Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo


Tô Tuệ Anh bọc chăn đơn, mở tủ quần áo ra, trốn vào, âm thanh tuy nhỏ đi nhiều, nhưng vẫn có phần lọt vào tai.

Lúc này, Tô Tuệ Anh lại nghĩ tới Trình Thiên, người đàn ông dịu dàng đẹp đẽ kia.

“Lúc này, không biết anh ta đang làm gì?”
Tô Tuệ Anh co người trong tủ treo quần áo, trong đầu nhớ lại từng chút một cảnh cô và Sở Trình Thiên điên cuồng quấn quýt si mê một ngày một đêm kia, ở sâu trong nội tâm, nỗi nhớ Sở Trình Thiên lại càng ngày càng sâu.

Một đêm này, Tô Tuệ Anh cơ bản không hề ngủ, nửa đầu là vì bị Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân hành hạ, nửa sau… khuôn mặt của Sở Trình Thiên luôn lượn quanh trong đầu cô, cô căn bản không tài nào ngủ nổi.

Mà tình huống này, ba ngày liên tiếp đều là như vậy.

Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân hàng đêm hành hạ ở ngay phòng bên cạnh, làm cho cô không thể ngủ được, cuối cùng bà Tô cũng không chịu nổi, ban ngày rốt cuộc tìm Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Anh nói chuyện, muốn hai người bọn họ chú ý nhỏ giọng một chút.

Hoắc Anh Tú liên tục cười theo, gật đầu đáp ứng.


Tô Tuệ Anh lại chỉ cảm thấy buồn cười, nhưng không thể vạch trần.

Cô sợ cha mẹ biết sẽ không chịu nổi sự đả kích này, hơn nữa bà Tô có bệnh tim.

Ngày thứ tư, tiếng rên rỉ tiêu hồn ở cách vách lại vang lên lần nữa, Tô Tuệ Anh không thể nhịn được nữa, thay quần áo, cầm túi xách lên, tông cửa xông ra.

Nếu hai người bọn họ thích làm như thế, vậy cô để dành khoảng trống cho bọn họ là được.

Nhưng bước đi vô định trên đường lớn, Tô Tuệ Anh lại không biết mình nên đi đâu.

Móc điện thoại ra, Tô Tuệ Anh chỉ đành gọi điện cho bạn thân của cô là Tô Tuệ Kỳ.

“Alo, Tuệ Anh, tìm tớ có chuyện gì?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà!
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng của Tô Tuệ Kỳ, chỉ là âm thanh xung quanh có vẻ rất ồn ào.


“Tuệ Kỳ, tớ không có chỗ để đi, tớ đến nhà cậu ở một đêm có được không?”
Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc của Tuệ Kỳ, mũi Tô Tuệ Anh nóng lên, suýt nữa rơi lệ.

“Á? Nhưng tớ giờ không có ở nhà, tớ… tớ theo tổng giám đốc ra ngoài…”
Tô Tuệ Kỳ khổ sở nói.

“Vậy… vậy thì thôi đi, kỳ thực tớ cũng không có chuyện gì, mọi người tiếp tục đi!”
Vừa nghe thấy mình quấy rầy chuyện tốt của người ta, Tô Tuệ Anh vội vàng cúp điện thoại.

Ôm điện thoại bất lực ngồi xổm xuống đất, Tô Tuệ Anh thật sự rất nhớ, rất nhớ Sở Trình Thiên.

Đáng tiếc, lần trước lúc Sở Trình Thiên hỏi cô số điện thoại di động, cô lại cho người ta một dãy số giả, không biết anh có đi tìm cô hay không, cho dù có tìm, cũng chắc chắn không tìm được cô.

Nếu anh không tìm được cô, vậy để cô đi tìm anh!
Ý tưởng này vừa lóe lên, Tô Tuệ Anh cũng không còn do dự nữa, đón một chiếc taxi, trong lòng thấp thỏm bất an đi tới nơi đốt tiền lớn nhất, xa hoa nhất thành phố B – bar FLub ASN!
Ngày đó, Tô Tuệ Anh gọi cuộc điện thoại tìm trai bao buổi đêm kia chính là gọi tới FLub ASN này, đã đến lúc này mà Tô Tuệ Anh vẫn cho rằng Sở Trình Thiên là trai bao của quán bar FLub đó…
Bar FLub ASN là khu vực chuyên cung cấp cho đám thượng lưu để vui vẻ đùa giỡn, trang hoàng xa hoa, quy mô hùng vĩ, rửa chân, xoa bóp, karaoke, DJ tiếp rượu, phục vụ cả việc ngủ cùng!
Tô Tuệ Anh lần đầu tiên đến loại FLub tràn ngập dục vọng và trụy lạc này, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy can đảm hỏi người phục vụ nghênh đón cô: “Tôi muốn tìm… Sở Trình Thiên!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận