Không Phụ Thê Duyên


Tiến vào tháng 11, tuyết phủ khắp kinh thành, toàn bộ kinh thành như khoác lên một tấm áo choàng màu bạc, nghênh đón mùa đông rét lạnh
Dưới thời tiết như vậy, Hải Chính Hoằng cùng Ngũ công chúa thành thân, tiếp theo thừa dịp mặt sông chưa đóng băng, hai phu thê liền cùng Trấn Nam Hầu trở về Giang Nam.
Hôn sự của Hải Chính Hoằng cùng Ngũ công chúa cũng không tạo ra oanh động gì quá lớn tại kinh thành, trước đó mọi người đều đã có phán đoán, nên đối với việc này cũng không ngạc nhiên gì, ngược lại kế tiếp trong cung lại truyền ra tin tức Giang Hoàng Hậu có thai, giống như một viên đá rớt vào mặt hồ bình lặng, nhấc lên sóng to gió lớn, toàn bộ kinh thành đều oanh động.
Mặc kệ bên ngoài oanh động như thế nào, bên trong Phượng Tường cung vẫn là một mảnh an tĩnh như cũ, tuy rằng có người muốn đi tìm hiểu một chút thật hư ở Phượng Tường cung, cùng với tình hình Hoàng Hậu mang thai, nhưng có Khánh Nguyên đế lên tiếng, không cho người đến quấy rầy Hoàng Hậu an thai nên không ai dám vi phạm mệnh lệnh.

Hơn nữa Phượng Tường cung là địa bàn của Giang Hoàng Hậu, đã sớm xử lý kín kẽ như thùng sắt, những người tìm kiếm tin tức chỉ có thể bất lực trở về.
Thừa dịp cơ hội này, Giang Hoàng Hậu cũng bắt được một ít mật thám các cung cài vào, trực tiếp ném đến Thận hành tư cho xong việc.
Giang Hoàng Hậu hành động không giấu diếm, Khánh Nguyên đế thực nhanh đã biết việc này, cũng không lên tiếng, để tự Giang Hoàng Hậu làm chủ.
Những người khác thấy thế, rốt cuộc cũng chỉ có thể án binh bất động tìm cách khác, bọn họ cũng đều biết hành động này của Khánh Nguyên đế là thể hiện hắn coi trọng hài tử trong bụng Hoàng Hậu, trước khi hài tử trong bụng Hoàng Hậu ra đời có hoàng đế nhìn chằm chằm, hoàn toàn không có khả năng làm được cái gì.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***
Thái Ninh trưởng công chúa sau khi biết được tin tức Hoàng Hậu có thai, vội vội vàng vàng tiến cung gặp Thái Hậu.
Thái Hậu thần sắc lãnh đạm, nhìn thấy nàng hoang mang rối loạn, trách mắng: “Người đã bao lớn rồi, hoang mang rối loạn như vậy còn ra thể thống gì!”
Thái Ninh trưởng công chúa bất chấp việc này, vội bổ nhào vào ngồi xuống bên cạnh Thái Hậu, sau khi cho cung nhân lui xuống hết, liền dồn dập nói: “Mẫu hậu, Giang Hoàng Hậu vậy mà lại mang thai, tiện nhân này khẳng định là đã hoài thai lúc đi săn, chẳng trách Tứ công chúa bị thương thành như vậy, nhưng nàng lại trốn mất tăm không thấy người, nói là đã chịu kinh hách, không chừng khi đó kinh hách là giả, ngầm dưỡng thai mới là thật, mất công nàng giấu kỹ đến như thế.

Tam hoàng tử cùng Quân Nhi làm sao bây giờ?”
“Câm miệng!” Thái Hậu lạnh lùng nói.
Thái Ninh trưởng công chúa bị mắng lập tức im bặt, nhưng từ trên thần sắc nàng có thể thấy được lúc này đây nàng vừa tức lại vừa gấp.
Thái Hậu thở dài, nói: “Ngươi gấp cái gì? Chưa nói nữ nhân sinh hài tử tựa như đi qua quỷ môn quan, hiện tại tuổi Hoàng Hậu lớn như vậy, còn không biết đứa nhỏ này có thể sinh ra được hay không, mà cho dù có thể sinh ra, cũng không biết là nam hay nữ, về sau có thể nuôi được hay không, hài tử chết non trong cung cũng không ít……”

Nói tới đây, Thái Hậu ý vị thâm trường nhìn về hướng trung cung
Thái Ninh trưởng công chúa hơi hơi thả lỏng vài phần tâm tư, nhưng vẫn có chút lo lắng, “Nếu Hoàng Hậu bình an sinh hạ hài tử, hài tử kia lại là tiểu hoàng tử vậy thì làm sao đây?”
Hiện nay Hoàng Thượng còn chưa phong Thái Tử, địa vị các vị hoàng tử hiện tại đều không khác biệt lắm, không người nào áp được người nào, nhưng nếu sau này có đích hoàng tử, không nói những tông thất đó, mà chính là những triều thần nói không chừng cũng sẽ đứng về phía tiểu hoàng tử con chính thê kia
Thái Hậu cười lạnh nói: “Cho dù là con chính thê, cũng chỉ là đứa trẻ nằm trong tã, Hoàng Thượng hiện giờ không còn trẻ tuổi, các hoàng tử thành niên cũng không ít, thành niên...!chính là vốn của bọn họ.”
Thái Ninh trưởng công chúa nghe được lời này, liền biết trong lòng mẫu hậu đã suy tính rõ ràng
Theo như lời Thái Hậu nói, cho dù Giang Hoàng Hậu có thể sinh ra một đứa con chính thê, nhưng tiểu hoàng tử cùng Đại hoàng tử chênh lệch hai mươi mấy tuổi, cánh chim của các hoàng tử đã cứng cáp, nào có chỗ cho một cái tiểu hài tử gây ra chuyện gì? Cho dù Hoàng Thượng thiên vị tiểu nhi tử, cũng cần phải chờ tiểu hoàng tử lớn lên, đó là chuyện mười năm sau, thời gian dài như vậy, biến số cũng không ít.
“Việc này ngươi không cần phải gấp gáp, hãy chờ xem.” Nói xong, Thái Hậu nghĩ đến cháu ngoại gái từ lúc đi săn đến nay liền đóng cửa không ra ngoài, trong lòng than nhẹ, nhìn nữ nhi nói: "Con có rảnh thì đi đến phủ Tam hoàng tử nhìn Quân Nhi đi, khuyên nàng ở chung cùng Tam hoàng tử cho tốt, đừng lại gây loạn.”
Nghe được lời này, thần sắc Thái Ninh trưởng công chúa có chút khó coi, cả giận nói: “Tam hoàng tử mê luyến nữ nhân không biết chui từ nơi nào ra, từ sau khi hắn cùng Quân Nhi thành thân, cả cơ hội chung phòng của hai người còn thiếu nữa mà, con có khuyên cũng vô dụng.”
Nói tới đây, trong lòng Thái Ninh trưởng công chúa có chút khó chịu.
Lúc trước bị Ý Ninh trưởng công chúa chọc tức làm nàng phát lên dã tâm, cho nên không màng đến nữ nhi phản đối cũng phải thiết kế chuyện của nữ nhi cùng Tam hoàng tử, thành công gả nàng cho Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử ở trong triều có hiền danh, mẫu thân lại là quý phi đương triều, thân phận so với Đại hoàng tử còn tôn quý hơn rất nhiều, là người có khả năng được vị trí kia nhất
Nhưng nào ngờ, nữ nhi sau khi gả qua đó, cũng không có sinh sống tốt cùng Tam hoàng tử, hai vợ chồng đối xử với nhau như người lạ không nói, Tam hoàng tử thậm chí còn sủng ái một thị thiếp không có danh phận —— Ngũ thị, khi Thái Ninh trưởng công chúa biết được việc này, ngay cả tâm tư muốn xé nát Tam hoàng tử đều có, kém chút nữa tức giận đến mức đi đến phủ Tam hoàng tử nháo lên
Vẫn do Thái Hậu kịp thời ngăn cản nàng, không cho nàng đi nháo, đỡ phải mất đi vài phần tình cảm cuối cùng với Tam hoàng tử
Thái Hậu cũng có chút bất đắc dĩ, Tam hoàng tử là người thức thời, đối với Thái Hậu như bà cũng cho vài phần mặt mũi, đối với thê tử cũng cho chút tôn trọng.

Nhưng tính tình cháu ngoại gái không tốt, cũng không chịu thuận theo lấy lòng Tam hoàng tử, khiến cho giữa Tam hoàng tử cùng nàng cũng không có tình nghĩa phu thê, hai người sau khi thành thân, cũng không khác gì người xa lạ
Đi săn lần trước cháu ngoại gái tìm đường chết, thiếu chút nữa liên lụy Tam hoàng tử, làm Tam hoàng tử vô cùng tức giận, vốn hai vợ chồng đã không có tình cảm, hiện tại cảm tình càng thêm đạm mạc.
Thái Ninh trưởng công chúa ở chỗ Thái Hậu nửa ngày mới ra cung, đi thẳng đến phủ Tam hoàng tử

*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***
Thời điểm Thái Ninh trưởng công chúa đến đây, Tam hoàng tử cũng không ở trong phủ.
Cao Quân lười biếng ngồi ở noãn các thưởng thức hàn mai đón gió tuyết nở rộ bên ngoài, nghe nói mẫu thân tới, cũng không vội vã đứng dậy, chỉ cho người đón nàng dẫn lại đây.
“Nương hôm nay vì sao lại đây?” Cao Quân hỏi, nhìn thoáng qua Thái Ninh trưởng công chúa y phục bám tuyết, để người mang lên cho nàng canh ấm người
Thái Ninh trưởng công chúa ngồi xuống ghế, lại uống canh làm ấm, cả người ấm áp lên không ít, rồi mới hỏi: “Tam hoàng tử đâu?”
Cao Quân liếc nhìn nàng một cái, nói: “Ai biết hắn ở nơi nào.”
Thái Ninh trưởng công chúa thấy bộ dáng nàng chẳng hề để ý, tức giận đến có chút run run, muốn mắng nàng, nhưng thấy nàng lãnh lãnh đạm đạm, lại mắng không được, cuối cùng chỉ phải hít sâu một hơi, tìm người tới hỏi, mới biết được Tam hoàng tử bị hoàng đế phái đi làm việc, ở tại nha môn, đã có một khoảng thời gian rồi không có hồi phủ.
Nhưng Cao Quân thân làm thê tử lại hoàn toàn không biết gì cả, ngược lại chỉ có Ngũ thị kia thường thường cho người đưa chút thức ăn y phục đến cho Tam hoàng tử đang bận rộn ngập đầu trong nha môn
“Nữ nhân kia thích làm bộ làm tịch thôi” Cao Quân cười lạnh nói, “Sớm muộn gì ta cũng bắt được chuyện nàng đã làm, cho rằng có Tam hoàng tử che chở, có thể dám kiêu ngạo sao.”
Thái Ninh trưởng công chúa nghe được lời này, trong lòng vô lực, “Bất quá chỉ là thứ tiêu khiển thôi, để ý nàng làm chi?”
Cao Quân thưởng thức vòng ngọc trong tay, lạnh lùng thốt: “Thứ tiêu khiển phải có tự giác của thứ tiêu khiển, cố tình nàng lại rắp tâm bất lương, dám tính kế ta, ta không gϊếŧ nàng đã xem như giơ cao đánh khẽ.”
Thái Ninh trưởng công chúa cả kinh nói: “Sao vậy, Ngũ thị này có chỗ nào không ổn?”
“Tất nhiên là có, nàng cũng không phải là nữ tử bình thường mà còn có công phu trên người, nhưng mà lợi hại không bằng Hoắc thất” Nói tới đây, Cao Quân hơi hơi nhíu mày, càng ghê tởm Ngũ thị kia, không có tâm tình nói chuyện, nhàn nhạt nói: “Nương hôm nay lại đây tìm ta là có việc?”
“Không có việc gì thì không thể lại đây sao?” Thái Ninh trưởng công chúa bị thái độ của nàng làm cho có chút tức giận, hít một hơi thật sâu, rồi mới nói: “Việc Giang Hoàng Hậu có thai ngươi hẳn là đã biết chứ?”
“Vậy thì sao?” Cao Quân không thèm để ý nói.
Thái Ninh trưởng công chúa bị lời này làm cho càng thêm vô lực
Chuyện Giang Hoàng Hậu mang thai quan trọng như vậy, mặc kệ hậu cung hay triều đình, đều đặt ánh mắt ở hài tử trong bụng Giang Hoàng Hậu, nhưng nữ nhi này của nàng, hiện tại vẫn là bộ dáng không sao cả như cũ, là không thèm để ý, hay vẫn còn chuyện khác?
Cao Quân cũng không phải kẻ ngu dốt, nàng tự nhiên biết chuyện Giang Hoàng Hậu có thai ảnh hưởng như thế nào
Nhưng chuyện này có quan hệ gì với nàng? Nàng hiện tại ngoại trừ cái thân phận này ra, cái gì cũng không có, nàng cũng không hiếm lạ làm Hoàng Hậu, thậm chí biết Tam hoàng tử chán ghét nàng, nếu tương lai Tam hoàng tử thật có thể bước lên vị trí kia, khả năng chuyện đầu tiên hắn làm là lập tức phế hậu, Cao Quân tình nguyện cùng nhau huỷ hoại, cũng không nghĩ muốn thành toàn cho người làm nàng ghê tởm

Thái Ninh trưởng công chúa rơi vào đường cùng, đành phải đem lời Thái Hậu truyền đạt, dặn dò nàng một tiếng: “Bên phía Tam hoàng tử, nói hắn không cần sốt ruột.

Còn có, ngươi cùng Tam hoàng tử đã thành thân hơn một năm, sinh được một hài tử mới quan trọng……”
Cao Quân không thích nghe lời này, xoay người đưa lưng về phía nàng, không nói một lời.
Thái Ninh trưởng công chúa bất đắc dĩ, không tiếp tục khuyên, đành phải dặn dò vài tiếng, uể oải đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Nương, hôn sự của đại ca người tính sao?” Cao Quân đột nhiên ra tiếng hỏi.
Thái Ninh trưởng công chúa dừng chân, rồi nói: “Hôn sự Sùng Nhi có bà ngoại làm chủ, ngươi không cần lo lắng.” Ngừng một chút, nàng lại nói: “Bà ngoại ngươi nhìn trúng Giang gia Bát cô nương, nhưng mà việc này còn phải bàn bạc kỹ hơn.”
Cao Quân nghe xong, cười lạnh một tiếng, giấu đi lạnh lùng trong mắt, không nói chuyện nữa.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***
Thời tiết càng ngày càng lạnh, không có chuyện gì, Hoắc Thù cũng không thích ra ngoài vào thời điểm này
Khi nhận được thiệp mời ngắm hoa phủ Ý Ninh trưởng công chúa đưa tới, Hoắc Thù trực tiếp giả bệnh chống đỡ, cũng không có đi qua
Ý Ninh trưởng công chúa rất thích tổ chức tiệc ngắm hoa, mời người trong kinh qua phủ tham gia náo nhiệt, có thể nhận được thiệp mời từ phủ Ý Ninh trưởng công chúa, cũng coi như là một loại tượng trưng thân phận
Bất quá gần đây bụng Hoắc Thù thường bị người khác nhìn chằm chằm, hỏi nàng khi nào có tin tức nên nàng không muốn đi qua
Thành thân gần một năm vẫn chưa có tin tức truyền đến, đừng nói người làm nương như Ý Ninh trưởng công chúa nóng vội, mà Nhiếp lão phu nhân cũng rất nóng lòng
Nhiếp lão phu nhân kéo tay Hoắc Thù nói: “Nghe nói Hoàng Hậu có thai, đây chính là hoàng tử con chính thê chính tông, là chuyện tốt a, Tố Tố khi nào có tin tức?”
Hoắc Thù thực sảng khoái nói: “Sang năm sẽ có tin tức, tổ mẫu người cứ yên tâm đi.”
Nhiếp lão phu nhân có chút nghi hoặc, “Vì sao?”
Hoắc Thù thấy chung quanh không có ai, liền đem lời Nhiếp Ngật nói kể lại cho bà nghe.

Tuy rằng Nhiếp lão phu nhân rất thương yêu nàng, nhưng Hoắc Thù biết mình thế nào cũng chỉ có thể xem như cháu dâu, so không được với tôn tử, nàng mới sẽ không ngây ngốc tự mình chịu đựng loại chuyện này, đỡ phải sinh ra ngăn cách cùng Nhiếp lão phu nhân
Nhiếp lão phu nhân nghe xong, quả nhiên không lại thúc giục nàng.

Tuy rằng nóng vội việc kế thừa của đại phòng, nhưng trưởng tôn là người có chủ ý, hơn nữa hắn từ nhỏ lớn lên bên cạnh hoàng đế, cũng không thân thiết với bà, Nhiếp lão phu nhân cho dù quan tâm hắn, nhưng phần lớn thời điểm lại không biết cùng tôn tử ở chung như thế nào
Một năm này cứ bình bình đạm đạm như vậy trôi qua, mắt thấy sắp sửa ăn tết, Hoắc Thù đột nhiên nhận được tin tức từ Tĩnh An Hầu phủ, lão phu nhân bệnh nặng.
Nhiếp Ngật vừa lúc nghỉ tắm gội ở nhà, nghe tin tức như thế, liền cho người chuẩn bị xe, cùng nàng về Tĩnh An Hầu phủ.
Nhiếp Ngật nắm tay nàng, tay hắn thật ấm áp, bao lấy tay nàng, tựa như một cái lò sưởi tay thiên nhiên, một chút cũng không lạnh.
Hoắc Thù nhoẻn miệng cười nhìn hắn, khi hắn nhìn qua, liền nhét mình vào trong lòng ngực hắn, ôm cổ hắn nói: "Có phải chàng lo lắng tổ mẫu lại sinh khí với ta đúng không?”
Nhiếp Ngật đem tay hắn đan chéo với tay nàng đang để trên eo hắn, nhàn nhạt nói: “Người Tĩnh An Hầu phủ đến truyền tin nói không rõ ràng, không biết tình hình như thế nào, tất nhiên nên mau chóng đến xem.” Nói tới đây, trong mắt hắn lộ ra sắc lạnh.
Nguyên nhân Tĩnh An Hầu phủ lão phu nhân không thích Hoắc Thù, hắn đã cho người đi tra, điều là một ít ám vệ hắn nắm trong tay mới điều tra rõ nguyên nhân trong đó
Biết tiền căn hậu quả, Nhiếp Ngật khịt mũi coi thường, cảm thấy là lời nói vô căn cứ, buồn cười cực kỳ, nếu hiện tại tìm ra được Vân Hải đại sư kia, nhất định phải bắt hắn trở về, áp đến trước mặt lão phu nhân kia nói chuyện rõ ràng.
Buồn cười phụ nhân vô tri này năm đó bởi vì một câu nói của hòa thượng, liền vứt bỏ cháu gái mới sinh mười mấy năm chẳng quan tâm, thật đúng là nhẫn tâm.
Hoắc Thù không thấy được sắc lạnh trong mắt hắn, dựa vào trong lòng ngực hắn nói: “Ta cảm thấy hẳn là không phải gạt người đâu, chỉ không biết là có bao nhiêu nghiêm trọng thôi.” Dứt lời, lại nghĩ đến những chuyện Tĩnh An Hầu phu nhân, đã qua mấy tháng rồi nhưng vẫn luôn không nghe được tin tức, cũng không biết sự tình thế nào rồi
Tới Tĩnh An Hầu phủ, quản gia nhìn thấy Vệ Quốc Công thế tử vậy mà cùng Thất cô nương trở về, trong lòng cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, càng thêm xác định chuyện Thất cô nương sau khi gả vào Vệ Quốc Công phủ được sủng ái ra sao nên không dám đối xử chậm chạp
Hai người mới vừa xuống xe, liền thấy phu thê Tĩnh An Hầu lại đây nghênh đón
Tĩnh An Hầu lúc này vẻ mặt mỏi mệt, cho người ta cảm giác dường như nháy mắt đã già hơn mười tuổi, Tĩnh An Hầu phu nhân vẫn ổn trọng đoan trang như cũ, đứng ở chỗ đó, thần sắc nhàn nhạt.
“Tổ mẫu thế nào?” Hoắc Thù hỏi.
Tĩnh An Hầu thở dài, “Tổ mẫu ngươi trúng gió.”
Hoắc Thù dừng bước chân, kinh ngạc nhìn hắn, liền thấy vị đại bá phụ này quay đầu nhìn thoáng qua Tĩnh An Hầu phu nhân, sau đó lại mệt mỏi thở dài.
Một trận tuyết mới vừa rơi xuống, tuyết ở Xuân Huy Đường còn chưa được quét sạch sẽ, trên mái hiên chồng chất đầy bông tuyết, một mảnh trắng xóa, toát lên một mảng vắng lặng tĩnh mịch không nói nên lời
Hoắc Thù và Nhiếp Ngật cùng phu thê Tĩnh An Hầu bước vào phòng, một luồng nhiệt khí hỗn hợp đủ mùi thuốc cổ quái ập vào trước mặt.
Hoắc Diệu bưng một chén dược ngồi ở trước giường, đang đút Hoắc lão phu nhân uống thuốc
Hoắc lão phu nhân nằm nghiêng ở trên giường, mắt lệch miệng xéo, nước thuốc còn chưa kịp nuốt liền từ khóe miệng chảy xuống, nha hoàn hầu hạ bên cạnh nhanh chóng lấy khăn lau đi, nhưng cho dù như thế, vẫn có một ít lau không kịp, làm ướt cả vạt áo.
Nhìn thấy bọn Hoắc Xu tiến vào, Hoắc lão phu nhân nằm trên giường tức khắc kích động, kêu lên a a a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận