Quỷ Phục Binh Đoàn


Sau khi kết thúc hành trình tại thiên trì, Có Sữa Chính Là Nương chọn một chỗ có phong cảnh như họa bốn mùa như mùa xuân bày quầy bán hàng ―― Đường Tú Thủy.

Bán ngược lại không có gì đứng đắn đồ vật, chủ yếu là dùng quầy hàng tên đánh quảng cáo ―― Cày thuê uy tín, ai đến cũng không từ chối.

Ngồi bên cạnh hắn là Người Bán Kim Cương, tên đặt cho quầy hàng cũng vừa vặn có thể ghép thành câu đối với cái của hắn―― Thu mua Hạ Hoa tệ lâu giài, không lùa gà.
P/S: câu gốc trong truyện là:
Quay qua một cái máy tính khác, tiểu sát thủ vẫn còn đang rèn sắt, Phương Tranh duỗi người một cái, vớt acc nhỏ từ trong lò rèn ra, coi như chính thức hoàn thành việc chuyển đổi từ bộ phận kỹ thuật qua bộ nghiệp vụ bán hàng.
Tiểu sát thủ còn đang cấp 12, nhưng vừa mới rèn sắt vài giờ, thanh điểm kinh nghiệm đã gần đầy.

Phương Tranh điều khiển nó về Hàng Châu thành, trên đường tiện tay lại đánh chết hai bé tiểu quái, Phong Nhất Đích Tử ngay lập tức lên cấp 13.
Thành Hàng Châu được xem như là thành tân thủ, bởi vì chung quanh toàn bộ là địa đồ cấp 10-20, thế là nội thành rất nhanh cũng tụ tập rất nhiều acc nhỏ cày quái thăng cấp ở phụ cận.
Phương Tranh dùng Hoa Hạ tệ kiếm được từ việc cày quái trước đó đến vào trong thành Hàng Châu tu bổ độ bền vũ khí với trang bị, sau đó đến khu dã ngoại chọn một chỗ ngập tràn chim bay và gà rừng lưng núi.

Chim bay gà rừng da mỏng, phòng ngự thấp, hiệu nhất suất giết được cao nhất.

Nơi này không tên tuổi, tương đối bí ẩn, trừ phi là người hiểu biết xâu về địa đồ của Hoa Hạ, nếu không thì có rất ít acc nhỏ sẽ luyện cấp ở đây, cho nên tiểu sát thủ rất an ổn cày ba tiếng.
Phong Nhất Đích Tử lên được cấp hai mươi bảy.
Có thể đánh phó bản cấp thấp nhất rồi ―― Tượng Binh Mã Lâm Đồng
Phương Tranh ấn mở thông cáo trên bảng tuyển tổ đội, lít nha lít nhít hầu hết đều là tin tức.

Đây chính là ưu điểm của tân phục, nhiều người, vĩnh viễn không sợ tìm không được đội.
Phó bản Mộ tập tượng binh mã phó bản có mười mấy, Phương Tranh lúc đầu nghĩ dần dần xem xét chọn xin vào mấy chỗ thiếu sát thủ, kết quả cái đội ngũ thứ nhất đã là một nhóm năm người, lời mời triệu tập lời là: Tuyển được sát thủ thì trực tiếp đánh luôn.
Xin vào rất tự nhiên được thông qua.
Đội trưởng là một huyết chiến sĩ, cấp 30, tên Thị Huyết Cuồng Đao.
[ Đội ngũ ] Thị Huyết Cuồng Đao: Người mới, biết đánh Chiến Xa không?
Phương Tranh không quá ưa cái giọng điệu này, nhưng vẫn cần theo nguyên tắc xếp hiệu xuất cho khách hàng làm đầu, vẫn thành thật trả lời.
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Không thành vấn đề.
[ Đội ngũ ] Thị Huyết Cuồng Đao: OK, tập hợp ở cửa vào.
Vào lúc Phong Nhất Đích Tử đến cửa Tượng Binh Mã, các đồng đội còn lại đã đi vào trước một bước.

Dù sao cũng là dã đội, không có tư cách yêu cầu người ta chờ mình, huống hồ người ta đi vào trước giết quái, mình còn bớt việc.

Cho nên Phương Tranh cũng không nghĩ nhiều, click vào pho tượng to lớn của Tần Thủy Hoàng, đọc thoại, tiến vào.
Đường tắt chật hẹp của Tượng Binh Mã đã bị đồng đội giết đến thất linh bát lạc, Phương Tranh đạp trên hài cốt một đường hướng về phía trước, rốt cục tại chỗ nhỏ BOSS thứ nhất mới gặp phải cả đội.

BOSS nhỏ thứ nhất của Tượng Binh Mã BOSS Là quỳ bắn tượng, sức chiến đấu yếu nhớt, cho nên Phương Tranh mới vừa đâm mấy đao, BOSS nhỏ đã bị hội đồng ngã xuống đất.

Ra một chiếc nhẫn gia tăng giới hạn thanh máu, nhưng lượng buff thêm cũng thực sự có hạn, cho nên tất cả mọi người đều bỏ ném xúc xắc, cuối cùng thì một luyện yêu sư da giòn máu giấy ôm suy nghĩ muốn nhặt ve chai tiến lên lấy đi.
BOSS thứ hai Là đại chiến sĩ vong linh nhà Tần, Boss này máu hơi trâu một chút, nhưng trên cơ bản chỉ cần vây công gây dame không não, cũng không có sợ bỏ mình.

Vẫn không nổ đồ tốt như cũ, nhưng mọi người cũng không chú trọng, bởi vì ai cũng biết xuống tiếp mới là thứ đáng đánh nhất trong phó bản Tượng Binh Mã ――
Chiến Xa.
Nếu như nói hai màn trước đều là BOSS nhỏ, như vậy Tần Đại Chiến Xa chính là Tả hữu hộ pháp của BOSS lớn, đồng thời vị trí của nó cũng rất không cố định, thường xuyên lung tung trong thông đạo, điểm chết người nhất chính là một khi bắt đầu chiến đấu, phạm vi hoạt động của gia hỏa này lại càng rộng, tiểu quái bên trong phạm vi mấy chục mét đều sẽ được triệu hoán tới, cho nên nhất định phải từ một nhân vật biết thuật ẩn thân đi tìm con hàng này.

Tìm được cũng chưa đủ, còn phải thành công dẫn nó tới một cái mộ thất phong bế ngựa, mới có thể đảm bảo được việc đối phương không dẫn tiểu quái đến đánh chết.

Mà trong tất cả các nghề nghiệp, chỉ có sát thủ mới ẩn thân được.
Nói thì phức tạp, nhưng lại phức tạp thì cũng chỉ là một phó bản cấp thấp tầm cấp 30, đánh vài lần là quen, cho nên Phong Nhất Đích Tử dẫn quái tới mật thất, trước sau cũng chỉ tốn ba phút.
[ Đội ngũ ] Thị Huyết Cuồng Đao: Người mới, chắc tay đấy.
Đội trưởng không chút keo kiệt khích lệ.
Nhưng Phương Tranh không tin, đến nước này còn nhìn không ra mình là người chơi lâu năm, trí thông minh của đối phương chắc bị ai đó cuỗm đi rồi.
Nhưng hắn rất nhanh đã phát hiện, không chỉ đội trưởng, trong mọi người đội đều khiến người khác sốt ruột.
Mẹ nó cừu hận còn chưa ổn định mà pháp sư đã dồn dame luôn rồi, thật sự không sợ OT Sao!
Đã OT rồi vú em còn định bơm máu cho tiên thuật sư, vẫn trong nháy mắt đại hồi đầy! Con mẹ nó mi chờ pháp sư chết rồi cứu không được sao!!? Mi trực tiếp bơm máu kiểu này chắc là muốn dẫn lên cừu hận người mình hả!!?
Good Job, BOSS đã bắt đầu đánh vú em! Mẹ nó là tại thao tác của tên huyết chiến sĩ sao! Chắc chắn không phải óc heo à?! Thời gian OT dài như vậy chính là kết quả của hệ thống tự động lựa chọn thì hoàn toàn có thể đem cừu hận lại kéo trở về mà, rốt cục ông đang làm gì hả!? Vừa đánh phó bản vừa đấu địa chủ vừa lên chơi QQ Mạt chược vừa ăn khoai tây chiên à!!!?
Trong vài phút dẫn đến diệt đoàn, nửa khúc sau Phương Tranh đã hoàn toàn bất lực, hắn thậm chí còn chủ động chạy đến phạm vi công kích của BOSS, cố gắng chết sớm để được giải thoát.
[ Đội ngũ ] Thị Huyết Cuồng Đao: Ấy, cái phó bản này còn khó quá.
Tên đội trưởng nằm dưới đất đưa ra kết luận.
Tổ đội các ông là đang khai khoang thật hả?!
Phương Tranh lại không có tâm trang nghe tiếp, dứt khoát thoát khỏi đội.

Tiểu sát thủ che ngực xuất hiện tại điểm phục sinh, thanh điểm kinh nghiệm trống rỗng cả khúc, chật vật mà khổ cực.
Phó bản cấp thấp cấp 30, CD chỉ có tám phút, nhưng Phương Tranh mất nửa giờ để ổn định lại tâm lý.
Lần thứ hai click mở thông báo vào tổ đội thành công, Phương Tranh tay vừa ấn vào xem đã run rẩy.
Đội trưởng là một vú em.
Lần này trong đội ngũ có tận bốn vú em =_=
[ Đội ngũ ] Quang Chi Ảnh: Hoan nghênh.
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Ấy, cám ơn, tôi có thể hỏi một vấn đề không?
[ Đội ngũ ] Quang Chi Ảnh:?

[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Mọi người hiện tại định đánh phó bản?
[ Đội ngũ ] Quang Chi Ảnh: Có vấn đề không?
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Cậu cảm thấy không có vấn đề?
[ Đội ngũ ] Quang Chi Ảnh: Ha ha, cậu cảm thấy đội ta có nhiều vú em quá đúng không? Không sao, đều là người một nhà, cùng xuống chơi, có thể mài quái chết thì mài chết, mài không chết thì coi như tích thêm kinh nghiệm.
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Vú em bạn giỏi lắm.
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Vú em hẹn gặp lại.
Lần thứ ba xin tổ đội, Phương Tranh vô cùng cẩn thần, xem trước mấy tin tuyển người, cái đội random nào đi đánh Tượng Binh Mã loại thuần giải trí không dám tiếp tục ấn vào nữa, nhìn tiếp theo đội hình, tối thiểu cũng phải có T, vú em, có dame chính, tổ đội cái gì mà thuần buff máu thực tình không thương nổi.

Cứ như vậy giày vò khốn khổ nửa ngày, hắn cuối cùng chọn được một đội thoạt nhìn tương đối bình thường.
Đội ngũ cũng không có để hắn thất vọng, một đường đánh tới BOSS cuối, nhưng vú em thực sự quá cùi bắp, hoàn toàn không tiếp nhận được kỹ năng bạo phát của BOSS, tên này một chiêu sát thương quần thể đã có thể một giây bay màu ba đồng đội, vú em bên kia còn chưa cứu xong, huyết chiến sĩ lại ngã xuống, cuối cùng, không cứu được, không có T, thế trận chỉ có thể đoàn diệt.
Phương Tranh vào vô số dã đội, cũng không phải là chưa từng trải qua đoàn diệt, nếu như nói về dã đội vô thường, hắn đều đã trải, nhưng mẹ nó chưa có lần nào giống đêm này như thế á!
Mắt thấy tiểu sát thủ muốn rớt về cấp 16 một lần nữa, Phương Tranh hận không thể cào tường!
Bỗng nhiên trên kênh thế giới tung ra một tin tức.
[ Hoa Hạ ] Quân Vô Vị: Tổ đội thăng cấp đánh Tượng Binh Mã, 5=1, cần sát thủ dẫn Chiến Xa.
Phương Tranh nheo mắt lại, nhất thời không cách nào phán đoán đây là cành ô liu Thượng Đế đưa tới hay vẫn là lửa đòi mạng Satan vung ra.
[ Hoa Hạ ] Thiên Hậu Mị Ảnh: Tổ đội thăng cấp đánh Tượng Binh Mã, 5=1, cần sát thủ dẫn Chiến Xa.
[ Hoa Hạ ] Ngô Lão Nhị Sát Vách: Tượng Binh Mã cần sát thủ, người mới thì đừng lơ tơ mơ tham gia náo nhiệt.
Đó là một tổ đội có quen biết, không cần ấn mở xem thông tin cặn kẽ, Phương Tranh liền có thể suy ra.

Chắc là luyện cấp chung, chắc do người quen cũng chỉ có thể góp đủ năm người, thế là cần một người ngoài, với cả vẫn không thể thiếu sát thủ.
Chỉ mong lúc này có thể đáng tin cậy.
Phương Tranh ôm tâm lý mua xổ số gửi tin nhắn cho Quân Vô Vị xin vào đội, đợi một lúc, đầu kia mới thông qua.
Phương Tranh coi trạng thái đồng đội xuất hiện trên màn hình, cảm thấy cả người lạnh đi một nửa.
Hiện tại đội hình như sau:
Chúc phúc giả ―― Quân Vô Vị
Huyết chiến sĩ ―― Ngô Lão Nhị Sát Vách
Luyện yêu sư ―― Thiên Hậu Mị Ảnh
Cương thi ―― Tiểu Khô Diệp
Tiên thuật sư ―― Khắc Cốt
Trong đội ngũ đã có cương thi khiến Phương Tranh hơi kinh ngạc, hình như càng ngày xác xuất gặp nghề nghiệp đấy càng cao.
Cơ mà điều hắn chú ý hơn khi mới vào đội chính là một vấn đề khác khá nghiêm trọng ――
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Không có vú em?

Lời này của Phương Tranh hỏi đội trưởng Quân Vô Vị, bắt chuyện lại là Ngô lão nhị.
[ Đội ngũ ] Ngô Lão Nhị Sát Vách: Đội trưởng, ông bị người ta nghi ngờ kìa.
Đội trưởng không để ý tới vị thành viên hoạt ngôn này, trực tiếp trả lời Phương Tranh ――
[ Đội ngũ ] Quân Vô Vị: Không sao, chúc phúc là đủ rồi.
Chúc phúc giả, gọi tắt chúc phúc, là nghề nghiệp hệ buff máu, nhưng lại càng thiên về bên trạng thái phụ trợ hơn, ví dụ như thêm các loại chúc phúc hoặc buff trạng thái, hóa giải một chút các loại công kích nguyền rủa và hồi máu, nhưng dù sao không phải nghề chính ấy.
Nếu như là lúc trước, Phương Tranh sẽ bị đối phương bình tĩnh gạt đi lo lắng, nhưng.....
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Ông chắc chứ? Đêm nay tui bị chết hai lần trong Tượng Binh Ma, rốt cuộc không yên tâm nổi ấy.
[ Đội ngũ ] Thiên Hậu Mị Ảnh: Chết hai lần? Chết khi tìm chiến xa?
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Không phải =_=
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Chết oan......
[ Đội ngũ ] Quân Vô Vị: Đi, ông chỉ cần biết tìm chiến xa là được, thời gian còn lại cứ vẩy nước bừa cũng được.

Đội này của chúng tôi đều không phải người mới, một cái phó bản cấp 30 ông không cần quá khẩn trương.
Hắn cũng không định khẩn trương T_T
Mặc kệ như thế nào, Quân Vô Vị vẫn dùng giọng nói thong dong trấn định của hắn thuyết phục Phương Tranh, một đoàn người rất nhanh đến Tượng Binh Mã.
Lần thứ ba đọc thoại tiến vào, Phương Tranh đã tâm như nước đọng.
Như thường lệ đầu tiên là quỳ bắn tượng.
Phương Tranh một bên gây dame, vừa quan sát Quân Vô Vị, đáng tiếc chiến đấu kết thúc quá nhanh, hắn còn chưa kịp quan sát ra cái gì.
Tiếp theo là vong linh, Phương Tranh tiếp tục có chút không não ấn bàn phím, chiến đấu như cũ kết thúc rất nhanh.
Lại đến là chiến xa.

Phong Nhất Đích Tử gọn gàng dẫn Chiến Xa tới mật thất, sau đó thản nhiên vẩy nước lên.

Đương nhiên vẩy nước cũng cần kỹ thuật, có thể không làm gì, sát thương thấp cũng có thể, nhưng nếu như sát thương đã thấp lại bị BOSS chơi chết còn cần đồng đội hồi sinh mày, thì đúng là tội ác tày trời.

Cho nên Phương Tranh một bên thao túng Phong Nhất Đích Tử né tránh xảo điệu, vừa quan sát tình trạng thanh máu của đồng đội.
Quân Vô Vị vốn đã bình tĩnh.

Làm một chúc phúc giả, một vú em không chuyên, hắn thành công phát huy ngoài mong đợi.
Không riêng đội trưởng, các thành viên khác trong đội cũng xác thực đều là lão làng, đến BOSS thứ hai phó bản, bị bọn hắn chà đạp đến độ không có chút sức lự đánh trả nào, vậy mà mấy người hành hung còn có thời gian nói chuyện phiếm ――
[ Đội ngũ ] Ngô Lão Nhị Sát Vách: Tôi nói cậu sát thủ như vậy nhưng không cần áp dụng triệt để đâu? Bảo ông vẩy nước vậy mà ông vẩy thật!
[ Đội ngũ ] Thiên Hậu Mị Ảnh: Ông có quản người ta được đâu.

Nhìn lại trang bị vũ khí của cậu ta đi, có đánh cũng không khác nhau là mấy?
[ Đội ngũ ] Ngô Lão Nhị Sát Vách: Được thôi, dù sao cũng chỉ là người tìm xe.
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Cho nên vừa tìm xong xe đã không yêu tui sao _
[ Đội ngũ ] Thiên Hậu Mị Ảnh: =_=
[ Đội ngũ ] Ngô Lão Nhị Sát Vách:......
[ Đội ngũ ] Phong Nhất Đích Tử: Trước kia thì coi người ta là Tiểu Điềm Điềm, bây giờ lại gọi người ta là Ngưu Phu Nhân T_T
[ Đội ngũ ] Ngô Lão Nhị Sát Vách: Đậu xanh rau muống, Đại muội Tử ông tha cho tôi đi!

[ Đội ngũ ] Khắc Cốt: Ha ha ha ha ha, Tử, Tôi ủng hộ ông!
Cuối cùng Phương Tranh trong đêm khổ cực này giành được một chút thời gian vui vẻ, vừa định lại nói thêm vài câu lôi cẩu huyết để kéo dài câu chuyện, đội trưởng lại không tình thú đánh tan một bộ ba dã uyên ương.
[ Đội ngũ ] Quân Vô Vị: Mở tướng quân, chú ý.
Phương Tranh lúc này mới để ý tới chiến xa đã ngã xuống, hiển nhiên BOSS vẫn đen như cũ, không rớt bất kỳ vật gì, nếu không hệ thống đã sớm nhắc ném xúc xắc.
Chung cực BOSS Tướng quân ngay tại mộ thất ngựa sát vách, Quân Vô Vị vứt xuống câu nói này, đã tiến đến khai quái đầu.
Huyết chiến sĩ Ngô Lão Nhị vội vàng đuổi theo, dù sao thì hắn mới là Tank chính.
Thời điểm Phương Tranh đuổi tới sát vách, Tần tướng quân đã bị người ta đùa giỡn, chỉ cần Ngô Lão Nhị vững vàng lôi kéo cừu hận, Quân Vô Vị cách đó không xa ném cho hắn các loại chúc phúc và thuật hồi phục nho nhỏ, thỉnh thoảng còn vứt cho BOSS vài thuật công kích nguyền rủa ác độc.

Lúc này Phương Tranh cũng có ý thức không tiếp tục vẩy nước, lặng lẽ tiếp cận BOSS từ phía sau đánh lên chiêu ám tập, sau đó quả quyết đứng ở một chỗ tương đối dễ dàng được chúc phúc tăng máu nhưng lại sẽ không trở ngại đến vị trí công kích của mọi người, bắt đầu gây sát thương.
Chỗ tốt của tổ đội thuần thục ngay lúc này thể hiện rõ ràng.

T chính Huyết chiến sĩ kéo cừu hận ổn, pháp hệ tiên thuật sư gây sát thương lớn, luyện yêu sư yêu tinh Bảo Bảo cũng mười phần dũng mãnh, chúc phúc giả thì không cần nói, có thể dùng vú em không chuyên thao tác thành kiểu này, xứng đáng làm linh hồn của toàn đội.

Về phần cái cương thi kia, khả năng xem như người duy nhất tương đối ăn bám, từ đầu tới đuôi không biết tròn méo như thế nào, tóm lại chỉ có gây sát thương, nhưng đặc trưng nghề nghiệp của cương thi khiến cậu ta cũng chỉ có thể đánh như gãi ngứa.
À không, đúng là vẫn có thể chơi nghề nghiệp này đến mức độ không thể tưởng tượng.
Phương Tranh không tự chủ được nghĩ ngay đến chú chim nhỏ kia, không biết nếu như cậu ta tại đây đánh phó bản này, không biết sẽ lại có màn trình tự hủy nào đây?
Đang suy nghĩ lung tung, thanh máu của Tần tướng quân đã xuống giá trị giới hạn.
Tần tướng quân bạo phát trước khi tử vong sẽ phóng thích một kỹ năng khiến cho tất cả mọi người hỗn loạn, nhân vật bị trúng chiêu thì không tiếp nhận thao tác của người chơi, giống như đám gà con tùy tiện chạy loạn, dẫn quái không nói, còn có thể OT―― Tỉ như huyết chiến sĩ chạy đi quá xa thoát khỏi phạm vi cừu hận của BOSS.

Mặc dù kỹ năng này xác suất dẫn đến đoàn diệt tương đối thấp, nhưng người chơi có kinh nghiệm cũng sẽ trước khi BOSS ngâm xướng dừng công kích, dứt khoát trốn đến một khe thông đạo gần đó.
Phương Tranh cũng không ngoại lệ, lúc BOSS ngâm xướng, hắn đã thuần thục trốn vào khe hở đằng sau.
Điều khiến hắn vui mừng chính là các đồng đội cũng hiểu biết sâu về thông đạo này, thế đại chiêu BOSS vừa mới đánh ra, không một ai trúng đạn.
Kỹ năng bạo phát đều đã tránh thoát, phần còn lại rất nhanh thuận lý thành chương.

Trong nháy mắt Tần tướng quân ngã xuống vang dội, Phương Tranh bỗng nhiên vô cùng chấn động, trực giác đoán lần này sẽ ra nháy vàng.
Đối với phó bản cấp thấp, trang bị hoàng kim chính là phần thưởng tốt nhất, tất nhiên vũ khí hoàng kim lại càng ngon.
Huống hồ sau một đêm hắn ăn hành ngập mặt, không ra cái gì cho sát thủ sử dụng thì đúng phải chửi ông trời không có mắt.
[ Đội ngũ ] Quân Vô Vị: 【 Kinh Kha chi nhận 】
Đội trưởng tiến lên sờ thi thể BOSS phát ra tin tức chiến lợi phẩm.
Hoàng võ! Thế mà lại còn là chùy thủ chuyên dụng của sát thủ!
Phương Tranh khóe miệng gần kéo lên sau gáy luôn.

Ông trời, sau đêm nay tôi tha thứ cho ông!
Quân Vô Vị click nhặt, hệ thống lập tức bắn ra xúc xắc nhấp nhô.
Các đồng đội không phải nghề nghiệp dùng chủy thủ thi nhau lựa chọn từ bỏ, Phương Tranh không áp lực chút nào ấn xuống, 89 Điểm.
Ngáp một cái, đang chuẩn bị đón chùy thủ rơi vào túi, hệ thống chợt lóe ra hai hàng nhắc nhở ――
Tiểu Khô Diệp 99 Điểm.
Tiểu Khô Diệp nhận được 【 Kinh Kha chi nhận 】..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận