Mỗi Ngày Phản Diện Hắn Đều Tưởng Bò Ta Giường Qaq


[Đinh! Trói định ký chủ thành công, bắt đầu cập nhật dữ liệu]
Trong một khu rừng trúc trải dài bất tận, cây trúc nhỏ khe khẽ đung đưa người đón nhận từng cơn gió nhẹ đi qua.
[Đinh! Cập nhật dữ liệu thành công]
Họ và tên: Hạ Nhiên
Giới tính: Nam
Tuổi: 24
Điểm tích lũy: 0
Giá trị nhân phẩm: -9999
Chỉ số nhan sắc: Ẩn
Kỹ năng đạt được: Phắc boy
...
Ai ai cũng biết Hạ Nhiên là một Fuck boy chính hiệu hàng thật giá thật có tiếng nhất nhì trong giới ăn chơi, thế nhưng nếu đem ra so với đám tra nam bị réo tên chửi trên mạng ầm ầm thì anh vẫn còn tốt phết.
Tại sao à?
Haha, đơn giản là có ba lý do.
Lý do đầu tiên, anh không hề vòng vo vòng vèo rồi phập thịt nhau như mấy tên tra nam thông thường miệng luôn nói mấy câu giả trân đại loại như "em là cô gái anh yêu nhất" nhưng thực chất muốn ịch con người ta là chính rồi quất ngựa truy phong.
Thứ hai, xuất thân lẫn ngoại hình của Hạ Nhiên quá cmn nghịch thiên, tùy tiện đứng ở đường cái đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt rồi.
Và lý do cuối cùng, có ai lại không muốn thuần phục một chúa sơn lâm ngạo mạn một cõi ngoan ngoãn dưới chân mình cơ chứ!
À ngoại trừ những người muốn bảo tồn động vật hoang dã ra -)))
Cho nên, túm lại là Hạ Nhiên anh tra thì tra thật đấy nhưng con gái vì anh cầm guốc choảng nhau đến đổ máu nếu cùng nhau xếp hàng thì cũng phải trải dài kha khá từ Đông Thành tới Tây Thành.
"Anh Nhiên, em thích anh, anh làm bạn trai em đi có được không?" Cô gái nhỏ đánh bạo chỉ bộc quanh người một cái khăn tắm, đỏ mặt thổ lộ tâm tình.
Phía sau lưng thình lình truyền đến độ mềm mại ấm áp mới, chỉ cần rũ mắt xuống liền dễ dàng phát hiện ra trên eo mọc thêm một đôi tay nhỏ nhắn đáng yêu.
Hạ Nhiên ngừng hút thuốc, anh dụi tàn thuốc lên bệ cửa sổ, bình thản gỡ xuống từng ngón tay xa lạ nọ mọc trên người.

Xoay người, trước ánh mắt ngơ ngác của mỹ nhân nọ, anh giơ tay, tinh tế vén hộ cô một sợi tóc rũ trước trán ra sau vành tai.


Kế tiếp anh hơi cúi đầu sát bên tai cô.
"Em gái à, thật ngại quá, em biểu hiện trên giường rất khá nhưng tôi không thích em"
Cô gái trẻ kia sững sờ, hiển nhiên là cô không ngờ được sẽ bị từ chối thẳng thừng như vậy.
Bởi vì từ trước đến nay thứ mà cô muốn luôn luôn được mặc định sẵn sẽ có được, hơn nữa chỉ cần một cái ngoắc tay của cô, lập tức liền có một hàng dài người theo đuổi.
Cô cười cứng nhắc, yếu ớt bắt lấy cánh tay anh.
"Anh nói cái gì vậy, anh...!Anh rõ ràng đã lên giường với em mà! Tại sao lại không thích em được chứ.

Anh nói đi, là anh đang đùa với em có đúng không?"
Logic ngây thơ của cô nàng làm cho Hạ Nhiên có chút muốn cười.
Từ khi nào mà lên giường với một người bị quy chụp là thích vậy nhỉ?
"Ôi cô em gái ngây thơ của tôi ơi, nếu lên giường đồng nghĩa với có tình cảm thì cmn anh đây đã có hàng tá bạn gái rồi đấy!" Anh nhẹ nhàng rút tay ra khỏi cô, lòng tốt nỗi lên, tốt bụng vỗ nhẹ một bên má ướt đẫm của cô.
Sau đó nhân lúc cô gái nhỏ lần nữa thẫn thờ, tiêu sái cuốn lấy áo khoác ngoài rời đi.
Hạ Nhiên đi rất nhanh, chẳng mấy chốc anh đã đi đến bãi đổ xe dưới tầng trệt, sờ sờ túi quần sau lấy ra hộp thuốc lá xịn sò, nhìn một vòng, rút đại trong bao một cây bỏ vào miệng ngậm.

Lúc định mò thêm cái bật lửa thì điện thoại nằm sâu trong túi áo khoác bất ngờ reo lên.
Ong____ Ong____
Hạ Nhiên cau mày, lôi ra điện thoại, vuốt vuốt vài cái mở mật khẩu.
Tuy nhiên lúc nhìn thấy hàng kí tự không ngừng nhảy nhót trên màn hình, hai bên thái dương anh tự dưng đau nhức có điều kiện.
Hầy, phiền toái lại tìm tới nữa rồi.
Quẹt một đường nhấc máy, anh khẽ áp tai vào máy, đưa tay toan mò cái bật lửa làm nốt công đoạn cuối cùng: "Chuyện gì?"
Đầu dây bên kia giống như đang hít một hơi thật sâu để ổn định cảm xúc.
"Anh Nhiên, tháng sau em kết hôn rồi"
Tay Hạ Nhiên đang mò mẫn bật lửa chợt dừng lại.
Anh khẽ nhếch môi cười khẩy.

Thế thì liên quan chó má gì đến anh mày đây.
"Ờm, rồi sao?" Ném bỏ điếu thuốc bị ngậm ướt đi, Hạ Nhiên bước thêm vài bước tới chỗ chiếc xe thể thao màu đen đỗ gần đấy, ấn nhẹ cửa định lách người ngồi vào xe.
Bên kia nghe anh hờ hững như vậy cũng không giận, ngược lại còn kiên nhẫn bắt chuyện tiếp.
"Anh thật sự không định chúc em một câu nào à?"
Hạ Nhiên cúi đầu đối diện với kính xe vừa chỉnh lí lại kiểu tóc vừa nghĩ nghĩ.
Ồ, còn phải chúc nữa nhỉ?
Chúc gì đây? Chúc hai đứa cẩu nam nữ tụi bây trăm năm hạnh fuck à?
Đã dám cho ông đây đội một cặp sừng trâu tổ bố, ông không đem tụi bây bỏ lồng heo đá xuống sông là lương thiện lắm rồi, mà giờ còn muốn vắt óc ra chúc 7749 câu cho tụi bây siêu thoát nữa hả?
Bịch____ Bịch____
Trong lúc Hạ Nhiên còn đang đau đầu xem nên chúc gì cho "đặc sắc" tặng đối phương thì bất chợt nghe được tiếng bước chân dồn dập ở rất gần, theo quán tính thông thường bèn ngẩng đầu lên xem.
Một bóng người thật quen thuộc vọt ra từ phía cuối cầu thang, nếu nhìn kĩ một chút không khó để nhận ra đó là một người đàn ông.

Hắn trông khá cao ráo, mặc một cái áo hoodie màu xám, mũ áo kéo lên che kín đầu, nửa gương mặt dưới bị giấu trong lớp khẩu trang đen.
Nhìn chung, người này có gì lộ ra được thì che hết rồi, nếu có lộ ra thì cũng còn có mỗi hai con mắt sắc lẹm như dao chừa ra để quan sát.
Hạ Nhiên hứng thú chưa mất hẳn, nghiêng đầu xem phía sau hắn ta nối đuôi thêm một tốp người áo đen.
Đầu dây bên kia điện thoại chờ một lúc lâu không thấy ai lên tiếng, hơi lo lắng gọi tên anh.
"Hạ Nhiên, anh còn ở đó không?"
Đúng lúc người kia hình như phát giác được có người nhìn mình, cũng đưa mắt không hề có chút e ngại nhìn thẳng vào mắt anh.
Anh khẽ liếm liếm môi: "Còn, hiện tại đang bận một chút.

Nói sau nhé! Tạm biệt"
Chưa chờ bên kia hồi âm lại, anh đã nhanh trước một bước cắt đứt liên lạc.
Thả điện thoại vào túi áo khoác, Hạ Nhiên đưa tay vặn vặn cổ cho đỡ mỏi, chân dài nện bước đi về phía trước đám người đang tiến về chỗ anh.

Chà, lâu rồi mới được giãn gân cốt một lần, hôm nay phải tận hưởng mới được.
____Sàn sạt
Tiếng lá cây ma sát vào nhau phá tan sự yên tĩnh vốn có của khu rừng.
Hạ Nhiên giật giật mí mắt, từ từ mở mắt ra, sau đó kinh ngạc phát hiện bản thân vậy mà cmn đang trôi nổi bồng bềnh giữa một rừng toàn trúc xanh mướt.
WTF, tuy anh đây dốt môn lý thật nhưng anh biết rõ cái này là phản lại định luật vạn vật hấp dẫn của Newton đấy nhá!!!
Thầm hít thở một cái thật sâu bình tĩnh lại cảm xúc, nheo nheo mắt, hử cái cục tròn tròn trắng đen đằng kia là gì vậy?
Hạ Nhiên gan vốn to gấp đôi người bình thường, anh bơi kiểu chó tới gần quả cầu nhỏ trôi lơ lửng phía trước vươn tay muốn sờ mó thử, cách vài cm nữa liền chạm được, quả cầu bất chợt tự chuyển mình.

Một cột sáng từ trên trời đánh thẳng xuống chỗ Hạ Nhiên, đem cả một khu rừng trúc ở chỗ này rung lắc như bị động đất.
Bởi ánh sáng của cột sáng này quá mức mãnh liệt, Hạ Nhiên không thể không làm gì khác là theo bản năng giơ tay lên che ngang mặt, tránh thứ ánh sáng này hủy đi đôi mắt ngọc ngà đã được anh gìn giữ 24 năm -)))
Cùm cụp____ Cùm Cụp____
[Đinh! |• Giải khoá ngủ đông • | thành công]
[3...!2...!1...!Kích hoạt hệ thống trí năng]
Hạ Nhiên buông xuống tay che mặt đi.
Lúc này đối diện anh là một bảng máy tính khổng lồ không ngừng nhảy số liệu gì đó mà anh không thể hiểu được, nhảy loạn một lúc, trên bảng mới bắt đầu chạy qua một câu lệnh nhỏ.
[Hoan nghênh ký chủ đến với hệ thống "Cứu vớt nhân vật phản diện", mời ngài xác nhận mở hay không cuộn hướng dẫn?]
[| • Yes or No • | ]
Hạ Nhiên: ಠ_ಠ
Gì vậy trời, hướng dẫn chơi game đấy ư?
Hạ Nhiên đầy đầu mờ mịt, nhấn chọn xác nhận đồng ý mở.
Ngay khi Hạ Nhiên ấn lựa chọn xong, nhắm mắt lại liền có thể cảm nhận một dòng hải lưu cuồn cuộn không ngừng chui vào đầu anh.
Anh đã đi bán muối rồi____
Bị người ta dùng gậy đập vào đầu mà chết tươi, vừa hay luôn là cái hệ thống này chính là lựa chọn duy nhất của anh để có được cơ hội tái sinh một lần nữa, nếu bỏ qua chọn lựa này, trở thành cô hồn lang thang là cái kết đợi sẵn cho Hạ Nhiên.
Mà tính ra cái này trò chơi cũng rất đơn giản, chỉ cần anh hoàn thành nhiệm vụ cải tạo nhân sinh nhân vật phản diện, đem lợn chết chữa thành lợn sống liền có thể bắt được tấm vé tái sinh.
Hạ Nhiên ôm đầu mở mắt ra, đối diện là con gấu trúc đầy mồm là lá trúc, mắt to trừng mắt nhỏ với anh.
Nếu trí nhớ của anh không bị hao hụt gì thì anh nhớ chưa từng có con gấu nào lớn cỡ con này, cũng chưa có con nào dám bình thản nhai "xoàn xoạt" lá trúc không chớp mắt táo bạo xem anh như đồng loại như thế này cả.
Gấu trúc có lẽ là xem anh đủ rồi bèn phun lá trúc trong miệng, bò tới trước mặt anh nâng chân trước lên bắt chước làm động tác chào hỏi của con người.
[Hi, em tên là Hoa Cúc, rất vui được gặp ngài, ký chủ đại nhân]

Hạ Nhiên trầm mặc, tự hỏi bản thân có phải là bị đập đến đầu óc hồ đồ rồi hay không?
Gấu trúc thế quái nào có thể nói chuyện lưu loát như thế này được!!!
Thấy Hạ Nhiên còn chưa hồi đáp lại, Hoa Cúc vẫn kiên nhẫn tiếp tục đưa chân ra, một lần nữa nâng cao giọng lên giới thiệu bản thân.
[Xin chào ký chủ đại nhân, em kêu là Hoa Cúc, rất vui được đồng hành phục vụ ngài 24/24]
Hạ Nhiên khoé miệng co rút, đúng là một cái tên thiệt ý nghĩa và đầy sâu sắc.
Run rẩy tiếp chân nó, anh hỏi: "Này, nếu tao đoán không sai thì mày còn một người anh em khác trứng nữa tên là Dưa Leo đúng không?"
Vốn anh chỉ đoán bậy nói bạ thôi, ai mà ngờ được con gấu trúc ngoại cỡ trước mặt lại làm vẻ mặt hết sức kinh ngạc, hưng phấn lắc cái đuôi cụt ngủn, nhìn anh bằng cặp mắt phát sáng.
[Sao ký chủ biết hay thế? Em còn chưa giới thiệu cho ngài nữa mà]
Hạ Nhiên: "…"
[Ký chủ còn chỗ nào khó hiểu không? Nếu không có thì mình bắt đầu vào thế giới thứ nhất nha~]
Hoa Cúc rung rung lá trúc ngậm trong miệng, mắt to to tròn tròn gương lên muốn đáng yêu bấy nhiêu liền có bấy nhiêu.
"Khoan, tao có hai chuyện cực kỳ quan trọng muốn hỏi"
Hoa Cúc nghiêng nghiêng đầu: [Là gì ạ?]
Buông ra tay à không chân của Hoa Cúc ra, Hạ Nhiên xoa cằm, làm bộ mặt nghiêm túc: "Trong các thế giới gì gì đó có người đẹp nào không?"
Hoa Cúc rơi vào trạng thái sa mạc lời: [...!]
Nó bỗng dưng nổi lên cảm giác rất muốn đánh người này.
Hạ Nhiên duỗi tay ra chỉ lên chỉ số giá trị nhân phẩm.
"Câu hỏi cuối cùng, vì sao giá trị làm người của tao lại âm 9999 như vàng bốn số chín thế này?"
Hoa Cúc hít một hơi thật sâu hòng ngăn lại cảm giác đánh người.
[Đầu tiên, chỉ số nhân phẩm của ngài âm là do hệ thống chủ dựa theo thang đánh giá mà ra kết quả như vậy, còn vấn đề có người đẹp nào hay không? Yên tâm, đầy đủ mặt hàng cho ngài chọn hết đó]
Ngừng lại một chút, nó cố gắng nhe răng nanh cười sao cho tạo cảm giác thân thiện với người đối diện.
[Hiện tại, chúng ta bắt đầu tiến vào thế giới thứ nhất nhé?]
Hạ Nhiên lại xoa xoa cằm, nghĩ đến viễn cảnh được các em gái xinh đẹp quay quanh, nụ cười dần dần thiếu đạo đức, điên cuồng gật đầu đáp ứng.
Hoa Cúc: [...]
Đúng là cái đồ háo sắc!
Vẫy vẫy tay ngắn ngủn, một cái hố đen đột nhiên xuất hiện nuốt lấy toàn bộ cơ thể Hạ Nhiên rồi biến mất.
[Đinh! Thế giới thứ nhất đã mở].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận