Ghost & Love


Chap 14

Minh Quân lắc đâu ngán ngẩm, cô ta không những lạnh lùng mà còn cứng đâu nữa. Hắn sé toạt một mảnh áo sơ mi đang mặc, giằng lấy tay Hiểu Nhi và … dùng mảnh áo đó để băng lại vết thương cho Hiểu Nhi. Hành động này của hắn nhất thời làm cho Hiểu Nhi lạc một nhịp tim. Cô cười thầm trong bụng. Để yên cho hắn băng bó.
Nhưng… sau hôm nay, tất cả sẽ lại được Hiểu Nhi trả về chỗ cũ. Cô sẽ lạnh nhạt như trước, sẽ vờ như không có chuyện gì xảy ra với Ngọc Anh, sẽ lại coi Minh Quân như không tồn tại như trước. Cô sẽ phải làm những điều đó. Căn bản là cô không có quyền lưa chọn. Cuộc sống của ô sẽ chấm dứt khi cái “ngày ấy” đến. Và cô không cho phép mình có bất kì luyến tiếc gì ở trên trần gian này.
Chỉ hôm nay thôi… cho cô một lần cảm nhận yêu thương.
“ Hồn ma mang trong mình nửa dòng máu là con người sẽ không có tuổi thọ cao. Đến lần sinh nhật thứ 18, người đó sẽ phải chịu đau đớn trên cơ thể mình và cuối cùng sẽ trở về nơi thuộc về mình- nơi của 1 hồn ma. Chỉ có thể là địa ngục”

Điều này Hiểu Nhi không bao giờ quên được. Chính bà ngoại đã nói vs cô như thế mỗi tối. Cô biết rõ số phận của mình. Bởi vậy, cô luôn lạnh nhạt với mọi người để họ đừng quan tâm cô. Hiểu Nhi không muốn đi lại vết xe đổ của mẹ cô.Chẳng là vì mẹ quá yêu ba cô nên hai người phải nhận lấy cái kết cục bi thảm như vậy.
Cô sợ, sợ mình đã có tình cảm rồi thì không nỡ rời những người mà cô yêu thương.
Thấy Hiểu Nhi cứ bất động trầm ngâm. Minh Quân huơ huơ tay trước mặt cô.
- Này, Linh Hiểu Nhi.
- Hả?- giọng nói của Minh Quân khiến cô giật mình.
- Muộn rồi! Nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về?- Minh Quân nói đều đều, lời nói đầy chân thành.

Hiểu Nhi hơi ngớ người, lần đầu tiên có người muốn đưa cô về sao? Nhưng… không được, không thể để hắn biết nhà mình được.
- Không cần!- Hiểu Nhi vội vả trả lời chắc nịch làm Minh Quân hơi hụt hẫng. Cơ mà hắn vẫn cương quyết hơn. Hỏi là hỏi vậy thôi, chứ muốn biết nhà của một người đối với hắn không phải là khó.
- Chắc không?- hắn hỏi lại
Hiểu Nhi không thèm trả lời, cô quay lưng bước đi. Cô không thể để cho Minh Quân có tình cảm với cô được.
Minh Quân chạy với theo, hắn hơi khó chịu về thái độ của cô.
- Linh Hiểu Nhi, Linh Hiểu Nhi. Cô không nghe tôi nói hả

- Đừng đi theo tôi nữa!- Hiểu Nhi khựng lại, quay mặt đối diện với Minh Quân, cô trừng mắt với hắn hét lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận