Thôn Thiên

Trong nháy mắt, Dương Lăng cảm thụ được tử vong uy hiếp, hình thể cũng bị một cổ đại lực không hiểu tỏa trụ, không thể động đậy.

"Trăm vạn đấu lực lượng, quả nhiên không phải ta có thể đối kháng được." Dương Lăng trong lòng khổ sáp, niệm động, quanh thân đạo lực co rút lại tới một điểm. Nếu chính xác không địch lại, Dương Lăng chỉ có thể cùng Bạch Kiếm Phong đồng quy vu tận.

Với hắn đạo lực lúc này, nếu là không để ý hậu quả toàn lực bạo phát, Bạch Kiếm Phong cũng phải ngã xuống.

Thái Cực Đồng tử cảm ứng được ý nghĩ của Dương Lăng, có ý tiêu cực, Thái Cực Đồ này, hốt nhiên từ mặt đất nhảy lên, bay về phía Vấn Thiên đồng tử. Trong sát na, một cổ ý niệm truyền tới Vấn Thiên đồng tử.

"Vấn Thiên Kính, ngươi nuốt ta, mau chóng khôi phục Tiên Khí thực lực, cứu chủ nhân!" Thái Cực Đồng tử ngữ khí quyết tuyệt, Vấn Thiên đồng tử tâm thần kịch chấn, quát lên: "Thái Cực, cô gia sẽ không cho ngươi làm như vậy!"

"Ta không chết, tất cả mọi người sẽ chết!" Thái Cực Đồng tử thanh âm lộ ra ngoan ý, "Vấn Thiên, ngươi hay nhất đừng để ta thất vọng!"

Thái Cực Đồ đầu nhập trong Vấn Thiên Kính, Vấn Thiên Kính cũng biết đây là sống chết trước mắt. Dương Lăng một khi bị giết, hắn cùng với Thái Cực, Cửu Dương đều phải bị người trấn áp.

"Thái Cực! Ta nhất định báo thù cho ngươi!" Vấn Thiên Kính phát ra tiếng hò hét.

"Ầm ầm long!" Trong Vấn Thiên Kính, Thái Cực Đồ bị cấp tốc phân giải. Vốn, lấy Vấn Thiên Kính năng lực, muốn luyện hóa Thái Cực Đồ cũng không dễ dàng, không có vài năm thời gian đừng mơ tưởng thành công. Nhưng lúc này, Thái Cực Đồ cực kỳ phối hợp để Vấn Thiên Kính luyện hóa, cứng rắn đem mình phân giải.

Bổn nguyên tiên Thiên Phù văn, lục tục đều bị Vấn Thiên Kính tiếp thu, trong sát na, Vấn Thiên Kính bất ngờ đại trướng, Thái Ất Tiên Thiên Pháp Trận tiếp cận viên mãn. Một đạo tử sắc quang hoa, chiếu xuống, quang hoa này, huy hoàng diệp diệp, ẩn chứa sơn nhạc uy thế, bao phủ lấy Dương Lăng.

"Sát!"

Tám quang điểm, bạo phát ra sáng sủa quang mang, tám thanh cự kiếm, từ tám phương hướng nhắm Dương Lăng chém giết qua. Nhưng ngay thời khắc nguy cơ, một đạo tử quang chiếu xuống, bảo vệ Dương Lăng. Tử quang này uy năng cường đại, ngay lập tức chấn động trăm nghìn ức lần, trực tiếp đem tám đạo cự kiếm băng phi.


Dương Lăng tâm thần chấn động, nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu vừa nhìn, Thái Cực đồng tử đã không còn, Vấn Thiên đồng tử đang nghiến răng nghiến lợi mà huyền phù trên không trung, cả tiếng nói: "Cô gia, Thái Cực Đồ đã không còn, tiểu nhân nên vì Thái Cực mà báo thù!"

Nhất thời, Vấn Thiên Kính bắn ra hàng tỉ đạo tử quang, những ... tử quang này, phân tán thành hàng tỉ đạo, thoáng cái đem tám thanh cự kiếm bao phủ lại, sau đó hung hăng giảo sát. Bạch Kiếm Phong hét thảm một tiếng, bị đồng tử sinh sinh giảo sát. Bạch Kiếm Phong chân hình, hóa thành cuồn cuộn nguyên khí, Kinh Lôi Đảng bại lộ đi ra, ra sức giãy dụa. Rất hiển nhiên, trong Kinh Lôi Đảng này đã có khí linh. Tử quang vừa nhất giảo, Tiên Khí uy năng bạo phát, nhất thời muốn đem Kinh Lôi Đảng giảo sát.

Tuyệt Phẩm Đạo Khí này vừa vỡ, trong đó một ức thanh lôi yêu đều rơi xuống, đồng thời bị tử quang giảo sát.

Vấn Thiên đồng tử sát tính nổi lên, một hơi diệt sát Bạch Kiếm Phong, Kinh Lôi Đảng, sau đó bay đến đờ ra trước mặt Dương Lăng, quỳ trên mặt đất: "Thỉnh cô gia trách phạt!"

Dương Lăng thở dài một tiếng: "Là ta vô năng, ngươi có tội gì."

Vấn Thiên đồng tử hai tay chìa ra, trong lòng bàn tay, có một đoàn cuồn cuộn linh quang, thản nhiên nói: "Cô gia, Thái Cực còn đây, tiểu nhân bảo vệ nguyên linh của hắn. Chỉ cần tìm được ký thể thích hợp, hắn nhất định có thể khôi phục ký ức."

Dương Lăng vui vẻ, tiếp nhận Thái Cực Đồng tử nguyên linh, gật đầu: "Hôm nay xông vào nơi đây, là ta quá lỗ mãng."

Vấn Thiên đồng tử: "Cô gia nếu không đến, phù loại này cũng bị người khác lấy mất."

Hắn nói xong, Dương Lăng chợt nghe một tiếng nổ, thiên địa bắt đầu co rút lại, tiếp theo trước mắt tối sầm lại, cảm giác một đạo lực lượng huyền diệu khó lường trùng kích qua, đâm vào đan điền. Cổ lực lượng này, thoáng cái đem Vô Thượng Thánh Phách, Phong Duệ Cương Ý, Đại Tri Thiên Mệnh đều bao vây lại, trong sát na lúc đó ngưng tụ thành một quả mầm móng.

Quả mầm móng này, quang khí lượn lờ, bằng nắm tay, huyền phù trong đan điền Dương Lăng, thong thả thi triển, đúng là bao nhiêu đại đạo ngưng tụ thành một quả đạo loại.

"Ầm ầm!"


Lại một tiếng đại chấn, mai mầm móng này lần thứ hai rút nhỏ một vòng, ngưng tụ thành viên đà đà một quả đan hoàn. Quả đan này vừa thành, Dương Lăng ngũ cảm lục thức, nhất thời mở rộng ra, trợn mắt vừa nhìn, mình đã tại trong nước biển rồi.

"Pháp Đan!" Dương Lăng vừa mừng vừa sợ, lẽ nào phù loại đã cùng với đạo lực dung hợp? "Thiếu Gia đi ra?" Mặt trên, truyền đến thanh âm Thiên Giáp.

Dương Lăng trong lòng rùng mình, đã thấy Vấn Thiên Kính chợt lóe, đem hắn cùng với Cửu Dương Tháp, Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn, trong nháy mắt dời đi tới Trung Nguyên Châu.

Mới một hồi đến Trung Nguyên Châu, trên cao trung bỗng nhiên kiếp vân rậm rạp, Vấn Thiên đồng tử thở dài một tiếng: "Cô gia, tiểu nhân mượn Thái Cực Đồ chi trợ, khôi phục ký ức. Vấn Thiên Kính tiền thân vốn là Thái Ất Thiên Độn Kính, là tiên thiên dựng dục mà sinh ra một kiện Linh Bảo. Sau bị một gã Thiên Tiên thu, Thái Ất Thiên Độn Kính không muốn làm người nô dịch, nên cùng Thiên Tiên ác chiến, kết quả ngã xuống phàm trần. Hôm nay, ta đã khôi phục lực lượng, chịu quy tắc hạn chế, đã không thể ở lại Bàn Cổ Giới."

"Phải đi sao?" Dương Lăng gật đầu, "Ngươi là Tiên Thiên Linh Bảo, chắc là ngày sau cũng có thể tu luyện, cao hơn một tầng."

Vấn Thiên đồng tử thần sắc hổ thẹn, đưa tay xuất ra một bức đồ giao cho Dương Lăng, cũng là Bàn Cổ Đồ: "Cô gia, Bàn Cổ Đồ này, ngày sau có thể đối với cô gia hữu dụng. Tiểu nhân sẽ đi, sợ rằng vĩnh viễn không thể trở về. Đợi cô gia ngày sau có thể phi độn tinh không, chúng ta sẽ gặp lại."

Vấn Thiên đồng tử nói xong, hóa thành một đạo lưu quang, bắn vào kiếp vân. Trong kiếp vân, bắn ra một đạo ngũ thải cường quang, trong nháy mắt tại trên người Vấn Thiên đồng tử bắn phá hàng tỉ lần. Vấn Thiên đồng tử trên người dây dưa nghiệp lực, đều bị quang hoa tiêu trừ.

"Cô gia! Ngày sau sẽ gặp lại!" Vấn Thiên đồng tử chợt lóe, tiêu thất không gặp.

Dương Lăng kinh ngạc không nói, hắn lúc này minh bạch, trong Bàn Cổ Giới, cũng không thể dung nạp Thiên Tiên cấp số tồn tại. Vấn Thiên đồng tử vốn là Tiên Thiên Linh Bảo, cùng phổ thông Tiên Khí bất đồng, hắn cũng là một loại sinh linh, cũng có thể phi thăng thành tiên, hoặc đi Bàn Cổ Giới ngoại tiêu dao khoái hoạt.

Bởi nuốt ăn Thái Cực Đồ, Thái Ất Thiên Độn Kính khôi phục bộ phận lực lượng, đạt được kim phẩm linh đài tầng thứ, bởi vậy đưa tới thiên hình.

Lại nói Dương Lăng sau khi độn đi, ngoài khơi trên không, Thiên Giáp, Thiên Ất, Thiên Bính, điên lên tìm kiếm Bạch Kiếm Phong, nhưng đâu có thấy cái bóng của Bạch Kiếm Phong?


"Thiếu Gia bị người hại!" Thiên Giáp vẻ mặt kinh khủng, "Nhanh đi bẩm báo lão gia, người này thật lớn mật, trên trời dưới đất, lão gia cũng sẽ đưa hắn bắt lại!"

Ba Thiên Nô vừa đi, Chân Không Tiên Tôn mấy người hai mặt nhìn nhau, đều đoán không ra xảy ra cái gì.

Lưỡng Cực Tiên Tôn thở dài một tiếng: "Hai vị, chúng ta công cốc một hồi, bị người lấy mất chỗ tốt!"

Chân Không Tiên Tôn suy nghĩ một chút: "Hôm qua suy tính, con ta Tiêu Hàn còn trên nhân thế. Chắc là, người thứ hai tiến nhập đoạt phù loại, cũng là người bắt Tiêu Hàn. Chẳng biết hắn là có lai lịch gì, hình như giết chết Bạch Kiếm Phong."

Vô Cực Tiên Tôn "Hắc hắc" cười: "Có người nói Thiên Ngoại Thiên thủ đoạn thông thiên, chẳng biết có thể hay không bắt được người này. Nơi đây hết việc, cáo từ." Thấy không có chỗ hay gì, Vô Cực Tiên Tôn lập tức rời đi.

Chân Không, Lưỡng Cực cũng hiểu được không có gì thú vị, song song rời khỏi.

Trong bầu trời Cửu Tiêu Thái Tiêu Cảnh, Thiên Ngoại Thiên đang ở trong đại điện tinh thần, Thiên Giáp, Thiên Ất, Thiên Bính ba gã Tiên Tôn quỳ trên mặt đất, Thiên Giáp run giọng nói: "Ta không có thể bảo vệ được Thiếu Gia, thỉnh lão gia trách phạt."

Thiên Ngoại Thiên cũng không có hiện thân, trong đại điện, chỉ truyện tới một cái thanh âm quạnh quẽ: "Truyền lệnh! Lệnh Tru Tiên Viện toàn lực truy tra người này, bất kể hậu quả."

"Vâng!"

Dương Lăng đã trở lại trong Thuần Dương Đỉnh, từ trong Kim Quang nhiếp ra Thái Cực đồng tử nguyên linh, nghĩ thầm: "Thuần Dương Đỉnh cũng là tiên thiên sinh thành pháp khí, hơn nữa không có khí linh, vừa lúc để Thái Cực ký thác nguyên linh."

Nghĩ tới đây, Dương Lăng cầm trong tay nguyên linh nhẹ nhàng nâng lên, Thuần Dương Đỉnh hạ xuống một đạo quang hoa, thoáng cái bao vây lấy Thái Cực nguyên linh, hai cái cấp tốc dung hợp.

Dương Lăng đã tế luyện Thuần Dương Đỉnh, hai cái dung hợp được thập phần thuận lợi, chớp mắt tức thành.

Bỗng nhiên, một gã đồng tử xuất hiện tại trước mặt Dương Lăng, "Hì hì" cười: "Đa tạ chủ nhân!" Nguyên lai Thái Cực đồng tử chỉ là mất đi bản thể, nguyên linh chưa bị tổn thương. Hắn tính không được, Dương Lăng cư nhiên đem Thuần Dương Đỉnh cái tiên thiên pháp khí này cùng hắn dung hợp, nội tâm vạn phần vui vẻ.

Dương Lăng vui vẻ: "Thái Cực, xem ra ngươi đã khôi phục rồi."


Thái Cực Đồng tử suy nghĩ một chút: "Chủ nhân, ngày sau đỉnh này đó là Thái Cực Thuần Dương Đỉnh. Trong đỉnh pháp trận chính là Tiên Thiên Thuần Dương Pháp Trận, đợi tiểu nhân chậm rãi tu luyện một đoạn thời gian, đem nó chuyển hóa thành Thái Cực Thuần Dương Pháp Trận, khi đó mới tính là hoàn toàn chiếm cái thân thể này."

Dương Lăng gật đầu: "Ngươi có cái gì cần, cứ nói với ta."

Xử lý qua việc Thái Cực đồng tử, Dương Lăng bắt đầu nghiên cứu Pháp Đan ngưng tụ trong cơ thể. Pháp Đan này, có thể khiến Dương Lăng thực lực lần thứ hai đề thăng, đạo lực cao tới hai vạn đấu.

Nội thị Pháp Đan, Dương Lăng khiếp sợ phát hiện, trong Pháp Đan uẩn tàng một đạo Thiên Phù. Thiên Phù này lui thành cực nhỏ, đọng lại trong Pháp Đan, Dương Lăng tất cả đạo lực, đều cùng phù này sản sinh một cổ liên quan huyền diệu. Hắn cùng với Thiên Phù trong lúc này, có loại liên quan như có như không, nhưng muốn khu động phù này, lại còn không có khả năng.

"Đây là Thiên Phù?" Dương Lăng trong lòng nghi hoặc, liền thỉnh giáo trong Kim Quang Thiên Cực đại thánh.

Thiên Cực đại thánh cũng không biết dùng cái phương pháp gì, mà đã biết tất cả hôm nay Dương Lăng kinh lịch, nói: "Đây là Hủy Diệt Thiên Phù, nó bản thân uẩn tàng chi đạo, tịnh không có uy lực gì. Ngày sau, ngươi phải từ từ tìm hiểu trong đại đạo này, về phần có thể thành công không, phải xem tạo hóa của ngươi."

"Xem ra, trong Cửu Châu còn chất chứa rất nhiều bí mật, ngay cả vị đại thánh này cũng không biết." Dương Lăng thầm nghĩ.

Tranh Hủy Diệt Thiên Phù cùng Bạch Kiếm Phong đánh một trận, cho Dương Lăng một lần giáo huấn, hắn vốn tưởng rằng đã cũng đủ cường đại rồi, nhưng tối hậu thiếu chút nữa cùng người ta đồng quy vu tận. Cuối cùng nếu không có Thái Cực đồng tử liều mình cứu giúp, hắn lúc này đã chết.

Lập tức, Dương Lăng rung động Thuần Dương Đỉnh, không bao lâu, Bạch Liên, Bách Chiến Đạo Quân mấy người đến đây, tiến nhập trong Thuần Dương Đỉnh.

Hàn huyên vài câu, Dương Lăng hỏi tình hình Động Huyền Phái gần đây. Động Huyền Phái từ khi Dương Lăng đi rồi, một ngày so với một ngày lớn mạnh, hôm nay đã có hơn hai nghìn danh nội môn đệ tử, ngoại môn đệ tử càng đạt mấy vạn.

Động Huyền Phái, hôm nay trên danh nghĩa chưởng môn nhân đã không phải Dương Lăng, mà là Bạch Liên. Bạch Liên mọi việc phải tự làm, Động Huyền Phái dưới thống trị của nàng, một ngày so với một ngày càng cường đại.

Bất quá, mọi người trong lòng cũng minh bạch, Dương Lăng mặc dù không ở đây, nhưng chỉ là tạm thích ứng chi kế, ngày sau đợi hắn xuất đầu, vẫn là Động Huyền Phái chưởng môn. Thậm chí, Thái Dịch Môn một bên, cũng loại ý nghĩ này.

Dương Lăng vì Thái Dịch Môn tìm được Thái Dịch Tam Bảo, cống hiến rất lớn, không thể đo, Thái Dịch Môn làm như thế, cũng là một loại hồi báo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận