Người Vợ Nô Lệ

Tư Noãn Noãn cắn chặt môi, từng cái chạm của anh làm cô run rẩy đến lợi hại.

Cơ thể của phụ nữ mang thai vốn rất nhạy cảm, vì thế khi mà bị Lê Bá Sâm chạm vào thì cô không chịu nổi.

" Sâm... " Tư Noãn Noãn thở dồn dập gọi tên anh.

Lê Bá Sâm nhếch mép, xoa nhẹ xung quanh cửa hang động.

" Sâm... đừng mà... " Tư Noãn Noãn rất muốn nhưng cô không thể làm... cô đang mang thai...

" Thả lỏng. " một ngón tay đưa vào hang, Lê Bá Sâm nặng nề nói.

Tư Noãn Noãn mím môi, hít vào thở ra liên tục.

Lê Bá Sâm như để ý nhịp thở của cô mà đưa tay vào dần dần cho đến khi cả một ngón vào sâu.

Tư Noãn Noãn phù phù thở, Lê Bá Sâm vỗ vỗ lưng cô nhè nhẹ.

" Anh sẽ nhẹ nhàng, em đừng lo lắng. "

" Em đang mang thai. " biết anh cũng đang rất nhịn, Tư Noãn Noãn nhỏ giọng nói.

Lê Bá Sâm gật đầu.

" Anh biết. "

Nói xong, anh in nhẹ một nụ hôn trên trán cô. Lại đưa vào thêm một ngón... lại một ngón nữa cho đến khi cả ba ngón tay thuận lợi ở sâu trong cô, anh mới cẩn thận đưa vào lại rút ra.

Tư Noãn Noãn nhắm mắt, nhưng cô vẫn không nhịn được mà rên rỉ.


" Ưm... Sâm... Haa... ưm... "

Lê Bá Sâm đã cả thấy cửa hang động đã ướt đẫm cùng với đã quen được sự ra vào của dị vật. Anh cẩn thận rút ba ngón tay ra.

Tư Noãn Noãn run rẩy nhìn Lê Bá Sâm.

" Sẽ không sao chứ? " cái chân anh còn chưa đi được đấy.

Lê Bá Sâm cười cười chen vào giữa hai chân của cô.

" Anh... " đi được rồi?

Lời nói còn chưa nói hết thì Lê Bá Sâm đã nhét đỉnh vật nam tính vào... khi cự vật đang định đi sâu vào thì một thanh âm tức giận vang lên.

" Đang làm cái quái gì vậy hả? " Lưu Hà Mi tức giận đẩy cửa vào, đập vào mắt bà là hình ảnh con trai và con dâu đang chuẩn bị...

Hai thân thể bán trần khẽ cứng đờ, Lê Bá Sâm nhíu chặt mày, không nghĩ ngợi nhiều, anh nhanh chóng rút đỉnh đầu vật nam tính ra, lấy chăn che kín người Tư Noãn Noãn.

Tư Noãn Noãn đỏ mặt trốn trong chăn.

Cô nên làm gì đây...

Lưu Hà Mi hai mắt đỏ ngầu lửa giận ngồi trên sofa nhìn chằm chằm giường bệnh.

Lê Bá Sâm chỉ cởi áo chứ không cởi quần xuống hết nên anh kéo lên một chút, lấy chiếc áo ở trên đầu giường mặc vào.

" Sao lại đến đây? " vừa mặc áo, Lê Bá Sâm trầm giọng hỏi.

" Con còn hỏi tại sao? Nếu không đến đây có phải hay không hai đứa đã... " Lưu Hà Mi nghiến răng nghiến lợi nói.


Lê Bá Sâm nhíu chặt mày, hai mắt anh đỏ lên không phải nhiễm dục như lúc nãy mà là tức giận.

" Đã quan hệ đấy thì như thế nào? Không lẽ quan hệ với vợ mình là sai? "

" Bá Sâm! Vợ con đang MANG THAI. " Lưu Hà Mi tức giận quát.

Lê Bá Sâm im lặng, anh nhìn về hướng cái đồi nhỏ trong chăn, khẽ lấy quần của Tư Noãn Noãn nhét vào trong chăn.

Tư Noãn Noãn vừa thấy quần liền nhanh chóng mặc vào, áo cũng cài lại.

Lưu Hà Mi nhìn Lê Bá Sâm lại nhìn cái chăn đang nhấp nhô nói.

" Từ ngày mai, Noãn Noãn không cần đến đây vào buổi tối nữa. "

" Không được. "

" Không được. "

Hai giọng nói cùng lúc vang lên.

Lê Bá Sâm nhíu chặt mày nói, Tư Noãn Noãn đỏ mặt nói.

Lưu Hà Mi nhìn hai người khó chịu hơn quát.

" Noãn Noãn, con đang mang thai. "

" Bá Sâm, Noãn Noãn đang mang thai. "

Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn im lặng.

Lưu Hà Mi nhu nhu thái dương đau nhức nói.

" Mẹ không hề muốn cấm hai đứa thân mật nhưng hai đứa phải biết... hôm nay không được... à không ba tháng đầu không được. "

Tư Noãn Noãn biết, cô mím môi nói.

" Là tại con... con quyến rũ Bá Sâm. "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận