Sau khi bị vả mặt, nữ phụ trèo lên người nam chính

Đến khi Mộc Trạch Tê nhận được tin nhắn Lý Thuần gửi tới, Lâm Thi Vũ đã được cứu ra.
 
Bởi vì hệ thống ‘Đọc mười nghìn cuốn sách’ của La Nam Nam không phải lúc nào cũng quan sát. Lúc trước giao dịch với hệ thống cũng chỉ là kiểm tra cốt truyện có liên quan đến Mộc Trạch Tê.
 
Sau khi La Nam Nam dò hỏi hệ thống thì xác nhận có xảy ra cốt truyện bị bắt cóc, tất nhiên La Nam Nam biết sự kiện bắt cóc lần này.
 
Khi Mộc Trạch Tê đi cùng với La Nam Nam tới bệnh viện thăm Lâm Thi Vũ, vừa khéo nhìn thấy Lâm Kim Tiêu ngồi ở trên xe lăn đang chửi ầm lên, còn Lâm Tú Lan lau nước mắt trong yên lặng.
 
Hai người loáng thoáng nghe thấy đã bắt được bọn bắt cóc, nhưng toàn là bọn côn đồ nhận tiền làm việc, vẫn không biết người sai khiến sau màn.
 
Mộc Trạch Tê liếc nhìn La Nam Nam, cô ấy nhún vai tỏ vẻ không biết là ai: “Mà còn có thể là ai nữa, không phải vợ cả thì là đám phụ nữ mà Lâm Kim Tiêu nuôi bên ngoài thôi.”
 
“Dì Lâm, bọn cháu là bạn cùng lớp với Lâm Thi Vũ, đến thăm cậu ấy.”
 
Lâm Tú Lan nghe thấy giọng nói quen thuộc của Mộc Trạch Tê lập tức nhớ tới lúc đó cô là người cãi nhau với Lâm Thi Vũ thì không khỏi nhìn cô thêm mấy lần.
 
Một cô gái có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp chói mắt, ánh mắt trong sáng, phong cách điềm tĩnh có thể chứng minh ý định của cô bé này không xấu.
 
Lâm Thi Vũ là người vô cùng kiên cường, tuy cô ấy được nhanh chóng cứu ra  nhưng vẫn bị chấn thương tâm lý.
 
Lâm Tú Lan cảm thấy có lẽ cho Mộc Trạch Tê đến an ủi con gái của mình là ý kiến không tồi.

 
Trong phòng bệnh trang trí một màu đơn giản kèm theo mùi nước sát trùng gay mũi. Mái tóc của Lâm Thi Vũ rối tung, vẫn luôn cúi đầu xuống.
 
Khi nhìn thấy bọn họ tới, cô ấy nhếch miệng cười rất gượng gạo.  Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Ngoại trừ trên cánh tay bị đập bầm tím một chút, trên mặt của Lâm Thi Vũ còn có vết bàn tay sưng đỏ, nụ cười gượng gạo kéo dài tới khóe miệng bị trầy da.
 
Bởi vì Lâm Thi Vũ vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, Mộc Trạch Tê với La Nam Nam cũng không có nói gì, chỉ là ngồi làm bạn Lâm Thi Vũ một lúc rồi rời đi.
 
Lúc này La Nam Nam mới nhận ra nam chính Nghiêm Kỷ, người vốn nên xuất hiện để cứu Lâm Thi Vũ lại không xuất hiện, anh vẫn đang ở nước ngoài. Hệ thống cũng không lải nhải cảnh cáo cốt truyện hỗn loạn.
 
La Nam Nam kinh ngạc, chuyện gì xảy ra vậy?
 
Khi Mộc Trạch Tê ra khỏi nhà lại cảm thấy lo lắng sốt ruột, cô hơi áy náy có phải do kế hoạch của mình mà dẫn đến Lâm Thi Vũ gặp nạn không ai cứu.
 
Không có nam chính, chỉ có thể dựa vào hào quang nữ chính của bản thân chống chọi nguy cơ. Khi nhìn nụ cười gượng kia của Lâm Thi Vũ, Mộc Trạch Tê lập tức cảm thấy áy náy và bứt rứt.
 
Tại một đất nước xa xôi, Nghiêm Kỷ nhận được cuộc gọi thông báo của bác Trần lúc nửa đêm: “Cô Lâm Thi Vũ không có vấn đề gì lớn, người của chúng ta cứu cô ấy ra rất nhanh.”
 
Nghiêm Kỷ ừ một tiếng: “Bác Trần, tiếp tục theo dõi cẩn thận đi.”

 
Nghiêm Kỷ châm một điếu thuốc, hút một hơi thật sâu rồi ngả đầu xuống sô pha cho đỡ mệt.
 
Cốt truyện gốc nói rằng anh cứu Lâm Thi Vũ nên anh đã tìm người đi cứu, coi như vượt qua ải này. La Nam Nam và Mộc Trạch Tê làm được thì Nghiêm Kỷ cũng vậy.
 
Bây giờ phải xử lý công việc mới có thời gian sớm về nước.
 
Bác Trần rất thắc mắc vì sao cậu chủ nhà mình lại biết cô Lâm Thi Vũ sẽ bị bắt cóc mà chuẩn bị kỹ càng. Giống như đã biết trước rồi vậy.
 
“Cậu chủ, cô Mộc Trạch Tê đến thăm cô Lâm Thi Vũ.”
 
Nghiêm Kỷ nghe thế, suy nghĩ một lúc nói: “Về sau cố gắng ngăn cản, bây giờ đám chó điên kia của nhà họ Lâm tóm được ai thì cắn người đó.”
 
Dựa theo suy đoán của Nghiêm Kỷ, người tham gia vào việc lần này không đơn giản chỉ là đám phụ nữ kia của Lâm Kim Tiêu. Tuy rằng chủ nhà họ Lâm là Lâm Kim Tiêu, nhưng ông ta còn có một đám anh em lưu manh ngoài đường xó chợ, năm đó hốt không ít tiền sau lưng ông ta.
 
Chắc hẳn bọn chúng sợ sẽ bại lộ cái gì đó lúc phát hiện Lâm Thi Vũ đến điều tra chuyện trên núi Hồng Hà, lại nghĩ rằng Lâm Kim Tiêu đang thăm dò.
 
Chuyện lần này là để gõ một đòn cảnh cáo cho Lâm Thi Vũ.
 

Nghiêm Kỷ canh giờ để chuẩn bị gọi điện cho Lâm Thi Vũ.
 
Tuy rằng Lâm Thi Vũ còn nhỏ, tính cách cũng thành thật và kiên cường, nhưng cô ấy không ngu ngốc. Cô ấy đã hiểu rõ tình huống của bản thân, mà anh chỉ cần chỉ dẫn vài cái là được.
 
Thời gian nghỉ hè lướt qua trong giây lát, bọn họ chính thức lên lớp mười hai. Cả khối được xếp lớp lần nữa, đa số học sinh lớp 1 không thay đổi, chỉ có những đứa thích gây chuyện và lắm mồm đã chuyển lớp hết rồi. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Nghiêm Kỷ còn chưa có đi học trở lại. Trong trường bắt đầu đồn Nghiêm Kỷ là vì việc của dòng họ Nghiêm nên sẽ không tiếp tục đi học khiến đa số các cô gái khóc lóc một trận.
 
Vương Đại Hữu tiếp tục phụ trách công việc của Nghiêm Kỷ còn Mộc Trạch Tê ở một bên phụ giúp.
 
Sau khai giảng chưa được mấy ngày, La Nam Nam đã bị bệnh nên xin nghỉ vài hôm. Lần này không có hai học sinh khá giỏi khiến giáo viên chủ nhiệm Vương Khiết vô cùng khó khăn.
 
May mà Lâm Thi Vũ không chịu thua kém.
 
Lâm Thi Vũ biến bóng ma thành động lực, vào cuối kỳ nghỉ hè đã đi tham gia cuộc thi hùng biện về chủ đề giúp đỡ khu vực nghèo khó - một cuộc thi đặc biệt quan trọng của thành phố Z.
 
Cô ấy đồng cảm như bản thân mình cũng bị. Cô ấy kể về cảnh nghèo khó ở núi Hồng Hà – quê hương cô ấy đã trải qua và thoát khỏi, cô ấy cũng lột tả sự chăm chỉ, kiên trì và phấn đấu gian khổ của một thế hệ trong vài thập kỷ. Cách diễn thuyết chân thực và lôi cuốn người nghe.
 
Hiển nhiên là giành được giải nhất, còn được gặp mặt lãnh đạo thành phố.
 
La Nam Nam gọi điện cho Mộc Trạch Tê lải nhải với giọng nói khàn đặc. Nói Lâm Thi Vũ có thiên tài chỉ dẫn trong chuyện này, phần thưởng này có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
 
Về sau lúc nhà họ Lâm xảy ra chuyện thì thi nhau bơm tiền tẩy trắng cho một mình Lâm Thi Vũ, tiếp đó chuẩn bị công cuộc tẩy trắng cho nhà họ Lâm.
 

Chắc chắn Lâm Kim Tiêu cũng vô cùng vui mừng vì trong nhà họ Lâm có nhân vật tích cực, rất có lợi cho bọn họ. Nhà họ Lâm muốn đổi hình tượng từ nhà giàu mới nổi thành người vất vả cần cù làm giàu.
 
“Trạch Tê à, tớ phát hiện quỹ đạo hành động của nam chính Nghiêm Kỷ rất kỳ lạ.” Giọng nói của La Nam Nam đã khàn cả rồi.
 
“Kỳ lạ chỗ nào?”
 
“Có thể là tớ nghĩ nhiều, cái hệ thống chó má kia chưa hề cảnh cáo.”
 
Mộc Trạch Tê? Không cảnh cáo có nghĩa là cốt truyện đi đúng hướng sao? Mộc Trạch Tê thoáng yên lòng.
 
“Chắc hẳn bố mẹ tớ là người kỳ lạ nhất, bọn họ không trở về dịp nghỉ hè nên mỗi ngày tớ chạy ra ngoài lêu lổng cũng không có sao. Bố tớ càng là ‘rồng thần chỉ thấy đầu mà không thấy đuôi’, tớ hỏi mẹ tớ có phải bố có người bên ngoài không, kết quả bị mắng đến xối xả. Ha ha ha! Khụ khụ khụ!”
 
Mộc Trạch Tê… “Nam Nam, cậu đang bệnh nên mau chóng nghỉ ngơi đi. Không nói nữa cúp máy đây.”
 
Với thành tích như vậy, trong trường đương nhiên cũng phải đưa tin đầu đề để khen ngợi Lâm Thi Vũ.
 
Nhiệm vụ viết một bài báo về phát biểu của trường học được giao đến tay Mộc Trạch Tê. Hôm nay Mộc Trạch Tê đang dùng máy tính viết bài báo ở văn phòng hội học sinh của trường.
 
Vừa lúc gặp được Hoàng Tài tới để từ chức trong hội học sinh.
 
Lần trước Hoàng Tài từng bị Mộc Trạch Tê dùng chiêu trò “trà xanh”, các cô gái kia cũng không phải ngồi không, sau khi cãi nhau xong đã vạch trần khuôn mặt thật của Hoàng Tài để nhắc nhở cô gái khác phải cảnh giác. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận