Hoàng yến

Chương trình tiến hành được một nửa rất là thuận lợi, chỉ là sau đó đột nhiên trên màn hình lớn lại xuất hiện một hình ảnh làm mọi người ngạc nhiên.
 
Căn bản trên màn hình đang liên tục giới thiệu sản phẩm, thì xuất hiện ảnh chụp Ngôn Khả Hân đang bị một người đàn ông dây dưa nắm tay.
 
Ngoài ý muốn, phía dưới quần chúng vây xem thấy hình ảnh đều không khỏi lắp bắp kinh hãi, mà các đài truyền hình lớn cũng đang phát sóng trực tiếp chương trình giới thiệu sản phẩm của Thiên Mỹ, vì thế những hình ảnh đó cũng không lọt khỏi máy quay.

 
Thời điểm Ngôn Khả Hân nhìn thấy những hình ảnh đấy cũng không khỏi ngẩn người, bất quá cô phản ứng nhanh chóng, ấn một cái hình ảnh tắt đi, giống như chưa hề phát sinh điều gì, kế tiếp hình ảnh sản phẩm tiếp tục công chiếu.
 
Tuy rằng ảnh chụp đột nhiên xuất hiện làm lòng tò mò của mọi người nổi lên, toàn bộ quá trình đều nghị luận không thôi, nhưng Ngôn Khả Hân cuối cùng vẫn là kiên trì nói xong.
 
Sau khi xong việc Ngôn Khả Hân đi vào hậu trường, người bên bộ phận tuyên truyền đã nôn nóng chờ đợi, Ngôn Khả Hân đi tới liền trực tiếp hỏi: “Sao lại thế này?”
 
Trưởng bộ phận tuyên truyền đem một cô gái đang run lẩy bẩy đẩy đến trước mặt cô nói: “Hôm nay phụ trách máy chiếu là cô Lệ Lệ này.”
 
Lệ lệ là nhân viên mới, không có kinh nghiệm gì, rõ ràng đã bị dọa choáng váng, vội run run rẩy rẩy nhìn cô nói: “Ngôn tổng, tôi cũng không biết chuyện là như thế nào, những hình ảnh trên máy chiếu không phải là tôi động tay động chân.”
 
Trưởng phòng bộ phậb tuyên truyền rõ ràng cũng bị gọi tới rồi, cơ hội ngày hôm nay khó được cỡ nào, quảng trường này cũng không phải nơi dễ thuê, huống chi hôm nay còn tới nhiều truyền thông như vậy, hôm nay náo loạn như vậy, rõ ràng đối sự phát triển của công ty rất bất lợi.
 
Cô đen mặt, lạnh giọng mắng: “Hôm nay tư liệu cho tuyên truyền là nhiệm vụ của cô, dù không làm thì cô cũng không thoát khỏi liên quan đâu.”
 

Lệ lệ sợ tới mức không nói nên lời, chỉ là hai mắt đẫm lệ nhìn Ngôn Khả Hân.
 
Ngôn Khả Hân có chút đau đầu, “Chuyện này trước giao cho bộ phận xã hội phụ trách, kiểm tra kỹ lưỡng một chút đến tột cùng là ai đã làm chuyện này.”
 
Ngôn Khả Hân có chút mệt, sau khi tiếp đãi xong khách liền trực tiếp trở về công ty, tuy rằng những hình ảnh đó chỉ xuất hiện trong chớp mắt, bất quá cô hiểu, qua tay đài truyền hình như vậy, người ta lại bát quái cho xem, chỉ không cẩn thận có chút sợ lại có người sợ thiên hạ không loạn, truyền thông cũng sẽ bắt gió bắt bóng một phen.
 
Ngôn Khả Hân vừa mới trở lại công ty liền nhận được điện thoại của Dương Minh Lan, đầu bên kia Dương Minh Lan có chút kích động, dùng âm thanh có thể xuyên thấu màng nhĩ mà hỏi cô: “Tiểu Hân ảnh chụp trên mạng là chuyện như thế nào? Em cùng anh Khuynh Dương thật sự không có gì chứ?”
 
Ngôn Khả Hân trong lòng trầm xuống, đến Dương Minh Lan đã biết, quả nhiên những bên truyền thông thích bắt gió bắt bóng vẫn không buông tha cô.
 
Ngôn Khả Hân xoa xoa cái trán đang phát đau, hữu khí vô lực giải thích nói: “Đó chỉ là hiểu lầm thôi chị, hiện tại em đang có chút vội, sau rảnh em sẽ giải thích với chị.
 
Không đợi Dương Minh Lan trả lời cô liền trực tiếp tắt điện thoại, sau đó cô đăng nhập Weibo, quả nhiên nhìn đến hot search trên Weibo đều là về nói về cô.
 

“Chị gái Ngôn Nhã Mộng phát sóng trực tiếp xuất hiện ảnh chụp chung với người đã có vợ”
 
“Đại tiểu thư nhà lẩu vương cặp kè với người đã có vợ”
 
Khoảng thời gian trước bởi vì sự việc của Tưởng Thục Viện và Ngôn Nhã Mộng, Ngôn Khả Hân ở trên Weibo cũng có chút nổi tiếng, cho nên khi đài truyền hình phát sóng trực tiếp cô bị một người đàn ông lôi kéo nắm tay rất nhanh đã được đến chú ý.
 
Ngôn Khả Hân tùy tiện click mở Weibo nhìn một chút, phát hiện thế nhưng đã có người đã tra ra được lai lịch người đàn ông nắm tay cô, đương nhiên mấu chốt nhất vẫn là mấy từ ngữ, “Chủ tịch tập đoàn Quang Minh” “Đã kết hôn” “Ngoại tình”.
 
Quả nhiên không ngoài dự liệu của cô, truyền thông cố ý đem hình ảnh phóng đại lên, hơn nữa còn xuất hiện ảnh chụp Dịch Khuynh Dương đã kết hôn, những hình ảnh ái muội đó không khó để mọi người liên tưởng đến gian tình.
 
Ngôn Khả Hân nhìn bình luận, chỉ thấy không ít người đã chửi rủa tam quan của cô.
 
“Không nghĩ tới không chỉ Ngôn Nhã Mộng cùng mẹ cô ta là tiểu tam, ngay cả chị gái cô ta cũng là tiểu tam, cả gia đình này đúng là cực phẩm.”
 
“Nghe nói phu nhân chủ tịch tập đoàn Quang Minh là con gái của gia tộc có truyền thống hội họa, hơn nữa cô ấy thường xuyên làm từ thiện, thời điểm Chủ tịch tập đoàn Quang Minh và vị Ngôn đại tiểu thư hẹn hò thì phu nhân nhà người ta đang đi từ thiện ở trên núi trong một trại trẻ mồ côi. Ai, chính mình ở bên ngoài bôn ba trợ giúp danh tiếng của chồng, thì người chồng lại ở nhà ngoại tình, vị phu nhân này cũng thật là đáng thương.”
 
Phía dưới còn rất nhiều bình luận, Ngôn Khả Hân thật sự nhìn không được nữa. Có lẽ khoảng thời gian trước còn đồng tình việc cô bị Ngôn Nhã Mộng khi dễ, lúc này lại đồng lọạt chỉ trích cô thông đồng với chồng người khác.
 
Ngôn Khả Hân hiện tại đầu óc tràn ngập nghi vấn, vì sao bộ phận tuyên truyền lại có bức ảnh này, đến tột cùng là ai đã động tay vào.
 
Còn có hình ảnh cô và Dịch Khuynh Dương nắm tay nhau là chụp khi nào.
 
Từ bối cảnh của bức ảnh nhìn ra, có điểm giống hậu viện nhà ông ngoại, cô nhớ tới ngày ấy lúc tản bộ có gặp Dịch Khuynh Dương, lúc ấy hắn còn lôi kéo tay cô hỏi hiện giờ cô muốn sao? Hơn nữa bất ngờ còn bị Lục Mạn bắt gặp.
 
Có thể chụp bức ảnh này, hoặc là người của Dương gia, hoặc chính là Lục Mạn. Người của Dương gia khẳng định không có khả năng, từ ông bà người thân ruột thịt hay ngay cả người giúp việc, đều là những người nhìn cô lớn lên từ nhỏ không có khả năng làm việc này . Nghĩ tới nghĩ lui chỉ còn Lục Mạn, chỉ là từ góc độ ảnh chụp, bức ảnh này được chụp từ trên lầu, mà lúc ấy Lục Mạn đang đứng ở bên cạnh vườn hoa.
 
Nhìn qua tựa hồ cũng không giống như là cô ấy chụp. Nếu cũng không phải Lục Mạn, vậy chuyện này liền khó giải thích, chẳng lẽ bức ảnh này tự động chụp?
 
Nghĩ đến đấy, Ngôn Khả Hân có một suy nghĩ lớn mật, nếu đem camera đặt ở trên lầu nhắm ngay tiêu cự, sau đó lại nhấn nút tự động chụp, sau đó đi xuống lầu, tựa hồ có thể tạo bằng chứng giả thoát khỏi hiềm nghi.
 
Nhưng cũng không có gì là không thể.
 
Có lẽ vì để thoát khỏi hiềm nghi, cô ấy cố ý đem camera đặt ở trên lầu, sau đó lại đi xuống lầu, camera tự động quay chụp cũng vừa lúc cô ấy đã ở dưới. Như vậy là có thể xây dựng cho mình chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo. Chẳng sợ có người hoài nghi, cô ấy cứ chết không thừa nhận, chỉ cần như thế không ai có thể chứng minh là cô ấy làm.
 
Ngôn Khả Hân ánh mắt híp lại, nếu ảnb này thật là do chính cô ấy mà ra, thì có thể chứng minh Lục Mạn cũng không có lương thiện đáng thương như vẻ ngoài.
 

Người phụ nữ này rất là thông minh, bước đầu tiên là buông xuống phòng bị của cô lấy lui làm tiến tỏ vẻ đáng thương, nếu là có tác dụng thì tốt, nếu không cô ta còn có chiêu khác, chụp ảnh mờ ám của hai người, dùng bức ảnh làm hai người thân bại danh liệt.
 
Thật là người phụ nữ tâm cơ, vừa thông minh cũng rất có thủ đoạn .

 
Chỉ là nếu bức ảnh thật là Lục Mạn làm, vậy cô ta đưa vào công ty cô bằng cách nào.
 
Hơn nữa chuyện này hiển nhiên là đã có mưu tính trước, Lục Mạn tựa hồ rất rành kế hoạch của công ty cô, cho nên an bài như vậy nhìn như “Ngoài ý muốn”, nhưng rất nhanh liền leo lên top hot search, khẳng định ở phía sau có người trợ giúp. Mà kẻ sau lưng này thao túng hết thảy mục đích chính là muốn hủy diệt cô.
 
Ngôn Khả Hân thật sự là đau đầu, loại chuyện này cô nên giải quyết thế nào đây.
 
Bất ngờ cô không ngờ được chính là, tới buổi chiều, lại xảy ra chuyển biến lớn. Chính là người đứng đầu của Tư Thông gia tộc, danh nhân yêu nước trứ danh Quý Thần Vũ tiên sinh dùng tài khoản weibo xã giao của mình đăng bài viết bằng tiếng Anh , “Ngôn Khả Hân là người phụ nữ của tôi”.
 
Cho nên, khi cô mở weibo lên lần nữa, hot search liền biến thành, “Tư thông gia tộc”, “Quý Thần Vũ”, “ Mười đại gia tộc giàu nhất thế giới”.
 
Mà toàn bộ tin tức của cô và Dịch Khuynh Dương đã bị xóa hoàn toàn, cô thử tìm kiếm tên của mình, nhưng đều xuất hiện dòng chữ “Xin lỗi, không có thông tin gì liên quan đến từ tìm kiếm”.
 
Quý Thần Vũ đã rất nhiều ngày không thấy xuất hiện trước mặt cô, cũng không biết là anh đi điều dưỡng thân thể ở đâu, anh đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi làm cô bắt đầu hoài nghi có phải anh đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của cô rồi không.
 
Lại không nghĩ rằng anh vẫn luôn yên lặng chú ý hết thảy mọi chuyện bên cô, thời điểm cô gặp sự cố anh là người đầu tiên đứng ra che chở.
 
Ngôn Khả Hân là người phụ nữ của tôi, tựa hồ như muốn nói với tất cả mọi người, những thông tin đó chỉ tin bóng tin gió không đúng sự thật, đã là người của gia tộc Tư Thông sao có thể đi làm tiểu tam người khác ?
 
Hơn nữa những thông tin hình ảnh của cô đều bị xóa mất, cũng đại biểu cho năng lực cường đại của Quý Thần Vũ.
 
Lúc này, bởi vì Quý Thần Vũ đã chạm tay vào, truyền thông muốn kiếm tiền cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, rốt cuộc chẳng ai dám đắc tội với gia tộc giàu có top mười trên thế giới .
 
Cứ như vậy, bất quá mới nửa ngày sau, những tin tức có liên quan đến Ngôn Khả Hân và Khuynh Dương cứ như vậy biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Ngôn Khả Hân phía trước còn đau đầu, thấy vậy cũng không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
 
Bởi vì chuyện này cảm giác của Ngôn Khả Hân với Quý Thần Vũ rất phức tạp, muốn nói thì người này thật sự cô không hiểu rõ anh, khi thì anh cưỡng chế áp bách cô, khi thì lại đối cô ôn nhu có thừa. Khi thì lại vắng vẻ cô, chính là thời điểm cô gặp nạn anh lại là người đầu tiên đứng ra bảo vệ cô.
 
Bất quá, mặc kệ thế nào, lúc này đây nguy cơ có thể hóa giải dễ như trở bàn tay đích xác là nhờ Quý Thần Vũ giúp đỡ.
 

Mà hiện tại việc cô phải làm là mau chóng bắt được người đứng sau màn. Nếu bức ảnh là do Lục Mạn làm, không có khả năng một mình cô ta có thể ra tay, khẳng định là có người giúp sức, nghĩ tới nghĩ lui cô cảm thấy chuyện này cùng người của bộ phận xã hội không thoát khỏi liên quan, đặc biệt là cô gái tên Lệ Lệ.
 
Ngôn Khả Hân liền trực tiếp gọi cô gái tên Lệ Lệ tới văn phòng nói chuyện, cô gái này nhìn qua có vẻ nhát gan, tựa hồ không giống như người làm chuyện xấu. Bất quá Ngôn Khả Hân vẫn thử, đầu tiên là hù dọa cô ta một chút, nói lên tính nghiêm trọng của việc này nếu không khai báo thành khẩn cô sẽ trình đơn lên công an, sau đó dụ dỗ cô ta nếu thẳng thắn sẽ bỏ qua và khen thưởng gì đó.
 
Quả nhiên vừa đấm vừa xoa, cô ta nhịn không được, thịch một tiếng quỳ trên mặt đất, lấy usb từ trong túi ra, nhìn cô cầu xin : “Ngôn tổng, xin tha lỗi cho tôi, không cần khởi tố tôi được không. Tôi chỉ là sinh viên mới ra trường, nếu bị khởi tố, sau này tiền đồ của tôi coi như xong. Đây là Ngôn Nhã Mộng tiểu thư đưa cho tôi, tôi biết sai rồi, Ngôn tổng bỏ qua cho tôi lần này được không! Tôi từ nay không dám nữa !”
 
Ngôn Khả Hân nhìn cô ta, ánh mắt nguy hiểm, không nghĩ tới thế nhưng Ngôn Nhã Mộng có tham dự trong đó. Cô cho rằng sự nghiệp, thanh danh bị hủy cô ta sẽ an phận hơn chút, không nghĩ tới thế nhưng cô ta còn chưa từ bỏ ý định.
 
Hơn nữa, thực rõ ràng, Ngôn Nhã Mộng lúc này đây bỏ cả vốn gốc muốn đùa chết cô.
 
Nhìn ra có vẻ sự trừng phạt lần trước vẫn là quá nhẹ, nên đem mẹ con cô ta hoàn toàn đuổi ra khỏi nhà, chặt đứt tất cả đường lui, làm bọn họ không có khả năng xoay người!
 
Bất quá Ngôn Khả Hân không phải người xúc động, không thể rút dây động rừng , chuyện này còn cần bàn bạc kỹ hơn, không thể nóng vội.
 
Tan tầm cô trở lại chung cư, nghĩ tới nghĩ lui cô cảm thấy hẳn là phải nói tiếng cảm ơn với Quý Thần Vũ .
 
Cho nên, lần đầu tiên cô chủ động gọi điện thoại cho anh, không biết vì sao, cô có chút khẩn trương.
 
Bất quá cô không nghĩ tới điện thoại thế nhưng không ai nghe máy, cô gọi lại một lần nữa thế nhưng vẫn vậy. Ngôn Khả Hân không rõ Quý Thần Vũ suy nghĩ cái gì, bất quá nếu anh không muốn nhận điện thoại của cô, thì cô cũng không muốn mất mặt thêm nữa.
 
**
 
Tuy rằng lần này tuyên truyền đã trải qua một phen náo loạn, nhưng lại mang tới cho Thiên Mỹ một hợp đồng lớn. một đại gia giàu có thu mua số lượng lớn nước hoa bên cô.
 
Gặp được người nhiều tiền như vậy, Ngôn Khả Hân có bao nhiêu hưng phấn là có thể nghĩ, người ta bên kia thành khẩn hợp tác như vậy, Ngôn Khả Hân tự nhiên mà muốn mời người ta một bữa cơm.
 
Không nghĩ đại gia rất là thoải mái đáp ứng.
 
Địa điểm ăn cơm là do vị đại gia kia định đoạt, tại một nhà hàng bò bít tết, tới thời gian đã hẹn Ngôn Khả Hân liền đi qua.
 
Khi đến nơi cô được phục vụ dẫn lên phòng cao nhất, còn chưa đến gần phòng ăn, Ngôn Khả Hân liền nghe được một trận âm thanh đinh tai nhức óc.
 
Ngôn Khả Hân đứng ở ngoài hành lang nghe thấy âm thanh dào dạt tình cảm mãnh liệt mênh mông kia cả người đều run rẩy, hơn nữa cùng với tiếng đàn kinh người là giọng ca gào rống, nội lực phải nói muốn mang mọi thứ phá nát, cực kỳ giống người điên.
 
Ngôn Khả Hân cảm thấy khẩu vị của vị đại gia này thật độc đáo.
 
Đi vào cửa, người phục vụ tủm tỉm nhắc nhở cô, “Ngôn tiểu thư chắc phải che lỗ tai một chút.”
 
Ngôn Khả Hân cho rằng người phục vụ lo lắng sau khi mở cửa tiếng nhạc mãnh liệt sẽ đánh sâu vào tâm hồn cô mất, lập tức ngoan ngoãn che lỗ tai lại. Bất quá không nghĩ tới, người hầu kia cũng không lập tức mở cửa, mà là từ phòng bên ngoài trong ngăn tủ lấy ra hai cái đồng la? Đúng, là đồng la không sai.
 
Sau đó một tay một cái, gõ xuống mấy tiếng, chỉ nghe được ầm ầm vài tiếng vang bén nhọn lúc sau, sau đó người hầu mới buông đồng la ra, cười ha hả vì mở cử ra cho cô, “Ngôn tiểu thư mời vào.”

 
Ngôn Khả Hân giật giật khóe miệng, cám ơn nhẹ nhàng mới đi vào.
 
Mà sau khi cô đi vào, tiếng âm thanh kim loại cũng ngưng, sau đó cô nhìn thấy một người đàn ông toàn thân mặc một bộ vest màu đen đứng ở bên cửa sổ, hắn dựa lưng vào cửa sổ, chân dài nhàn nhã giao nhau. Một tay anh đút vào túi một tay cầm ly rượu vang đỏ, màu đen của tây trang lúc này càng lộ ra một loại khuynh hướng cảm xúc tốt đẹp, anh hơi hơi câu môi, trên khóe miệng đang cười mang theo một loại tà khí.
 
“Đã lâu không gặp, Ngôn tiểu thư.”
 
Ngôn Khả Hân hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng lý giải được vị đại gia nào mà khẩu vị mặn như vậy.
 
Thì ra là Quý Thần Vũ.
 
Tên biến thái này, tựa hồ anh làm gì đều có thể lý giải được.
 
Ngôn Khả Hân cũng cười nói: “Quý tiên sinh thân phận thật đúng là thiên biến vạn hóa.”
 
Quý Thần Vũ uống một ngụm rượu vang đỏ, một tay bưng rượu vang đỏ lắc nhẹ, anh nhướng mày nói: “Thân Phận của tôi cũng không nhiều lắm, thỉnh thoảng phải thay đổi một chút Ngôn tiểu thư mới cảm nhận được tình cảm mãnh liệt chứ phải không?”
 
Ngôn Khả Hân khóe miệng khẽ run rẩy, tình cảm mãnh liệt cái đầu anh.
 
Bất quá Ngôn Khả Hân lại không dám mắng ra lời, ha hả cười, không phản ứng với anh.
 
Quý Thần Vũ hỏi: “Vậy em nói đi, ngày đó gọi điện thoại cho tôi có phải em nhớ đến tôi không?”
 
“……” Ngôn Khả Hân nhớ tới mấy ngày trước cô chủ động gọi điện thoại là muốn nói lời cảm ơn với anh, cô nhún nhún vai, “Tôi gọi điện thoại chỉ là muốn cảm ơn anh thôi.”
 
Anh nhướng mày, “Thế muốn cảm ơn ra sao?”
 
“Tôi mời anh ăn một bữa lớn, anh muốn ăn cái gì?”
 
Quý Thần Vũ hừ nhẹ một tiếng, hỏi lại: “Tôi là người thiếu tiền để ăn một bữa lớn à?”
 
“……” Anh cao cao tại thượng miệt thị. Ngôn Khả Hân xoa xoa cái trán hỏi lại hắn: “Vậy anh muốn gì?”
 
Anh cơ hồ là không chút nghĩ ngợi, “Đương nhiên là muốn em nhào vào trong ngực tôi mà thôi.”
 
vẻ mặt cười như không cười của anh, mang theo một chút trêu đùa cùng khiêu khích, anh rất thích trêu đùa cô, tựa như trêu đùa sủng vật vậy. Mà mỗi khi anh như vậy cô liền thích đối nghịch anh, muốn cho cô chủ động nhào vào trong ngực, mơ cũng đừng nghĩ.
 
Chính là cô đột nhiên nghĩ đến người đàn ông này tuy rằng chán ghét, nhưng cũng giúp cô rất nhiều.
 
Hơn nữa, tựa hồ mỗi lần cô xuất hiện nguy hiểm anh đều là người đầu tiên đứng ra chở che.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận