Hai Cô Nàng Tinh Nghịch

Quá khứ của Nó
Vào buổi sáng với không khí trong trẻo và mát lành , một em bé khoảng 5 tuổi , mặc váy trông rất xinh , bé vừa hát nhẩm trong miệng và cầm cây kem ba tầng .
" Ba thương coăn thì coăn giống mẹ , mẹ thương coăn thì con giống ba ,. . . ''
Nhảy chân sáo , vấp phải cục đá , cuối cùng nó té . Mắt nó rưng rưng nước mắt không phải đau mà là '' thương '' cây kem , không thèm đứng dậy nó lết lại cái xác lại cái xác không thịt của kem
- '' Ôi , kemmmm '' giọng nói tràn ngập cảm xúc vang lên
Đứa trẻ vẫn là đứa trẽ , nó từ từ oà khóc , bỗng một bàn tay nhỏ nhắn xoè ra . Nó ngước lên , trước mặt nó là một bé trai lém lĩnh , dễ thương trắng hồng trong quần yếm .
- '' Sao bạn khóc '' Giọng nói vang lên
- '' Hức , Kemmm Hức '' Nó vừa nấc vừa trả lời , mặt vẫn to tròn nhìn cậu bé trước mặt
- '' Thôi nín đi nào , Khóc là bé hư , dậy đi mình dẫn bạn đi chơi nè ''
- '' Ờ "

Trên con đường dài đó , một bé trai nắm tay đứa bé gái chạy trên đường dài , giống như cặp tình nhân đang đi hưởng tầng trăng mật . Tụi nó đi đến Một bãi đất trống nhưng khắp nơi toàn chức đựng hoa bồ công anh . Nơi ấy thật lăng mạn . Nó vừa đi ngắt hoa vừa hỏi cậu bé .
Truyện xin gác tạm tại đây một thời gian . sau 2 tuần khi Yuu sẽ đền bù lại nhiều chap cực dài
Lý do :
_ Bệnh lười nó thắm vào máu rồi ⊂((・⊥・))⊃
_ Ít ai đọc truyện nên hơi lười
Và sau đây Món quà đặc biệt : Nàng nào cmt sớm nhất ( 3 cmt đầu ) ta sẽ lấy tên để viết tên nhân vật của truyện mới hoặc truyện này về sau .
Tăng khuyến khích cmt ( ̄ー ̄)
Ai rảnh thì đọc truyện đôi giày kim cương ủng hộ đi . Hai tuần sau Yuu tổng kết và sẽ viết truyện
. . . . . . . . . . . .

Bồ Công Anh là một tình yêu chân thành
Ngày xưa, xưa lắm rồi ,khi mà luật di truyền học chưa kịp ra đời , lúc đó chỉ có định luật bảo toàn và chuyển hóa năng lượng mà thôi. Ở một làng quê nọ, có một cô con gái xinh ,tuyệt xinh ,thùy mỵ ,nết na, khiến cho hễ chàng trai nào trông thấy một lần thì đêm đêm mơ ước mãi không thôi
Nhưng rồi số phận run rủi đến năm 16 tuổi, nàng phải nghe theo lời cha mẹ, lấy một chàng trai con nhà giàu, lại có thế lực nhất vùng. Gia đình cũng như chàng trai rất mực thương yêu cô dâu trẻ đẹp, nết na.. (lúc đó cũng chưa có định nghĩa của tình yêu)
Rồi nàng có con với người đó. Đối với họ lúc đó quan điểm tình yêu thì quá đơn giản, phụ nữ có trách nhiệm chiều chồng,sinh con, chung thủy , lo lắng công việc nội trợ gọi là yêu có vậy thôi!
Đứa con đầu lòng của họ( cũng là đứa cháu đích tôn của dòng tộc chào đời). Nhưng khốn khổ thay đứa trẻ sinh chưa được bao lâu thì nàng bị căn bệnh nguy hiểm -mà ngày nay người ta gọi là viêm tuyến vú- nàng sốt cao, đau đớn,ghê lắm, khóc rên cả ngày,nước mắt đầm đìa,không thể cho con bú được. Đứa trẻ thì khóc gào suốt đêm ngày, lã đi vì thiếu sữa mẹ. Hàng chục, hàng trăm thầy thuốc khắp nơi được mời về mà căn bệnh vẫn không thuyên giảm tý nào.Nguy cơ chết cả mẹ và con đã gần kề, ai cũng động lòng thương cảm cho hai mẹ con mà chưa biết cách nào giúp được.Ông bố chồng loan tin rằng:
-nếu ai tìm được, biết được thầy thuốc mách giùm, hoặc tự tay chữa được căn bệnh quái ác cho cô con dâu yêu quý của ông, thì muốn gì ông cũng thưởng cho.
Gần nhà có một anh chàng thư sinh,nhà nghèo, sớm hôm mê mãi đèn sách. Một hôm vì mãi đọc sách mà chàng đã ngủ quên trên thảm cỏ- Nơi ngày xưa chàng và cô gái xinh đẹp kia cùng lũ trẻ nhỏ trong xóm thường chăn trâu ,cắt cỏ, hái hoa, đuổi bướm...
Bỗng nhiên chàng mơ thấy một ông cụ tóc trắng như mây, râu dài đến ngực bảo rằng: "hãy lấy cây cỏ ven vệ đường, nơi đang nằm nghĩ (loài hoa mà ngày xưa hai người thường hái để chơi trò tết vòng trên đầu ấy) nhai bã đắp, xoa nhẹ, nước sắc uống 7 ngày, 7 đêm liên tục thì chữa được bệnh cho cô hàng xóm xinh đẹp.Chỉ mỗi cây đó và duy chỉ cây đó mà thôi".
Chàng tỉnh dậy, đúng là có những bông hoa đang rộ muôn màu: đỏ thắm,hồng, tím, vàng rực... đang tỏa hương ngào ngạt ,ngay bên cạnh thật . Anh vội vơ lấy một ít chạy về nhà, sắc lấy nước và đem sang cho cô hàng xóm uống thử ,anh nhai lá, tự tay đắp xoa vào chỗ vú sưng đau. Quả nhiên căn bệnh lui trông thấy, sữa thì chưa có nhưng ngay đêm đó vú cô đã đỡ nhức và cô gái ngủ, sáng ra ăn được cháo, ẵm được con, đứa bé không còn khóc, quấy nữa. Rồi lần hai, lần 3, chàng trai sang nhà chữa bệnh cho cô gái .Vẫn liệu trình và thủ thuật như cũ, căn bệnh đã khỏi nhiều. Nhưng mới được 5 ngày cho nên sữa chưa có. Như mọi ngày chàng sang để chữa bệnh cho cô gái. Cô gái lặng lẽ mở ngực, hạ yếm để cho chàng trai trẻ làm thủ thuật . Bộ ngực trắng hồng căng đầy nhựa sống, xinh xắn của cô lồ lộ dưới những ngón tay mềm mại mân mê của chàng thư sinh. Nàng cũng như đắm đuối, mơ màng trong cảm giác lạ lùng, một cảm giác mà mãi về sau khó có thể nào quên...

Trong lòng dậy lên cơn thèm khát, dục vọng chưa bao giờ có. Riêng chàng trai thì đây cũng là lần đầu tiên xuất hiện cảm giác khó tả đó
Dưới giường cô gái để lộ bộ ngực trắng hồng hơ hớ, đối mắt thì ươn ướt dưới hàng mi ngước nhìn như có ngọn lửa nào muốn thiêu đốt tận tâm can chàng.
Trong quá trình xoa thuốc bất giác nàng rên lên khe khẽ như là đau đớn lắm.
Chàng ngừng tay và hỏi khẽ: "nàng đau hay khó chịu à?"
Tất nhiên là cô bé mĩm cười, bởi vì chàng trai quá ngây ngô và nói:
"Không sao cả em thấy dễ chịu lắm, anh làm tiếp đi hãy cứ xoa mạnh vào"
Lời nói nhẹ nhàng như luồng gió thoảng qua chỉ chàng nghe mà thôi,nhưng đã đủ làm cho chàng trai ngây ngất, đê mê trong cảm giác lạ lùng. Bất chợt chàng lấy hết bình tâm vào công việc nắm chặt tay một dòng sữa trắng chảy ra trên tay. Chàng sung sướng tột độ định la lên thông báo cho cả nhà cùng biết, nhưng cô con dâu đã kịp thời ngăn lại
"Anh hãy xoa bóp thêm cho em vài hồi nữa đã kẻo sữa mới ra chưa hẳn là thành công đâu"
Chàng trai ngớ ngẩn tưởng là sự thật cứ càng phải xoa bóp mãi, càng bóp sữa càng nhiều, chảy xoà ướt cả bàn tay. Cô gái thì nhìn anh với cặp mặt long lanh, ươn ướt như muốn cảm ơn và khích lệ: "nữa đi, nữa đi anh, em thấy dễ chịu quá rồi"
Rồi nàng nằm yên vẻ mơ màng, mắt khép hờ lại, thưởng thức cảm gíác sung sướng tột độ đó, lâu lâu lại rên lên một tiếng khe khẽ khiến chàng trai phải giật mình ngừng tay lại . Nhưng mỗi lần như vậy nàng bừng mở mắt nhìn chàng trai đăm đăm như vẻ trách móc... Và chàng lại ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh của cô chủ xinh đẹp. Không biết vô tình hay hữu ý cô ta đưa ta lên để xoa bóp cùng chàng. Tay chàng dò trước, tay nàng theo sau, cô còn hướng dẫn, yêu cầu chàng xoa bóp cho cả những vùng lan toả xung quanh như vai ngực... kẻo "sao mà cũng có cảm giác nhưng nhúc ấy!". Đôi khi bàn tay mềm mại ấy còn nắm chắc bàn tay chàng thư sinh áp chặt vào lồng ngực như muốn nói: " em cảm ơn anh nhiều lắm em sẽ mãi mãi không quên ơn anh đâu, nhờ có anh mà em có được hạnh phúc và sung sướng"
Căn bệnh của cô con dâu thì đã khỏi, chỉ còn một hôm nữa thôi là hết lộ trình điều trị như đã hứa, chàng sẽ không bao giờ có lý do gì để sang nhà nàng cả.Hôm nay chàng vẫn xách túi, gói thuốc sang nhà và làm y như cũ cho cô gái. Hơn ai hết cô gái cũng thấp thỏm chờ anh suốt từ sáng tới giờ. Lần nầy thì thao tác có vẻ lâu hơn, thuần thục, nhẹ nhàng và âu yếm hơn. Nhưng thỉnh thoảng cô gái vẫn nhăn mặt, rên lên khe khẽ và ứa ra những giọt nước mắt nóng hổi .Thực chất thì bệnh tình của cô đã khỏi hẳn.

Rồi không còn cơ hội cho chàng và nàng bên nhau nữa những cảm giác lạ lùng không thể biến mất trong tâm trí của hai người. Nhưng nàng thì chôn vùi được.Vì bên cạnh nàng còn có chồng con .Lâu lâu mỗi lần ra làm việc ở vườn sau, quét sân... cô lại vụng trộm đưa đôi mắt ươn ướt nhìn qua nhà hàng xóm, mong ngóng một hình bóng vô vọng,hoặcngóng một ai đó từ ngoài ngõ đi vào. Nhưng luật lệ hà khắc của chế độ cũ "nam nữ thụ thụ bất thân " là rào cản khiến họ không thể đến được với nhau, dù là chỉ trao nhau một lời nhắn gửi mà thôi!
Riêng chàng trai sau khi chữa khỏi bệnh cho nàng thì anh ta trở nên nỗi tiếng
Nhưng chàng bỗng trở nên tư lự, sầu não, cuộc sống như thiếu thốn điều chi, bỏ bê sách vở, không ăn uống, không mong muốn một thứ gì trên đời , ai hỏi gì cũng không trả lời, chỉ ậm ậm, ừ ừ mà thôi. sau đó chàng như kẻ mất hồn bỏ đi lang thang hết ngày nọ qua tháng kia. Người ta thấy chàng hái rất nhiều lá loài cỏ lạ đó nhai ngấu nghiến và phun bả ra đầy hai lòng bàn tay một cách vô thức
Một ngày kia người ta thấy chàng nằm chết còng queo trên thảm cỏ xanh.Xung quanh đầy những bông hoa lạ đỏ, tím,hồng vàng rực,đang ngào ngạt hương. Lúc bấy giờ cô gái và gia đình bệnh nhân mới hay biết tin ,cô vội vàng bế con ra . những giọt nước mắt chan chứa, tình yêu thầm kín,muộn màng bỗng làm bùng lên những cánh bông khô bay lã tả theo chiều gió, như muốn gieo rắc tình yêu ,phiêu lảng, vô bờ
Từ đó mỗi lần ai bị viêm tuyến vú là lại hái cây thuốc trên về dùng theo cách trên là khỏi ngay .
Người đời tặng cho nó cái tên là BỒ CÔNG ANH. để ghi nhớ công chàng thơ sinh si tình, dại dột .Đã không nề hà cứu sống hai mẹ con người hàng xóm.
Thượng đế cảm thương ban cho loài cây đó luôn mang trong mình những giọt nhựa tình yêu, trắng như sữa ,dẻo quánh ... mỗi khi ai đó khẽ chạm vào thì như không thể rời ra
Cũng từ đó hoa bồ công anh là hoa tượng trưng cho tình yêu, chất phác, giản dị, thương nhớ không nguôi,lẫn lòng thương thầm nhớ trộm của tình yêu trắc ẩn. Kể từ đó ai mà tặng bạn khác giới một bông hoa bồ công anh thì họ chắc chắn đã ... yêu.Con trai tặng con gái hoa Bồ công anh thì cầu mong một điều chi đó ,còn ngược lại là sự hiến dâng vô bờ bến .Cho nên riêng hoa bồ công anh là sự chung thủy vô cùng nhưng lưu ý khi tặng cho nhau -vì rất dể hiêu lầm- nên không bao giờ được tặng người mà mình chưa yêu .
Sau này người ta còn khám phá ra loài cây đó còn có tác dụng chữa mụn nhọt rất hay,mau lành mà không hề có chút độc hại kể cả dùng cho trẻ sơ sinh, ngoài ra cây bồ công anh còn dùng chữa viêm đại tràng các chứng viêm, viêm phần phụ , viêm tai, viêm mũi, ho, viêm kết mạc, đỏ mắt, huyết trắng...
Nếu cặp uyên ương nào muốn bên nhau mãi mãi thì hãy sắc cây đó với cánh hoa hồng nhung uống chung với nhau trong 7 ngày thay nước chè (cả cây, lá cành,trừ rể) - Thuốc chỉ có tác dụng khi sắc ,Các dạng khác không có tác dụng. Nhưng nếu các bạn chưa quyết định chắc chắn, thì khoan uống chung đã nghe ,kẻo dứt không ra, hối không kịp thì nguy to


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận