Điên Cuồng Cưỡng Gian


“Còn xấu hổ cơ?” Bùi Cảnh cố ý thì thầm bên tai cô: “Làm bao nhiêu lần rồi, vẫn chưa quen sao?”Bùi Cảnh thẳng lưng, cảm nhận tín hiệu từ trong cơ thể cô gái truyền đến, anh ép cô gái vào tường, tăng tốc bắn vọt.Dục vọng vùi chặt trong hoa huyệt bỗng dừng lại, cảm giác được khoang bụng của Triệu Tiêu Phi bắt đầu co bóp dữ dội.

Bùi Cảnh ôm chặt lấy cô, hai bầu ngực mềm nhũn áp sát vào anh.


Giây phút ấy, trong lòng anh chợt rạo rực, anh sung sướng thở phào một tiếng, tinh dịch chảy sâu vào cơ thể cô.Bàn tay của Bùi Cảnh đỡ lấy mông của cô gái trẻ, nhìn bộ dạng cô thất thần vì tình yêu, anh không nhịn được hôn lấy cô, sau đó lau nước mắt trên khóe mắt cô: “Cục cưng à! Em giỏi quá!”Anh chầm chậm rút côn thịt của mình ra, bên trên còn dính lấy dấu vết hoan lạc của hai người.

Hoa huyệt của cô gái vẫn còn hơi hé mở, hai bên mu khẽ run rẩy, dịch thể của hai người hòa vào nhau rồi chảy xuống dọc theo đùi của cô gái.Nhìn cảnh tượng này, hơi thở Bùi Cảnh lại nặng nhọc thêm mấy phần.Dục vọng lại trỗi dậy một lần nữa.Anh ôm cô quay lại giường.Đêm vẫn rất dài.Bùi Cảnh giày vò cô cả đêm, mấy lần sắp kết thúc rồi, anh ôm cô vào trong phòng tắm rửa, nhìn thấy thân hình trắng như tuyết phủ đầy dấu vết ân ái của anh thì cảm giác chợt ùa về, trong phòng tắm lại giày vò thêm mấy lần nữa.


Sau khi tắm rửa sạch sẽ ôm về giường rồi lại không nhịn được cứ như thế cứ quần tới quần lui, mãi đến năm giờ sáng mới kết thúc.Bùi thiếu gia ôm lấy cô gái ngủ sau khi được ăn no thỏa mãn, trưa ngày hôm sau thức dậy với tinh thần sảng khoái.Bùi thiếu gia ôm lấy eo cô gái trẻ, bàn tay còn lại vò ngực của cô lúc nhẹ lúc mạnh, cho đến khi người trong lòng run lên với lông mi như cánh quạt, từ từ thức dậy.Động tác nắn bóp trong tay Bùi Cảnh càng mạnh thêm, anh trầm giọng nói: “Cục cưng! Hôm qua suýt nữa em đã vắt kiệt anh rồi.”Ký ức điên cuồng ngày hôm qua chợt quay về, khuôn mặt của Triệu Tiêu Phi bỗng tái mét, cô tát Bùi Cảnh một cái rồi trốn phía sau tấm chăn.Không biết đã lâm trận bao nhiêu lần rồi, đương nhiên là Bùi thiếu gia không quan tâm đến tính khí nhỏ nhen của cô gái, anh dang tay ra định ôm cô ngủ một giấc nhưng lại bị cô phản kháng một lần nữa.Bùi Cảnh nhếch miệng nghĩ, quả nhiên vẫn là hôm qua đáng yêu hơn một chút.“Nào! Cục cưng! Ngủ thêm một lát! Anh xin phép nghỉ giúp em rồi.

Bùi thiếu gia rất châm chước, chỗ đó bị anh làm cho sưng tấy lên rồi, hôm nay chắc đi đường không nổi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận