Thiển Thiển Mỉm Cười


Khoảng thời gian này Thương Tử Hằng bận rộn bay đi bay lại khắp nơi công tác , cùng cái mục đích kiếm thật nhiều tiền dưỡng tiểu tổ tông nhà hắn.

Hiện tại dù công việc bận rộn, áp lực cách mấy nghĩ đến hắn đều vui vẻ, làm việc năng xuất còn gấp 3 trước đây.


Hà Canh cảm thấy thiếu gia nhà hắn làm việc đến điên rồi , hắn cũng bị ép buộc  khô ráo , cạn kiệt sức lực , mỗi ngày về đến nhà như cá chết một dạng mệt mỏi không chịu được.

Thiếu gia làm việc còn gấp đôi hắn ,nhưng ngày nào vẫn hăng say lao động , a thời thế thay đổi tiền là tất cả.


Thương Tử Hằng canh vừa thời gian giáng sinh có thể trở về gặp Tô Thiển , công tác khéo thuận tiện mua quà giáng sinh cho Thiển Thiển nhà hắn.  Mỗi ngày nếu không phải làm việc, tâm hồn của Thương Tử Hằng cứ bay về Bắc Kinh , hắn đều nhớ Tô Thiển có phần dại người.

Nhưng thế nào cũng chỉ có thể xem ảnh , chờ đợi giáng sinh trở về gặp người mà hắn ngày nhớ đêm mong.


-" Thiếu gia bây giờ đi đâu ? Thiếu gia nên nghỉ ngơi cậu đã quá mệt mỏi rồi.

Hôm nay còn là giáng sinh " Hàn Canh khuyên nhủ Thương Tử Hằng không cần phải gồng mình làm việc, chỉ tiếc là lời của hắn đối với thái tử gia chỉ như phiến lá ,bay qua rồi thôi.


-" Cậu về đi tôi tự lái xe , về đón giáng sinh với bạn gái cậu.

Tôi đây phải đi thăm người " Thương Tử Hằng đuổi Hàn Canh ra khỏi xe bản thân tự lái đến Tô gia.

Cửu Tô gia vẫn như trường thành đóng kín Thương Tử Hằng nhìn đồng hồ 19h bên ngoài tuyết đang rơi còn kịp.


Thương Tử Hằng đưa tay bấm chuông cửa, trái phải đều mang đầy quà ...rảo từng bước dài vào phòng khách Tô gia.



-" Tô gia gia , cháu đến thăm Thiển Thiển em ấy đâu a ? Cháu đi công tác về có mua quà Tô gia gia xem xem có thích không !" Thương Tử Hằng cung kính đưa hộp quà tranh chữ cho Tô gia gia mua được họa sĩ ở An Huy.


-" Tử Hằng có lòng Tô gia gia thấy rất có ý tứ , Thiển Thiển lúc nãy ra nhà kính ,con bé dạo này rất thích chăm hoa cỏ " Tô gia gia vui vẻ cười, tiểu tử này là người có tài càng lại không xu nịnh hay tự cao tự đại , ông rất thưởng thức.


-" Vậy cháu ra gặp em ấy một chút ! đây là quà mua cho Thiển Thiển , Trương thẩm mang lên phòng giúp tôi" Thương Tử Hằng cúi chào Tô gia gia chuyển đống quà sang cho Trương thẩm ,rồi mới theo hướng dẫn người làm trong nhà ra nhà kính.
Thương Tử Hằng đi từ xa đã thấy bóng dáng Tô Thiển ,mặc chiếc áo bông màu trắng trên đầu vẫn 2 bím tóc đáng yêu đang loay hoay chăm sóc hoa.

Hắn nhìn thấy Tô Thiển đã kích động muốn ôm người rồi , nghĩ gì làm nấy Thương Tử Hằng vòng tay ôm Tô Thiển từ sau lưng cảm nhận sự mềm mại , ấm áp từ vòng tay truyền đến hắn bất giác cười vui vẻ.
Tô Thiển xuýt nữa hết hồn tim cũng muốn ngừng đập quay mặt lại , đập vào mắt là gương mặt xinh đẹp của Thương Tử Hằng gối trên vai cô.

Tô Thiển muốn chửi thề mẹ nó chứ làm lão nương hết hồn.


-" Anh bỏ ra ...!tôi là em gái anh nha " Tô Thiển trầm giọng nhắc nhở, đại gia hôm nay là giáng sinh anh không quay về lăn ga giường cùng nữ chính đến đây làm chi a.


-" Em gái vẫn được ôm ! Đây quà giáng sinh cho em , Thiển Thiển thích không ?" Thương Tử Hằng đưa Tô Thiển một vòng tay vàng chạm khắc hình phật  rất tinh xảo đẹp mắt ." Tôi đeo cho em xem xem lấp lánh không ? Đây là từ phật Tổ đến phật A di đà ...!vòng tay bình an Thiển Thiển mỗi ngày đều khỏe mạnh vui vẻ "
Tô Thiển vốn dĩ không muốn nhận,  nhưng mà đây là quà dù gì Thương Tử Hằng cũng là cầu bình an cho cô rất dụng ý không nhận càng kỳ quái " Cám ơn ...!rất đẹp "
-" Em thích là tốt rồi ...!ừm Thiển Thiển quà của tôi đâu a ? " Thương Tử Hằng hắn cũng muốn quà nha , tâm trạng cực kỳ mong đợi nhìn Tô Thiển có chút suy nghĩ.


Ai mà biết được đại gia anh đòi quà , tôi không có chuẩn bị a.

Tô Thiển suy nghĩ một lúc thì đưa tay ôm lấy cây hoa sơn trà đưa cho Thương Tử Hằng mím môi nhả 2 chữ.


" Cho anh "
-" Là của em trồng sao ?" Thương Tử Hằng nhìn cây sơn trà vừa cao bằng đầu gối thì cảm xúc thụ thương , nghĩ nếu là Tô Thiển trồng chính nó còn trân quý hơn gấp 10 lần thứ khác.


-" Ừm tôi chiết ra từ cây Sơn Trà trước đại trạch dưỡng được 4 tháng ...!Anh chăm bón phân , tưới nước rất nhanh sẽ ra hoa " Tô Thiển chậm rãi nói hai tay vẫn không quên xới đất trong chậu hoa Hồng trước mặt.


-" Cám ơn em Thiển Thiển " Thương Tử Hằng nghe Tô Thiển nói xong, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc thỏa mãn mà cám ơn.

Cây Sơn Trà này hắn chắc chắn sẽ dưỡng tốt nhất ,rồi một ngày 2 người sẽ cùng nhau dưỡng.


-" Anh không phải chỉ đến để tặng quà thôi chứ ?"
-" Rất lâu rồi tôi mới nhìn thấy em, chúng ta ngồi xuống trò chuyện 1 lúc được không ?" Thương Tử Hằng lôi kéo Tô Thiển ngồi xuống bên ghế , Tô Thiển cũng rất ngoan ngõan ngồi xuống bên cạnh lắng nghe hắn nói.


-" Thời tiết bên ngoài có lẻ rất lạnh , anh không lạnh sao mặc mỏng như vậy " Tô Thiển nhìn Thương Tử Hằng ngoài áo vest cũng chỉ khoát 1 lớp áo dạ bên ngoài , nam chính anh thật  mình đồng da sắt.


-" Có lạnh Thiển Thiển tôi ôm em một chút thật lạnh quá !" Thương Tử Hằng bày ra vẻ mặt tội nghiệp , ủy khuất mà vòng ôm Tô Thiển , cảm giác ấm áp mềm mại này hắn không nỡ buông tay.


-" Anh ...!" Được rồi dù sao cũng còn lớp áo bông dày bên ngoài không sao cả , nể tình đại gia anh cho tôi cái vòng tay.

Tô Thiển thở dài mặc kệ hắn chút nữa cũng phải cút đi thôi.
-" Thiển Thiển tôi mấy ngày nay đều phải bay khắp nơi làm việc rất mệt mỏi, em còn không thấy tôi đáng thương sao ? " Thương Tử Hằng gối đầu lên vai Tô Thiển than thở , hắn vì tiền dưỡng tức phụ bán mạng thật mệt mà.



-" Anh...!có thể làm việc ít lại, nghỉ ngơi nhiều hơn tốt cho sức khỏe " Nam chính anh cảm thấy mình đáng thương chổ nào ???
-" Không thể a , em mấy ngày này thế nào ?"
-" Nhàn hạ ...!" Tô Thiển dùng hai chữ khái quát cuộc sống sung sướng của bản thân trong kỳ nghỉ đông chính là như vậy.


-"Em vui vẻ là được.

.

Thiển Thiển tôi mệt quá có thể chợp mắt một chút không , em đừng đi đâu cả được không được ? " Thương Tử Hằng mệt mỏi dựa trên vài Tô Thiển nhắm mắt ngủ ,chưa đầy 5 phút Tô Thiển đã nghe thấy tiếng hít thở đều đều của hắn.

Thương  Tử Hằng có lẽ rất mệt đi , Tô Thiển im lặng để hắn dựa vào bản thân lại cầm lấy điện thoại xoát weibo giang sinh này nhiều chuyện xảy ra thật.


Trên mạng đang lan tràn tin tức nữ chính Lạc Hi nhờ biểu diễn xuất sắc trong tác phẩm điện ảnh Hoa Lạc sau một đêm thượng vị thành công.

Doanh thu phòng vé tiếp tục tăng lên bên cạnh đó tiểu hoa đán Thẩm Tinh Nhan nhờ vào tác phẩm thanh xuân nhân khí tăng lên trở thành lưu lượng.


Tác phẩm Hoa Lạc bạo hồng kéo theo không ít diễn viễn trong đoàn cũng bạo hồng , Lạc Hi vừa bạo hồng thì nhận một đợt hắc từ phía đối thủ.

Thân thế bối cảnh đều bị đào bới ra fan và antifan đều tăng lên theo cấp số nhân.


Tô Thiển càng đọc càng thấy thích chuyện showbiz thật giống drama , cô có nên làm phóng viên không nhỉ.

Vẫn là thôi đi nhỡ đâu bị fan người ta chọi đá thủng đầu , nhưng mà hóng chuyện thật rất hứng thú nha.


Thời gian này Tô Thiển còn muốn rủ Tô Cẩm đi trường đua ngắm nhìn một chút ! Nhưng Tô Cẩm lại bận  chạy ngược chạy xuôi về nhà mẹ đẻ học thêu thùa, đính kết chuẩn bị trình làng bộ sưu tập gì gì đó.

Tô Thiển không rõ chỉ là Tô Cẩm rất hay vòng quanh cô ngắm nhìn đo đạc rất nghiêm túc.



Đời trước giáng sinh còn lên mạng chúc nhau, kéo nhau đi chơi chụp ảnh cùng đám bạn hồ bằng cẩu hữu thâu đêm suốt sáng.

Đời này giáng sinhh bản thân lại ngồi một chổ ,bên cạnh lại còn vướn một kẻ ngủ như chết thế này Tô Thiển thật không vui vẻ nổi a.
Thương Tử Hằng một giấc ngủ kéo dài đến 22h30 tối mới dụi mắt thứ dậy, Tô Thiển thật muốn đạp hắn ra khỏi Tô gia , vai của lão nương cũng muốn đứt đoạn rồi.


-" Tôi muốn đi ngủ ...!anh về đi " Tô Thiển phủi phủi tuyết đứng dậy khỏi ghế , đừng để lão nương bốc hỏa.


-" Được rồi , tôi về đây Thiển Thiển em ngủ ngon " Thương Tử Hằng vui vẻ tủm tỉm cười ôm chậu Sơn Trà rời khỏi Tô gia , ngủ một chút thôi tinh thần cũng phấn chấn lạ kỳ ...!Có Thiển Thiển của hắn ở bên cạnh mỗi ngày đều có thể ôm ngủ hạnh phúc cỡ nào, mới nghĩ nghĩ thôi Thương Tử Hằng đã muốn nuốt khan vài lần.


Giáng sinh qua đi Thương gia lại đưa thiệp mời đến đại thọ Thương lão phu nhân sắp tới diễn ra ở tòa nhà hội nghị ở Tiền Môn , đã thế trong thiệp mời còn có yêu cầu nữ quyến tham dự phải mặc sườn xám, ai không mặc không được vào vì lão phu nhân là người yêu thương nét văn hóa Trung Quốc , hướng con cháu bảo vệ phát triễn Tân thời nhân dân Trung Hoa.


-" Thật đúng làm khó không ít người , người ta chính là muốn phô trương cơ thể bảo mặc sườn xám ..." Tô Cẩm buồn cười nói " Đây thiệp mời 2 cái còn đích thân ghi Tô đại tiểu thư nghe thân thiết như vậy , Tô Thiển chị gặp Tô lão phu nhân chưa thế ?"
-" Không biết mặt ..." Tô Thiển cũng bất ngờ nghía đầu sang nhìn , thật đúng là ép buộc không ít người.

Nhưng mà tiệc này giá trị để người người đầu rơi máu chảy tranh nhau tham dự , bước vào đây danh tiếng cũng trong giới cũng tăng không ít đâu này.
-" Tô Thiển lão phu nhân đích thân viết tên chị a chị chắc chắn phải mang đại lễ đến tặng đấy.

Không chị ra ôm một chậu cúc vạn thọ đến cũng đầy đủ ý nghĩa "
Tô Thiển :"..." người ta cũng đâu muốn chết ,tặng hoa cúc ý tứ này thật không ai dám nhận.


-" Tô Thiển chị có muốn ghé trường đua ngựa không ? Giang Hạ đang quay chương trình thực tế ở đó rủ chúng ta kết thúc chương trình vui chơi một chút " Tô Cẩm vác áo lên lầu thay đồ sực nhớ Tô Thiển vẫn còn ngồi cầm thiệp mời sững người mới hỏi.


-" Đi " Đi chứ sao không đi ở nhà riết lão nương cũng chán à, sống không được bao lâu thì phải ăn chơi thôi chứ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận