Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ Hạ


Còn có một sự thật đáng ngạc nhiên chính là chị hai cậu đích thị là một hủ nữ lâu năm nghen.

Không nghĩ tới em trai mình lại là dạng couple mình thích, người yêu lại nổi trội như vậy, phúc hắc bá đạo tổng tài công.

Đúng là làm người ta phát cuồng mà.
Thấy chị cậu đột nhiên hưng phấn như vậy, lại nghĩ đến mấy cuốn truyện đam mỹ vô tình tìm được trong ngăn kéo bàn làm việc của chị.

Haizz....cảm giác như cậu mới là người cổ điển nhất trong nhà này.
"Nghiêm, ăn nhiều vào đi con.

Hạ Nhi sau này làm phiền con vậy?"
"Dạ không phiền".
Cậu: 'người phiền là con mới phải'.
Chị cậu cũng hứng chí muốn hỏi.
"Anh thích Tuấn Lâm ở điểm nào?"
"Điểm nào cũng thích".
Oh my god...lại còn là cái dạng đội vợ lên đầu nữa.

Cô trong lòng giờ đây vô cùng cồn cào, tâm nhất thời rối rắm cả lên.

Cô đọc tiểu thuyết rất nhiều nhưng chưa bao giờ nghĩ có thể gặp ngoài đời thực y chang như vậy.
"Chị hai, chị hai!"
"Aizzz...làm giật mình.

Cái thằng này khi không la lớn như vậy".
"Thì tại em gọi mà chị không nghe".
Cuối cùng là từ cả nhà 4 người biến thành 3 người.

Cậu bị cho ra rìa, oán trách ông trời tại sao số hắn lại tốt như vậy.


Đi tới đâu người thích tới đó.
Về đến nhà, lại gặp thêm việc phải lo..
"Hai đứa về rồi đó hả? Mau..lại đây.

Hôm nay ta có hẹn ba mẹ Tuấn Lâm đến để nói chuyện của hai đứa".
Cậu nhìn hắn, hắn tỏ vẻ không biết.

Nhìn lại ba mẹ mình sao mà căng vậy nè, chắc không phải lại bị mắng đi.
"Ba, mẹ".
"Ngồi đi".
Nghe lời cậu ngồi kế bên hắn, phía trước là đối diện ông.

Còn mẹ cậu thì cứ nhìn cậu chằm chằm.
"Chuyện này là sao?"
"Dạ? Ơ.......ưʍ......con.........."
"Con cái gì? Mọi chuyện đã vậy rồi mà con còn ở đó ậm ừ".
"...."
"Chú, là do trước con cứ một mực muốn em ấy ở bên mình.

Về sau đều là tự nguyện, mong chú không phản đối".

Thấy cậu sợ người ba này như vậy làm hắn cũng thấy lo lắng.

Lời ba cậu nói rất có thể dù ít hay nhiều cũng ảnh hưởng đến quan hệ của cả hai.
"Tôi không được phản đối sao? Từ đầu tôi đã thấy có gì đó bất thường rồi".
"Ba..."
"Con muốn nói gì?"
"Anh.


Đừng như vậy, anh làm thằng nhỏ sợ xanh mặt rồi kìa".

Mẹ cậu nói.
"Hừ...cái gì cũng vậy.

Ba mẹ luôn là người biết sau cùng".
"Chẳng lẽ hai người không đồng ý?" Ba hắn bất mãn hỏi.
"Tất nhiên.

Con trai tôi lớn lên nhan sắc mỹ nam, gia cảnh hoàn hảo như thế không lẽ không tìm được tuyệt sắc giai nhân".
"Ba! Con....con không muốn kiếm tìm ai hết!"
"Con dám lặp lại lần nữa!"
"Con nói là con chỉ muốn người này".

Cậu nắm tay hắn giơ lên cao, còn nắm rất chặt nữa.
Hôm nay có phải là lễ hội nắm tay không nhỉ? Hết đưa lên trước mặt người này giờ lại đến người kia.
"Vậy sau này đừng nhận ba nữa.

Mình về thôi".

Ông liền dắt tay bà ra về, cậu trợn to mắt như không tin.

Họ thương cậu như vậy mà giờ lại vì chuyện này mà không cần cậu nữa.
"Em không sao chứ?"
Một lúc sau cậu mới kịp trả lời.
"Không sao".
"Tuấn Lâm à, cô chú sẽ chọn ngày khác nói lại với ba mẹ con.

Họ sẽ đồng ý thôi mà, con đừng quá lo.

Đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng hai đứa".
*****
Phía ba mẹ nuôi cậu:
"Anh, phải làm vậy thật sao?"
"Em muốn nói gì?"
"Nó là đứa con duy nhất của chúng ta".
"Anh biết".
"Vậy sao anh còn...."
"Sau này em sẽ hiểu".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận