Tam Nhật Triền Miên

Tân Tiêu Lộ sắc mặt chán trường ngâm mình trong thùng nước nóng. Miếng xà bông trên tay tỏa ra mùi hương thanh nhã, nếu là ngày thường, hắn có lẽ đã hiếu kì hỏi, loại xà bông này bán ở tiệm nào vậy, rồi đích thân đi mua vài cục, nhưng lúc này, hắn chỉ mong cục xà bông này càng thối càng tốt, tốt nhất là thối đến mức tên gia khỏa ghê tởm kia phải nôn hết bữa tối hôm qua ra.

“Mau lên, sao ngươi tắm rửa chậm chạp vậy.” Gương mặt xinh đẹp của Mạc Ly mang vài phần thiếu kiên nhẫn. Lúc này, y đang bắt chéo chân, nhàn nhã ngồi trên ghế. Cặp đùi thon dài trắng nõn như ẩn như hiện dưới lớp trường bào màu tím.

Tân Tiêu Lộ hối hận không thôi, bàn tay cầm xà bông không khỏi run rẩy.

Nghĩ lại Tân Tiêu Lộ hắn tuy chẳng phải người tốt gì, nhưng cũng chưa từng làm chuyện khiến trời đất khó dung, chỉ một lần duy nhất bị mỹ sắc che mắt, muốn làm chút chuyện xấu, liền rơi vào kết cục này, không ngờ rằng, hắn đường đường một thanh niên hai mươi lăm tuổi, giờ phút này lại trở thành mỹ thực trên bàn ăn của người khác, càng đáng buồn hơn ấy là, còn phải tự tắm rửa sạch sẽ để người ta ăn cho ngon miệng.

Tuy hắn cũng muốn bỏ trốn, nhưng chưa nói đến việc đối phương dùng chiêu thức quỷ khốc thần sầu gì đó, khiến bản thân căn bản không có bất cứ cơ hội nào. Vấn đề lớn nhất ấy là, cho dù mình có bỏ trốn được, cũng không thể bỏ mặc già trẻ lớn bé trong Kì Lân sơn trang, nhớ lại ban đầu, cha hắn hao phí biết bao tâm sức, mới vực dậy được Kì Lân sơn trang, hắn không thể vì lỗi lầm của mình, mà khiến Kì Lân sơn trang rước họa diệt môn.

“Ngươi kì kì cọ cọ cái gì đấy?” Mạc Ly lộ vẻ bất mãn, hai mắt nổi lên sự dao động lạ kì. Y từng nhìn lén nhị sư huynh hoan ái với hán tử ngăm đen kia, y thực lòng không hiểu nổi, sao hai người kia lại tâm đầu ý hợp như vậy, tuy trong cơ thể họ có xuân dược Tam nhật triền miên, nhưng chẳng phải ba ngày mới phát tác một lần sao, dựa theo những gì y theo dõi được trong nửa tháng, số lần động dục của nhị sư huynh không chỉ là ba ngày một lần, vậy nên, y cũng muốn nếm thử một chút, rốt cuộc thứ gì có thể khiến nhị sư huynh chuyên tâm như vậy.

Tân Tiêu Lộ bị tiếng quát của Mạc Ly làm hoảng sợ, vội vàng tăng tốc độ tắm rửa, liều mạng sát cục xà bông vào người mình, mơ hồ có thể ngửi thấy, cơ thể mình hiện giờ cũng tỏa ra mùi hương nhàn nhạt.

“Rửa sạch hết từ trong ra ngoài cho ta.” Thấy động tác của Tân Tiêu Lộ đã nhanh nhẹn hơn, Mạc Li nhoẻn cười hài lòng, đôi môi đỏ tươi hơi cong lên, ánh mắt dụ hoặc đánh giá một lượt thân thể Tân Tiêu Lộ.

Hừm, được lắm, tuy không lực lưỡng như hán tử da đen kia, nhưng cũng coi là tráng kiện.

Động tác của Tân Tiêu Lộ cứng lại, hắn không dám tin mà ngẩng đầu lên, “từ trong ra ngoài” đều rửa sạch hết? Chắc không phải hắn nghe lầm chứ, đáng tiếc, vẻ tươi cười mị nhân của Mạc Ly lập tức lạnh đi khi thấy hắn dừng động tác.

“Ngươi không nghe ta nói gì hả?” Chất giọng Mạc Ly kiều mị mà lạnh lẽo, trán Tân Tiêu Lộ lập tức chảy một giọt mồ hôi. Thật đáng chết, sao lại quên mất, kẻ trước mặt chính là đệ tử của Khốn Long lão nhân, giết mình chẳng khác gì giết một con gà. Tuy không hiểu vì sao đối phương nhất định phải sạch “từ trong ra ngoài”, thế nhưng cứ coi đó là thói quen ăn uống của y đi.

Kiềm chế sự bối rối, Tân Tiêu Lộ đưa ngón tay thâm nhập hậu huyệt của chính mình, cảm giác căng trướng kì dị này khiến hắn không khỏi rùng mình. Lòng âm thầm kêu khổ, tên quỷ ăn thịt người này chốc nữa sẽ bắt đầu ăn từ đâu, Tân Tiêu Lộ chỉ có thể cầu nguyện rằng, trước khi ăn mình, đối phương tốt nhất chém hắn một đao, để hắn chết thống khoái chút.

Nhìn nam nhân cường tráng lộ vẻ khốn đốn, tự tay rửa sạch hậu huyệt của mình, lòng Mạc Ly dâng lên một cảm xúc kì lạ. Tuy biết đối phương làm như vậy chẳng qua là bởi sợ mình mà thôi, thế nhưng hành động của hắn vẫn khiến tâm tình y tốt hẳn lên.

Căng trướng…

Sắc mặt Tân Tiêu Lộ xanh mét, ngón tay mở đường cho nước tràn vào hậu huyệt, cảm giác ấy khiến hắn lâm vào cơn ác mộng khủng khiếp nhất cuộc đời, nghĩ lại cũng xem như may mắn, về sau sẽ không bao giờ phải chịu cảnh như thế này nữa, bởi — mình sắp bị ăn rồi. Tân Tiêu Lộ không khỏi cười khổ, đây gọi là gì? Lấy cái khổ làm niềm vui sao?

Mạc Ly luôn quan sát vẻ mặt của nam nhân, nụ cười chua sót của đối phương khiến y rất bất mãn, không phải thế này, không giống nam nhân kia, nam nhân của nhị sư huynh mỗi lần làm đều rất nhiệt tình, trước giờ chưa từng xuất hiện vẻ mặt như Tân Tiêu Lộ.

Không được, nếu như tên Tân Tiêu Lộ này cứ tiếp tục trạng thái như vậy, y căn bản không thể làm rõ thứ khiến nhị sư huynh ngày ngày đều biến thành dã thú động tình được, trong ấn tượng của y, ít nhất là về ngoại hình, nhị sư huynh tuyệt đối là một người ôn văn hữu lễ, tuy tâm tư có hơi thô bỉ, thế nhưng cũng không đến mức ngày ngày động dục vì đàn ông. Y cần phải tìm cho ra nguyên nhân việc nhị sư huynh động dục, như vậy về sau mới có thể tránh rơi vào thảm cảnh như vậy.

“Uống đi.” Một bàn tay trắng nõn giơ ra trước mặt hắn, trong lòng bàn tay là một viên đan dược màu đỏ tươi. Đan dược tỏa ra mùi hương kì lạ khiến Tân Tiêu Lộ cảm thấy nóng ruột.

“Đây là… cái gì?” Tân Tiêu Lộ nghi hoặc nhìn Mạc Ly, hắn không rõ, đối phương lúc này còn cho hắn ăn làm gì? Hắn sắp bị ăn sạch rồi, không cần phải cho thêm độc dược chứ? Hoặc là, viên đang dược này có thể khiến thịt hắn càng thêm ngon miệng?

Không buồn phí lời với hắn, Tân Tiêu Lộ lúc này, một tay còn đang cắm trong hậu huyệt của chính mình, căn bản không có chút cơ hội phản kháng, Mạc Ly thẳng thừng đưa một tay giữ chặt cằm hắn, tay còn lại nhét viên đan dược vào miệng hắn, nhẹ vỗ vào ngực hắn một cái, ực một tiếng, viên đan dược đã bị nuốt xuống.

Sau khi nuốt đan dược, Tân Tiêu Lộ cũng không giãy dụa kịch liệt gì, dẫu sao cũng bị ăn, dù có phải uống thêm độc dược đoạn trường thì cũng chẳng sao. Đối với hắn mà nói, chỉ cần bảo vệ được Kì Lân sơn trang, bản thân có ra sao cũng được.

“Ra đây.” Thấy Tân Tiêu Lộ đã rửa sạch bản thân “từ trong ra ngoài”, Mạc Ly khẽ quát một tiếng.

Tân Tiêu Lộ lập tức ngoan ngoãn bước ra khỏi thùng nước, đứng trước mặt Mạc Ly.


Tân Tiêu Lộ cao hơn Mạc Ly khoảng nửa cái đầu, da thịt màu tiểu mạch dính đầy bọt nước trong suốt, men theo làn da bóng loáng không ngừng chảy xuống. Dáng người thon dài nổi lên một tầng cơ bắp, tuy không to khỏe như Lâm Thiên Long, nhưng cũng tráng kiện hơn thân hình yểu điệu của Mạc Ly nhiều. Phần bụng săn chắc, mơ hồ có thể thấy sáu múi cơ, giữa đôi chân dài là một khối thịt màu đỏ sậm mềm nhũn.

Mạc Ly chớp chớp mắt, cong cong môi, tựa như mọi thứ trước mắt đều rất vừa ý.

“Lên giường đi.”

Tân Tiêu Lộ hơi hoang mang, lên giường? Không phải nên lên bàn sao?

Thấy Tân Tiêu Lộ đứng như phỗng bên cạnh thùng nước, mặt Mạc Ly lại lộ ra vài phần bất mãn, tùy tiện vung tay, tay áo cuộn lại, quấn lại người Tân Tiêu Lộ, ném phịch lên giường.

“A.” Kêu đau một tiếng, Tân Tiêu Lộ sau khi bị ném lên giường thì giật thót một cái, ngồi chổm hổm trên giường, hai tay giữ chặt lấy mông mình, nhìn Mạc Ly bằng ánh mắt kinh hoàng không dám tin, run rẩy nói: “Ngươi… ngươi muốn làm gì?”

Mạc Ly khinh thường nhìn Tân Tiêu Lộ, tên gia khỏa này giờ mới phản ứng lại sao? Đúng là chậm hiểu mà, hai mươi mấy năm qua rốt cuộc sống thế nào vậy?

Thấy Mạc Ly không nói lời nào, Tân Tiêu Lộ càng lo lắng, len lén nhích về phía sau, nuốt nước miếng, lí nhí nói: “Chuyện này… ngươi xem, ta là nam nhân mà.”

“Ta đâu có mù.” Mạc Ly mặc kệ hành vi lén lút của hắn, khinh thường đáp.

Tân Tiêu Lộn nghẹn họng một lát, nghiến răng nghiến lợi, lại lên tiếng: “Thực ra… ở Nam Phong quán có rất nhiều thiếu niên xinh đẹp.”

Mạc Ly bất vi sở động, thế nhưng y lại nổi lên hứng thú, muốn biết tiếp theo Tân Tiêu Lộ tính làm gì, vậy là vắt chân thong thả nhìn hắn.

Lòng Tân Tiêu Lộ thầm kêu khổ, nhưng vẫn không từ bỏ nỗ lực: “Những thiếu niên ấy đều rất xinh đẹp, í, đẹp hơn ta rất nhiều ấy.”

Mạc Ly vẫn không có biểu hiện gì.

Gắng gượng nuốt nước miếng, Tân Tiêu Lộ lau lau mồ hôi, hắn cảm thấy cơ thể mình nóng ran, thế nhưng, Mạc Ly vẫn trầm ngâm không lên tiếng khiến hắn cảm thấy, nói không chừng, mình có hi vọng thoát khỏi đây rồi. “Bằng không… ta đi mua vài tiểu quan tuyệt sắc tặng cho ngươi, thấy thế nào?”

Mạc Ly đưa ngón trỏ thon dài nhẹ đặt lên môi mình, đôi mắt mị hoặc đánh giá Tân Tiêu Lộ một lượt.

Tân Tiêu Lộ cẩn cẩn thận thận dịch về phía sau, lòng vô cùng căng thẳng, hắn thấy như cơ thịt toàn thân đều căng cứng, ngay đến nước nhỏ giọt từ trên tóc xuống cũng cảm nhận được.

Mạc Ly thông suốt đứng dậy, dọa Tân Tiêu Lộ nhảy dựng, hắn theo phản xạ lại lùi ra phía sau một chút, lưng liền truyền đến cảm giác cưng cứng, không biết từ lúc nào hắn đã dịch tới cuối giường, lưng áp vào tường, tuyệt đối không còn đường lui. Chẳng hay có phải mình bị ảo giác hay không, hắn chỉ cảm thấy cơ thể ngày một nóng như phát sốt, hơi lạnh từ bức tường vô cùng dễ chịu, khiến hắn liên tục xích vào.

Mạc Ly không thèm để ý tới hành vi của Tân Tiêu Lộ, y chỉ chậm rãi cởi từng kiện y phục của mình.

Mắt Thấy y phục trên người Mạc Ly ngày một ít đi, Tân Tiêu Lộ chỉ cảm thấy tình cảnh của mình ngày càng hung hiểm. Đối diện với mĩ nhân đã lột sạch y phục nửa thân trên, lộ ra bờ ngực trần trụi.

Làn da trắng trẻo mịn màng không tì vết, hai trái đỏ nhỏ nhắn dựng đứng trước ngực, cho dù đối phương là nam nhân, Tân Tiêu Lộ cũng không thể thừa nhận rằng, y quả thực đẹp hơn cả Liễu phu nhân, hoặc là nói, quyến rũ hơn nhiều.

(Lão: Ổng vẫn tưởng cha Liễu là gái:v)

Chỉ là, khi Tân Tiêu Lộ bị mĩ sắc mê hoặc nhìn thấy dục vọng to lớn dưới đũng quần của đối phương, sắc mặt lập tức trách bệch, ngoan ngoãn thức tỉnh. Đáng chết, đối phương có đẹp thế đẹp nữa, cũng không phải người mình có thể tơ tưởng. Tân Tiêu Lộ căm giận mắng bản thân một trận.

Cho dù trong lòng mắng bản thân đến thậm tệ, nhưng Tân Tiêu Lộ vẫn cảm thấy miệng lưỡi khôn khan, nhìn đối phương trần trụi khiến cơ thể mình tựa như nổi lên hưng phấn, tuy hắn lại lần nữa thầm nói với bản thân, mình không thích nam nhân, nhưng dục vọng dưới thân vẫn hăng hái ngóc đầu dậy.


“Ta tên Mạc Ly.”

Mỹ nhân đối diện nhẹ nhàng nói, chất giọng trầm thấp gợi cảm khó bì.

Tân Tiêu Lộ mở miệng, còn định nói gì đó, nhưng tính khí xinh đẹp dưới đũng quần của đối phương đã dựng thẳng đứng, dáng hưng phấn rõ rành rành, lúc này còn kêu đi tìm tiểu quan cho y thì đúng bằng thừa.

Rút mười ngón tay đang che mông lại, Tân Tiêu Lộ hiểu rõ, nếu đối phương đã muốn thì mình không có khả năng phản kháng.

Mặt trắng bệch nhìn đối phương leo lên giường, từng bước đến gần mình, Tân Tiêu Lộ bất giác dùng ngón tay chạm vào cửa hậu huyệt, sắc mặt lập tức càng thêm tái nhợt.

Không thể nào…

Tuyệt đối không thể vào nổi…

Tân Tiêu Lộ có chút tuyệt vọng nhìn Mạc Ly ngày một sát gần, trong đầu ngập tràn hình ảnh hạ thân mình lênh láng máu tươi, cuối cùng chết trên giường. Cách chết mất mặt như thế…

“Há miệng.” Mạc Ly không vui vẻ lắm nhìn sự sợ hãi không che giấu được trong mắt Tân Tiêu Lộ, điều này khác xa với tưởng tượng của y, y không nhớ nam nhân của nhị sư huynh từng tỏ ra như vậy. Có lẽ, tình dược ban nãy y dùng không đủ mạnh.

Tân Tiêu Lộ không dám phản kháng, ngoan ngoãn há miệng.

Ực, lại nuốt xuống một viên đan dược đỏ sậm hơn viên đan dược ban nãy ba lần. Thế nhưng, Tân Tiêu Lộ lúc này cũng chẳng quản nhiều như vậy, đừng nói không biết thuốc này có tác dụng thế nào, cho dù Mạc Ly có nói thẳng với hắn ấy là độc dược, thì hắn cũng chỉ có thể bất lực mà nuốt viên đan dược ấy thôi, bởi, phía sau hắn, còn có tính mệnh của già trẻ lớn bé trong Kì Lân sơn trang.

Thấy Tân Tiêu Lộ không phản kháng, tâm tình Mạc Ly cũng tốt lên nhiều, y nhẹ nhàng nâng cằm đối phương lên, khom người xuống, hôn lên môi hắn.

Tân Tiêu Lộ kinh ngạc nhìn Mạc Ly, y… y đang làm gì? Lẽ nào? Đang hôn mình?

Không trách Tân Tiêu Lộ nghi ngờ, bởi trong mắt hắn, hành động của Mạc Ly căn bản không coi là hôn, chẳng qua chỉ dùng mỗi nhẹ áp vào môi hắn mà thôi. Thế nhưng, vào lúc này, hắn đương nhiên không hơi đâu đi nhắc nhở đối phương, hắn mong rằng đối phương không hiểu gì hết, tốt nhất là không biết cách hoan ái với nam nhân.

Mạc Ly rời khỏi bờ môi của Tân Tiêu Lộ, đôi hàng mày lá liễu chau lại, hình như, có chút không đúng, tuy bờ môi mềm mại của Tân Tiêu Lộ làm y thấy rất thoải mái, nhưng bản năng cảm thấy, mình hình như chưa được thỏa mãn. Giống như thiếu cái gì đó?

Cảm nhận được Mạc Ly rời khỏi môi mình, Tân Tiêu Lộ lúc này đến thở cũng không dám thở mạnh, sợ sẽ kích thích Mạc Ly, nếu như đối phương thực sự không hiểu chuyện, nói không chừng mình vẫn có cửa thoát thân.

Cơ thể nóng ran ngày một rõ rệt, da thịt toàn thân đều nóng lên, dược tính của viên đan dược ban nãy cuối cùng cũng hoàn toàn phát tác, dẫu rằng hắn cảm thấy có chút không đúng, nhưng vẫn nỗ lực khắc chế, nhưng ánh mắt ngày càng trở nên mơ màng, gương mặt phủ sắc đỏ ửng không tự nhiên.

Ngay lúc Mạc Ly đang tự hỏi mới rồi hôn môi còn thiếu cái gì, thì một đôi tay thình lình xuất hiện giữ chặt lấy cổ y.

Mạc Ly hơi sửng sốt, nhưng cũng mau chóng bình tĩnh lại, bởi y thấy Tân Tiêu Lộ đang nhìn mình với vẻ mơ màng, dục vọng lộ liễu dâng lên trong mắt.

Mạc Ly khẽ cười, y thiếu chút nữa thì quên, tình dược ban nãy Tân Tiêu Lộ uống đã phát tác rồi, Tân Tiêu Lộ lúc này hoàn toàn sa vào dục vọng bản năng. Căn bản không có bất cứ một suy nghĩ nào khác.

Tân Tiêu Lộ mê man nhìn đôi môi đỏ thắm trước mặt, vươn lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm đường vân trên môi. Hơi thở có chút lạnh lẽo tỏa ra từ kẽ môi mang lại cảm giác vô cùng tốt, vậy là hắn tiện đà tách môi của đối phương ra, cuốn lấy đầu lưỡi của đối phương.


Khoang miệng bị Tân Tiêu Lộ quấy phá một hồi, mạc Ly rất nhanh liền học được cách hôn môi, vậy là, y dành lại thế chủ động, giữ chặt lấy vai Tân Tiêu lộ, cánh tay còn lại chế trụ gáy hắn, xâm lược khoang miệng hắn một cách thô bạo, rút ra nước bọt trong miệng hắn.

“Ư ư…” Tân Tiêu Lộ thì thào rên rỉ, cảm nhận được sự khác biệt so với nhưng lần hôn môi trước đây, thế nhưng do bị bản năng khống chế hoàn toàn nên mau chóng phát hiện cách hôn này vô cùng dễ chịu, liền lập tức bắt đầu hưởng thụ.

Hai người kịch liệt dán môi vào nhau, sự phối hợp của Tân Tiêu Lộ làm tính khí của y càng ngẩng cao đầu, Mạc Ly mau chóng đè Tân Tiêu Lộ xuống dưới thân, ngón tay linh hoạt không ngừng vuốt ve trên cơ thể hắn.

“Ưm ưm…” Hai người trần trụi áp sát vào nhau, Tân Tiêu Lộ bị Mạc Ly đè chặt dưới thân, do ma sát cơ thể, mà nhũ tiêm hai người cọ sát vào nhau, xúc cảm kì lạ khiến Tân Tiêu Lộ rên rỉ.

Mạc Ly vô cùng nhạy bén phát hiện ra điểm này, lập tức vuốt ve quả đỏ bên ngực phải của hắn.

“A… ư…” Tân Tiêu Lộ khó chịu giãy dụa, tựa như không chịu nổi cảm giác này, mặt càng ngày càng đỏ, khóe miệng đang cùng mạc Ly hôn môi chảy ra một dòng nước trong suốt.

Mạc Ly cảm thấy cơ thể mình cũng bắt đầu nóng ran, ngón tay kẹp lấy nhũ tiêm mềm nhũn, mỗi lần đều dùng móng tay khều đầu chóp, khiến cơ thể Tân Tiêu Lộ run lên.

Hạ thân hai người đã chăng trướng đến cực điểm, hai thanh côn th*t cực đại dựa sát vào nhau, thuận theo sự nhấp nhô của cơ thể, mà va vào bụng của đối phương.

Mạc Ly cúi đầu, cắn nhẹ một bên nhũ tiêm của Tân Tiêu Lộ, Tâm Tiêu lập tức thở dốc. Đôi tay không nghe lời vuốt ve lưng Mạc Ly, cặp đùi thon dài cuốn lấy eo y.

Dùng lưỡi liếm nhẹ đỉnh nhũ tiêm, Mạc Ly thỏa mãn nghe tiếng rên rỉ ngập tràn dục vọng của Tân Tiêu Lộ.

“Ư… cho ta…” Tân Tiêu Lộ mê man thì thào, tuy hắn không biết mình muốn cái gì, thế nhưng, nơi sâu kín trong thâm tâm như đang nói với hắn, thứ hắn muốn, chỉ có người đối diện mới cung cấp được.

Khóe miệng Mạc Ly hơi nhếch lên, y phát hiện ra mình vô cùng thích cái cách nam nhân này dùng chất giọng mang chút khẩn khoản, nói câu: “Cho ta”.

Y thỏa mãn lướt tay lên phân thân của Tân Tiêu Lộ, nhẹ nhàng vuốt ve.

“A… tuyệt quá..” Dục vọng được an ủi, Tân Tiêu Lộ lập tức rên rỉ, nhẹ nhàng lắc lư eo, phối hợp với động tác của Mạc Ly.

Mạc Ly hơi nhướng hàng mày xinh đẹp, y — có phải hơi ủy khuất bản thân rồi? Nhìn nhìn dục vọng dưới thân, lại nhìn Tân Tiêu Lộ đang trầm mê trong tình dục, Mạc Ly quyết đoán buông tay, lấy một lọ sứ màu xanh ngọc ở đầu giường.

“Ư… còn muốn…” Mạc Ly vừa buông tay, Tân Tiêu Lộ lập tức bất mãn rên rỉ, cặp đùi không ngừng cọ vào eo Mạc Ly, hai tay bắt đầu tự vuốt ve nhũ tiêm của Mạc Ly, mông hơi nâng lên, dùng đáy chậu cọ cọ vào phân thân của Mạc Ly.

Mắt Mạc Ly tối lại, ánh nhìn ngày một nguy hiểm. Đáng tiếc, Tân Tiêu Lộ bị dục vọng lấn lướt không chú ý được điều này, không ngừng cọ sát vào cơ thể đối phương, hi vọng an ủi được bản thân.

Mạc Ly hơi híp mắt lại, hẩy một cái, nắp bình sứ bật ra, tỏa ra mùi hương nồng nàn, y không chút do dự nhét thẳng miệng bình vào hậu huyệt của Tân Tiêu Lộ.

“A… Đau…” Mặt Tân Tiêu Lộ hiện lên vẻ đau đớn, thế nhưng miệng bình không lớn, đại gái chỉ bằng một ngón tay, do vậy, cũng không khiến hắn quá đau đớn.

Cảm giác lạnh lẽo ngập tràn hậu huyệt, Tân Tiêu Lộ vô cùng khó chịu mà nhíu mày.

Mạc Ly liếm đôi môi khô khan của mình, y không biết vì sao mình lại có cảm giác đói khát thế này, người bị đè dưới thân rõ ràng chỉ là một nam nhân tầm thường, như y lại hưng phấn đến lạ. Rút bình sứ xanh ngọc ra, dịch thể biên trong đã đổ hết vào hậu huyệt của Tân Tiêu Lộ.

Huyệt khẩu mới rồi bị bành ra dần dần khép lại, không ít chất lỏng màu trắng tràn ra ngoài, nhỏ giọt xuống đệm.

Nhìn mật huyệt nâu nhạt ngập tràn chất lỏng màu trắng ngà, Mạc Ly cảm thấy mình càng thêm hưng phấn, vội vàng dùng hai ngón tay mở rộng một chút, y không màng tới cảm giác của Tân Tiêu Lộ, chỉ nóng lòng đem phân thân căng trướng đến cực điểm của mình đâm thẳng vào trong.

“A….” Tân Tiêu Lộ rên ri một tiếng, tuy côn th*t của Mạc Ly to hớn hai ngón tay rất nhiều, nhưng may mà dược tính của thứ thuốc y dùng rất tốt. Nên dưới tác dụng của thuốc, hậu huyệt của hắn đã vừa mềm vừa lỏng, tuy sự lỗ mãng của Mạc Ly khiến hắn có phần đau đớn, nhưng đau đớn ấy cũng nhanh chóng bị khoái cảm nơi hậu huyệt thay thế.

“A… thoải mái quá.” Mạc Ly thỏa mãn rên rỉ. côn th*t to dài được nơi nóng ẩm bao trọn lấy, mang đến cho y khoái cảm vô song. Mị thịt trong tràng đạo tham lam hút lấy côn th*t của y, co lại giãn ra, vô cùng sảng khoái.

“A ha… nhanh…” Tân Tiêu Lộ chìm đắm trong khoái cảm, không khỏi thúc dục Mạc Ly chuyển động.


Hai tay Mạc Ly giữ chặt cặp đùi của hắn, bắt đầu lắc lư thắt lưng điêu luyện.

côn th*t phấn hồng không ngừng xuyên xuyên xỏ xỏ trong mật huyệt, mang theo lượng lớn dịch thể dính dớp, tinh hoàn sung mãn va vào mông Tân Tiêu Lộ, phát ra những tiếng ba ba.

“Thật…”

“A… Thật cừ… Mạc Ly, ngươi thật cừ.”

Một tay Tân Tiêu Lộ tự vuốt ve nhũ tiêm, tay còn lại mân mê phân thân của mình, khỏe miệng không ngừng chảy ra nước miếng.

Khi Mạc Ly nghe thấy đối phương hô hoán tên mình thì hơi ngẩn ra, nhưng rồi dục vọng trong mắt càng thêm dày đặc, mặt càng lúc càng đỏ, phân thân to tướng tăng lực đâm vào cơ thể đối phương.

“A!!…” Tân Tiêu Lộ kêu lớn một tiếng, động tác tay run lên, phân thân căng trướng tiết ra vài giọt dịch thể màu trắng.

“Còn muốn… A, Mạc Ly… đâm vào chỗ vừa rồi…” Tân Tiêu Lộ cảm thấy động tác của Mạc Ly chậm lại, vội vàng thúc giục.

Mắt Mạc Ly có vài phần thấu hiểu, giữ chắc mông hắn, không ngừng điều chỉnh góc độ công kích.

“A a… sướng quá… chính là… chỗ đó đấy…” Mỗi lần công kích đều đâm vào vị trí khiến Tân Tiêu Lộ sung sướng khó bì, hắn lập tức phóng túng la hét.

Lòng Mạc Ly khe động, lập tức liều mạng xuyên xỏ vị trí ban nãy.

“A a… dùng lực… a…”

“Còn muốn… ta còn muốn…”

“Ư a… sướng chết rồi… ta sắp sướng chết rồi…”

Tân Tiêu Lộ không ngừng lớn tiếng rên rỉ, động tác mân mê nhũ tiêm ngày một kịch liệt. Trước ngực phủ một tầng mồ hôi mỏng, hạ thân được vuốt ve không ngừng tiết ra dịch thể màu trắng.

“A a a a… ra… ra rồi…” Tân Tiêu Lộ hét lớn một tiếng, côn th*t không chịu nổi giày vò mà run lên một cái, sau đó bắn một lượng lớn dịch trắng lên bụng.

Mạc Ly cũng bị hậu huyệt chặt chẽ của hắn kẹp chặt, sau vài lần công kích mãnh liệt, liền bạo phát.

Mắt Tân Tiêu Lộ mê man, thở hồng hộc, bờ ngực màu lúa mạch lấm tấm dịch thể trắng đục. Cặp đùi tráng kiện chậm rãi trượt xuống khỏi eo Mạc Ly, run lên nhè nhẹ.

Hai tay Mạc Ly chống ở hai bên người Tân Tiêu Lộ, côn th*t chưa mềm hẳn vẫn ở trong cơ thể hắn, cảm nhận từng đợt co rút theo phản xạ của hậu huyệt, ánh mắt dịch tới trên mặt Tân Tiêu Lộ, nhìn vẻ thất thần của đối phương, lòng Mạc Ly chợt dâng lên sự thỏa mãn nồng nàn.

Làm một nam nhân tráng kiện đến thất thần như vậy, cảm giác này quả thực còn sảng khoái hơn cả lúc cao trào.

Nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Tân Tiêu Lộ, Mạc Ly đại khái hiểu ra vì lẽ gì nhị sư huynh lại trầm mê đến vậy.

Chỉ là…

Tướng mạo của Lâm Thiên Long hiện lên trong đầu y, Mạc Ly hơi nhíu mày, sở thích của nhị sư huynh đúng thật chẳng ra làm sao, so với đại hán đầy vẻ hung ác kia, Tân Tiêu Lộ trước mặt thuận mắt hơn nhiều. Chỉ là… liệu Tân Tiêu Lộ có yêu mình giống như nam nhân kia yêu nhị sư huynh hay không?

Mắt lại nhìn sang gương mặt của Tân Tiêu Lộ, vừa hay thấy Tân Tiêu Lộ đã tỉnh lại, ngóc gương mặt đỏ bừng dậy, trợn mắt nhìn mình.

Nhìn dáng vẻ giận dữ lại có chút sợ sệt của đối phương, hàng mày nhíu lại của Mạc Ly chậm rãi giãn ra, nhẹ nhàng cười rộ lên, y đúng là bị ngu rồi, dựa vào công phu của y, lẽ nào Tân Tiêu Lộ có cơ hội rời bỏ y sao…?

– Toàn văn hoàn –


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận