Hệ Thống, Chạy Mau~!!!

Sau khi tổ chức xong hôn lễ với Huyết La và Lãnh Ngưng, phải năn nỉ ỉ ôi đến gãy cả lưỡi hai người mới chịu thả hắn đi một lát....!!! Chỉ một lát, nếu lâu hơn thì tuyệt đối hai người kia sẽ lên Thiên giới, xách cổ Thiên đạo đi tìm hắn rồi.

Haiz....kể ra Thiên đạo cũng là số khổ, nó trêu ai chọc ai nha...!!! Thiên đạo ở Thế giới Tu Tiên địa vị là tuyệt đối, thế nhưng ở Thế giới này lại chịu khổ áp bức như vậy, ko ngẹn khuất mới là lạ đâu.

Trác Phàm quan sát khung cảnh xung quanh.....hm, một tòa thành trống...hơn nữa, còn trông khá quen thuộc.

_ À...!!! Chả phải khu căn cứ cũ đây sao....?!! Trở nên hoang tàn như này hẳn là đã bị Jason càn quét qua rồi nhỉ...!!! Hm, để xem hiện tại nơi này còn tồn tại mấy căn cứ - Trác Phàm xoa cằm tiếc nuối, mở ra bản đồ của Hệ thống xem xét.

Quả nhiên, sau khi trở thành Zombie vương, đám Zombie kia lập tức bị Jason đuổi đến một khu, vây tròn lại.....chém giết từ từ. Hiện tại trên Trái đất đã cón rất ít dấu chân Zombie nào khác ngoài Jason. Cả các khu căn cứ cũng vậy, mặc kệ Chính phủ ko chính phủ đều bị Jason hàng này lật tung lên trời. 

Ai quy phục thì dẫn về căn cứ bắt đầu huấn luyện, đảm bảo cơm no, áo ấm, hoàn cảnh sinh hoạt yên bình. Ai ko quy phục hay cứng đầu khư khư giữ chức vị của mình thì bỏ lại ở đống phế tích đó.....ko cho bước vào lãnh thổ của Jason nửa bước. Thử hỏi, ko có nước uống, lương thực, căn cứ....lại còn ở ngoài khu được Jason bảo vệ cộng với đàn Zombie bị xua đuổi đang đói đến hoảng, khỏi nói bọn họ sẽ thê thảm đến mức nào.

Trải qua hơn 3 năm càn quét. Hiện tại, ko chỉ ở khu vực Châu Á, mà cả Thế giới, Jason cũng đã hoàn toàn xứng đáng là ông Vua ko ngai. 

" Hm.....thật thoải mái, Thế giới này lần trước vẫn còn chướng khí mù mịt sao bây giờ lại trở nên thoải mái quá vậy??? có một loại năng lượng hơi khác với nguyên tố một tí trải rộng toàn bộ nơi này.....thật là kỳ lạ" – Hắc mộng trư thoải mái hít sâu một hơi.......cảm thấy chân cũng ko đau, eo cũng ko mỏi, quả thật là vô cùng thích.

Trác Phàm nghe vậy, cười khẽ:

_ Đó là linh khí, nồng đậm hơn nguyên tố rất nhiều, tất nhiên sẽ thoải mái rồi. Hơn nữa, linh khí còn ko phân chia theo nguyên tố, linh căn* nào cũng có thể thu nạp....thực dụng và dễ dàng hơn nhiều.

(*) linh căn: giống nguyên tố, phân loại theo ngũ hành

" Oa~!!! Thần kỳ như vậy......!!! chủ nhân, chúng ta ở lại đây luôn đi?!!! khỏi trở về mấy Thế giới kia nữa" 

Trác Phàm ko nói gì, lại "vẩy" nó đi.

_ Hm, sau Tận thế, ko phát triển thành Dị giới mà lại là Tu Tiên??? Xem ra công lao là do Jason rồi? cậu ta mở ra không gian??? Hoặc là chỉ đạo những người khác Tu tiên nên khiến cho Quy tắc ko thể không chuyển đổi quỹ đạo vốn có? – hắn cười khẽ, mà thôi......suy đoán chi cho mệt xác. Đến tìm Jason ko phải mọi chuyện đều rõ ràng?!!


.......................

.....................................

Hiện tại, cả khu vực Châu Á đều chỉ còn ba khu căn cứ lớn và 9 căn cứ hơi nhỏ hơn một tí vòng quanh. Sau khi hỏi thăm Trác Phàm mới biết ba căn cứ lớn lần lượt tên là: Sunshine, Moonlight và The earth. 9 khu xung quanh thì đều được gọi là Star chỉ khác là đánh số từ 1 – 9.

Trác Phàm:.............. (-_-).................

[ Đừng hỏi này một đám tên là ai đặt, vừa nghe là biết phong cách ngốc nghếch của tên bán nam bán nữ "Trác Phàm" kia rồi. Lâm An này thê nô, thế nhưng để chuyện đặt tên quan trọng như vậy cho tên ngực bự ngốc nghếch kia làm....cho dù bị đặt là Chủ căn cứ, Phụ căn cứ hay Tiểu căn cứ cũng còn tốt hơn có được hay không..... OTL ] – Trác Phàm hết nói nổi xoa trán, lại bỗng dưng nhớ tới tính cách ngốc bức của tên đó, âm thầm nảy ra ý hay.

" Chủ nhân lại muốn tính kế người, thật là..........làm tốt lắm" – Hắc mộng trư nghe Trác Phàm phân phó, cao hứng bay vòng vòng.

Trong căn cứ The earth....phòng làm việc của Lâm An, hiện tại là Lâm phó tham mưu.

_ Oa~!!! Lâm An, Lâm An....!!! – bỗng một sinh vật nhanh như chớp lao vào nhào lên, ôm cậu cứng ngắc, bên ôm bên còn ko quên gào thét nức nở.

Lâm An:......(-_-||).........

Chúng đội viên:............(0.0)............

Dùng hết sức cũng ko kéo được người nào đó có dị năng Cường hóa xuống.....Lâm An xoa xoa trán, mặc cho Trác Phàm ôm cứng ngắc, thở dài bất đắc dĩ nói:

_ Làm sao??? Như thế nào lại sợ hãi thành như vậy??? chẳng phải em đã Luyện khí tầng 9, sắp Trúc cơ rồi sao? 

Trác Phàm ngẩng khuôn mặt "sắc nước hương trời, tuyệt sắc khuynh thành" của mình lên, tội nghiệp nhìn Lâm An....

_ Hức......em....mơ, mơ thấy....hức.....mơ thấy Đội phó báo mộng nói là hắn chết rất thảm, rất thảm.....hức.....nói là hắn đến tận lúc chết còn chưa có người yêu.....hức....tại sao chúng ta lại dám ở cùng nhau....hức....!!! – Trác Phàm một bên đánh cách, một bên nức nở nói.


Lâm An:...........(-_-||)..............

Gặp Trác Phàm vẫn còn cực kỳ run sợ, ko khỏi xoa xoa lưng cậu, nhẹ nhàng dụ hống....

_ Không sao, không sao.....chỉ là mơ mà thôi....Đội phó sẽ ko như vậy, hắn rất ôn nhu, làm sao có thể trách móc chúng ta??? Hơn nữa, chẳng phải người sống hay chết còn chưa xác định sao....làm gì có chuyện hồn ma báo mộng??? ngoan~ ko khóc.

Chúng đội viên:..................[ Định mệnh, định mệnh, định mệnh......vừa thoát khỏi một cặp suốt ngày show ân ái lại gặp phải cặp khác....!!! Các ngươi còn cho chó FA sống hay không a??? còn nữa, chúng ta là thích nữ sinh, vừa mềm vừa thơm cái loại này.....ko thích vừa cứng vừa hôi, ta có hắn cũng có nha...!!! các người ko cần cứ nam x nam thành cặp như vậy chứ. Chúng ta đều nhanh bị tẩy não là "khác phái làm sao yêu" rồi có được hay không???]

An ủi Trác Phàm xong, đám người lại bắt đầu bàn chính sự.......những tưởng này chỉ là một chuyện ko đáng để ý, thế nhưng.....mấy ngày sau đó lại liên tiếp xảy ra những trường hợp tương tự khiến bọn họ ko khỏi xem trọng.

Những người bị báo mộng hầu như đều là các thành viên lâu năm, hơn nữa đặc biệt thân thiết với Đội phó. Ngoại trừ Tiêu Dật ra, mỗi người đều bị dọa sắp tè ra quần rồi....bởi vì Đội phó trong mơ đặc biệt ai oán, đặc biệt hung tàn. Mọi người mau bị "Tôi chết thật thảm...." này ma âm quanh quẩn trong đầu mấy ngày liền, quả thật là mau điên rồi.

Lâm An lúc này còn có cái gì ko rõ.....bọn họ vị kia phúc hắc Đội phó hẳn là phải trở về rồi....!!! cái gì mà ôn nhu, tốt bụng, hiền lành đều là chó má....hắn còn ko rõ lắm bản chất của tên kia sao, xấu thấu.....rõ ràng là ko có ý tốt, còn khiến người khác phải cảm ơn. Xem ra Đội trưởng sắp phải "gả" đi rồi.....aiz, công sức "nuôi nấng" bao lâu nay...!!! Thật là....

........................

Đúng như Trác Phàm dự đoán, thuộc hạ rối loạn rất nhanh dẫn đến đang bế quan tu luyện củng cố Kim đan Jason. 

_ Xảy ra chuyện gì? – vẫn giọng nói lạnh như băng, khuôn mặt lạnh như tiền, thái độ lạnh như.... À mà thôi, nói chung là lạnh hết cả người.

_ Cũng ko có chuyện gì, chỉ là bọn họ quá nhớ tôi nên mới mơ thấy đó mà.....đúng không??? – Trác Phàm người chưa tới giọng tới trước, cùng lúc đó, uy áp Pháp Thánh cũng được thả ra, tương đương với uy áp của Nguyên Anh tu sĩ.....ép tới người khác hận ko thể nằm sụp xuống. Đội phó thế nhưng còn mạnh hơn Đội trưởng gấp trăm ngàn lần.....đây là trốn đi đâu hạp thuốc tăng lực đi?

Tất nhiên, uy áp đó cũng ko nhằm vào người của mình, mà là để uy hiếp đám người mới quy phục kia. Dù sao trước đó bọn họ cũng chỉ nhận Jason là chủ, âm thầm may mắn Jason cũng ko hay quản sự, chỉ lo tu luyện đâu.....nay bỗng dưng ở đâu nhảy ra một cái Đội phó, hỏi sao có thể ko tức giận.

Trác Phàm giảm nhẹ áp lực lên người mình, khiến bọn họ thoải mái một chút, lại tăng gấp đôi áp lực lên những người kia, thậm chí có người hơi yếu một chút đã hộc máu ngất xỉu. Hắn lạnh lùng nhìn lướt qua bọn họ, cười đến ấm áp:

_ Thế nào? Còn ko phục? chẳng lẽ uy áp còn chưa đủ? Lại tăng một bậc thế nào???


[ Cái gì, thế nhưng còn có thể tăng......Đội phó rốt cuộc là 3 năm này đi làm gì nha??? lại còn có thể mạnh hơn giành giật từng giây từng phút tu luyện ko ngừng nghỉ Đội trưởng, quá yêu nghiệt rồi...] – chúng đội viên.

Những người kia nghe vậy đều ko khỏi hoảng hốt, hô to quy phục.....đùa, uy áp như vầy đã như đặt lên vai cả tòa núi lớn rồi, nếu lại tăng......phỏng chừng bọn họ cũng sẽ bị áp thành một đống thịt nát. Lần này là thật sự sợ hãi rồi.....ở đâu ra một quái vật như này a??? lại còn trẻ như vậy......đây là ko cho bọn họ có đường sống rồi.

Jason chỉ chờ Trác Phàm phác uy xong liền ko đợi được kéo hắn vào trong phòng mình......bỏ lại một đống người đực mặt ra nhìn đằng sau.

Có thể nói Jason là hành động phái......cả buổi chiều hôm đó, cả khu vực trung tâm đều nghe được tiếng rên rỉ của cậu. Bọn họ trong lòng Thần, Cứu thế chủ, Anh hùng nhân loại, khối băng di động lại còn có thể như thế.....lãng. Qủa thật là ko thể tưởng tượng nổi...!!! đừng nói gì cả, bọn họ cần lẳng lặng một lát.

Trác Phàm cũng ko ngờ bình thường như vậy ngạo kiều Jason, bị bỏ đói 3 năm xong liền như vậy cơ khát..... từ lúc vừa bị kéo vào phòng liền bắt đầu làm đến sáng ngày hôm kia. Đúng vậy là hôm kia, ko phải hôm sau.....lúc kết thúc, Trác Phàm còn có thể cảm thấy có chút hư thoát.....mệt mỏi ôm người nào đó ngủ.

" Aida....chủ nhân a~!!! ngài tiểu thụ cơ khát như vầy, ngài chịu nổi ko nha??? lại còn cả 8 vị mỹ nhân kia nữa......đừng để bị tinh tẫn nhân vong nha~~~!!!" – Hắc mộng trư vui sướng khi người gặp họa nói.

Trác Phàm gân xanh nổi lên, "piu" nó lại thành một vì sao sáng, mỹ lệ trên bầu trời.

Hắn nhìn Jason đã mệt mỏi ngất đi trong tay mình, ko khỏi buồn cười......các vị mỹ nhân, mỗi người sau khi gặp lại hắn đều có biểu hiện khác nhau. Có người khóc nức nở, có người sợ bóng sợ gió, có người nhốt hắn lại, chỉ có Jason hàng này là kỳ ba nhất, trực tiếp liền làm.....làm đến hắn ko bước đi nổi mới chịu ngất đi. 

Thật là.....mà cũng chịu thôi, đã có tiền khoa, bây giờ cho dù hắn hứa hẹn sẽ ko lại đi cũng ko chắc hàng này chịu tin.....chỉ bằng cứ như vậy, làm hắn đến nỗi eo mỏi, lưng đau, ko bước xuống giường được, cũng ko thời gian nghĩ chuyện ko đâu. Như vậy là tốt nhất!!!

_ Uhm, cứ quyết định vậy đi...!!!

Ngoại truyện cuối (end)

Trở về nhà.......

Trác Phàm nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, ko khỏi nở nụ cười. Gương mặt vẫn trẻ trung như vậy nhưng ánh mắt của hắn bây giờ quả thật là so với Trác ba còn già.....!!! con trai lại già hơn ba của mình cả mấy chục tuổi.....thật sự là thế sự khó lường.

Ra khỏi phòng, quả nhiên Trác mẹ và Trác Y đã dậy từ sớm chuẩn bị bữa sáng, Trác ba đang ngồi đọc báo, khung cảnh quen thuộc ánh lên vẻ chân thật này khiến Trác Phàm ko khỏi hít một hơi dài rồi thong thả thở ra.

[ Ba, mẹ, Trác Y, con đã về rồi...!!! ]

_ Anh hai....!!! – Trác Y nhìn thấy hắn, hai mắt hơi có tí quầng thâm bỗng sáng lên, nhấp môi do dự


_ Làm sao??? Tối qua ko ngủ ngon sao???

_ Tối hôm qua.....anh hai có thấy.....có gì là lạ ko??? – do dự một hồi, cuối cùng vẫn thốt ra miệng

Trác Phàm nụ cười vẫn ấm áp, chỉ có điều hai mắt khẽ nheo lại, hỏi:

_ Hm??? Có gì là lạ??? tối hôm qua có xảy ra chuyện gì sao???

_ À, ko có....chỉ có điều, lúc nửa đêm em bị giật mình sau lại ko ngủ được nữa...!!!

_ Vậy sao, vậy trưa nay nhớ ngủ bù một lát. Con gái có quầng thâm ko đẹp đâu...!!! – hắn đưa tay xoa nhẹ mái tóc quăn hơi xù của cô. Xem ra con bé cũng bị ảnh hưởng a....anh của nó nhưng là vừa đi một vòng từ Qủy môn quan về.

5 năm sau........Trác Phàm đã trở nên cực kỳ nổi tiếng trên Thương giới. Ý tưởng táo bạo, làm việc quyết đoán, cơ trí, trầm tĩnh là những gì người ta nói về hắn. Tập đoàn trò chơi hắn lập nên đã trở thành một đế quốc thương mại khổng lồ, đứng hàng thứ 7 trên Thế giới. 

Thế nhưng, có một điều mà các bạn làm ăn cũng như hàng tá trai gái muốn leo lên giường của hắn đau đầu ko thôi, đó là: Hàng này là cấm dục hệ. Đúng vậy, chính là đẹp trai lai láng, cơ bắp đẹp đẽ nhưng lúc nào cũng bao kín mít, cách xa người khác cả 2 mét cái loại này.

Nhét nam cũng ko được, nhét nữ người ta ko thích.....!!! rốt cuộc là muốn nháo loại nào.....người này làn gười máy sao? Một chút cảm tình cũng ko có.

Nếu Trác Phàm mà nghe được chắc chắn sẽ cười mỉa. Các ngươi có thể kiếm ra được người còn hơn mấy vị "lão bà" kia của ta? Nằm mơ....!!! Đã ăn đến mĩ vị bây giờ bảo ta ăn cỏ ven đường??? sao ngươi ko đi chết đi???

Cho nên, mặc dù cực kỳ nổi tiếng, là tình nhân trong mộng của bao nhiêu thiếu nam, thiếu nữ nhưng Trác Phàm vẫn cứ là một thân một mình, ngay cả Trác ba Trác mẹ cũng sớm đã ko biết nói gì để đứa con trai cứng đầu này chịu lấy vợ rồi......!!! cho dù là nam cũng được a~~~ ít nhất cũng phải có người cùng chứ, cứ bơ vơ một mình vậy sao được.

Bọn họ nào biết.......hàng này tối nào cũng là mỹ nhân vờn quanh nha, còn là hằng đêm ko trùng lặp

" kịch" – đóng cửa phòng lại. Vị này trước mặt người khác là cấm dục hệ, cao lĩnh chi hoa Trác tổng giám đốc liền nhanh chóng cởi vài nút thắt của áo sơ mi, để lộ xương quai xanh và lồng ngực rắn chắc. Cười khẽ vẫy tay với không khí:

_ Hắc trư, đi rồi...!!! – dứt lời liền biến mất ko một dấu vết.

................................

PHIÊN NGOẠI HOÀN


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận