Sổ Tay Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần


Edre có tốc độ nhanh nhưng cước bộ thập phần vững vàng.

Như Ý ở sau lưng không hề cảm nhận được xóc nảy.Không biết đuổi theo bao lâu, Edre rốt cuộc ngừng lại.Nhẹ nhàng dừng lại trên một cây đại thụ, Edre dặn dò:- “Ca đi hỗ trợ, nhớ ký: Ngoan ngoãn ở đây, che giấu bản thân! Còn có không được đi đâu, chờ ca ca quay lại đón muội.”Nơi này cách chiến trường một khoảng cách tương đối, lại có cây đại thụ che nấp, sẽ không bị phát hiện dễ dàng.Edre sờ trên người, lấy ra còi huýt sáo đeo trên cổ đeo cho Như Ý:- “Nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng đi ra.


Có phiền toái liền thổi nó.”Cái huýt sáo này là đồ đặc chế, chỉ có Edre có thể nghe thấy.- “Vâng.”Từ Như Ý gật đầu.Edre phi thân vào cuộc chiến, Từ Như Ý bắt đầu tìm kiếm thân ảnh Hi Nặc.Chính là tìm nửa ngày, nàng cũng chưa tìm được thân ảnh của hắn.

Từ Như Ý có chút nóng nảy.Đời trước, Hi Nặc đã bị nhóm người sói vây công đánh lén, sau đó gặp được nữ chủ Lý Vũ Phi, hai người liền sinh ra tình cảm.

Lần này đây, Từ Như Ý nghĩ tuyệt đối không để hai người họ phát sinh tình cảm như vậy.Từ Như Ý thả người theo thân cây trượt xuống một cành cây khác.Trừ bỏ dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng, còn có tính công kích nhất định cộng thêm nàng có ‘võ thuật quán quân’ kĩ năng, thực lực càng được nâng lên một bước.Dù vậy, di chuyển qua vài lần nàng vẫn chưa tìm được Hi Nặc, nàng đành phải tiếp tục tìm kiếm.Liên tục di chuyển vài lần rốt cuộc tìm được Hi Nặc.Lúc này hắn đã bị bảy, tám người sói vây quanh, mấy người trên người đều mang thương tích, nhìn ra được đã trải qua một hồi ác chiến.- “Hắn chính là kẻ mạnh nhất trong thế hệ quỷ hút mạnh nhóm mạnh mẽ sao?”Một người sói chưa biến thân, đứng xa xa chỉ huy nói.- “Đúng, hắn tên Hi Nặc.”Người sói đi đầu trào phúng mà cười cười:- “Ta cảm thấy, cũng không có đáng sợ như tưởng tượng.

Loại bỏ tên có thực lực này, Nạp Lai Ân ra tộc thực mau sẽ bị hạ gục.”- “Giết hắn, quỷ hút máu còn lại đều không đáng lo.”Người sói giơ lên cánh tay chỉ Hi Nặc âm ngoan nói.Từ Như Ý lập tức nhảy xuống, vừa vặn chắn trước mặt Hi Nặc.Hi Nặc đã chuẩn bị ứng chiến , cùng bọn người sói liều chết một trận.


Lúc này nhìn đến Từ Như Ý đột nhiên xuất hiện không khỏi kinh ngạc không thôi.Từ Như Ý không có thời gian cùng hắn ôn chuyện.

Nhiều người sói như vậy, nàng cũng sợ mình không đủ lực ứng phó.


Rốt cuộc, nàng cũng không có kinh nghiệm chiến đấu như bọn họ.Nhóm người sói vừa thấy một tên quỷ hút máu lại gia nhập, đầu tiên kinh ngạc một chút, sau nhìn người đến là nữ nhân, tất cả lại thả lỏng.Người sói gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ đều hóa thân thành sói.Nhóm người sói biến thân ước chừng đều cao 5m, hướng Như Ý và Hi Nặc lộ ra hàm răng sắc bén, một đám công kích mạnh mẽ lại gần.- “Ngươi tới làm gì?”Hi Nặc quả thực bị sự tùy hứng của nàng làm cho nổi giận lôi đình.- “Cứu ngươi.”Từ Như Ý đơn giản nói, một bên né tránh công kích của người soi.Cứu hắn? Quấy rối là nhiều thì đúng hơn!HI Nặc vốn đang toàn lực chăm chú vào việc chiến đấu hiện tại có nàng gia nhập ngược lại cảm thấy bị bó tay bó chân.

Cũng không rõ vì sao chính mình lại bận tâm đến an nguy của Từ Như Ý.Nàng chết đi không phải càng tốt sao?Chính là nghĩ đến nàng vì hắn mới gia nhập trận chiến này, Hi Nặc liền cảm thấy đến lời trách cứ nàng hắn cũng không nói ra được.- “Cẩn thận!”Từ Như Ý đẩy Hi Nặc, tiếp đón một chân trước của người sói.Tuy rằng sức lực nàng không nhỏ, nhưng vẫn bị một trảo của người sói đánh văng ra ngoài.Từ Như Ý nhanh chóng điều chỉnh thân mình tránh đi cây phía sau, không bị trọng thương.Chẳng qua, móng vuốt sắc bén của nhóm người sói lại trảo rách làn da non mịn của nàng.- “Ngươi bị thương?!”Hi Nặc buột miệng thốt ra, ngữ khí tràn đầy vội vàng.- “Ách...Cảm ơn ngươi nhắc nhở ta.”- “...”Hi Nặc trợn mắt liếc Từ Như Ý một cái, thực nhanh né tránh công kích của người sói.Lúc này, nàng thế nhưng còn có thể có tâm tình nói giỡn với hắn!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận