Người Tình Tàn Nhẫn


Phí Dạ Đông ngược lại rất bình tĩnh, đối diện trước mặt là họng súng lạnh lẽo, hắn cũng không có nửa điểm lo lắng.

“Không ngờ cô lại thoát được khỏi tay Luke..” Giọng hắn nói, ánh mắt nhìn Khúc Vận, ngược lại có phần ngạc nhiên.

Khúc Vận cười khẩy, cũng không giải thích.

“Cô đi trước đi, để hắn cho tôi..." Khúc Vận nói với Lâm Quân Dao.

Nhưng Lâm Quân Dao nắm tay Khúc Vận, khẽ lắc đầu.

Khúc Vận không hiểu nhìn cô, Lâm Quân Dao giải thích: “Tôi biết hắn, hắn sẽ không làm hại chúng ta...!Khúc Vận cười khẩy, nếu như không nghe trộm được người đàn ông trước mắt và Luke nói chuyện tối hôm qua, có lẽ, cô sẽ tin lời này của Lâm Quân Dao.

Đoàng!! “Khúc Vận..!!
Lâm Quân Dao kinh hãi, cô còn không kịp phản ứng, Khúc Vận đã nhả đạn nhằm đến Phí Dạ Đông, cô nhìn hắn, rất may là hắn đã tránh được.

“Dao, cô bị hắn lừa rồi, đêm hôm qua, sau khi thoát khỏi chỗ giam, tôi đã nghe thấy hằn và Luke bàn kế hoạch, mục đích cuối cùng của bọn họ, là cô
Khúc Vận vạch trần những gì cô nghe thấy, Lâm Quân Dao không ngờ, cô nhìn Phí Dạ Đông chằm chằm, dù trước đó, cô biết hắn đến chỗ Luke là có mục đích không đơn giản, nhưng cũng không nghĩ đến, hẳn sẽ cùng Luke lên kế hoạch để bắt cô.

*
Vừa rồi hàn còn nói muốn đưa cô rời khỏi đây...!Lúc này, cô thật sự không biết nên tin tưởng lời nói của người nào mới được đây.

“Dao, chuyện đó sau này tôi sẽ giải thích với em sau, chúng ta bây giờ phải rời khỏi đây ngay...!
Khúc Vận lại lên nòng một một lần nữa, cô đối với Phí Dạ Đông lúc này, trên mặt hoàn toàn là địch ý.


“Ha ha ha...thật là một màn đặc sắc.

Bọn họ còn đang hầm hè nhau, phía sau liền có tiếng cười lớn.

Ngay sau đó, một đám người lại xông vào, bốc vây lấy cả 3 người bọn họ.

Lâm Quân Dao cắn răng, nhìn người mới đi vào.

Da thịt cô đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn mơ hồ, sự đau đớn của 1 năm về trước, cô chưa từng quên, hôm nay, tận mắt nhìn thấy hắn, cảm giác đó mới trở nên mãnh liệt vô cùng.

Dù ngày đó không nhìn thấy mặt hắn, nhưng cô vĩnh viên nhớ được cái cảm giác điên dại mà hắn mang đến cho cô.

Một sự biến thái, kinh tởm, điên cuồng...!“Luke...!không ngờ anh thoát nhanh như thế.” Khúc Vận cười gần, quanh người đều dâng lên ý chí cảnh giác giác gấp bội.

Tên khốn này, cô cũng không ngờ, trong thời gian ngắn như vậy, hắn lại có thể thoát được cái bẫy mà cô bày ra trước đó.

Luke cười quái dị, ánh mắt chạm đến khuôn mặt Lâm
Quân Dao.

Một giây này, cả người cô liền nổi da gà, chính là nó, ánh mắt soi mỏi đó.

“Thì ra là anh...!“...Bố mẹ tôi đang ở đâu?
Lâm Quân Dao chỉ hận bản thân lúc này không thể xông đến giết chết tên khốn trước mắt.

Tròng mắt cô đỏ bừng, tâm trạng cũng trở nên kích động.

Khúc Vận sợ cô làm ra điều gì điên rồ, cô ấy vội vàng chắn trước mặt Lâm Quân Dao.

“Bình tĩnh, tuyệt đối đừng kích động...!“Ha ha ha....Cô đúng là một đứa con có hiếu...!Luke cười phá lên, giống như một tên điên tìm được một trò vui mới.

Lời hắn có chút mỉa mai, sau đó lại có chút tiếc nuối.

Phí Dạ Đông lúc này lại đứng ra, chặn đứng lại những gì Luke định nói tiếp: “Đám người Hồng Thiên đã tìm đến đây, anh còn ở đây thì xác định chết chung ở đây đi...!
Luke nhìn Phí Dạ Đông, hắn đương nhiên đoán ra được ý của người đàn ông này, nhưng Phí Dạ Đông nói đúng, cuối cùng hắn cũng không nói gì nữa, cười khẩy một cái, rồi nhanh chóng rút người.

Lâm Quân Dao không biết hai người kia đã nói gì, nhưng khi thấy Luke rời đi, cô liền kích động: "Không được đi, bố mẹ tôi đang ở đâu....? Các người đã làm gì họ rồi hả?"
Luke, cô khó khăn lắm mới chạm mặt hắn, sao có thể để hắn rời đi đơn giản như thế, bố mẹ cô đang ở đâu, bọn họ rốt cuộc đang ở đâu? “Dao, đừng vội, Trương Đình đến rồi, bọn họ sẽ lo chuyện bên ngoài, chúng ta có thể nhân lúc này đi tìm bố mẹ CÔ
Khúc Vận phân tích một lượt, Lâm Quân Dao cắn răng, gật đầu.


Phí Dạ Đông hơi biến sắc, hắn lập tức ngăn cản: "Không được, xung quanh nơi này có b, tên Luke đó nhất định đã khởi động đếm ngược rồi, bây giờ các người tiến vào trong chỉ còn con đường chết.”
Hắn vừa dứt lời, đống đổ nát xung quanh bắt đầu rung lắc dữ dội, đất đá bắt đầu lao xuống, đến trần nhà kiên cố nhất cũng bắt đầu nứt vỡ.

“Không còn thời gian nữa rồi, phải rời khỏi đây ngay....!Phí Dạ Đông quát lớn, sau đó, hắn lập tức kéo lấy tay Lâm Quân Dao chạy ngược ra ngoài.

Khúc Vận quan sát tình hình, mặt cô cũng không khá hơn được là bốo nhiêu, dù rất muốn hoàn thành mong muốn của Lâm Quân Dao, bọn họ chỉ cách mục tiêu vài bước chân nữa thôi, nhưng rốt cuộc, tình hình cũng không cho phép.

"Di...."
Lâm Quân Dao không chấp nhận chuyện này, cô không thuyết phục được Phí Dạ Đông, sau đó liền kích động mà nắm lấy tay Khúc Vận cầu cứu: * Đừng đi, một chút nữa thôi, tôi cảm nhận được, tôi có thể cảm nhận được, bố mẹ tôi nhất định ở trong nơi này, chúng ta đi nhanh được không? Nếu như tòa nhà này sập xuống, bố mẹ tôi phải làm sao bây giờ...!Lâm Quân Dao nói bằng cả tim gan, cô khẩn khoản, gần như là tuyệt vọng cầu xin.

ful
Khúc Vận đau lòng khuôn mặt không khỏi do dự.

Phí Da Đông nghiến chặt răng, hắn cúi mặt, không dám đối diện với Lâm Quân Dao, giọng hắn dường như đang kìm nén điều gì đó, không ngừng phải áp chế thứ cảm xúc sắp sửa bùng nổ trong cơ thể mình.

“...Đừng tìm nữa, bọn họ không thể quay về với em được nữa đầu...!
Chất "Đồ tôi, đừng nguyền rủa bố mẹ tôi...” Lâm Quân Dao mặt đỏ bừng, hai mắt đỏ ngầu hét lên.

Ram!! Ram!!
Trần nhà rốt cuộc cũng sập xuống, Phí Dạ Đông ngay trong tức khác liên kéo Lâm Quân Dao lao ra ngoài.

Khúc Vận chỉ thiếu một chút nữa, liền bì đá đè chết.

Rầm rầm!!
Trong đống đổ nát kia, Lâm Quân Dao rốt cuộc cũng đã nhìn thấy bố mẹ mình.

Khúc Vận cũng thấy, chẳng qua, giây phút này, 3 người như chết sững.

Ánh mắt trời dần khuất núi, không gian chỉ có những ánh lửa lập lờ như những đốm ma trơi, những tòa nhà đổ rạp tan nát, hoang tàn bị thương, những hàng cây lớn đổ rạp, những xác người nằm la liệt, mùi máu tanh hòa trộn với không gian, đặc biệt khiến người ta tuyệt vọng.


Lâm Quân Dao chỉ cảm thấy người mình lạnh buốt, cái lạnh này, là xuất phát từ sâu thẳm trong người cô, dần dần, dần dần chuyển lục phủ ngũ tạng, hình ảnh trước mắt, dường như khiến trái tim cô nát vụn.

Cổ họng cô cứng đờ, đôi chân cũng nặng đến mức không di chuyển nổi dù chỉ một bước.

Hốc mắt cô, từ lúc nào, liền chảy dài hai hàng lệ, không một tiếng động, nhưng thứ nước ấy, lại không ngừng tuôn như suối.

Khoảnh khắc nhìn thấy xác bố mẹ cô, cô giống như đã chết.

Khúc Vận bụm miệng, cố gắng hít thở, cố gắng kiềm chế lại cảm xúc đang không ngừng tuôn trào trong lồng ngừng lúc này.

Cô còn không dám nhìn Lâm Quân Dao, bởi vì sự thật này, Phí Dạ Đông buông thống cánh tay mình, hắn bất lực quá tàn khốc! đứng một chỗ, khẽ cúi đầu, không nói một câu nào nữa.

“.

Tôi....bố mẹ tôi ở đó, tôi thấy họ rồi, mau lên, mau đưa họ rời khỏi đây……..

Lâm Quân Dao nhoẻn miệng cười, nhưng vì cơ mặt cứng đờ, mà nụ cười vô cùng dị dạng.

Cô hết nắm lấy tay Khúc Vận, rồi lại chạy đến cầu xin Phí Dạ Đông.

***.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận