Thời Gian Không Phải Là Dĩ Vãn


" HEY Sana ".Tôi chỉ cần nghe như vậy thôi là tôi biết Okazuki gọi tôi rồi.

Nhưng mà thứ tôi không ngờ được là Okazuki nhào tới vò đầu tôi như một đứa con nít.

Như phản xạ tôi bèn hất ra." Vậy cậu có đồng ý với thầy giáo- san không ?".

Cậu ta nói mà vẻ mặt muốn trêu ngươi tôi hiện rõ lên trên." Không.

Không tôi sẽ không tham gia.

Cậu cũng biết mà điểm thi tuyển tôi chỉ vừa đủ nên là tôi không muốn tham gia gì cả ".


Tôi chối phắt đi một cách mãnh liệt." Hmmm..

OK.

Tớ sẽ không nhắc đến chuyện đó nữa nhưng mà cái vụ không muốn tham gia gì cả là không được ".Tôi ngạc nhiên:" Không được ? Sao lại không được ?"Okazuki vừa cười vừa nói : " Là học sinh năm nhất trường Inco thì cậu bắt buộc phải tham gia một hoặc vài clb "." Tôi sẽ nghĩ về điều đó ".Cuối giờ học tôi bị gọi lên phòng giáo viên vì là học sinh duy nhất chưa tham gia các clb" Toukitou, em phải đăng ký trong số các clb sau đây ".

Cô giáo phụ trách nhìn tôi với vẻ mặt chán chường.Trong số các clb trong danh sách nào là Shogi, kiếm đạo, phim ảnh, nhạc nhẹ, bơi lội,....!- "Ui , thật là mệt mỏi ".

Tôi bèn nghĩ .Tôi đang tính chọn bừa trong cái danh sách kia thì bỗng nhiên tôi thấy bên cạnh sensei một clb là clb trà đạo" Em sẽ tham gia vô clb trà đạo ".

Tôi nói với cô như vậy." Em chắc chứ clb này đang thiếu thành viên và việc giản tán chỉ là vấn đề thời gian thôi".Với những gì mà tôi nghĩ được lúc ấy tôi kiên quyết tham gia vô clb này.


Lý do đơn giản là clb đó ko rắc rối như các clb khác.Sau đó, sensei đã làm đơn tham gia cho tôi và kêu tôi đi ra mắt clb." Hmm clb trà đạo ở cuối dãy B.

À đây rồi "Tôi thầm nghĩ ở clb này tôi sẽ không phải gặp các chuyện rắc rối mà ngày xưa tôi đã gặp phải."Xoạch".

Một âm thanh từ phía trong kéo ra làm tôi giật mìnhMột senpai tóc nâu kéo tay tôi vô mà tôi chưa hiểu được vấn đề gì.

Rồi chị ấy nói :" Đây là thành viên mới của clb chúng ta.

Chỉ một thành viên nữa thôi là clb chúng ta không phải giải tán nữa đâu".

Chị ấy cười nhưng tôi có cảm giác có sự buồn rầu trong đôi mắt đó.Tôi lướt mắt nhìn xung quanh căn phòng chật chội.

thành viên cũng mới chỉ có năm người tính cả tôi nữa là sáu.

Và mắt tôi dừng lại ở cô gái mà tôi đã gặp trước đây.Cô ấy nở một nụ cười nhưng mà tôi bèn quay đi rồi chào mọi người đi về..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận