Sắc Dịch Huân Tâm

“Đàm Dã, sao anh lại vô tâm như vậy?”

Kết thúc lời thoại thì nghe thấy một tiếng ‘cut!’

Đạo diễn ra hiệu lệnh, cả đoàn kịch bắt đầu bận rộn, tháo đèn đổi dàn cảnh, mà diễn viên Tạ Sơ còn chưa thu hồi cảm xúc, nước mắt vẫn còn đang chảy. Người đóng Đàm Dã bị cậu đè lên không khỏi cảm thấy buồn cười.

Nhưng dù sao anh cũng là tiền bối, không thể đẩy cậu hậu bối còn chưa thoát khỏi vai diễn này ra được. Vì thế anh giơ tay lên, ôm lấy người kia.

Quần áo của hai người đều mất trật tự, treo nửa vời trên người. Cảm giác hai làn da dính vào nhau không tốt lắm, nhưng Đàm Dã vẫn rất thích.

Dù sao ngoài đời anh cũng lớn hơn Tạ Sơ mười một tuổi, anh vẫn luôn thích mấy tên nhóc biết cố gắng. Cũng thích cơ thể khỏe mạnh, làn da trắng nõn của đối phương.

Theo phản xạ, anh vỗ lưng Tạ Sơ, dịu dàng như dỗ dành một đứa trẻ.


Nhân viên ở đoàn kịch chuyển sang một phòng thu khác nhân viên trang điểm cũng biết điều rời đi để diễn viên chỉnh đốn lại cảm xúc, hậu trường nhanh chóng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Đến lúc Tạ Sơ chỉnh đốn lại cảm xúc xong, cậu mới phát hiện mình làm ướt quần áo của Đàm Dã. Cậu vẫn luôn thích trêu chọc, có lẽ cũng vì để giảm bớt xấu hổ, giọng cậu nửa thật nửa giả: “Anh, anh làm tổn thương em quá rồi, phải bồi thường thế nào mới được đây.”

Cậu vừa nói vừa ngồi thẳng dậy, lại không nghĩ tới Đàm Dã nằm dưới lại giơ tay lên cọ lên eo cậu, động tác ổn định lại mang đến cảm giác tê dại.

Tạ Sơ ngẩn người, lúc sau lại phát hiện một thầy Đàm hiền lành trong cảm nhận của cậu đang khẽ cười, biểu cảm thay đổi rất vi diệu, lại mang theo một cảm xúc khó có thể diễn tả.

Cậu nghe thấy đối phương dùng giọng khàn khàn nói: “Được, tối nay tới phòng tôi, chúng ta cùng hoàn thành công việc mà anh em nhà kia chưa làm xong.”

Giọng nói trêu chọc, tràn ngập ý cười.

Tạ Sơ lập tức rời khỏi người anh, cậu biết Đàm Dã nói giỡn, nhưng vừa rồi cậu thật sự toát mồ hôi trán, vì suýt nữa cậu có phản ứng.

Đúng như dự đoán, Đàm Dã cười ha ha, anh xoa tóc cậu một cái mới đứng dậy tìm quần áo thay.

Đàm Dã cười một tiếng rồi cho qua, trong lòng anh, lời nói vừa rồi cũng chỉ là một câu đùa giỡn.

Buổi tối Tạ Sơ tới tìm anh tập diễn, Tạ Sơ đã không còn là cậu nhóc hay mắc cỡ như lúc đầu, thậm chí lúc diễn đến cảnh nóng còn kề sát vào người anh, khẽ ma sát.

Đàm Dã lập tức có phản ứng, nhưng anh cũng không hốt hoảng, thậm chí còn dùng gương mặt ửng đỏ nghiêm túc nhìn Tạ Sơ: “Tôi vào phòng tắm giải quyết một chút.”

Anh đẩy Tạ Sơ ra, đứng dậy, vừa ngồi dậy, cổ tay anh đã bị Tạ Sơ bắt lấy.


Giật mình cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng trên tay đối phương, anh quay đầu nhìn, lại thấy Tạ Sơ ngồi thẳng dậy, cúi đầu khiến anh chỉ có thể nhìn thấy vành tai đỏ bừng: “Chúng ta cùng làm đi.”

Đàm Dã nhìn mái tóc mềm mại của đối phương, anh đột nhiên cười. Anh nắm lấy tay Tạ Sơ: “Lấy đồ trong ngăn kéo ra, vào phòng tắm với tôi.”

Cho nên sao chuyện lại biến thành như vậy, có lẽ là do anh để nó xảy ra như thế.

Phía dưới vừa trướng vừa đau, lực eo của thanh niên là điều không thể coi thường.

dương v*t hết đi ra lại mạnh mẽ đi vào vị trí giữa hai đùi của anh, Đàm Dã bị chọc cho phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.

Âm thanh kia rất khàn, cũng rất sắc. Chúng làm cho cơ bụng Tạ Sơ căng ra, cậu dùng sức giữ chặt cặp đùi trong tay, phần eo rung động mãnh liệt.

Đàm Dã bị làm đứng, thân thể anh mềm nhũn, lưng dựa lên bức tường thủy tinh trong phòng tắm, đùi phải treo trên cánh tay trái rắn chắc của Tạ Sơ, mặc cậu tiến vào, kiềm nén tiếng rên rỉ.

Lại không biết tại sao thanh niên đang đè anh như càng thêm kích động, phần hông không ngừng di chuyển, suýt nữa ép hết tất cả tiếng rên trong miệng anh ra ngoài.


Anh thở hổn hển xoa xoa phần hông đầy mồ hôi của Tạ Sơ: “Em trai, chúng ta ra ngoài được không, thắt lưng anh sắp không chịu nổi rồi.”

Giọng anh mềm mại, là đang quyến rũ.

Trong lời nói là không chịu nổi, hoặc là muốn cậu làm càng mạnh hơn nữa. Cửa huyệt ướt nhẹp, vừa chặt vừa mềm, ngậm lấy dương v*t đang ra sức làm loạn của cậu.

Gương mặt kia tràn ngập vẻ ửng hồng dâm đãng, đầu v* nhô ra, cơ bụng tràn đầy, còn có dương v*t vừa rồi vẫn không ngừng chảy nước đè lên bụng cậu.

Tạ Sơ thở hổn hển, cậu ngậm lấy đôi môi vẫn đang khẽ lẩm bẩm của Đàm Dã, hông đẩy mạnh để dương v*t to lớn của mình tiến vào cánh mông của người đàn ông kia.

Quá dâm… người đàn ông Đàm Dã này, quá dâm đãng.

___END___


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận