Kiêu Ngạo Thiên Hạ

Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Phi Vũ Thiên Mang bị tức giận làm tái đi.

Khi Lan Ngũ Lan Lục thấy khuôn mặt cô thì cũng sợ run lên, hai người cúi đầu xuống không dám nói lời nào, bọn họ rất rõ ràng tính tình của đội trưởng, nếu dám ở ngoài làm sai mà lại thề thốt phủ nhận, vậy thì không cần chờ cao tầng quyết định, đội trưởng của hai người cũng sẽ tự mình đá ra khỏi đội. Vị mỹ nữ đội trưởng này cho dù là hội trưởng thì cũng phải nhường nhịn cô nàng 3 phần.

Lan Ngũ vụng trộm nhìn Phi Vũ Thiên Mang rồi cẩn thận nói:
-Thực xin lỗi, đội trưởng. Bọn ta vì thấy hắn quá kiêu ngạo, cho nên. . .

-Tốt rồi, cướp quái và bị cướp là chuyện thường, Điệp Lãng Lan Tịch Các cũng không phải là trung tâm từ thiện, không có gì phải để ý tới.

Phi Vũ Thiên Mang phất tay không cho Lan Ngũ giải thích, cô lạnh lùng nói:
-Nhưng trong khoảng thời gian này hai người thành thật một chút cho ta, ta không hy vọng lần sau lại tiếp tục chùi đít cho 2 người.

-Sẽ không, kiên quyết sẽ không.

Lan Ngũ Lan Lục hai người liên tục lắc đầu, thề thốt sẽ không có lần sau.

Phi Vũ Thiên Mang yên lặng gật đầu, khẽ thở dài: "Hai người là thành viên lão thành của đội 7, người khác không rõ vì cái gì lúc đầu áp dụng chính sách nhân nhượng thì không sao, hai người phải biết rõ mới đúng chứ."

Lan Ngũ gật đầu tỏ vẻ hiểu được, nhưng sắc mặt lại có chút không đồng ý, hắn nói:
-Đội trưởng, tôi biết ý của cao tầng, không phải là bởi vì Dạ Tước hoàn toàn khác với những game Online khác hay sao? Từng cái chức nghiệp đều có thay đổi trên diện rộng, lúc đầu chẳng có gì, đến hai chuyển thì cao thủ sẽ xuất hiện, cao tầng làm vậy là để tránh gây xung đột với cao thủ. Nhưng mà. . .

-Nhưng mà cứ như tên kia, vừa bị cướp quái liền Logout, tương lai chỉ sợ không thể nào thành cao thủ.


Lan Lục không chờ Lan Ngũ nói xong thì đã lập tức tiếp lời.

Phi Vũ Thiên Mang nhìn hai tên dở hơi này một cái rồi bất đắc dĩ thở dài:
-Đây chỉ là một mặt, Dạ Tước là trò chơi để Điệp Lãng Lan Tịch Các chúng ta từ Studio chuyển sang nghiệp đoàn cỡ lớn, cho nên Khai Sơn mới quyết định cho mọi người không được gây sự trong thời gian đầu. Có điều quên đi, cướp quái cũng chỉ là chuyện thường tình mà thôi.

Nhìn xung quanh một vòng, thấy xung quanh càng ngày càng có nhiều người, Phi Vũ Thiên Mang tiếp tục nói :
-Hiện tại là lúc có rất nhiều người chơi, nhiệu vụ của hai người cũng không dễ, trước logout nghỉ ngơi đi, chờ giữa trưa Online, ta thuận tiện giúp 2 người làm nhiệm vụ này.

Vì thế, dưới sự nịn nọt của 2 người, bong hình 3 người từ từ mờ đi, 3 người đã Logout.

...

Ngụy Kim Tịch vẫn cảm thấy mấy ngày hôm nay mình rất may mắn, dùng một quyển sổ tay cho gà con đã đổi lại chìa khóa của một phòng ở, ngày hôm qua trên đường hắn còn gặp một chị thực tập viên. Đối với người này, Ngụy Kim Tịch đã ngưỡng mộ từ lâu, nhưng vì trước đó đang quen người khác, hơn nữa không có cơ hội quen biết người đẹp nên không tiếp cận được. Hiện tại, thừa dịp nghỉ hè vườn trường nóng bức lại yên lặng, cho dù là nam hay nữ thì cũng muốn tìm một chút an ủi thể xác và tâm thần.

Kết quả là, mỹ nữ xinh đẹp, cảnh sắc tốt đẹp, lại có phòng ở máy lạnh, chuyện tiếp theo quả thật là vô cùng đơn giản.

Chuyện đắc ý như vậy Ngụy Kim Tịch tự biết là sẽ không dễ gặp, bởi vậy cho dù đang ngủ hắn đều nhịn không được cười ra tiếng.

Tia nắng ban mai nhàn nhạt xuyên qua tấm màng, Ngụy Kim Tịch cố gắng mở to mắt nhìn qua người bên cạnh đang nằm ngũ, trên mặt không tự chủ được hiện lên nụ cười đắc chí, sau đó hắn chú ý tới hạ thân, cây gậy của hắn đã ngẫn cao đầu, vì thế hắn bũi môi, tự đắc nói:
-Không thể tưởng được làm việc một đêm thế nhưng còn có thể cứng rắn như vậy. Ta thật sự là quá cường hãn! Người đẹp, chúng ta tập luyện thêm một lần nữa đi. . .

Ngụy Kim Tịch cúi đầu nhìn người đẹp trong lòng mình, nhưng hắn đột nhiên cảm thấy có chút khác thường, thân thể xinh đẹp kia lúc này có chút xụi lơ, không hề giống với trạng thái đang ngủ.


-Gây tê!

Ngụy Kim Tịch liền nghĩ tới 2 từ này, lúc này bên giường đột nhiên truyền ra một giọng nói:
-Đừng khẩn trương, không cần tính toán thế nào ứng phó chuyện này, cô nàng kia như thế là do tôi làm.

Nghe vậy, khuôn mặt cảnh giác của Ngụy Kim Tịch nhất thời dịu đi, ngay sau đó hắn liền hiện ra bộ mặt mướp đắng.

-Tôi nói này tiểu Thiên, cậu có biết hành vi thế này có bao nhiêu ác liệt không? Chẳng lẽ không có nghe nói qua vợ bạn không thể chọc à?

Ngụy Kim Tịch trừng mắt nhình Sở Thiên Biến.

Sở Thiên Biến không để ý tới mà chỉ bình thản nói:
-Cũng không phải là khi cậu làm việc thì xông tới, hơn nữa, hai người có tình cảm đáng để nói hay sao? Củi khô lửa bốc gặp nhau mà thôi, tình huống như vậy cũng không phải lần đầu tiên.

Nói xong, Sở Thiên Biến nói tiếp:
-Huống chi cây gây của cậu đối với tôi và A Bân chẵng có chút đáng khen nào.

Một câu nói thôi đã làm cho mặt Ngụy Kim Tịch lien tục biến đổi, hắn rất muốn xốc chăn lên phản bác lại, nhưng hành vi thế này trước một nam tích khác quả thật là có chút ngu ngốc nên hắn đành phải từ bỏ.

-Mặc quần áo, tôi có việc tìm cậu.


Sở Thiên Biến nói xong liền đi ra ngoài.

Ngụy Kim Tịch nghe vậy liền nhướng mày, hắn lập tức ý thức được cái gì, trên mặt liền hiện ra nụ cười:
-Người nầy không phải là ở trong trò chơi bị ngược đó chứ. Ân, gà con mà thôi, chuyện này rất khó tránh khỏi, ai cũng sẽ có lần đầu tiên. . .

...

-Cậu bị đoạt quái? Cậu thật sự bị người ngược?

Nghe Sở Thiên Biến tự thuật, Ngụy Kim Tịch nhìn hắn một chút rồi cố nén cười.

Bộ dáng này của bạn bè Sở Thiên Biến thấy rất rõ, hắn biết bạn mình cười cái gì, có điều hiện nay đang cầu người nên hắn chỉ có thể để mặt cho Ngụy Kim Tịch cười.

Ngụy Kim Tịch cố gắng một phen, thấy sắc mặt Sở Thiên Biến càng ngày càng lạnh, hắn vội vàng thu nụ cười lại, có hai năm giao tình nên hắn biết rõ tính tình bạn mình, trong cuộc sống, bài vỡ bài tập, Sở Thiên Biến đều có thể lạnh nhạt chống đỡ, thậm chí có thể dùng hình ảnh không tim không phổi để hình dung.

Chỉ khi nào liên lụy tới nhiệm vụ của hắn, Sở Thiên Biến sẽ vô cùng chấp nhất, huống chi, lần nhiệm vụ lần này lại có liên quan tới việc thăng cấp của hắn, hắn lại bị nhục trong lĩnh vực hắn hoàn toàn không biết, cũng khó trách Sở Thiên Biến sẽ nghẹn khuất như vậy.

"Khụ!"

Ngụy Kim Tịch nhíu mày một chút rồi bắt đầu nói:
-Kỳ thật chuyện cậu bị cướp quái cũng không có gì, bất cứ trò chơi nào thì thợ săn luôn là người cướp quái tốt hơn những chức nghiệp khác. Nhất là trong thời gian đầu của trò chơi, một Pháp hệ chức nghiệp thì không thể nào cướp quái thắng Thợ Săn cả. Không cần nghẹn khuất, chuyện này rất bình thường.

Thấy sắc mặt Sở Thiên Biến vẫn như trước không có dịu đi, Ngụy Kim Tịch lại bổ sung một câu:
-Hơn nữa theo sự miêu tả của cậu, nữ Thợ Săn kia còn là một cao thủ.


-Cao thủ?

Sở Thiên Biến sửng sốt, cẩn thận nhớ lại tình cảnh khi nhìn thấy Phi Vũ Thiên Mang rồi trầm giọng nói:
-Nữ Thợ Săn kia 5 cấp, Cung có phẩm chất Ưu Tú, liên tục hai tiễn đều tạo thành Bạo Kích với điểm sát thương là 100, so với Phẫn Nộ của tôi còn cao hơn gấp đôi. Tôi thấy trong phần giới thiệu, Pháp hệ không phải là có tổn thương cao hơn Vật Lý hệ hay sao? Như thế nào mà Phi Vũ Thiên Mang một tiễn Bạo Kích còn cao hơn cả tôi?

Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi bị cướp quái, hắn không nói hai lời liền trực tiếp logout, bởi vì Phi Vũ Thiên Mang đánh ra tổn thương hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của Sở Thiên Biến, tình huống này và tư liệu hắn biết hoàn toàn không giống nhau. Đối với chuyện vượt qua hiểu biết của mình, Sở Thiên Biến tự nhiên sẽ là sẽ không đau khổ suy nghĩ, sau khi logout hắn liền chạy tới tìm Ngụy Kim Tịch để hỏi.

Ngụy Kim Tịch mỉm cười, nói:
-Trong một trò chơi, Pháp hệ chức nghiệp kỹ năng có thương tổn cao hơn Vật Lý hệ, đây là sự thật được công nhận, về điểm này cậu không cần nghi ngờ.

Thấy Sở Thiên Biến càng thêm nghi hoặc, Ngụy Kim Tịch cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu mà trực tiếp nói:
-Có điều đây không có nghĩa là sức sát thương của Pháp hệ mạnh hơn Vật Lý hệ. Bỏ qua kỹ năng, trang bị cùng với tốc độ công kích, vật lý hệ trong đoạn thời gian đầu có thương tổn cao hơn Pháp hệ là chuyện đơn giản, chỉ cần là người chơi hơi chút hiểu biết là có thể làm được, chỉ cần đánh trúng nhược điểm là ok.

-Đánh trúng nhược điểm?

Sở Thiên Biến theo bản năng hỏi, trong đầu đột nhiên hiện ra vị trí của hai mũi tên trúng vào người Hỏa Oanh, hắn liền giật mình hỏi:
-Trúng đầu?

Ngụy Kim Tịch tán thưởng nhìn Sở Thiên Biến rồi gật đầu nói:
-Không tồi, kỳ thật không nhất định là đầu, chỉ cần có chút hiểu biết về vị trí quan trọng, trúng điểm trí mạng cũng không phải là không thể. Đây là một thuật ngữ trong Game Online- “Công Kích Nhược Điểm”, nó có thể tăng lên 100% thương tổn, cho nên tôi mới nói nữ Thợ Săn kia là cao thủ.

Ngụy Kim Tịch tạm dừng một chút, lại bổ sung một câu:
-Là cao thủ hàng đầu!

Nghe vậy, Sở Thiên Biến lại lộ ra vẽ không đồng ý, khóe miệng khinh thường phiết phiết. . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận