Kế Hoạch Của Bảo Bối: Con Muốn Người Mẹ Này - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Editor: Ngạn Tịnh.

"Cố Hành Thâm, anh thả tôi xuống."

Cố Hành Thâm mím chặt môi mỏng, không hề để ý đến sự kháng cự của cô, thật giống như thứ bản thân ôm trên tay không phải là người, mà là một cái bao bố to bự.

"Còn ồn ào thì sẽ ném em về lại nơi đó."

"Về thì về! Tôi còn chưa tìm được Long Ngạn đâu!"

Cố Hành Thâm nhíu mày, xem ra cô không hề biết người đàn ông vừa rồi chính là Long Ngạn, vậy cũng chứng tỏ anh đến kịp thời, bọn họ còn chưa kịp cấu kết với nhau.

"Long Ngạn không thích hợp với em." Cố Hành Thâm nói.

Cung Tiểu Kiều xì một tiếng, "Không thích hợp với tôi chẳng lẽ thích hợp với anh?"

Cố Hành Thâm: "..."

Thật ra thì anh rất muốn nói, cô nói đúng rồi.

"Cố Hành Thâm, anh dựa vào điểm gì lại khẳng định như vậy? Chúng tôi không hợp ở chỗ nào?" Cung Tiểu Kiều chất vấn.

"Giới tính không hợp." Cố Hành Thâm chậm rãi trả lời.

Cung Tiểu Kiều đang muốn hùng hồn phản bác, đột nhiên sững sốt lại, "Này... Hả?"

"Long Ngạn thích đàn ông."


"Ý của anh chính là... Anh ta thật sự sẽ thích anh mà không thích tôi?"

Cố Hành Thâm cũng có chút vã mồ hôi, "Có thể hiểu như vậy."

Cung Tiểu Kiều muốn hộc ngụm máu chó này, chòi má, thật vất vả mới tìm được người đàn ông có thể chống đối với Cố Hành Thâm, vậy mà người đàn ông kia lại không thích phụ nữ?

Phắc! Các chị em trong một lần mất cả hai người chồng trong mơ, thật đúng là nghiệp chướng mà!

Chòi má cô còn có thể đen đủi hơn được nữa sao?

Cố Hành Thâm liếc nhìn một cái đã biết được trong đầu cô đang nghĩ gì, "Bên ngoài rất nguy hiểm, không nên cách anh quá xa, nhỡ đâu anh không xuất hiện kịp thời, vậy thì em phải làm sao chứ?"

"Nào có nguy hiểm như anh nói chứ, hôm nay là do tôi đen đủi mà thôi!" Cung Tiểu Kiều lầm bẩm.

Cố Hành Thâm nghiêm túc nhìn cô, "Không được phép đi tìm Long Ngạn nữa, người đó rất nguy hiểm."

"Vậy tôi đổi người khác xem sao." Cung Tiểu Kiều hiển nhiên vẫn chưa từ bỏ.

Cố Hành Thâm bất đắc dĩ nhìn cô, "Anh cưới em."

"Cố Hành Thâm, anh có cần nói kiểu bị ép buộc như vậy không?" Cung Tiểu Kiều giận.

Cố Hành Thâm nhìn cô, "Đến cuối cùng, vẫn cảm thấy giao em cho ai cũng không yên tâm, được, cho nên anh không thể làm gì khác hơn là tự mình nhận lấy."

Trong lòng Cung Tiểu Kiều run lên, tránh ánh mắt của anh, "Cố Hành Thâm, anh dẫn tôi đi đâu đây?"

"Về nhà băng bó vết thương."

"Ồ..."

Biệt thự Thiên Hòa Uyển.

Cố Hành Thâm mở đèn nhà, cẩn thận thả cô lên giường.

"Cần anh giúp không hay em tự cởi?"

Vết thương ở sau lưng, gần chỗ xương bươm bướm, Cung Tiểu Kiều nằm sấp trên giường, suy nghĩ một chút về độ khó khi tự làm, buồn bực nói, "Tôi muốn đi bệnh viện."

Cố Hành Thâm ngồi qua, bắt đầu cởi nút áo của cô, "Qủa nhiên không nên hỏi ý kiến của anh, không nên quá lịch sự với em! Em chính là thích ăn đòn!"

"Cố Hành Thâm, đau quá đau..." Cung Tiểu Kiều lập tức ê a kêu đau.

"Sợ đau thì phối hợp một chút đi."

Vì để chịu ít đau đớn da thịt một chút, Cung Tiểu Kiều đành nằm yên không dám lộn xộn nữa.


Nhìn vẻ mặt chăm chú cẩn thận của anh, Cung Tiểu Kiều cảm giác bản thân cứ nhăn nhó khó chịu thật đúng là quá ra vẻ, dứt khoát thoải mái mặc cho anh cởi áo ra, trần trụi nửa lưng.

Rồi 'cạch' một tiếng, nút thắt áo ngực sau lưng cũng bị mở ra bỏ qua hai bên, Cung Tiểu Kiều vẫn còn có chút không tự nhiên được, "Cái đó..."

"Đừng quay đầu." Cố Hành Thâm đưa tay ngăn chặn tầm mắt có ý đồ chuyển về phía sau của cô, sau đó lấy thuốc và bông băng từ hòm thuôc sra.

"Ồ..."

Thật đáng buồn, chỉ là, để tránh bản thân ngất đi vì thấy máu, mặc cho anh thích làm gì thì làm, Cung Tiểu Kiều vẫn cảm thấy lần này nên nghe theo anh thì hơn.

Cho dù động tác của Cố Hành Thâm rất nhẹ, Cung Tiểu Kiều vẫn cảm thấy rất đau.

Thật là kỳ quái, sao lúc còn ở trên núi lăn lê bò lết chịu rất nhiều vết thương cũng không cảm thấy đau, thật sự lúc đó cô cảm thấy bản thân sắp thành mình đồng da sắt luôn rồi, sao bây giờ ở trước mặt Cố Hành Thâm lại trở thành cô gái nhỏ mềm mại sợ đau như vậy rồi?"

Chỗ da thịt đau đớn bỗng truyền tới một trận gió mang hơi lạnh, là Cố Hành Thâm tiến lại gần nhẹ nhàng thổi.

Sau đó, môi của anh thuận thế đặt một nụ hôn nhẹ nhàng xuống da thịt lành lặn bên cạnh.

Cung Tiểu Kiều không nhìn thấy phía sau, cho nên lúc này đây xúc cảm càng trở nên nhạy cảm, da thịt nóng bỏng lại mềm mại không giống với da tay kia đụng vào, Cung Tiểu Kiều lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, "Cố Hành Thâm, anh đang làm gì vậy?"

"Không có gì."

"Thật sao?"

"Thật."

Cố Hành Thâm bày vẻ mặt nghiêm túc chân thành trả lời, sau đó lấy một cái áo sơ mi trắng rộng lớn đưa cho cô, "Thay cái này trước đi."

Đây là quần áo của Cố Hành Thâm, so với cô mà nói thì thật sự quá lớn, cho nên Cố Hành Thâm cũng chẳng thèm cởi nút áo, trực tiếp tròng vào cho cô, sau đó mới đỡ cô ngồi dậy, cởi áo quần bị nhuốm máu vứt ra.

Cố Hành Thâm vẫn rất là thông minh đấy! Cung Tiểu Kiều thầm nghĩ.


"Có ảnh hưởng tới việc đóng phim không?" Cung Tiểu Kiều lo âu hỏi.

"Bị thương ngoài da, chỉ cần không vận động quá mạnh, qua mấy ngày là sẽ lành."

"Cũng may gần đây không có cảnh đánh đấm..." Cung Tiểu Kiều vui mừng.

Hai người đang nói, đột nhiên trầm mặc.

"Tối nay ngủ sớm một chút, ngày mai dẫn em đi cục dân chính." Cố Hành Thâm mở miệng trước.

Cung Tiểu Kiều nhìn anh, "Anh thật sự quyết định rồi sao? Anh biết rõ tôi..."

"Anh đương nhiên biết em không phải vì yêu, chẳng qua lợi dụng anh mà thôi! Chỉ là, chờ sau khi chúng ta kết hôn, em thành của anh, vậy thì sẽ không gọi là lợi dụng nữa, chuyện của em, chính là chuyện của anh."

"Cố Hành Thâm..." Cung Tiểu Kiều cắn cắn môi, tại sao những lời an ủi này lại càng khiến cô cảm thấy áy náy thế này.

Trong con ngươi Cố Hành Thâm chợt lóe lên chút đau thương, "Anh không cần biết em vì lý do gì, mặc kệ em không nghe lời thế nào, tóm lại, cưới về sẽ dạy dỗ lại thật tốt."

Cung Tiểu Kiều đột nhiên có loại dự cảm không tốt, tên biến thái Cố Hành Thâm này sẽ không cưới cô về rồi ngược đãi cô chứ!

Cung Tiểu Kiều chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng nói, "Cố Hành Thâm, tôi còn có một điều kiện!"

"Ừm, nói đi, anh sẽ tùy tình hình mà xem xét."

Cung Tiểu Kiều nhíu mày suy nghĩ xem nên nói thế nào mới có sức thuyết phục, không hề phát hiện người nào đó đã ôm cô vào ngực, cằm đặt trên đỉnh tóc cô, bàn tay ôm lấy eo cô cũng không biết thỏa mãn cách một tầng quần áo, lặng lẽ dò xét vào trong....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận