Nịnh Thần Ăn Chơi Trác Táng Hoàng Thượng Không Thể Được


"Đúng là! Tô công tử không hiểu biết gì sao dám nói linh tinh người như Thế tử điện hạ và Vương gia sẽ làm những chuyện như vậy?"
Thẩm Trường Thanh vô tội, hảo hảo xen vào xem kịch vui.

Tô Li đốt lửa lại đốt sang người hắn, nhân cơ hội này, hạ tên Tô Li không biết suy nghĩ này xuống, dám đắc tội hai Vương gia và Thế tử điện hạ.
"Ồ, vậy sao?!"
Không nghĩ tới, Tô Li nghe Thẩm Trường Thanh nói xong không phải bác lại mà còn gật gật đầu đồng tình.
Tần Mạc Châu nhíu mày, tên Tô Li này khiến hằn càng ngày càng khó hiểu, chưa nói đến tính cách kì quái mà hành động như một người khác.
"Đường đường là Vương gia và Thế tử điện hạ, sao có thể làm ra mấy trò tiểu nhân! Là tại hạ nói quá rồi!"
Tô Li cười cười vái chào giống như đang nhận lỗi.

Nhưng lời nàng nói làm người nghe rất không thoải mái, ngay cả Tần Mộ Băng phản ứng chậm chạp cũng hiểu ra.

Suy cho cùng, Tô Li là đang mắng hắn và Tần Mạc Châu.
Trong lúc bọn họ thương lượng với nhau, không ít người nghe thấy, hiện giờ Tô Li tạ lỗi, mọi việc sẽ đúng như nàng nói...!Mà vừa rồi, Thẩm Trường Thanh nói Tần Mộ Băng và Tần Mạc Châu sẽ không làm ra cái chuyện bỉ ổi này.
Như vậy sao bọn họ có thể phản bác!?
Trước mặt mọi người lôi bọn hắn bôi nhọ như vậy, bọn hắn lại không có cách trả đũa nàng.
"Không ngờ Tô công tử thiện ý như thế!"
Tần Mạc Châu sắc mặt lạnh hơn, tuy hắn dễ nói chuyện nhưng Tô Li không cho hắn mặt mũi.
Hơn nữa, đối với Tô Li, hắn không có thiện cảm gì, nghĩ đến đây, sắc mặt càng khó coi.
"Vương gia tán thưởng rồi!"
Tô Li nhếch miệng cười, hướng Tần Mạc Châu chắp tay, giống như nàng khen ngợi hắn.
Nhất thời, không khí trong phòng trở nên cổ quái.


Không ít người muốn cười Tô Li nhưng có Tần Mạc Châu nên phải nhịn xuống, không dám cười ra tiếng.
Nói chuyện và hành động giống kẻ không suy nghĩ, bọn hắn bày mưu tính kế nàng, nàng lại còn khen ngợi hắn.
"Ngươi..."
Tàn Mộ Băng định nói gì đó thì Tần Mạc Châu quay đầu, ra hiện hắn im lặng đừng nôn nóng.
Hắn cắn chặt răng, cố gắng bình tĩnh, đem lửa giận đẩy xuống.

Chỉ là ánh mắt nhìn Tô Li, không có tí tình cảm nào.
Tô Li cũng không để bụng, hắn muốn làm gì tùy ý hắn, nàng đã tới đây đương nhiên có chuẩn bị.
Chỉ là phải xem Vương gia và Thế tử điện hạ làm được gì.
Chắc không định vì mấy lời nói của nàng mà giết người đi?
Tô Li hiểu, đối với những người hoàng thân quốc thích như Tần Mạc Châu và Tần Mộ Băng rất xem trọng danh dự, nếu vì tính kế nàng mà liên lụy thanh danh hoàng tộc thì ăn nói với Hoàng Thượng kiểu gì.
"Nếu mọi người đã đến đủ, vậy yến tiệc bắt đầu!"
Tần Mạc Châu nhìn Tô Li đang dương dương tự đắc kia, bỏ qua mấy cảm xúc vừa rồi, quay lại bộ dáng chủ nhà đón khách..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận