Em Bé Muốn Tác Động Vật Lý Lên Daddy

Công việc hôm nay sớm hoàn thành, Engfa cất gọn tài liệu vào hộc bàn, dọn dẹp một lát rồi cũng rời khỏi phòng tổng giám đốc. Việc đầu tiên cô làm khi bước ra khỏi mớ bồng bông công chuyện đó là gọi điện cho bà xã nhà mình, hôm nay là ngày diễn ra buổi họp báo ra mắt phim.

"Hi daddy~"

Màn hình điện thoại không quá 2 giây liền xuất hiện gương mặt xinh đẹp đã được trang điểm kỹ lưỡng của ai kia, Charlotte bên ấy đang nở nụ cười thật tươi.

- Em bé, hôm nay thế nào? Có vui không?

Engfa hạnh phúc nhìn vợ thông qua điện thoại, môi giữ nguyên nụ cười đầy sủng nịnh, chậm rãi tiến vào thang máy.

"Dạ có, lát nữa chị có tới không?"

Giọng Charlotte bên kia đáng yêu vô cùng, mắt còn tròn xoe lên vẻ rất mong đợi. Vẻ mặt này bao giờ cũng khiến Engfa xao xuyến lòng, nhịn không được mà phì cười.

- Đương nhiên là có rồi, chị về thay đồ rồi sẽ tới với em.

Thang máy xuống tới tầng trệt, cô bước ra vẫn vui vẻ trò chuyện với bà xã, không ngại nói những lời yêu thương mặc kệ xung quanh có nhiều người. Nhân viên công ty đi ngang qua 10 người thì hết 9 người há hốc mồm kinh ngạc, người còn lại thì cứng đơ vì chưa kịp tiếp thu. Gì vậy? Tổng giám đốc mặt lạnh của họ đây sao? Quý cô Waraha từng tuyên bố ghét cay ghét đắng cuộc sống hôn nhân đây sao?

Ôi, tình yêu thật khó hiểu.

- Được rồi bé yêu làm việc đi nha, lát gặp em.

"Dạ, bye daddy."

Nụ cười vạn phần yêu thương này của tổng giám đốc làm cho người ta phải ghen tị với Austin tiểu thư rồi, cuối cùng cũng có ngày con sói hoang bị thuần phục, trong mắt chỉ có mỗi vợ mà thôi.

.

Sự kiện ngày hôm nay quy tụ không ít những nhân vật có tiếng trong giới giải trí, từ trước khi buổi họp báo bắt đầu 1 tiếng cánh nhà báo, phóng viên đã túc trực từ ngoài cổng để đảm bảo "săn" được những hình ảnh mới nhất. Hiện tại, các khách mời đã ổn định chỗ ngồi để lắng nghe nhà làm phim phát biểu trên bục sân khấu, đèn led máy ảnh không ngừng lóe lên.

Charlotte không chăm chú nhìn lên đạo diễn, ánh mắt lâu lâu lại đảo đi khắp phòng hội thảo như tìm kiếm thứ gì đó. Môi nàng mím lại có vẻ hơi buồn buồn. Engfa sao còn chưa tới?

- Charlotte, em đang tìm gì vậy?

Tay Arnon chạm nhẹ lên bờ vai mềm mại của nàng, anh ta lên tiếng quan tâm hỏi.

- Em tìm chồng.

Sự đụng chạm khiến Charlotte khó chịu, nàng vỏn vẹn đáp rồi khẽ nhích xa một chút rồi không thèm để ý đến người đàn ông bên cạnh nữa. Bề ngoài thì tỏ ra lịch thiệp, trang nhã nhưng trong suốt quá trình quay phim, cứ hễ đến cảnh thân mật là anh ta cố tình lợi dụng nàng, đáng ghét. Nàng mà bực lên nhất định sẽ mách Engfa dạy cho anh ta một bài học.

Kết thúc những tiết mục có hơi nhàm chán cũng đến phần mọi người mong đợi nhất, đã đến lúc ekip và các diễn viên được giao lưu với dàn khách mời. Không khí trở nên náo nhiệt hẳn, máy ảnh, máy quay bao vây tứ phía những diễn viên. 

Đặc biệt là Charlotte, người ta chú ý đến nàng hơn cả, thậm chí còn suýt bỏ quên các diễn viên còn lại. Chính vì nàng được săn đón quá nhiều mà Arnon cũng lợi dụng điều đó, cố tình thân thiết hết mức có thể, dù sao cũng là 1 cặp trong phim, Charlotte mà khó chịu ra mặt sẽ không hay.

Nhưng, có người còn khó chịu hơn cả nàng. Engfa vì có chút trục trặc mà đến muộn hơn so với dự kiến, vừa hay lại bắt gặp cảnh chướng mắt kia, cô chỉ khều nhẹ một người trong đoàn phim và lập tức anh ta hiểu ý.


- Cô Engfa đã đến rồi, đạo diễn.

- Tách Arnon ra mau, thằng bé ngu ngốc này.

Vị đạo diễn đứng tuổi nghe thế, sắc mặt chốc đã đanh lại, vội điều phối cấp dưới của mình làm việc.

Một lát sau, liền thấy Arnon lủi thủi buông eo Charlotte ra và tiếp sau đó Engfa dần tiến lên, gương mặt lạnh lùng, khí chất ngút trời từ cô toát ra đều khiến ai đứng gần đó phải kiêng nể bội phần. Tuy nhiên trái với suy nghĩ của mọi người, cô không bước lên sân khấu mà chỉ vươn tay ra trước mặt Charlotte.

- Vợ.

Một tiếng "vợ" không to không nhỏ nhưng đủ cho người ta nghe thấy, Engfa là đang đánh dấu chủ quyền trước hàng ngàn người.

Charlotte mỉm cười vươn tay ra, hai bàn tay nắm chặt nhau, cô cẩn thận dìu nàng bước xuống đứng ngay bên cạnh mình. Hai người họ dĩ nhiên không thể thoát khỏi vòng vây của phía nhà báo, hàng loạt máy quay, micro chỉa về phía họ.

Lúc này Engfa chỉ thấy phiền toái khi liên tục bị hỏi về cuộc sống hôn nhân, về phía Charlotte từ trước đến sau đều bám vào cánh tay chồng vì nàng muốn những hình ảnh này nhất định phải lan truyền khắp mạng xã hội. Engfa chính là của Charlotte.

- Xin lỗi vì đã làm gián đoạn buổi họp báo, nhưng mọi người biết đó, công việc chỉ là công việc, hy vọng sẽ không có bất cứ ai làm quá giới hạn để tránh ảnh hưởng đến nhau, tôi xin phép.

Rốt cuộc Engfa cũng chỉ phát biểu ngắn gọn như thế, sau đó cũng không muốn gây thêm rắc rối liền rời khỏi đó, trả lại cho vợ mình không gian làm việc. Cô tìm cho mình một chỗ xa đám đông, lẳng lặng quan sát từng nhất cử nhất động của bảo bối nhà mình, tuyệt nhiên sau lời cảnh cáo ban nãy, Arnon kia cũng không dám quá phận, đành ngậm ngùi né xa ra một chút.

Tuy vậy, Engfa vẫn chưa mấy hài lòng, trong tâm đã sớm toan tính điều gì đó.

- Về nhà em biết tay tôi.

.

Mờ ảo trong làn hơi nước ấm lan tỏa khắp phòng tắm có hai thân ảnh quấn quýt day dưa, môi lưỡi cuồng nhiệt mút mát, da thịt nhẵn mịn mơn trớn lẫn nhau. Lúc nãy ở buổi họp báo Engfa thật sự cũng nể sức chịu đựng của mình, vậy mà vừa về nhà cô đã bùng phát, gấp rút đem nàng "chiều chuộng" một phen.

Bàn tay lúc này ở cánh mông mềm không ngừng xoa nắn, bóp chặt in hằn dấu tay ửng hồng. Nhắm nháp ở bờ vai nàng, máu trong người cô sôi sục vì mùi hương quá đỗi ngọt ngào mà quyến rũ này, Charlotte chả khác gì yêu tinh dụ người cả.

Chính vì thế nên ngón tay bên trong lỗ thịt ấm nóng ấy đang cực kỳ hung hăng, như lang như hổ càn phá thành vách yếu ớt.

- Ức... nhẹ thôi... a.

Charlotte trụ hết vững, vô lực bám chặt tay sau lưng cô, gương mặt gác lên vai chồng tích cực rên rỉ.

Ở bên dưới bị ngón tay dài càn quấy mà càng trở nên nhạy cảm, mỗi lúc một bóp chặt, thít lấy bạn tình không chừa một khe hở. Cơ thể nàng run rẩy mẫn cảm, cả người co quắp vào cô hưởng thụ, nơi ngọc ngà đón nhận vô số cảm giác, vừa đau vừa sướng, nửa thèm khát nửa cần thoái lui. Thần trí lại lâng la trên mây, miệng thở từng cơn gấp gáp.

- A!

Đỉnh điểm sảng khoái cuối cùng đã tràn đến, Charlotte chân run lẩy bẩy, thân thể yếu ớt tựa hẳn vào Engfa và lồng ngực phập phồng để thở.

Cô rút ra, dòng tinh túy ào ạt dinh dính vào bàn tay, một ít chảy dọc xuống hai đùi trắng trẻo.


- Bảo bối, sao lại ngon như vậy?

Engfa đưa tay lên trước miệng, không kiêng nể liếm láp lấy tinh hoa của vợ, con ngươi mờ đục cố tình khiêu khích nàng.

Nàng mơ hồ nhìn vào người đang chậm rãi rê lưỡi liếm từng giọt chất lỏng ấy, má liền đỏ lên một phen. Biểu cảm của Engfa bấy giờ hư hỏng hơn bao giờ hết.

- Ra ngoài thôi.

Khóe môi cô cong lên, nụ cười không rõ là nuông chiều hay mưu mô đây.

.

Phịch

Cơ thể mềm mại trắng hồng bất ngờ bị thả xuống một cách không mấy nhẹ nhàng, Charlotte khó hiểu nhìn lên định chống tay ngồi dậy.

Chát!

Bỗng nhiên Engfa lấy đâu ra sợi dây thắt lưng không báo trước quất vào mông nàng.

- A Fa... sao đánh em?

Charlotte vì đau, cũng vì ngạc nhiên mà ngã ra giường.

- Nằm im đi, daddy sẽ phạt em bé hư.

Ánh mắt Engfa sắc lại như một con đại bàng nhắm trúng mồi ngon, giọng nói điềm đạm mà đầy đe dọa phát ra làm cho thỏ nhỏ trên giường chỉ biết im thin thít.

Cô đi lấy áo sơ mi cùng quần thun ngắn mặc vào cho mình, còn Charlotte cứ thế lõa thể trên giường. Bước chân thong thả đi tới, mặt vô sắc ngồi xuống bên cạnh.

- Ưm... daddy... em buồn ngủ.

Thần sắc Charlotte có chút mất bình tĩnh, vội dùng giọng điệu nũng nịu mong cầu tha thứ. Engfa lúc này đáng sợ quá đi mất.

- Cái tay nào để người ta nắm?

Người nào đó cố tình bỏ qua câu nói đó, lạnh lùng kéo con thỏ nhỏ ngồi dậy, cầm cái thắt lưng lên.

Charlotte run người, biết mình thê thảm rồi nên mím môi, rụt rè chìa bàn tay phải ra.

Chát

Tức khắc bị Engfa đánh xuống, bàn tay nhỏ theo phản xạ rụt lại, trên đó cũng xuất hiện một lằn hồng hồng. Da thịt ban đầu nóng nóng, sau đó rát rát lại ngưa ngứa khó chịu.


- Bé biết sai rồi, daddy đừng đánh, đau.

Cánh môi Charlotte chu chu ra lấy lòng, thực sự là nàng có muốn vậy đâu, daddy tự nhiên ghen tuông rồi đánh đòn người ta à.

- Nằm xuống.

Mặc dù nhìn thấy vợ xoa xoa tay vì đau Engfa đã sớm mủi lòng, nhưng nghĩ lại dễ dãi quá thì còn gì là trụ cột gia đình. Nghĩ thế cô lại nghiêm giọng ra lệnh.
7

Charlotte mặt buồn hiu, ngoan ngoãn chịu trận. Cô nhếch môi hài lòng, đặt nàng nằm sấp ngang đùi mình, nâng cặp mông trắng mịn lên tí xíu.

Bốp

Bàn tay dứt khoát vỗ mạnh lên một bên mông, Charlotte giật nảy mình nhưng vẫn cố chịu đựng.

Bốp bốp bốp

Liên tiếp những cái đánh không thương tiếc đáp xuống hai quả tròn trịa đáng thương, Engfa thư thả tựa vào thành giường, vô tình trừng phạt bảo bối nhỏ. Mỗi lần cô đánh lại gia tăng thêm lực, nàng đau rát lắc lắc mông, tay siết chặt nệm giường, cơ mặt nhăn nhúm vì đau. Sợ quá.

- Nằm im! Hư này, hư này.

Thấy thỏ con cứ ngọ nguậy, Engfa không hài lòng liền chấn chỉnh, đồng thời đánh đau hơn.

BỐP CHÁT

- Hư hỏng, đánh cho em chừa.

- A... daddy, đau quá...hức~

Giọt nước mắt bắt đầu rỉ ra, Charlotte ấm ức ôm mặt khóc lên. Rõ ràng chỉ là công việc, lại bị đánh oan hỏi sao không tủi chứ. Ghét Engfa lắm!

Đang dạy dỗ mà nghe tiếng vợ thút thít, tự nhiên bao nhiêu cường hãn của Engfa trôi đi đâu hết, liền dừng tay.

- Em bé ngoan, daddy xin lỗi.

Cô vội vàng ôm nàng ngồi vào lòng, đau lòng xoa xoa tấm lưng mảnh khảnh, xoa dần xuống hai bờ mông bị mình đánh đỏ ửng.

- Hức~ sao... daddy... sao đánh em... oa... không thương... hức... không thương em.

Charlotte vùi vào lòng cô khóc thảm thương, cả người run lẩy bẩy vì vừa đau vừa sợ. Tại sao Engfa mới sáng còn dịu dàng với nàng mà khi nãy lại đánh người ta đau? Xấu xa thật mà.

- Thôi nín nín, xin lỗi em mà nha, ngoan, chị sai rồi.

Vòng tay Engfa giữ chặt em bé thỏ trong lòng, miệng ríu rít dỗ dành, luống cuống xoa mông giúp nàng đỡ đau.

Engfa đúng là bị mỹ nữ bỏ bùa mê thuốc lú rồi, mới phút trước còn cường hãn nắm quyền, vậy mà vừa trông thấy cặp mắt thỏ long lanh ấy liền trở nên bèo nhèo như bột. Ấy dà, Charlotte xứng danh cao thủ, không cần làm gì, chỉ cần giả vờ rỉ vài giọt nước mắt là xong. Chậc chậc, bái phục. 

- Hức hức...

Được dỗ nên Charlotte càng nhõng nhẽo, khóc nức nở trong lòng của chồng mình, khóc đến mặt mũi lấm lem như con mèo mắc mưa.


- Nào ngoan, đánh daddy đi, đừng khóc.

Engfa lau nước mắt trên gương mặt xinh đẹp, dịu giọng nói rồi đưa tay ra. Cô tự thấy hối lỗi vì đã làm cục cưng đau, sau này cô sẽ tự chấn chỉnh lại mình, không ghen bậy bạ nữa.

Hai mắt Charlotte ngấn nước ngước lên, mũi hít hít mấy cái đầy giận hờn, nàng phụng phịu cầm lấy bàn tay vừa đánh mông mình đưa lên miệng cạp cắn. Lực cắn không quá đau, chỉ như là thỏ gặm khiến Engfa chỉ biết phì cười xoa đầu con thỏ nhỏ, dung túng cho nàng tạo dấu trên tay mình.

- Mình ngủ nha?

Cô nựng má vợ, yêu chiều hôn xuống cánh mũi đỏ hoe.

- Dạ.

Cục bông trắng ngoan ngoãn liền nhả "đồ ăn" ra, tự giác nằm xuống gối.

Engfa mỉm cười đầy sủng nịnh, sao có thể đáng yêu đến thế chứ?

- Daddy đi đâu?

Vừa thấy cô đứng dậy nàng đã hốt hoảng chụp lấy tay chồng, mắt long lanh xoe tròn nhìn lên.

- Đi lấy đồ mặc vô cho em.

- Không cần đâu, daddy ôm đi.

Charlotte lắc đầu, kéo chăn lên rồi ngoắc cô vào chung.

Engfa cũng chiều lòng mà chui vào ổ chăn ấm, ôm lấy cục bông trắng thơm vào lòng. Mái đầu nhỏ nhắn dụi dụi vào ngực cô, êm ấm nhắm mắt. Hai vòng tay ôm lấy đối phương, hơi ấm lan tỏa khắp căn phòng ngủ.

- Daddy xoa mông đi, còn đau.

Không gian đang êm ấm thì bất chợt vang lên giọng nói mềm mại còn hơn tơ lụa, Charlotte nói xong liền cọ cọ má vào chồng làm nũng.

- Ờ ờ, chị xoa.

Lẽ nào lại không xiêu lòng? Engfa vừa nghe bảo vật bị đau liền chiều chuộng xoa giúp nàng, lại vỗ vỗ nhẹ nhàng để dỗ vợ ngủ.

Nằm trong lòng Engfa, cả buổi tối Charlotte không ngừng ngọ nguậy, thi thoảng than đau làm cho người nọ quéo hết tay chân, vội vàng nâng niu dỗ dành. Daddy ơi là daddy, nghĩ hôm nay được lên mặt à? Mơ đi.

.

Sáng hôm sau, một buổi sáng hơi se lạnh, Engfa đã quen ôm vợ mới ngủ ngon cho nên thấy mất hơi ấm liền tỉnh giấc. Bên tai nghe tiếng nàng to nhỏ với ai đó, hình như là nói chuyện điện thoại, cô tò mò mở mắt ra xem.

- Huhu mẹ ơi, Fa đánh con đau... hức... chị ấy hung dữ, con sợ.

Gì chứ?

Engfa nghe tới đó hai mắt tự khắc mở to. Nhìn thấy Charlotte quấn mền kín cơ thể chỉ chừa ra cái đầu, điều đáng nói là nàng đang nói-chuyện-với-mẹ-cô.

- Engfa con dậy rồi đúng không? TỐI NAY QUA GẶP MẸ!

Engfa: ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận