ta vĩnh cửu hưng thịnh "

Sau đó ngữ khí ngưng trọng: "Hôm nay chuyện thứ nhất, bản Quyền Chưởng Giáo tuyên bố, Dương Lăng ngày sau đảm nhiệm chức thượng trưởng lão Vạn Pháp Môn ta, chư vị có gì dị nghị không?"


Ván đã đóng thuyền, tự nhiên không người phản đối. . .

"Hảo Dương Lăng, ngươi có nguyện ý đảm nhiệm chức thượng trưởng lão Vạn Pháp Môn?"

Dương Lăng trầm giọng nói: "Dương Lăng thật cảm thấy vinh hạnh "

Trầm Khắc cười to: "Ngay trong điện này, ngày mai bắt đầu, thiết yến ba ngày chúc mừng Dương đạo hữu đi tới Vạn Pháp Môn "

Lúc ly khai đại điện, Dương Lăng công việc bắt đầu lu bù lên, bởi vì Trầm Khắc không coi hắn là ngoại nhân, hướng Dương Lăng xin Thái Cổ chân nhưỡng để khoản đãi chư vị thượng trưởng lão. Bởi vậy Dương Lăng một ngày đêm không ngừng dùng chân cốc, chân dược, mà sản xuất.

Mấy trăm miệng người, sợ là không uống dưới hơn mười đỉnh, Dương Lăng sợ chuẩn bị không đủ, đến lúc đó mặt mũi Trầm Khắc sẽ mất hết a. . . Gia nhập vào Vạn Pháp Môn, là kết quả sau một hồi hắn lo lắng. Hắn đệ nhất là muốn tu hành, nhưng muốn tu hành, nhất định phải tìm được một địa phương yên ổn.

Thái Dịch Môn đã không thể được, nhưng Vạn Pháp Môn lại thập phần thích hợp, bởi vì chỉ có Vạn Pháp Môn mới có thể đối kháng Thái Huyền Môn. Hơn nữa, Trầm Khắc một khi đã khống chế quyền to Vạn Pháp Môn, lực lượng Vạn Pháp Môn hơn xa trên Thái Huyền Môn.

Ngày sau dung thân ở Vạn Pháp Môn, Dương Lăng có thể yên tâm mà đề thăng lực lượng, không cần phải hối hả ngược xuôi. Đợi lực lượng hắn đủ mạnh mẽ, sẽ tìm Thái Huyền Môn tính toán nợ cũ. Đương nhiên, mục tiêu cuối cùng, là hắn muốn phi thăng ly khai Bàn Cổ Giới, tiến nhập tam thanh đại thế giới.

Tới lúc đó, mới chậm rãi tìm kiếm Dịch Chân hạ lạc. Dương Lăng cũng nghĩ, Dịch Chân cách hắn cũng không xa xôi gì, tựa hồ có thể đụng ngay đến. . .

Làm suốt một đêm, Dương Lăng rốt cục chế tạo cũng đủ rượu, Trầm Khắc cười hì hì xuất hiện tại trước mắt, thi lễ thật sâu: "Dương huynh, ngươi thực sự là phúc tinh Trầm Khắc ta, tiểu đệ xin đa tạ "


Dương Lăng "Hanh" một tiếng: "Lôi kéo nịnh bợ vô dụng, ta đã nhớ kỷ, một cân rượu này, phải đổi một quả trung phẩm thần đan "

Trầm Khắc mặt thoáng cái trắng lên, kêu to: "Dương Lăng ngươi có đúng hay không lòng dạ hiểm độc a?"

Trong ngọc đỉnh của Dương Lăng, một đỉnh là có mấy trăm nghìn cân rượu, mấy trăm vạn mai trung phẩm thần đan, có thể tương đương với hơn một nghìn ức tuyệt phẩm linh đan lúc này đây, Dương Lăng chuẩn bị ba trăm đỉnh Thái Cổ chân nhưỡng, chẳng lẽ không phải muốn trả hắn hơn mười vạn ức linh đan sao?

Dương Lăng: "Ngươi có thể không mua, ta đem những ... rượu này đến Thiên Ngoại Thiên đấu giá, chắc là giá phải cao hơn vài lần. . ."

Trầm Khắc oán hận nói: "Xem như ngươi lợi hại, ta nhớ kỷ món nợ này."

Ngày kế, Vạn Pháp đại điện.

Ba mươi chín vị thượng trưởng lão, mười hai điện đại trưởng lão, tứ đại hộ pháp, hai mươi tám vị chưởng quyền đệ tử, hai trăm ba mươi bảy chân hình Đạo Tôn, mấy trăm người đồng thời xuất hiện.

Trầm Khắc ngồi ở giữa, tả hữu phía dưới là tứ đại hộ pháp, Dương Lăng ngồi một bên, vị trí cực kỳ hiển hách, gần với tứ đại hộ pháp, cùng cùng cấp với hai vị nhị phẩm linh đài thượng trưởng lão.

"Lấy rượu" Trầm Khắc vung tay lên, mấy trăm mỹ tỳ dịu dàng đi tới, mỗi người nhẹ nhàng cầm lấy một cái ngọc hồ thật lớn, hướng mọi người châm rượu.

"Hanh! Uống rượu thôi mà, hà tất phải long trọng như vậy, người như thế cũng có thể làm chưởng giáo sao chứ?" Trầm Phóng hướng người bên người nói. . .

Mà khi rượu rót vào trong chén quang vụ bay lên, tất cả mọi người "Y" lên một tiếng, sau đó khẩn cấp mà nhâm nhi thưởng thức.


"Hảo tửu "

"Thánh phẩm "

Một tiếng la tán thán từ trong đám người phát ra, cả đám quát lên điên cuồng mà ngoan ẩm. May là, Dương Lăng chuẩn bị đủ ba trăm đỉnh, rượu cũng đủ nhiều, có thể tận lực mà uống.

"Chưởng giáo, rượu này là người phương nào sản xuất ra? Thực sự là cực phẩm a" một vị thượng trưởng lão yêu rượu, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi. Nếu như biết là ai sản xuất, hắn quyết định không tiếc tất cả đại giới, đi tới mua một ít.

Trầm Khắc cười thần bí, hỏi lại: "Hôm nay vì ai mà chúc mừng?"

Thượng trưởng lão này giật mình nhìn về phía Dương Lăng: "Chẳng lẽ là Dương trưởng lão sản xuất?"

Trầm Khắc gật đầu: "Không sai, Dương trưởng lão sản xuất ra rượu này, không phải chuyện đùa. . . Chính là dùng ngũ đại chân cốc, còn thêm ba mươi chín vị chân dược trân quý, sau đó vận dụng chân lực, sản xuất ra rượu này. Rượu này, trong Bàn Cổ Giới, sợ rằng chỉ có một mình Dương trưởng lão mới có thể sản xuất."

"Thảo nào phẩm chất rượu này cực kỳ như vậy, nguyên lai là nhưỡng tửu chi thuật do Đỗ Khang đại đế ngày trước đặt ra " người có chút biết về Thái Cổ chân nhưỡng cảm khái nói lên, mọi người vội vã mà uống. Khó có được uống được rượu như thế, há có thể lãng phí, nhất định phải dùng sức uống thật nhiều a.

Kế tiếp, mọi người chè chén, Dương Lăng nâng chén, nhất nhất hướng mọi người kính rượu. Hắn trong lòng kỳ thực rất minh bạch, tuy nói bởi vì các loại nguyên nhân, mình cuối cùng trở thành thượng trưởng lão, nhưng căn cơ còn thấp. Muốn tại Vạn Pháp Môn đặt chân, phải cùng nhóm người này làm tốt quan hệ, chí ít không thể làm địch nhân. . .

Dương Lăng cũng đi tới trước mặt Trầm Phóng mời rượu.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận