Mùa Hè Ấy Chúng Ta Chia Tay Nhau


04
Phan Trí Nguyên tự cảm thấy mình đúng thật là may mắn, khi mà vị đạo diễn kia vẫn chờ cậu.

Lúc cậu đang nói chuyện điện thoại với người ba đang bận ở thành phố khác, quản lý Trần đã nhắn sang cho cậu tin mừng.
[Quản lý Trần]: Nguyên Nguyên! Thắng rồi! Em sẽ vào vai nam phụ trong phim của đạo diễn Lý! Ông ấy rất vui và đã đồng ý ngay lập tức!
[Quản lý Trần]: Thời tới rồi Nguyên Nguyên! Đáng lẽ ra em nên làm điều này sớm hơn chứ! Chúng ta sẽ có việc làm rồi!
[Quản lý Trần]: Anh đã tìm hiểu về bộ truyện tranh này, kịch bản không quá nặng, vẻ ngoài của nhân vật không khác em nên không cần phải thay đổi ngoại hình, em mau mau đọc truyện và tìm hiểu thêm đi
[Quản lý Trần]: Hai tuần nữa dàn cast sẽ có một buổi đọc kịch bản quay hình đấy nhé! Kịch bản sẽ được chuyển tới em sau.

Bây giờ anh sẽ bàn lịch trình sắp tới với công ty
Phan Trí Nguyên đương nhiên cũng rất vui, nụ cười nở trên môi cậu không ngừng được.

Sau khi dành cả một ngày để đọc truyện cậu mới cảm thấy là trước đây mình đã quá có thành kiến với những thể loại phim này rồi, ai mà chẳng có những bước đầu tiên, đúng chứ?
Kịch bản khá phổ biến, tháo gỡ những nút thắt nhanh chóng, bộ truyện tranh này vào năm ngoái đã gây sốt trên mạng nên dĩ nhiên bản chuyển thể của nó cũng rất được trông chờ.

Cậu vô cùng hồi hộp, không biết khi công bố diễn viên nam phụ là cậu thì khán giả sẽ phản ứng thế nào.
Nhưng đa phần diễn viên đóng các thể loại phim này đều là những trai xinh gái đẹp vừa vào nghề chưa lâu, vậy nên mọi người cũng không có đặt nặng về độ nổi tiếng và khả năng diễn xuất.
Chủ yếu vẫn là đẹp! Cảm giác tìm ra được một viên ngọc mới chưa mài để theo đuổi cũng rất thú vị mà!
Khiến cho Phan Trí Nguyên an tâm hơn nữa đó là nam chính lần này quá đỗi xuất sắc, đứng bên cạnh hào quang đó tuy có bị lu mờ nhưng sẽ khiến cậu đỡ áp lực hơn, bởi vì cậu vốn dĩ đã mờ nhạt.
Sắp tới phải vào đoàn phim, bận rộn vô cùng nên có thể sẽ không cần phải ở nhà nhiều mà giá nhà vài tháng gần đây lại tăng cao.

Phan Trí Nguyên cũng đã suy nghĩ rất lâu cho quyết định đến ở nhờ nhà của Dương Minh một thời gian, dù sao cậu cũng khó khăn thật, không cần gượng ép mình, đến khi nhận được catse cho vai diễn này, cậu sẽ dọn đi.
Quản lý bảo catse lần này vô cùng ổn, đối với một diễn viên mới vào nghề lại còn đóng vai nam phụ như cậu thì mức catse này đã là vô cùng ưu ái cho cậu rồi, vì thế cậu đừng làm đạo diễn Lý thất vọng.
"Đọc kịch bản cho cẩn thận đấy, nếu như em thể hiện tốt, có khi sẽ được đạo diễn Lý mời đóng một bộ phim khác.

Nếu không thì cũng có thể đi casting những vai khác sau này, họ sẽ không dễ dàng bỏ qua em nữa đâu."
Sau khi nhận được kịch bản từ quản lý, Phan Trí Nguyên bắt đầu đọc kĩ lại nhân vật của chính mình.


Cậu tô tô xoá xoá, ghi chú đầy cả một cuốn kịch bản.
Nhân vật này có một hoàn cảnh rất tội nghiệp, mẹ bỏ đi vì gia đình quá nghèo khó, ba của cậu thì cố gắng làm việc từng ngày để nuôi cậu đi học.
Thế nhưng nam phụ không giống như nam chính, cậu học hành không quá xuất sắc, lại hay gây gỗ đánh nhau trong trường với những bọn chuyên bắt nạt kẻ yếu, là một đứa con hiếu thảo.

Tuy nhiên sau này lại vì nữ chính mà thay đổi, cố gắng học tập hơn, không đánh nhau nữa.
Trớ trêu thay nữ chính lại đem lòng yêu thương nam chính, một nam sinh mẫu mực, thành tích học tập xuất sắc, gia đình giàu có và rất lạnh lùng, thờ ơ với mọi thứ không liên quan đến mình.
Nam chính và nam phụ đối đầu nhau, nam chính làm nữ chính đau lòng thì cô lại chạy về phía nam phụ, hết đau lòng sẽ chạy đi về phía nam chính.

Sau khi dây dưa đau khổ với nhau nhiều lần, nam nữ chính hạnh phúc về với nhau, happy ending.

Còn nam phụ vì quá yêu nên quyết định lùi về phía sau, mãi mãi là chỗ dựa vững chắc cho nữ chính.
Phan Trí Nguyên ho khan, ai mà chẳng phải bắt đầu từ những kịch bản thế này?
Hơn nữa cậu cảm thấy mình rất đồng cảm với nhân vật, cậu hiểu vì sao mà người đó làm như thế.

Gia đình cậu cũng chỉ có hai người, tuy mẹ cậu không bỏ đi vì gia đình khó khăn mà bà qua đời sau một căn bệnh nặng, nhưng từ bé cậu cũng đã thiếu tình thương của mẹ nên cũng đã dồn hết tình cảm mình có được cho ba.

Cậu cũng rất hiểu quyết định của nam phụ khi lựa chọn để cho nữ chính đến bên cạnh nam chính.
Đơn giản là vì cả cậu và nam phụ đều biết vị trí của mình ở đâu, đôi khi yêu không phải là nhất quyết có được người đó.

Yêu là biết chấp nhận buông tay để người đó có cuộc sống tốt hơn.
Tình đầu luôn khiến con người ta nhớ nhung, âm thầm đau đớn khi vô tình gợi nhớ lại.

Nỗi đau âm ỉ cứ chực chờ trong lồng ngực để vào một ngày trời trở gió, sự luyến tiếc của một tình yêu đẹp đẽ không toan tính lại chẳng thể trọn vẹn bỗng quay về.
Phan Trí Nguyên 24 tuổi đã mạnh mẽ hơn Phan Trí Nguyên 18 tuổi năm nào, cho dù nỗi đau vẫn rõ ràng hơn bao giờ hết trong trái tim cậu, tuy nhiên cậu đã quen với nó và có thể tiếp tục sống tốt.
Dương Minh rất vui khi Phan Trí Nguyên chấp nhận dọn đến nhà sống cùng cậu, nhãn hàng kia cũng vừa kịp gửi thức ăn review tới, tiền được trả lần này khá cao mà lại còn được ăn ngon, Dương Minh vô cùng hài lòng.
Sau khi trả nhà, Trí Nguyên đem hành lí sang ngay, cũng không có gì giá trị, quần áo cũng không nhiều, những gì không thể đem sang cậu sẽ nhờ anh quản lí bán giúp.

"Sắp tới phải quay phim nên tớ không thể ăn đồ ngọt, tớ sợ sẽ lên cân và nổi mụn, ảnh hưởng tới tạo hình nhân vật và việc quay phim." Trong lúc đợi Dương Minh bố trí đèn và camera livestream, Trí Nguyên vừa xem các loại thức ăn vặt vừa nói.
Dương Minh gật đầu bảo cậu chọn những món phù hợp để ăn, sau đó vui vẻ hỏi, "Cậu lại nhận được kịch bản rồi sao? Lần này là phim gì?"
"Chuyển thể từ truyện tranh, phim bối cảnh học đường, tớ là nam phụ.

Chuyển thể từ truyện Mùa xuân sau đông."
"Mùa xuân sau đông!?"
"Phải."
Dương Minh mở to mắt, "Bạn tôi ơi, đây là bộ truyện tranh rất nổi tiếng! Cậu đóng vai Đỗ Minh, chàng trai si tình khiến bao nhiêu cô gái thương yêu sao?"
Phan Trí Nguyên: "...!phải."
"Trí Nguyên ơi cậu có biết không! Nếu như bộ phim này mà thành công thì cậu sẽ có một bàn đạp lớn đấy! Không phải, chỉ cần công bố diễn viên thôi có thể cậu đã thu hút được rất nhiều sự chú ý rồi!"
Dương Minh kích động đi tới ôm lấy Phan Trí Nguyên nhảy cẫng lên, "Cậu sẽ thành công, cậu sẽ nổi tiếng cho xem! Lúc ấy thì đừng có quên nhau đó!"
Vui mừng xong rồi, Dương Minh mới hỏi, "Cậu tự đi casting sao? Hay ai đem tới cho cậu bộ kịch bản tuyệt vời này vậy? Người đó muốn nâng đỡ cậu à?"
"Là đạo diễn Lý của bộ phim, không phải nâng đỡ gì đâu, thật ra là vì ngoại hình tớ khá giống với vai nam phụ, với lại đạo diễn từng thấy tớ diễn xuất rồi nên mới quyết định mời tớ."
"Không phải nếu thành công thì cậu sẽ có một bước ngoặt trong sự nghiệp sao! Nếu có thể thì hãy mời ông ấy đi dùng một bữa cơm đi đấy!"
Những lời này quả thật rất giống với những gì mà quản lý Trần đã nói với cậu.

Phan Trí Nguyên nghĩ không cần phải đợi đến khi thành công, cậu đã quyết định sẽ mời đạo diễn một bữa cơm xem như là cảm ơn ông vì đã tặng cơ hội này cho cậu.
Đúng giờ, buổi livestream bắt đầu, hôm nay có thêm một chàng trai vô cùng ưa nhìn xuất hiện khiến cho fan hâm mộ của Dương Minh bấn loạn hết cả lên.

Lượt xem theo đó cũng tăng thêm, không chỉ có fan mà còn có cả người qua đường.
[Hoá ra ở phòng livestream này có hai cậu bé đẹp trai như vậy, tại sao bây giờ tôi mới biết /khóc ròng/]
[Đây là ai vậy Minh Minh? Lần đầu mới thấy đó!]
[Là em trai của Minh Minh sao? Đẹp trai quá!!]
[Minh Minh ơi hôm nay chủ đề livestream là gì đây?~~]
Dương Minh xị mặt không vui, vừa cùng Trí Nguyên bày thức ăn vặt lên bàn vừa bảo, "Em trai cái gì? Đây là bạn thân của tôi, chúng tôi đã học cùng nhau từ tận cấp hai đó! Là Phan Trí Nguyên, cậu ấy đang là diễn viên!"
"Hôm nay livestream gì sao? Livestream ăn thử đồ ăn vặt, tôi sẽ đưa ra đánh giá thật lòng, nếu mọi người tin tưởng thì hãy mua ủng hộ nhé! Chắc chắn sẽ không nói dối đâu."

Phan Trí Nguyên ở bên cạnh gật đầu phụ hoạ, chào hỏi xong cậu cầm một túi thức ăn lên ăn thử một miếng, "Món đầu tiên, vị mặn vừa phải, có một chút ngọt, thích hợp để ăn lúc mọi người đang chán, xem phim hoặc xem thể thao gì đó.

Vị khoai tây rất rõ lại còn rất thơm nữa.

Với giá thành thế này mà có một túi to to, rất đáng để mua thử!"
[Trời ơi!! Tại sao lúc ăn cậu ấy lại trông đáng yêu hơn như thế!]
[Mua mua mua mua mua!!!]
[Mua bánh có tặng kèm Nguyên Nguyên không?]
[Nguyên Nguyên là diễn viên? Cậu ấy đóng phim nào rồi? Cậu ấy mới vào nghề sao? Tôi phải đi tra thông tin mới được!]
"Cái này có vị rong biển rất lạ! Không mềm mà rất giòn!"
"Cái này ngọt quá...!hôm nay mình đã ăn rất ngon rồi, sau này mình sẽ không ăn nữa.

Nhưng nó sẽ rất hợp với các bạn thích ăn ngọt, hoặc là nhà sản xuất nên cân nhắc giảm ngọt một chút, hay sản xuất thêm một loại dành cho người không thích ngọt lắm cũng là một ý!"
"Cái này ngon quá! Dương Minh, giữ cho tớ hai túi này nhé!"
Buổi livestream diễn ra khá thuận lợi, Trí Nguyên vui, người ở khu bình luận vui chỉ có Dương Minh là không vui, "Các người đúng thật là đồ dễ phản bội, sau này tôi sẽ không mời Nguyên Nguyên livestream chung nữa đâu! Các người quên ai mới là chủ của kênh này rồi có phải không hả!"
[Ôi Minh Minh đừng buồn mà! Tụi tui sẽ không bỏ rơi cậu nữa đâu! Sau này cậu cứ dắt Nguyên Nguyên vào live cùng đi!]
[Minh Minh, nếu cậu cho tôi xin SNS của Nguyên Nguyên thì tôi sẽ tặng cho cậu một chiếc tàu ngầm!]
*Tàu ngầm ở nền tảng livestream có giá là 200.000 VNĐ
[Đồ ăn vặt nhìn ngon quá đi, mua mua mua!]
[Món nào Nguyên Nguyên ăn trông cũng ngon hết!!]
[Mọi người đừng trêu Minh Minh nữa, tôi mua hết để các nhãn hàng lại book cậu ấy ha ha]
Bởi vì tên diễn viên vẫn chưa được công bố, vậy nên Dương Minh không thể khoe với mọi người rằng bạn của mình sắp đóng vai phụ của bộ phim chuyển thể kia được.

Nhưng thấy phản ứng của mọi người đối với Nguyên Nguyên rất tốt, có lẽ cậu ấy sẽ thành công thôi.

Khi đó cậu sẽ tha hồ mà quảng bá bạn thân của mình.
Hai tuần nhanh chóng qua đi, buổi đọc kịch bản cũng tới, khi buổi hôm nay kết thúc thì sẽ có kế hoạch quay chụp với hình tượng nhân vật.

Sau buổi đọc kịch bản này, Trí Nguyên quyết định sẽ mời đạo diễn một bữa ăn để cảm ơn, nếu ông không đồng ý thì cậu vẫn sẽ mua một phần quà đầy thành ý để tặng.
Hôm nay các diễn viên đều có mặt đầy đủ, nam chính vẫn là Lâm Bảo như đã định, nữ chính là một thành viên rất nổi tiếng trong nhóm nhạc nữ, cô có nghệ danh là Linz, tên thật là Vũ Tú Anh.


Nam phụ là cậu, Phan Trí Nguyên.
Mọi người chào hỏi nhau, không khí rất thoải mái và vui vẻ, Trí Nguyên khẽ thở phào vì không áp lực như cậu nghĩ.

So với không khí trong các đoàn làm phim chính kịch thì cũng được xem là dễ thở hơn, có lẽ bởi vì không có sức nặng từ các diễn viên gạo cội.
Phan Trí Nguyên tuy chỉ đóng những vai nhỏ lẻ, nhưng vì cậu luôn tham gia vào các đoàn phim lớn nên gặp qua không ít những diễn viên có thâm niên trong nghề.

Họ cũng đã cho cậu rất nhiều lời khuyên và cả những lời khen nữa, tương lai sau khi đã có chỗ đứng rồi cậu muốn tiếp tục đóng những bộ phim chuyên nghiệp như thế.
Tuy là không khí có thoải mái nhưng cậu không quen biết ai ngoài Lâm Bảo cả, thấy Lâm Bảo vẫy tay cậu lập tức đi sang ngồi ở bên cạnh anh, không quên cúi đầu chào anh thêm một lần nữa.
Hôm nay mọi người sẽ cùng đọc qua những phần quan trọng trong kịch bản, cùng nhau thảo luận, tập thoại một vài phân đoạn và nêu ý kiến của mình về nhân vật.

Đạo diễn và biên kịch sẽ truyền đạt lại ý tưởng và mục đích của mình qua bộ phim lần này cho các diễn viên, những điều cần lưu ý là gì và cả lịch trình dự kiến quay phim, tiến độ quay.
Quá trình đều được quay hình nhưng sẽ chọn lọc những cảnh thú vị để đăng tải, Lâm Bảo đọc đến phần thoại của mình với nữ chính, thế nhưng cô ấy lại có việc phải đi vào phòng vệ sinh.

Anh xoay sang thấy Phan Trí Nguyên vẫn đang nghiêm túc xem kịch bản, là cảnh mà nam chính và nam phụ đối đầu với nhau.
"Có cần tôi thoại cùng với cậu không?"
Phan Trí Nguyên nghe thấy giọng nói của Lâm Bảo cất lên, cậu ngẩng đầu nhìn anh sau đó lại gật đầu.

"Nhưng mà trước tiên thì cậu giúp tôi thoại cảnh này nhé?" Lâm Bảo ngỏ ý.
"À được." Phan Trí Nguyên không nghĩ nhiều, cậu đồng ý ngay.
Thế nhưng khi được Lâm Bảo giúp lật ra trang có đoạn thoại đó cậu mới ngạc nhiên, bởi vì đây là đoạn của nam nữ chính.
"Nữ chính chưa về, cậu giúp tôi nhé, bây giờ tôi đang có cảm xúc để thoại."
"Nhưng tôi là con trai, có làm anh tuột mất cảm xúc không?" Trí Nguyên cười.
"Không, tôi theo đuổi hình tượng diễn viên chuyên nghiệp nên chỉ cần có người cùng thoại là được." Lâm Bảo mỉm cười, ý trong lời nói không rõ là nghiêm túc hay đang đùa giỡn.
"Vậy được." Cả hai đều hướng tới việc trở thành diễn viên chuyên nghiệp nên chuyện này không có vấn đề.
Lâm Bảo vui vẻ gật nhẹ đầu, cả hai xoay người đối diện với nhau.

Lâm Bảo nhìn thẳng vào mắt cậu, hít một hơi sâu rồi khẽ cất lời.
"Đoán chừng là em chưa từng biết."
"Có chuyện gì sao?"
"Anh thích em, được một khoảng thời gian dài rồi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận