Đúng Hay Sai - Đồng Nhân Hp Allhar

-Expelliarmus “Giải giới”.

Cây đũa phép văng ra khỏi tay cầm của đối thủ, bước đến gần hơn cây đũa phép càng phản ứng dữ dội.

Bóng dáng kẻ đó dần dần hiện ra trước mắt cậu.

Người đó là….

-Henry Potter? Cậu đang làm cái quái gì ở đây vậy? Sao cậu vào được?

Harry khá bất ngờ, đồng thời cậu tuông ra 1001 câu hỏi về việc tại sao Henry lại đến đây.

Câu trả lời cậu nhận được là 1 cái ôm da diết thắm thiết không rời trong vòng 1 phút.

Nghẹt thở chết tôi rồi…

-Grừ aaaaa, thả mình ra Henry. – Harry tức giận đẩy mạnh.

Trước mặt Harry, Henry không còn là 1 đứa phá phách ngây thơ vô số tội nữa.
Mà giờ lại là 1 kẻ thất thần cố gắng gượng với những giọt nước mắt cứ rơi liên tục.

Henry nắm tay Harry và nói:
-Bồ làm mk lo lắng lắm đấy Pot… - Henry ấm ức nói.

-Pot..? – Harry khó hiểu – Vậy tại sao bồ ở đây?

-Bồ quan trọng với mình lắm đấy…Harry à – Henry tiếp tục ôm Harry.

-Hả??


-Mình nhặt được quyển nhật ký này, hôm qua mk theo chỉ dẫn của nó mở cửa phòng này…mình bị mắc kẹt ở đây tầm 3 tiếng.

Henry lấy ra 1 cuốn sách màu đen, ôi đó chính xác là trường sinh linh giá của Voldemot rồi.

Harry giật lấy cuốn sách, lật lên lật xuống kiểm tra quyển sổ 1 hồi. Cậu hỏi:

-Bồ lấy nó từ đâu? – Harry nhíu mày.

-Lúc trước khi đi chơi ở Hẻm Xéo, mk tình cờ có được…

-Bồ giao tiếp với nó rồi sao?

-Ukm,.. đúng vậy. Nó chỉ mình đến nơi này. Vào ngày đầu tiên đến Hogwarts…

Harry lẳng lặng bước đến 1 bộ xương của tử xà gần đó. Cậu nhón lên lấy chiếc răng hôi thối nhọn hoắc kia, rồi đâm đâm vào quyển sách.

Henry hốt hoảng khi thấy đồ chơi mới của mình bị phá hoại. Cậu vồ lên giựt lấy.

-Bồ bị điên có đúng không Harry? Phá nó làm gì?

Henry bắt đầu rung sợ, không khí xung quanh có xu hướng lạnh dần.
Sương mù ko biết từ đâu ập tới.

Phía sau lớp sương lạnh lẽo ấy, Henry vô tình bắt gặp được khóe mắt của Harry đang hóa đỏ dần.

Ko đúng, mà là đồng tử hóa đỏ rồi….

-Phá nó ngay Henry… - Harry gặng giọng nói.

-Bồ sao đấy Harry? Đừng làm mk sợ…

-PHÁ NGAY!!!!

Nói xong, Harry tức tốc lao vào Henry như con thiêu thân, với cái tay nhuốm đầy máu của Tử xà.

Harry cầm nó và tấn công Henry liên tục.

Bất ngờ với sức tấn công mạnh mẽ của Harry, Henry bị đẩy ngã xuống dưới nền đất. Harry nhào lên người cậu, ko nói ko rành, lẳng lặng tấn công cuốn sách.

Thật may là chiếc răng bị cắm lệch khỏi cổ Henry vài cm, nếu ko chắc cậu đi chầu ông bà rồi…

Harry bị mất kiểm soát, đôi mắt dần hóa đỏ đậm…

-Harry dừng lại đi…Bồ bị làm sao ấy?

Vẫn ko có tiếng trả lời, Harry vẫn tiếp tục đâm.

-Harry!!!- Henry gắng sức la lớn trong vô vọng.

Cuối cùng Harry cũng đã thành công đâm thủng quyển nhật ký. Cậu bắt đầu trở lại bình thường.


-Hen…Henry!!?

-Har…Harry? Bồ bình thường lại rồi? May quá… - Henry thở phào nhẹ nhỏm.

-Bộ mình bị làm sao à? – Harry đảo mắt…

Trong lúc đảo mắt, Harry vô tình nhìn thấy cái bóng đen đằng sau góc khuất trong bức tượng.

Cậu khẽ nhíu mày

Henry quan sát biểu hiện của Harry 1 hồi, cậu nói:

-À ko sao đâu, mà này Harry bồ xuống được ko? Lưng mình mỏi lắm rồi.

Henry nắn nắn cái mông béo tròn của cậu bạn nhỏ, vỗ vỗ rồi thầm nghĩ.

Có lẽ như bồ ấy ko nhớ chút gì về lúc nãy, thôi cho qua đi…

-A a, xin lỗi Henry… - Harry né ra.

Mình nằm lên người bồ ấy khi nào vậy nhở?

-Đúng rồi, sao bồ lại ở đây hả Henry?

-Sau khi được chữa trị, chẳng thấy bồ đâu nên mk đi tìm, ko ngờ bồ lại mắc kẹt ở đây. Biết vậy mk nên đóng nó lại…

Nhìn bộ dạng tôi giống kiểu mắc kẹt lắm sao?

-Không biết cái tên ác độc nào lại phóng chú tàng hình ở đây, làm hại mình mệt xỉu…

-Sao bồ lại vào nhà vệ sinh nữ vậy Harry?

Henry nhìn thẳng vào mặt Harry làm cho cậu lúng túng.

-Mình lạc đường đó a ha ha…


Lúc này, đũa phép màu đen trong người Harry phản ứng dữ dội khi Henry đến gần cậu.

Nó bay vút ra ngoài, chỉ thẳng vào ngực Henry.

Harry nghi ngờ hỏi:

-Trong túi ngực bồ chứa gì vậy Henry?

-Ko có gì đâu, đũa phép cậu bị gì rồi.

-Lúc mình nhận đũa phép từ tiệm Ollivander, ông ấy từng nói cây này có tính cảnh giác khá cao với vật đại ma pháp. Đó là gì?

Harry đang nói với đôi mắt dần hóa đỏ đợt 2. Henry sợ tía hết cả tai nên vội lấy ra cho cậu.

Bất ngờ làm sao đó là hòn đá phù thủy.

-Đừng nói với mình là bồ cũng có được lúc đi Hẻm Xéo nhá?

-Pingo

Hóa ra cậu ta hiểu được xà ngữ là do viên này, chắc nó bị hấp thụ gần hết rồi.
Tên này tương lai có vẻ sẽ mạnh lắm đây…

-Tịch thu – Harry vừa nói vừa nhét vào túi áo với vẻ mặt mệt mỏi.

-Sao thế Harry bồ phá đồ của mình rồi còn gì, trả cho mình đi…

-Nói nhiều quá, nhanh tìm cách đi lên đây nè. Giáo sư sẽ phát điên nếu ko thấy chúng ta đấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận