Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Trong mặt bọn họ, cô cũng chỉ là một người phụ nữ vì mục đích thượng vị mà không từ chút thủ đoạn nào. Hạ Tử Hy đứng yên tại nơi đó, cũng không để ý đến bọn họ.

Nếu trên thế giới này, quá để ý đến ánh nhìn và suy nghĩ của người khác, như vậy sẽ khiến cho cuộc sống của bản thân trở nên càng đau khổ hơn, nên việc cô cần làm chính là chỉ cần tin tưởng vào bản thân mình là được.

Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy liền xoay người rời khỏi Tập đoàn Nguyên thị

Lúc này tại Tập đoàn Vân Duệ.

Hạ Tử Hy vừa quay về văn phòng, Khả Khả lập tức lao đến.

“Tử Hy, như thế nào rồi? Ông ta không làm gì em

chứ?” Khả Khả lo lắng hỏi cô.

Tình cờ ngay lúc này, Mục Cảnh Thiên vừa bước đến

phòng Thiết kế, cũng vì nều muốn đến văn phòng

CHƯƠNG 26: NGHE LÉN SI A) Tổng giám đốc cần phải đi ngang qua phòng Thiết kế.

Ngay lúc này, có một vị giám đốc đang đứng trước mặt Mục Cảnh Thiên, như muốn báo cáo chuyện gì đó.

Mục Cảnh Thiên ngoài mặt như đang nghe vị giám đốc này báo cáo công việc, nhưng thật ra lại đang

lắng nghe đoạn đối thoại giữa Hạ Tử Hy và Khả Khả. Cô vậy mà đã đến Tập đoàn Nguyên thị?


Hắn cứ nghĩ rằng, sau khi đưa dự án đó cho cô, cô nhất định sẽ nhanh chóng nắm rõ tình huống phía Hà

tổng, không ngờ rằng, cô vẫn quyết định đến đó. Hắn đã nghĩ rằng, cô sẽ đến cầu xin hắn. Xem ra, có chút thú vị.

Lúc này đây, Hạ Tử Hi đứng đó, cười nói, “Ban ngày

ban mặt, ông ta có thể làm gì được em?”

Nghe vậy, Khả Khả ngây thơ nhướng mắt hỏi cô, “Vậy là…thành công rôi?”

Hạ Tử Hy lắc đầu, “Không có! Ông ta hẹn em tối nay

gặp mặt” Nghe đến đây, Khả Khả nhíu mày, “Tối nay?”

“Chị biết ngay mà, ông ta nhất định sẽ giở trò, Tử Hy, em đừng đi, mục đích của ông ta quá rõ ràng, nếu em

đi chỉ có tìm đường chết!” Khả Khả lo lắng nói với cô. Mặc dù như vậy, cô vẫn phải đi.

Vì Đô Đô, cũng vì bản thân mình từ nay về sau không

cần cùng Mục Cảnh Thiên dây dưa. Cô vẫn sẽ đi đến điểm hẹn tối nay. Không còn sự lựa chọn nào khác.

Hạ Tử Hy cười với Khả Khả, “Em biết mà, chị yên tâm

đi. Em không có chuyện gì đâu!”

Nghe lời này của Hạ Tử Hy, Khả Khả thật sự không biêt cô đang nghĩ gì, nhưng nêu cô ây đã quyêt định

như vậy, cô cũng không còn cách nào khác, “Mặc kệ

như thế nào, em cũng phải tự mình cẩn thận!”

“Được, em biết mà!” Hạ Tử Hy vỗ nhẹ lên vai Khả Khả.

“Làm việc thôi!” “Vâng” Sau đó hai người liền tách ra.



Mục Cảnh Thiên đứng cách đó không xa, đã nghe rõ ràng không sót một câu nào trong đoạn đối thoại của

hai người bọn họ. Hẹn tối nay gặp mặt?

Nghe thái độ của Hạ Tử Hy, cô tối nay sẽ đến điểm


gặp mặt?

Lúc này, vị giám đốc kia nhìn Mục Cảnh Thiên, “Mục tổng, ý của ngài như thế nào?”

Mục Cảnh Thiên hôi phục tinh thân, nhìn ông ta, “Đên

văn phòng của tôi rồi nói tiếp!”, vừa dứt câu liền rời

khỏi nơi đó.

Vị giám đốc kia cũng xoay người đi theo phía sau Mục Cảnh Thiên, sau đó bước vào văn phòng Tổng giám đốc.

Hạ Tử Hy ngồi tại bàn làm việc, mắt thấy Mục Cảnh

Thiên đã rời khỏi, lúc này cô mới ngắng đầu lên nhìn. Trong mắt chất chứa nhiều tâm sự. Hai năm, thật sự đã khiến vật đổi sao dời.

Buỏi tối, Hạ Tử Hy đúng giờ có mặt tại khách sạn

Covenant, phòng 103.

Dừng chân trước cửa phòng, Hạ Tử Hy hít một hơi

thật sâu.

Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại .net

Bất kể như thế nào, chỉ có thể thành công! Nghĩ đên đây, cô lập tức bước chân tiên vào.

Sau khi đẩy cửa bước vào, đập vào mắt chính là một chiếc bàn cực kì lớn, còn có Hà tổng, tất nhiên sau lưng ông ta còn là người trợ lý lúc sáng, cũng chính là

người đã đưa địa chỉ khách sạn cho cô!


Hạ Tử Hy bước vào, trên khuôn mặt nở nụ cười, “Hà tổng, thật ngại quá, là tôi muốn hẹn ngài bàn công

việc, vậy mà còn làm phiền ngài chọn địa điểm!”

Nhìn dáng vẻ khiêm nhường của Hạ Tử Hy, Hà tổng cũng không nói gì, ánh mắt ra hiệu về chiếc ghê đối diện, “Ngồi đi!”

CHƯƠNG 27: RẤT GIỐNG MỐI TÌNH ĐẦU Nhìn dáng vẻ khiêm nhường của Hạ Tử Hy, Hà tông

cũng không nói gì, ánh mắt ra hiệu hướng về chiếc ghế đối diện, “Ngồi đi”; Hạ Tử Hy chỉ có thể tự cổ vũ bản thân, chọn một vị trí không gần cũng không xa so với ông ta, đảm bảo một khoảng cách an toàn nhất định.

Ánh mắt của Hà tổng như vô ý mà lướt qua Hạ Tử Hy, cũng không nói gì, sau đó ngước mắt ra hiệu cho trợ lý bên cạnh, trợ lý lập tức hiểu ý gật đầu, sau đó lập

tức rời đi.

Giao tiếp ánh mắt giữa hai người bọn họ, Hạ Tử Hy không phải nhìn không thấu. Chỉ là khi người trợ lý đó vừa đi khỏi, trong lòng Hạ Tử Hy dâng lên một cảm

xúc căng thẳng khó nói. Dù sao ngồi trước mặt cô cũng là kẻ háo sắc có tiếng.

Nhưng dù cho như thế nào, cô cũng phải giả vờ bình

tĩnh trước mặt ông ta.

Lúc này, ánh mắt Hà tổng thâm ý liếc qua, như đang

đánh giá cơ thể Hạ Tử Hy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận