Khi Cường Ngạnh Gặp Biến Thái

Chương 12: Khốn nạn!!! Ngươi dám ngăn cản bổn công chúa xuyên không!!!!
Ngày xx tháng yy năm zzzz nào đó, ở trước cánh cửa thời không nho nhỏ được sơn màu đỏ, nó nằm giữa hai cung điện lần lượt do hai vị thần không gian và thời gian quản hạt, một nữ nhân mặc áo lam thêu phượng hoàng nghênh ngang hếch hếch mặt đứng nhìn.
Ngón tay nhỏ nhắn khẽ cầm một vòng tay làm bằng thủy tinh trong suốt được in hình giống hệt cánh cửa trước mặt mà nàng luôn đeo trên tay lấy ra, hai tay chụm vào nhau, ngón cái chạm ngón cái, ngón trỏ chạm ngón trỏ tạo thành hình tam giác, 6 ngón còn lại xòe rộng giống như đôi cánh, vòng tay được đặt cách không ở nơi vòng tam giác được tạo ra bởi bốn ngón tay chụm lại.
Mắt chăm chú nghiêm túc nhắm lại, bắt đầu truyền thiên linh lực vào trong vòng tay đặt ở trước mặt, hướng về phía cánh cửa, miệng lẩm nhẩm niệm chú, thiên linh lực thuần thiết không ngừng truyền vào vòng tay làm nó xoay tròn liên tục trong vòng tam giác, ánh sáng càng ngày càng chiếu rọi, đột nhiên nó khựng lại một cái “pặc!”, vòng tay tạo thành tròn nằm song song với hình tam giác tạo bởi đôi bàn tay.
Nơi trung tâm của vòng tay dần dần tụ thành một điểm nhỏ, nếu nhìn kỹ thì sẽ nhìn ra nó tương tự giống như một chiếc chìa khóa với tạo hình cổ xưa, dường như đã nạp đủ năng lượng, một hoa văn cổ xưa tinh tế hình tròn bán kính rộng 3m xuất hiện, không ngừng xoay tròn chuyển động, “chiếc chìa khóa” dựa theo một chùm ánh sáng nhỏ chiếu thẳng lên một lỗ nhỏ tọa lạc trên cánh cửa gỗ tang thương.
“Tách!” Thanh âm tựa như một ổ khóa được mở ra, cánh cửa hơi hé ra một góc, một tia ánh sáng bảy màu khẽ len lỏi chiếu ra.
Nữ nhân nhanh chóng thu vòng tay lại rồi đặt vào cổ tay như cũ, một cánh tay khẽ vẽ vòng tròn nhỏ trước người mình tụ thành một cái khiên cực kỳ tinh mỹ được làm bằng thiên linh lực tỏa tia sáng rực rỡ, hơi híp mắt lại, toàn tâm ngăn chặn tia sáng bảy màu độc hại xen vào người mình, đừng xem thường những tia sáng rực rỡ xinh đẹp này, nếu bị tia sáng ấy chiếu vào thì linh lực trong người sẽ bị cưỡng ép hoàn toàn tan biến và khi xuyên không đến nơi khác thì bản thân sẽ trở thành một con người bình thường.
Một tay giữ tấm khiên được tạo bởi linh lực, một tay vươn ngón trỏ chỉ lên không trung, một tấm vải màu xanh dài vô tận xuất hiện, đó là thiên tiên bảo cực phẩm – cấp bậc tiên phẩm mạnh nhất trong tiên giới chỉ đứng sau búa thần phá giang sơn của vị thần khai lập tam giới.
Chỉ thấy trên tấm vải ẩn hiện những đoạn chảy sông ngòi cùng biển cả của hàng vạn thế giới tổng hợp lại, li chi chi tiết đẹp đến mê hồn, đó là Hải Nguyên Chi Tĩnh, tiên phẩm chí bảo chỉ có Vạn Nguyên Hải Thần – người cai quản biển cả cùng sông ngòi của hàng vạn thế giới mới được nắm giữ, và thật xui xẻo, nàng lại chính là Vạn Nguyên Hải Thần trong truyền thuyết.
(mm: bà già troll chuẩn vl :v)
Ngón tay trỏ kéo xuống hướng về phía cánh cổng, liên hoa tay đổi dấu tay theo một quy luật nhất định rồi ngón tay trỏ một lần nữa chỉ về cánh cửa.
Hải Nguyên Chi Tĩnh lăng không bay đến rồi đẩy cánh cửa mở rộng ra, rồi nhanh chóng quay lại về phía nàng, trong bán kính 2m quanh nàng nhanh chóng được từng cuộn vải nhỏ quấn quanh, nói thì chậm nhưng thật ra chỉ xuất hiện trong nháy mắt, trong chốc lát liền đã hình thành thành một quả bóng tròn lẳng được những thước vải của Hải Nguyên Chi Tĩnh bao quanh.
Người bên trong điều khiển cho “khối tròn” tiến vào phía cánh cửa.
Còn cách cánh cửa chưa tới 5m thì đã bị một bức tường được một tia linh lực từ bên trái chiếu đến ngăn chặn.
Mắt phượng uy nghi liếc xéo đến kẻ dám cả gan ngăn lại bước tiến của nàng.
Một nữ nhân tuổi chừng 24, 25 tuổi xinh đẹp tuyệt luân đứng ở trên hẻm núi, toàn thân người ấy toát ra hơi thở lạnh lùng, trong tay cầm phương trượng với hoa văn hình đồng hồ, mắt đẹp khẽ khép hờ nhìn kẻ dám mạo phạm đến thánh địa!

Không sai! Nữ nhân ấy chính là nữ thần thời gian, người xếp thứ 12 trong số những vị thần được kính ngưỡng nhất của tam giới.
Môi mỏng mềm mại khẽ nhếch lên nói ra:
- Huyền Tích công chúa, người dám vi phạm Luật lệ của Tam giới?
Nữ nhân nhếch môi cười:
- Thần thời gian nga… lâu rồi không gặp nãi nãi ngươi a…
Một giọng nam ngả ngớn cũng theo phía sau vang lên:
- Công chúa a… thật lâu chưa gặp ngươi a… bọn ta có thể nể ngươi chuyện khác nhưng chuyện này thật sự không thể được…
Xoay người liền nhìn thấy một nam nhân cao lớn không chút nghiêm túc đang dựa cầm lên Thanh kiếm Hỗn Độn của thần không gian nhìn nàng, bộ dáng đúng chất yêu nghiệt.
Nhìn qua nhìn lại, nàng xoay người, tiếp tục không nể nang gì mà tiếp tục tiến về phía trước.
Cũng thật kỳ diệu, bóng tròn đi tới đâu thì bức tường tựa như gặp chất exit mà tan rã đến đó.
Nữ nhân lạnh lùng cùng nam nhân ngã ngớn thoáng nhíu mày lại, hai bóng ảnh nhanh chóng lướt đến trước mặt nàng, phương trượng cùng thanh kiếm đồng loạt hướng về phía nàng trỏ đến, một lớn một nhỏ có chút căng thẳng ngăn nàng lại, cùng một lúc hô lên:
- công chúa, đừng làm chúng thần phải khó xử!!
câu nói đã không còn mang theo ý tứ chất vấn mà đã mang theo tia ép buộc.
Nhìn hai người một chút, nữ nhân búng tai cái “chóc” một cái, bóng tròn liền hở ra một đoạn chỗ trống đối diện với hai người nọ rồi len lỏi vào trong quả bóng bắt đầu tạo hình một chiếc ghế quý phi, thậm chí… còn “xù lông” lên để tạo cảm giác mềm mại cho ghế.
(mm: quá giả quá hiện đại! Hải Nguyên Chi Tĩnh vang danh triệu năm trước nay biến đâu mất rồi :v)

Nữ nhân thuận theo mà dựa hoàn toàn lên “ghế”, có chút lười biếng nhìn móng tay thon thả của mình, bơ đời nói:
- Giờ sao? Muốn gì? Muốn ngăn cản bổn công chúa vi hành đúng không?
Ngón tay vô tình bóp thật mạnh lên ghế quý phi, “chiếc ghế” nhất thời run nhè nhẹ, nó có thể cảm nhận sự tức giận của chủ nhân mình, nó phát ra tiếng ô ô nho nhỏ…
Ô ô… sao chủ nhân lại giục hết tức giận lên người nó nha…
Ủy khuất chuyển hóa thành tức giận.
Không được! Nó phải tìm người khác để phát tiết!!!
Dường như có linh trí, nó hướng phương hướng nhìn về phái hai người trước mặt, toàn thân bắt đầu tản ra ánh sáng màu xanh ngọc chói lọi, những tia thủy lực mạnh mẽ hấp thu vào Hải Nguyên Chi Tĩnh, rồi dùng một tốc độ còn nhanh hơn ánh sáng tản mát ầm ầm ra xung quanh.
Làn sóng linh lực gợn sóng xõa tung ra đậm đặc…
Hai người trước mặt không dám xem thường sức mạnh chỉ do một tiên bảo phát ra…
Đừng có đùa! Hải Nguyên Chi Tĩnh là vật nào chứ! Đó là thiên tiên bảo xếp hạng cùng bậc với Thổ Tức Thần Uẩn! Chỉ xếp sau Búa Thần phá giang sơn của Vị Thần Khai Lập tối cao Tam giới đó!
Thiên Tiên Bảo trong tay bọn họ chỉ là thiên tiên bảo trung phẩm, nghĩ sao có thể đọ nổi!!!
Ánh mắt hai bên liếc nhau, một trượng một kiếm liền hợp lại làm một!
Nhất thời tạo thành một cây thần trượng hoa lệ, ánh sáng hỗn độn xen lẫn màu trắng tỏa ra đậm đặc.
Có một truyền thuyết kể ra, một khi Trượng thần thời gian cùng Kiếm thần không gian hợp lại thì lúc đó… huyền thoại sẽ một lần nữa tái hiện lại…

Khi trượng kiếm hợp lại thì quyền trượng Thời Không sẽ một lần nữa xuất hiện…
Nhưng thật đáng tiếc… Nó có thể là huyền thoại đối với các trường hợp khác, nhưng tiếc thay nó lại đang đối mặt với Hải Nguyên Chi Tĩnh…
Cho dù hợp nhất lại làm một thì nó rốt cuộc vẫn chỉ là một thiên tiên bảo thượng phẩm!
Pháp bảo cũng giống như cấp độ tu tiên của từng người, mỗi lần lên một cấp độ thì lại càng khó khăn muôn phần. Đó chính là chỉ pháp bảo bình thường, còn chúng ta đang nói đến thiên tiên bảo – cấp bậc dường như chỉ có trong truyền thuyết đối với các vị thần tối cao của tam giới…
Mỗi một cấp bậc khác biệt chính là khác nhau một trời một vực! Không thể so vế!
Nữ nhân ánh mắt liếc nhìn hai người trước mặt đang nghiêm nghị điều khiển quyền trượng Thời Không có chút chật vật khó nuốt nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể tiến công đến chỗ nàng!
Bọn họ không thể kéo dài tình trạng hợp nhất này quá lâu… phải kịp ngăn cản lại hành động của công chúa trước khi người cứu viện đến kịp…

Thông minh như nàng làm sao có thể không nhìn ra tâm tư của bọn họ chứ!
Ngồi dậy khỏi chiếc ghế “vải tạo”, nàng đứng dậy thẳng thớm nghiêm túc, nàng lại một lần nữa búng tay cái “chóc”, Hải Nguyên Chi Tĩnh liền ngoan ngoãn thu lại khối tròn, nhanh chóng trở lại bộ dáng khối vải màu xanh lam dài vô tận rồi bao bọc lấy nàng.
Chút linh lực nhè nhẹ để chân nàng chạm xuống mặt đất.
Một dáng hình nhỏ nhắn đứng giữa sự bao bọc của một khối vải dài vô tận phát ra thủy linh lực mạnh mẽ, nàng hai tay nâng lên, ngón tay nhỏ nhắn khẽ di chuyển, hai khối cầu năng lượng màu xanh bắt đầu xuất hiện trong trong hai lòng bàn tay của nàng.
Nhìn nó nhỏ bé nhưng bạn đừng có xem thường sức mạnh khổng lồ tích tụ trong chúng, nó có thể dễ dàng phá hỏng hàng trăm thế giới đấy!
Mắt phượng khẽ híp lại tập trung linh lực vào khối cầu nhỏ trong lòng bàn tay…
Hai người đứng ngăn ở trước của thời không không khỏi rùng mình.

Dường như đã đến thời điểm chín mùi, mắt phượng lại một lần nữa mở ra, ánh mắt nhìn hai người trước mặt…
Nữ nhân bắt đầu giục một quả cầu chứ đựng năng lượng khủng khiếp về phía họ…

Hai người kia tuy hãi nhưng vẫn giữ trong lòng bình tĩnh, tập trung toàn bộ linh lực vào Quyền Trượng Thời Không, tập trung toàn bộ tinh thần vào đó!
Nữ nhân cười khẩy nhìn bộ dáng tập trung của hai người kia, ánh mắt hờ hững nhìn quả cầu đang quăng thẳng vào quyền trượng.
Hai bên đụng nhau.
Một cái “ầm!” nổ lên vang đội! Khói bụi bắt đầu bóc lên mù mịt!
Một lát sau liền tan ra rất nhanh, chỉ thấy hai bóng người chật vật nắm giữ quyền trượng Thời Không toàn thân thất khiếu chảy máu, ánh sáng từ quyền trượng cũng bắt đầu mờ dần…
Dù bộ dáng chật vật nhưng ánh mắt họ vẫn một mực tập trung lên người nàng... cố dùng những tia linh lực đang chạy tán loạn trong cơ thể… dần dần phá hỏng thân thể họ…
Không! Dù họ có chết thì họ cũng phải ngăn cản lại!

Nhìn hai người thân thể tả tơi đã không còn hình người, nàng xoay xoay khối cầu nhỏ trong tay, bên trong viên đá dường như đang giảm trữ lượng linh lực tập trung trong khối cầu, trong lòng không khỏi nghĩ…
Aiz… không nên quá nặng tay… lỡ họ chết thì cũng phiền phức tìm người khác thay thế a…
Sau khi xác định linh lực bên trong đã ở mức tạm chấp nhận được, nàng lại một lần nữa phóng thẳng viên đá đến phương hướng hai người một trượng kia…
Hai người khiếp sợ nhắm chặt mắt lại, linh lực trong người họ lại một lần nữa điên cuồng chuyển vào Quyền Trượng!
Đây chính là một kích cuối cùng!

nửa chén trà trôi qua, nữ nhân nhàn nhã ngự trong “khối tròn” được tạo bởi Hải Nguyên Chi Tĩnh lăn vào trong cánh cửa thời không, rồi thôi dòng chảy hỗn độn ầm ầm của không gian và thời gian giao nhau mà lướt không nhẹ nhàng đến một thế kỷ mới nào đó… một không gian nào đó thật mới…

T/g: truyện bây giờ chính thức khai màn, chào mừng bạn đến với thế kỷ 21, nơi sẽ diễn ra tình yêu đậm chất máu lửa của công chúa thiên giới bơ đời cùng với chàng tổng tài bề ngoài nhu nhược nhưng lại mặt dày vô cùng :v…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận